Livestream Nuôi Sắp Nhỏ, Tui Bị Bắt Debut

Chương 3



Harry cũng không ngạc nhiên, livestream là một trong những ngành nghề hót hít, các cô cậu trẻ tuổi ai cũng thích thể hiện bản thân trước ống kính, công việc livestream này chưa bao giờ thiếu người.

Nếu đã chọn xong thì Harry sẽ đưa người đến nơi làm việc, Maden thấy thế bèn nhất quyết đi cùng anh.

Harry nhìn bộ dạng cứ đi vài bước là lại quay đầu ra sau nhìn của Maden, lòng vui vẻ vô cùng.

Anh biết Maden cũng sẽ thích Yến Tháp mà.

Chưa được bao lâu, ba người đã đến phòng tiếp khách của kênh livestream Tinh Hà, Harry quyết định đích thân dắt Yến Tháp vào trong.

Maden nghĩ ngợi, không đuổi theo mà chỉ nhìn bóng lưng của cả hai b bằng đôi mắt lấp lánh.

Tầm mắt anh bất giác đặt lên Yến Tháp đang đi cạnh Harry. Lúc mới nhìn thấy Yến Tháp, Maden cũng sững sờ chốt lát, anh đã gặp không biết bao nhiêu người rồi nhưng chỉ độc mỗi Yến Tháp cho anh cảm giác đó.

Một cảm giác rất thoải mái khiến người khác muốn lại gần, ngay cả cơn nóng nảy vì thức đêm mấy ngày gần đây cũng được "hạ nhiệt" ngay giây phút nhìn thấy Yến Tháp.

Maden không nhịn được dán mắt vào cậu, nhìn một hồi thì Yến Tháp bỗng quay đầu, dùng khẩu hình miệng nói với anh.

Anh ngơ ngác, Yến Tháp nói cảm ơn anh, đã vậy còn tặng thêm một nụ cười ngọt như bánh kem.

Maden dời mắt, cuối cùng không nhịn được nữa, giơ tay áp lên gương mặt đỏ bừng của mình.

Tên lừa đảo này... hơi, hơi đáng yêu!

Harry dắt cậu vào phòng tiếp khách, hướng dẫn cậu điền đơn với người máy, thân phận của Yến Tháp đặc thù nên chỉ có thể ký hợp đồng cấp E thấp nhất, loại hợp đồng này chỉ cần làm việc với người máy ở đại sảnh là được.

May là Harry đồng hành cùng cậu cả đoạn đường, nếu không Yến Tháp cũng chỉ có thể lần mò cái thứ "bình thường" trước mặt.

Hợp đồng có hiệu lực, màn hình của Yến Tháp sáng lên, thông tin cá nhân thay đổi, bây giờ cậu đã là người trong ngành livestream.

Rời khỏi phòng tiếp khách, Harry và Maden dùng phi hành khí chở cậu đến chỗ ở.

Người vượt biên từ Đế Quốc đến hiển nhiên sẽ không có nhà ở Liên Bang, sau khi bị cảnh sát Tinh Tế bắt lại cũng như chứng minh thân phận xong thì sẽ được cảnh sát Tinh Tế hỗ trợ sắp xếp nhà ở.

...chỉ là, nhà ở sẽ hơi đơn sơ.

Yến Tháp đứng trước cánh cửa sắt có phần cũ kỹ, hai bên cổng sắt là tường thấp màu đỏ, trên tường là dây leo xanh biếc giống dây thường xuân.

Không biết cửa sắt được làm bằng chất liệu mới gì của Tinh Tế, nó không hề rỉ sét nhưng lại có thể nhìn ra dấu vết năm tháng.

Yến Tháp sờ một cái, tay dính một lớp bụi. Cậu không ngại, chà nhẹ hai ngón tay vào nhau, lớp bụi biến mất.

Harry không nhận ra điểm khác lạ này, anh nhìn Yến Tháp đứng trước cửa mà thấy ngột ngạt.

Lẽ ra cậu ấy phải được ở nơi tốt hơn.

Harry nghĩ thầm trong lòng, oán hận nhìn căn nhà.

Maden đi guốc trong bụng anh, chỉ cần động não một chút là biết anh ta muốn làm gì ngay, vì phòng ngừa tên ngốc này làm chuyện ngu si, anh kéo Harry, vội vã nói: "Không còn chuyện gì nữa thì bọn tôi đi trước."

Anh kéo Harry bỏ chạy, nhưng suy nghĩ một chốc lại quay lại, dòm dáo dác xung quanh: "Nếu có chuyện gì cậu có thể gọi cho bọn tôi."

Yến Tháp mỉm cười, để lộ chiếc răng nanh nhòn nhọn: "Cảm ơn hai anh."

Maden nhịn không được lại nhìn cậu thêm vài lần: ".... Không sao."

Yến Tháp lấy hai trái vải ra đưa cho cả hai: "Hai anh mang về ăn này."

Vải là do Harry mua cho Yến Tháp trên đường đi, ba người chia nhau ra ăn một ít, số còn lại Yến Tháp cầm, Harry nhìn hai trái vải đáng thương trên tay cậu, từ chối: "Cậu giữ đi, cũng không nhiều nhặn gì."

Yến Tháp lắc đầu, cậu cứ dúi vào tay cả hai, khuyên một hồi Harry mới mỉm cười nhận lấy.

Yến Tháp nhìn bóng lưng dần đi xa của cả hai, mặt mày có chút đăm chiêu.

Khi nãy, tuy Maden cho rằng bọn họ nói chuyện rất nhỏ, nhưng thật ra Yến Tháp đã nghe hết, cậu biết Harry mắc chứng cuồng bạo, chứng bệnh này làm lông nhím của anh ta bị biến chứng, dọc đường đi Yến Tháp cũng có chú ý.

Lúc cậu mới thấy Harry thì cũng lờ mờ nhận ra vấn đề, nhưng tùy tiện dùng tinh thần lực tra xét người khác rất bất lịch sự.

Cho đến khi Yến Tháp nghe hai người nói chuyện, cậu mới ý thức được chuyện này nghiêm trọng đến mức nào.

Yến Tháp bất đắc dĩ đành phải dùng tinh thần lực kiểm tra một chút.

Cậu cảm nhận được tinh thần lực của Harry bây giờ cứ như một cây thép bị quấn thành một trái bóng, một ít tinh thần lực bị gián đoạn dựng thẳng đứng như thể có ai đến gần là tấn công ngay.

Yến Tháp: "..."

Cậu không tin được, tinh thần lực rối ren thế này mà Harry còn có thể ăn ngủ sinh hoạt như thường, thậm chí Maden còn nói, mỗi ngày chỉ cần đến bệnh viện nhổ gai là được.

Yến Tháp sờ cằm, sau khi suy nghĩ một chút thì cũng hiểu.

Thể chất của người thú ở thế giới này không giống nhau, ai mạnh thì sẽ rất mạnh, cho dù tinh thần lực có bạo động thì vẫn có thể chịu đựng được rất lâu, chỉ biểu hiện ra hình thú một chút, nhưng cái này cũng chỉ là kế hoãn binh, tinh thần lực bạo động không phải chuyện đùa, nếu vẫn cứ không chậm lại thì sẽ bị nó tước đi mạng sống trong tích tắc.

Nhưng mà hình như nơi này không gọi đây là tinh thần lực bạo động, bọn họ gọi nó là chứng cuồng bạo.

Trái vải Yến Tháp cho cả hai đã được tinh thần lực của cậu bám vào, Harry mang theo sẽ xoa dịu tinh thần lực rối loạn của anh một chút.

Sau này có cơ hội lại gọi Harry đến để trị tận gốc.

Yến Tháp không hề hay biết chuyện cậu sắp sửa làm sẽ khiến bao nhiêu người kinh ngạc, cậu chỉ cảm thấy Harry tốt bụng không nên chết vì tinh thần lực bạo động.

Cánh cửa sắt này mở bằng vân tay, khi nãy Yến Tháp đã lưu vân tay của mình nhờ sự trợ giúp của Harry, bây giờ thử mở cửa lần nữa, Yến Tháp nở nụ cười đầy thỏa mãn.

Ở đây, cậu cũng có một mái nhà.

Trong lúc Yến Tháp còn đang xúc động thì thính giác nhạy bén đột nhiên bắt được tiếng gì đó trong sân, hình như có gì đó đang bò.

Phản ứng đầu tiên của cậu là, nơi này lâu lắm rồi không có ai ở, có khi nào có động vật hoang dã không.

Yến Tháp đi thẳng về phía phát ra âm thanh, nơi đó có một bụi cỏ đuôi chó nghiêng ngả xiêu vẹo, cậu thả nhẹ bước chân nhưng âm thanh vẫn không biến mất.

Cậu vén cỏ ra nhìn.

... một con cún nhỏ màu nâu nhạt đang nằm trên mặt đất, đầu gác lên chân, mắt lim dim, lỗ mũi ướt nhẹp ngửi vừa được một mùi xa lạ thì sợ đến mức nghiêng người ngã ngửa phơi bụng ra.

–---

Ngọc Thụy: Ôi trời, edit Sau khi kết hôn, một chương 10k từ, giờ sang bộ này, một chương 1k3, hí hí, thiên đường.