Linh Vực

Chương 1860: Rượu kính rượu phạt




Người này nếu rắp tâm bất lương, hắn chỉ sợ không có một chút biện pháp phản kích.
Cũng may, hắn nay nắm giữ Tinh Không Kính, cũng may nơi đây chính là Thâm Uyên thông đạo...
“Nói đi, ngươi tìm ta có việc gì?” Tần Liệt lạnh giọng nói.
“Thâm Uyên thông đạo tám tầng luyện ngục, có phải vì ngươi đúc lại Tinh Không Kính, cho nên mới sớm giải phong hay không?” Thiên Khải thu liễm tươi cười, vẻ mặt cũng nghiêm túc.
“Không sai.” Tần Liệt đáp.
Thiên Khải nhíu mày, nói: “Ta và ông ngoại ngươi có ước định, dựa theo kế hoạch ban đầu, chúng ta hẳn là ở nửa năm sau, hợp sức đem Thâm Uyên thông đạo của Cửu U và Hoàng Tuyền một lần nữa quán thông, giúp tộc ta và Thần tộc thong dong rời khỏi. Bởi vì ngươi, kế hoạch của chúng ta bị quấy rầy, Thâm Uyên thông đạo sớm thông suốt, làm Thần tộc và Linh tộc sắp gặp tai nạn lớn nhất. Ngươi nay xuất hiện ở đây, đem cửa thông đạo Hoàng Tuyền Luyện Ngục lấy Tinh Không Kính bịt lại, nhưng... Ngươi có nghĩ tới Cửu U bên kia hay không?”
Tần Liệt cười hắc hắc, “Là ngươi hại ta vào lầm Hoàng Tuyền, ngươi chẳng lẽ còn muốn để ta giúp ngươi đem Cửu U thông đạo cũng cùng nhau phong bế?”
Sắc mặt hắn lạnh lùng, lại nói: “Ta dựa vào cái gì giúp Linh tộc các ngươi?”
“Thâm Lam cũng ở Cửu U.” Thiên Khải bỗng nhiên nói.
Trong mắt Tần Liệt hiện dị quang.
“Người khác có lẽ không biết quan hệ giữa Thâm Lam và ngươi, nhưng trong lòng ta lại biết rõ.” Thiên Khải do dự một chút, nói: “Nha đầu đó có thể thức tỉnh bốn loại thuộc tính huyết mạch tộc ta, quan hệ mật thiết với ngươi. Thực tính hẳn lên, nha đầu đó... Là con ngươi.”
Sắc mặt Tần Liệt âm tình bất định.
Giữa hắn và Thâm Lam quả thực có huyết mạch sâu xa, bằng không Thâm Lam hẳn không thể trở thành siêu cấp linh chủng của Linh tộc.
Nghe nói Thâm Lam cũng ở Cửu U, hắn cũng thực có chút lo...
“Ta ít nhất cần ba tháng thời gian, mới có thể cùng ông ngoại ngươi ra tay lần nữa, giúp bọn họ rời khỏi Cửu U.” Thiên Khải cau mày, buồn bã nói: “Có ngươi, Thần tộc ở tầng luyện ngục này hẳn là không có phiền toái. Nhưng Cửu U chỗ Thâm Lam, các tộc nhân Linh tộc kia của ta thì không may mắn như vậy. Trước mắt rất nhiều ác ma sau khi tràn hết vào, thân là siêu cấp linh chủng, Thâm Lam chỉ sợ cũng khó có thể chạy thoát.”
Tần Liệt trầm mặc, một lát sau, đột nhiên nhếch miệng cười nói: “Không, ta tin tưởng ngươi có thể cứu nàng.”
Hắn đột nhiên nhớ tới, không lâu trước đây Huyết đế mang theo một gốc Sinh Mệnh Cổ Thụ kia, từ Hàn Tịch Thâm Uyên đi tới đây.
Cái này ý nghĩa, Liệt Diễm Diên nếu muốn, hẳn vẫn có thể đưa một hai người qua lại Hoàng Tuyền Luyện Ngục.
Thân là Linh tộc đại hiền giả, Thiên Khải lại tinh thông lực lượng không gian như vậy, hắn hẳn là có năng lực tương tự.
Chính là nói, ở thời khắc mấu chốt, hắn là có thể đem số rất ít tộc nhân Linh tộc, từ Cửu U Luyện Ngục mang ra.
Thâm Lam đã được hắn coi trọng như vậy, tất nhiên cũng là một trong số những người sẽ được hắn mang đi.
Thiên Khải có năng lực như vậy, lại cố ý lấy Thâm Lam tới khuyên phục hắn, rõ ràng mang tâm tư khác.
- - Thiên Khải là muốn lợi dụng hắn quan tâm với Thâm Lam, để hắn giúp toàn bộ tộc nhân Linh tộc rời khỏi Cửu U.
Hắn bỗng nhiên hiểu ra.
“Ai, cần gì vậy? Rượu mời không uống, cứ muốn rượu phạt.” Thiên Khải lắc đầu thở dài.
Tần Liệt cười lạnh không lên tiếng trả lời.
Nhưng vào lúc này, Thiên Khải khuôn mặt khô gầy, giống như đưa tay ở trong thông đạo sâu thẳm cào một cái.
Thông đạo tối tăm, một tia sáng đen sì chợt bành trướng thành lỗ đen.
Một bóng người xoay tròn từ trong hố đen bay ra, sắc mặt tràn đầy kinh dị và bối rối.
“Lăng Phong!” Tần Liệt kinh hô.
Tiếng hô của hắn chưa dứt, Lăng Phong cũng không biết bị Thiên Khải từ đâu đưa tới, thân thể chợt chia năm xẻ bảy.
Hắn trơ mắt nhìn Lăng Phong, ở trước mặt hắn biến thành mảnh máu thịt, sau đó rơi xuống sâu trong Thâm Uyên thông đạo.
“Còn có...”
Sắc mặt Thiên Khải lạnh nhạt, như là bắt cá, từ trong hố đen bành trướng kia lại mang ra một người.
“Lỗ Tư!”
Tần Liệt trợn mắt muốn nứt.
Người nọ bị Thiên Khải mang ra sau, chính là Ám Ảnh tộc Lỗ Tư hắn gặp được ở Bạc La giới, từng năm lần bảy lượt giúp hắn.
Lỗ Tư lúc từ hố đen đó bay ra, tràn đầy vết máu, giống như sớm bị giam cầm.
Lỗ Tư sắc mặt mờ mịt, hoàn toàn không biết mình đang ở nơi nào, còn đang hết nhìn đông tới nhìn tây.
“Bồng!”
Lỗ Tư có được huyết mạch cấp chín đột nhiên vỡ nát, cũng thoáng cái hóa thành mảnh vỡ máu thịt.
“Còn muốn xem không?”
Vẻ mặt Thiên Khải như thường, ngữ khí bình tĩnh thong dong, “Những người này đến từ Cửu U Luyện Ngục, sinh sống ở một nơi tên là U Minh thành. Nơi đó thuộc về Lăng gia đại tiểu thư Lăng Ngữ Thi, xem như lãnh địa riêng của nàng...”
“Nhưng, ở lúc Lăng tiểu thư bị Cửu U quân chủ mộ binh đến cửa Thâm Uyên thông đạo, ngăn cản tộc nhân Linh tộc chúng ta thoát đi, U Minh thành kia đã luân hãm.”
“A, bởi vì ta biết lai lịch U Minh thành, biết quan hệ của bọn họ cùng ngươi, cho nên bọn họ còn sống, chưa bị xử tử.”
Thiên Khải ngẩng đầu, nhìn hắn, mỉm cười nói: “Tần Liệt, ngươi thấy ta vẫn rất cho ngươi mặt mũi chứ?”
“Còn có ai? Còn ai?!” Tần Liệt nghiến răng nghiến lợi.
“Trừ Lăng tiểu thư, người còn lại đều ở U Minh thành, ta nhớ thân cận Lăng tiểu thư nhất, có Lăng Huyên Huyên, có một tên Cao Vũ, còn có một ít tộc nhân Lăng gia.” Thiên Khải cười ấm áp, nhưng rơi vào trong mắt Tần Liệt lại băng lạnh thấu xương.
“Ngươi còn muốn gặp bọn họ?” Thiên Khải lại cười, “Lăng Huyên Huyên cùng Cao Vũ kia, cấp bậc huyết mạch không đủ, đột nhiên xuất hiện trong Thâm Uyên thông đạo, sẽ bị áp lực không gian nơi này trực tiếp đè ép vỡ tan? Ngươi muốn gặp bọn họ?”
“Không, không cần nữa.” Giọng Tần Liệt khàn khàn, hít một hơi thật sâu, nói: “Ngươi muốn ta làm gì?”
“Ngươi đối với Hoàng Tuyền Luyện Ngục như thế nào, thì đối với Cửu U Luyện Ngục như thế đó, đối đãi giống nhau là được.” Thiên Khải cười nói.
“Đem thông đạo Cửu U Luyện Ngục cũng phong bế?” Tần Liệt trầm giọng nói.
“Chính là như vậy.” Thiên Khải mỉm cười.
“Ta không xác định, ta có năng lực lớn như vậy đồng thời phong ấn hai tầng luyện ngục hay không.” Tần Liệt nói.
“Ồ, nếu năng lực của ngươi không đủ, ngươi có thể bỏ qua Hoàng Tuyền Luyện Ngục, hoặc sớm đưa Thần tộc rời khỏi.” Ánh mắt Thiên Khải lạnh nhạt, hiển nhiên không quan tâm Thần tộc tử vong, “Ta chỉ muốn nhìn thấy Cửu U Luyện Ngục được nhanh chóng phong bế.”&“Ta sẽ làm hết sức.” Tần Liệt to tiếng nói.
Thiên Khải nhẹ nhàng gật đầu, “Ồ, U Minh thành bên kia, ta cũng sẽ làm hết sức. Ngươi ra bao nhiêu sức, ta cũng sẽ tương ứng xem mà làm, bản thân ngươi tốt nhất có chừng mực.”
Nói xong như vậy, hắn cười cười, bóng người chậm rãi chìm xuống.
Tần Liệt chú ý tới, hắn đang hướng Thâm Uyên thông đạo bên dưới mà đi, rất nhanh đã thoát ly phạm vi Tinh Không Kính bao trùm.
Cái này ý nghĩa, mặc dù là Tinh Không Kính, cũng không nhất định có thể hoàn toàn khống chế người này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.