Lôi Quân

Chương 4: Tông Môn thi đấu (hạ)



Tốn thêm năm mươi điểm cống hiến sao chép, Dương Tuấn mới thành công đem môn võ kỹ này tới tay.

Trên đường trở về, hắn cũng nhân tiện chạy đến chỗ Chương chưởng lão đăng ký cái tên.

Thời gian có hạn, chỉ có bảy ngày, cũng không ôm hy vọng học xong tất cả Hấp Huyết Chưởng tất cả chiêu thức, Dương Tuấn chỉ cần một, hai chiêu trong đó thì đã vô cùng thỏa mãn.

Dù sao muốn học xong một môn võ kỹ, dù là hoàng phẩm cấp bậc cũng phải tốn vài ba tháng thời gian.

Đây là chưa nói luyện đến đại thành, chỉ là nhập môn thôi cũng đã coi là thiên tài.

- " Hấp Huyết chưởng mặc dù dễ tu luyện nhưng bảy ngày thời gian thực sự có chút ngắn a!"

Từ túi trữ vật bên trong lấy ra ngọc giản, Dương Tuấn đem áp tại trán, theo ý thức hắn xâm nhập một dòng giống như nước lũ khẩu quyết bắt đầu tràn vào hắn não hải.

Chỉ trong thời gian ngắn, toàn bộ Hấp Huyết chưởng nội dung đã bị hắn nắm giữ.

Điều này làm Dương Tuấn kinh ngạc không thôi bởi Hấp Huyết chưởng nội dung so với hạ phẩm hoàng kỹ bình thường phức tạp hơn rất nhiều, lấy hắn thiên tư không có hai, ba ngày đừng nghĩ đến nắm chắc, mà bây giờ những thứ này lại cực kỳ dễ dàng, chỉ cần nhìn qua liền hiểu rõ.

- " Đây là tư chất thay đổi dẫn đến ta thiên tư cũng nâng cao. "

Kinh hỉ đi qua, Dương Tuấn lập tức tranh thủ tu luyện.

Dựa theo khẩu quyết, Dương Tuấn bất đầu vận linh lực tạo thành một cái tạo động lực đẩy, không ngừng tại trong cơ thể chuyển động đem thúc đẩy huyết dịch về phía lòng bàn tay.

Phút chốc, mạch máu bị ép căng, lòng bàn tay vị trí lập tức trở nên tê cứng, đau nhức cảm giác khó nói bùng phát.

Không có hoảng hốt, Dương Tuấn cắn răng chịu đựng, gắng gượng duy trì thúc đẩy, sau nhiều lần vận chuyển, cảm giác đau nhức mới bắt đầu giảm bớt, huyết dịch vận chuyển rốt cuộc cũng trở nên thông thuận hơn rất nhiều.

Tại quen thuộc sau đó, hắn lại bắt đầu gia tăng lòng bàn tay huyết dịch vận chuyển tốc đọ, khiến cho nó chuyển dịch với tốc độ cao, quá trình này hắn phải mất nửa ngày thời gian mới có thể thành thạo.

Đến một bước cuối cùng, không chỉ là huyết dịch vận chuyển bình thường mà còn kết hợp với linh lực thiêu đốt, đem lòng bàn tay đốt nóng, kết hợp với lòng bay huyết dịch vận chuyển sinh ra nhiệt độ, Dương Tuấn bắt đầu đem hỏa thuộc tính tụ lại bàn tay.

Dựa theo khẩu quyết bên trong vận hành, đầu tiên là hồng nhạt, rất nhanh lòng bàn tay màu sắc nhanh chóng biến thành màu đỏ sẫm, một cỗ nóng bỏng cảm giác bùng lên.

Nếu dùng thần thức cảm nhận, có thể thấy một ngọn lửa vô hình đang tại đó thiêu đốt, nó nhiệt độ khiến cho không khí xung quanh trở nên vặn vẹo.

- " Thành! "

Dương Tuấn vui mừng hô lên, hắn không nghĩ đến Hấp Huyết chưởng chiêu thứ nhất dễ tu luyện như vậy, chưa đến một ngày thời gian bản thân đã có thể nắm giữ.

Không biết có phải do hắn thiên tư quá xuất chúng hay chưởng pháp quá dễ dàng.

- " Hahaha! Dương Tuấn ta quả nhiên là thiên tài, bảy ngày học xong Hấp Huyết chưởng cũng không phải nói đùa! "

...

Chớp mắt bảy ngày đi qua, đang ngồi tu luyện Dương Tuấn cũng ngừng lại, hắn khóe miệng vểnh lên.

- " Trung phẩm Hoàng kỹ cũng chẳng gì hơn cái này! "

Bảy ngày, Hấp Huyết chưởng tam thức toàn bộ bị hắn học xuống, mỗi một thức đều luyện đến thành thạo, mặc dù không nói tùy tâm sở dục nhưng cũng không kém bao nhiêu.

Nhìn xem bên ngoài trời đã tối, Dương Tuấn quyết định ngủ một giấc đợi đến sáng mai tham gia tông môn thi đấu.

Sáng sớm, khi mặt trời vẫn còn lấp ló sau những ngọn núi.

Tông môn diễn võ trường lúc này đã tụ tập vô số đệ tử, tất cả lúc này đều đứng vây quanh bốn chiếc lôi đài xung quanh.

Dương Tuấn cũng tại, hắn cùng với Lôi Đổng cộng thêm hai vị đệ tử khác đang tại nói chuyện phiếm, hai người này cũng đều là nội môn đệ tử, một cái gọi Hà Thanh, còn lại người tên Trác Tiêu.

Cả hai là Lương Đổng người quen, Dương Tuấn cũng là bị Lương Đổng tên này kéo vào đoàn mà thôi.

- " Tông Môn thi đấu lần này hẳn sẽ rất đặc sắc nha, được mong chờ nhất chắc chắn là trận chiến của Bạch sư tỷ cùng Triệu sư huynh đi, nghe nói cả hai tu vi đều đã tới Luyện Khí tầng chín, chỉ kém một bước liền sẽ bước vào trúc cơ. " Cao gầy Hà Thanh lúc này lên tiếng.

Bên cạnh dáng người gầy gò Trác Tiêu Cũng cảm thán: -" Một bên là đại trưởng lão thân truyền đệ tử, một bên là Bạch trưởng môn ái nữ, kẻ tám lạng người nửa cân a. "

Nói đến hai người này, Dương Tuấn cũng biết một hai, trong đó Đường Phi Tuyết thì quá nổi bật, nàng không chỉ dáng dấp xinh đẹp mà tu vi còn cao cường, đặc biệt còn là tam linh căn thiên tài, nếu không phải nàng quá cao ngạo, Dương Tuấn ngược lại cũng sẽ đối với nàng có chút hảo cảm.

Còn gọi Triệu sư huynh vị kia tên thật là Triệu Thiên Hổ, nghe nói từ nhỏ đã được Đại trưởng lão nhặt đem về, sau khi phát hiện tư chất Tam linh căn thì lập tức được Đại trưởng lão nhận làm thân truyền, không những tư chất xuất chúng, dáng dấp dài anh tuấn, vị này Triệu sư huynh còn rất hiểu đối nhân xử thế, cho nên trong tông môn có rất cao danh vọng.

Theo Dương Tuấn gia nhập tông môn, bọn họ hai người tu vi đã có Luyện khí tầng hai, tầng ba.

Bình thường thiên tài như vậy đã sớm đột phá Trúc cơ, vậy mà hiện tại tu vi vẫn còn tại luyện khí, suy nghĩ một lát liền hiểu, bọn hắn hẳn là đang áp chế tu vi để tham gia lần này Ba tông giao lưu đại hội.

- " Ta nghe ngóng qua, bên ngoài cũng có không ít đệ tử trở lại, trong đó càng không thiếu ngày bình thường điệu thấp tu luyện cá nhân, lần này Tông môn thi đấu xem ra có không ít kẻ muốn một lần làm nên tiếng hót kinh người. " Hà Thanh vẻ mặt nghiêm nghị nói.

Lương Đổng một bên xoa xoa quả đấm: -" Hắc Hắc! Càng ngày càng thú vị, lôi đài bên trên có thể đánh một trận thoải mái, thật muốn tìm tới cái ngang tay đối thủ! "

Hazzz!

Thở dài một hơi, Dương Tuấn khẽ lắc đầu, hắn trong lòng có chút hồi hộp, không biết bản thân có thể hay không chen vào top mười.

- " Nếu cho ta một, hai cái tháng thì tốt rồi! "

Đợi thêm một lát, Tông chủ cùng các vị trưởng lão cũng đến, chủ trì thi đấu Chương trưởng lão lúc này tiến lên phát biểu.

Đây là một vị khoác lam bào lão ông, người mặc dù có tuổi nhưng hai mắt vẫn vô cùng có thần, từ trên thân của lão có thể cảm giác thấy một cỗ khí thế hùng hậu, tựa như núi cao.

- " Tông môn thi đấu trước đó lão phu cũng nhắc nhở một chút, trên lôi đài dù thắng hay thua cũng không được thương tổn tới đồng môn đệ tử tính mạng, kẻ vi phạm quyết nghiêm trị không tha…. " Lại nói thêm một lát, chủ trì trưởng lão mới tuyên bố bắt đầu: -" Ta cũng không muốn dài dòng, nếu các ngươi đã hiểu rõ thì tông môn thi đấu chính thức bắt đầu. "

Sau đó chính là một loại cái tên được gọi lên:

Lôi đài thứ nhất Trương Báo với Triệu Lăng.

Lôi đài thứ hai Như Yên với Liễu Vi.

Lôi đài thứ ba Hạ Nhân với Triệu Lỗi.

Lôi đài thứ tư Lôi Đổng với Văn Thành.

Thấy bản thân bị điểm tên, Lương Đổng hưng phấn lập tức chạy lên võ đài, lần này tông môn thi đấu đa phần là nội môn đệ tử tham gia, mỗi người tu vi đều không kém, thấp nhất cũng là Luyện khí tầng năm.

Lương Đổng có tu vi Luyện khí tầng sáu, hắn mặc dù chiến đấu thiên phú cực mạnh nhưng tư chất lại quá thấp, ngũ phẩm linh căn, cùng Dương Tuấn đồng dạng.

Tuy nhiên Để Lương Đổng thất vọng, đối thủ của hắn trận đầu tiên tu vi vậy mà chỉ có Luyện khí tầng năm, chưa nói về kinh nghiệm chiến đấu, chỉ về tu vi hắn đã có thể áp đối phương một đầu.

Chiến đấu nhanh chóng kết thúc, chưa đầy năm phút Lương Đổng đối thủ đã bị đánh rơi ra lôi đài, trận đấu có thể nói là vô cùng dễ dàng.

Cái này khiến Lương Đổng toàn thân ngứa ngáy, hận không thể lập leo lên lôi đài cùng trận sau đối thủ chiến đấu, đánh một trận ra trò.

Bất quá thái độ của hắn lập tức đón lấy Dương Tuấn ba người quăng đến khinh bỉ ánh mắt.

- " Tên Điên! "

Mấy lượt đấu trôi qua, Dương Tuấn trận đầu tiên cũng bắt đầu, đối thủ của hắn là một người cao lớn nam tử, tu vi Luyện khí tầng sáu.

Trên lôi đài, hai người đầu tiên chắp tay chào hỏi, đợi cho trọng tài hô bắt đầu liền lao vào chiến đấu.

Mở đầu, Dương Tuấn lập tức mở ra Truy Phong Bộ kéo gần khoảng cách, bởi vì hắn am hiểu chính là trưởng pháp, khoảng cách càng gần đối với bản thân càng có lợi.

Để giữ thế chủ động, trong lúc di chuyển, Dương Tuấn thuận tay không ngừng đánh ra mấy chục đạo hỏa cầu, viêm bạo pháp luật này mặc dù tốc độ hơi chậm nhưng thắng ở uy lực lớn.

Đối diện đối thủ thấy vậy cũng không chậm, hai tay vỗ mạnh xuống đất, một bức tường đất lập tức từ dưới đất dựng lên đem hỏa cầu ngăn chặn.

Không cho đối phương làm ra phản công, Dương Tuấn lại tiếp tục điên cuồng thả ra một mảnh mưa thủy đạn.

Vốn đã bị hỏa cầu đánh nứt tường đất, lúc này bị vô số thủy đạn đánh đến lập tức không chịu được áp lực, chỉ sau vài phát bắn liền bị oanh vỡ.

Truy Phong Bộ khẽ chuyển, Dương Tuấn chớp mắt liền đến trước mặt đối thủ, năm đạo ảnh chưởng như thái sơn áp đỉnh giáng xuống, cơ hồ không chừa cho hắn một khe hở trốn tránh.

Ngũ ảnh chưởng!

Bị đối thủ như thế tới tấp đánh tới, nam tử cũng có chút cuống cuồng, y gầm lên một tiếng mở ra phòng ngự thuật pháp.

Hộ Quang cháo!

Thế nhưng chênh lệch cảnh giới còn đó, năm đảnh chưởng đánh lên quang cháo, lực đạo khổng lồ lập tức chấn đối phương thổ huyết.

Nhân lúc đối phương còn bị chưởng vừa rồi làm choáng váng, Dương Tuấn lại tiếp tục bồi thêm vài chưởng, chưa ổn định quang cháo nhanh chóng vỡ ra.

Đến lúc này, không có phòng ngự nam tử chỉ trúng một chưởng toàn lực đã có thể đánh bay ra lôi đài.

Nhìn xem cao lớn nam tử, Dương Tuấn lắc đầu thở dài: -" Kinh nghiệm chiến đấu quá kém cỏi, lần này Dương Tuấn ta không muốn đại phát thần uy cũng khó khăn. "