Lòng Có Lăng Hi

Chương 7: Trường quay ngày chủ nhật



Lăng Hi “thông minh” không biết rằng weibo của mình được An Thụy Phong theo dõi. Nguyên nhân rất đơn giản, sau khi cậu chia sẻ lại tấm ảnh trên weibo LZ, thì hết thảy đồ dùng điện tử có thể lên mạng đều bị Ngô Hữu Bằng tịch thu… Nhằm diệt trừ hậu họa vĩnh viễn, đến cả đường dây điện thoại bàn trong nhà cũng bị Ngô Hữu Bằng cắt luôn, bởi vì trước đây “thiếu niên nghiện nét” Lăng Hi đã từng chưa chết tâm mà tính tới cả việc dùng đường dây điện thoại để kết nối mạng.

Máy tính, TV, di động, iPad… Tất cả các sản phẩm điện tử có thể kết nối với cuộc sống hiện đại bên ngoài đều bị lấy đi mất. Lăng Hi chỉ giữ lại được trong tay một cây đàn guitar, một chiếc piano, một quyển vở trắng cùng một cây bút, hãm sâu vào trong địa ngục của deadline!

Tám năm trước khi cậu debut, mang theo danh hiệu một ca sĩ cỏ non phái sáng tác, hiện tại “cỏ non” chẳng thể quay trở lại, “phái sáng tác” cũng không thể quăng đi luôn. Lần này viết ca khúc chủ đề của《Kiếm Tuyệt Thiên Hạ》, Ngô Hữu Bằng tin rằng đây là cơ hội tốt để cậu vươn mình, dốc lòng khuyên bảo cậu phải nắm cho thật chắc, phải hăng hái sáng tác như thể đi tranh giải Grammy ấy!

Thế nhưng Lăng Hi là tuyển thủ phái chăn dê (buông thả), không có linh cảm thì không viết được, cậu ngây ngốc làm tổ trong nhà một tuần, mỗi lần Ngô Hữu Bằng tới đưa “cơm tù” đều thấy Lăng Hi đang ngồi đờ ra trước đàn piano, nguyên bản là một củ su hào nhảy nhót tưng bừng, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đã biến thành bao rau củ sấy khô.

Nửa tháng sau, Ngô Hữu Bằng một cước đá văng cửa nhà Lăng Hi, gọi tỉnh cái kẻ đang làm bộ làm tịch ôm đàn guitar.

“Chú chuẩn bị chút đi, thứ bảy này phải tham gia chương trình.” Ngô Hữu Bằng nói: “Nhìn cái dáng vẻ uể oải suy sụp của chú coi, ai không biết còn tưởng người đại diện anh đây ngược đãi chú.”

Lăng Hi gãi gãi mái tóc lộn xộn: “Thứ bảy? Là hôm nào vậy anh?” Trong nhà cậu không có quyển lịch, điện thoại có thể xem ngày thì đã bị tịch thu.

“Chính là ngày mốt đó, 10h sáng anh tới đón chú.”

“Vội thế cơ à?” Cậu chậm rãi xoay người: “Tiết mục gì vậy?”

“Trường Quay Ngày Chủ Nhật.”

Lăng Hi không trụ nổi hông, trực tiếp ngã ngửa từ trên sofa xuống, cậu luống cuống tay chân bò lại lên ghế, kinh ngạc đến không ngậm mỏ được.

《Trường Quay Ngày Chủ Nhật》là một chương trình talkshow du nhập từ Mỹ, bình thường talkshow chỉ có một MC cố định, thế nhưng《Trường Quay Ngày Chủ Nhật》mỗi kỳ lại mời một ngôi sao khác nhau tới làm MC.

Trong chương trình, thường thì MC sẽ cùng với dàn cast ngồi đó pha mấy trò đùa thiếu muối, một bên phỉ nhổ chính mình, một bên phỉ nhổ đề tài câu chuyện, tiếp đó sẽ mời ca sĩ tới biểu diễn trong thời gian nghỉ giải lao.

Tiết mục này đã kéo dài mười mấy năm ở đất nước kền kền (Mỹ), vài năm gần đây mới du nhập vào đất nước gấu trúc (TQ). Mỗi tuần, các thành viên nòng cốt trong tổ tiết mục sẽ cùng nhau biên soạn kịch bản dựa theo mấy sự kiện nổi bật diễn ra trong tuần vừa qua, sau đó sáng thứ bảy sẽ ghi hình trực tiếp tại trường quay, đến buổi chiều chủ nhật thì phát sóng. Nội dung chương trình này được đánh giá rất cao, bởi vì ở trong đây, các ngôi sao nổi tiếng dám dũng cảm chế nhạo chính bản thân mình, chẳng mấy chốc《Trường Quay Ngày Chủ Nhật》đã trở thành chương trình giải trí được yêu thích nhất. Mỗi một quý, chương trình sẽ lập ra sẵn danh sách các ngôi sao tham gia, mỗi người nghệ sĩ đều lấy việc có tên trong tiết mục này làm vinh dự.

Mà cái loại tiểu ca vương hạng 18 giống như Lăng Hi, xưa nay không thể lọt vào được danh sách khách mời của đối phương.

“Lần này thực sự quá bất ngờ, tiết mục âm nhạc kỳ này vốn là do ban nhạc XX đang hot dạo gần đây phụ trách biểu diễn, thế nhưng hôm qua ban nhạc của bọn họ đi nơi khác quay MV thì gặp sự cố lật xe, tất cả mọi người đều bị thương. Tổ tiết mục liên hệ với mấy ca sĩ khác nhờ tới cứu sân khấu, nhưng bọn họ ai ai cũng có lịch bận, vậy nên bên đó điện thoại tới chỗ anh… Lăng Hi, gần đây chú lội ngược dòng rồi hở, sao chuyện gì cũng gặp may thế nhỉ?”

“Đâu có, tất cả đều nhờ anh Ngô giao thiệp rộng, giúp em nhận được nhiều công tác tốt như thế!” Lăng Hi vung tay lên: “Đi, đi ăn thịt xiên nướng thôi!”

Lăng Hi mấy ngày nay không viết ra được chữ nào, đến cơm cũng chả buồn ăn, lần này có công tác lớn từ trên trời rơi xuống, bụng của cậu cũng được “sống” lại. Ca sĩ nhà người ta vì bảo vệ cổ họng, ăn uống kiêng khem đủ thứ, thế nhưng mấy vấn đề ấy lại chẳng là gì với Lăng Hi, cậu có thể ăn cay, có thể uống lạnh, hơn nữa hôm sau cũng không bị mọc mụn không bị nóng trong người!

Ngô Hữu Bằng cùng cậu đi nhậu nhẹt, đêm đó hai người ngồi uống say mèm trong quán đồ nướng, chúc mừng tương lai lên như diều gặp gió.

***

“Căng thẳng không?” Sáng ngày thứ bảy, Ngô Hữu Bằng lái xe đưa Lăng Hi đến đài truyền hình Trung Ương. Mấy năm gần đây danh tiếng của Lăng Hi không nổi cũng chẳng chìm, số lần tham gia chương trình kém xa các nghệ sĩ khác, cậu thực sự phải may mắn lắm mới đụng trúng dịp《Trường Quay Ngày Chủ Nhật》thiếu người biểu diễn trong giờ nghỉ giải lao.

Bởi vì quá mức vui vẻ, nên từ lúc ở hầm để xe cho tới khi bước chân vào thang máy, trong miệng Lăng Hi cứ ngâm nga mãi ca khúc sắp biểu diễn, lần này cậu quyết định sẽ hát bài hát chính trong album《ZERO》mà mình mới phát hành nửa năm trước. Kỳ thực năng lực sáng tác của cậu rất ưu tú, nhưng vẫn luôn không gặp được cơ hội để trở nên nổi tiếng, chẳng biết lần này có phải là thời cơ của cậu nữa không?

Lăng Hi đang tưởng tượng đến tương lai tốt đẹp của mình, thang máy chậm rãi đi lên tầng một, cửa buồng bỗng mở ra, một người quen mà cậu không ngờ tới lại xuất hiện ở ngay trước mặt.

“… Lăng Hi?” An Thụy Phong hơi ngạc nhiên nhìn về phía Lăng Hi cùng với người đại diện của cậu ở trong thang máy: “Trùng hợp thế, hai người cũng tới đây quay chương trình à?”

Hôm nay An Thụy Phong vẫn cứ đẹp trai như thế, nhưng Lăng Hi chẳng hơi đâu soi tóc tai quần áo của anh thế nào, khí chất tư thái bước đi ra làm sao, bởi vì từ lúc An Thụy Phong xuất hiện trước mặt cậu, Lăng Hi đã không thể nào phân tâm nổi nữa, đào đâu thời gian để chú ý tới những việc nhỏ nhặt không đáng kể kia.

Ngô Hữu Bằng đứng phía sau Lăng Hi khách khí mở miệng: “Đúng vậy, Lăng Hi gặp hên, nhận được công việc biểu diễn sân khấu kỳ này của《Trường Quay Ngày Chủ Nhật》. Vốn dĩ cậu ấy vẫn luôn ngồi nhà đóng cửa sáng tác, hiện tại phải quay chương trình nên tôi đưa cậu ấy tới đây.”

Vừa nghe nói Lăng Hi tới tham gia《Trường Quay Ngày Chủ Nhật》, trên mặt An Thụy Phong và Hứa Chí Cường đều xuất hiện biểu cảm phức tạp khó có thể diễn tả bằng lời. Hứa Chí Cường bảo: “Khéo thật, Thụy Phong nhà tôi cũng tới để tham gia tiết mục ấy.” Nói xong, đám người bên đó liền bước vào trong thang máy. An Thụy Phong bất kể đi tới đâu, phía sau luôn có một đoàn bao gồm trợ lý, thợ trang điểm, vệ sĩ bla bla theo cùng. Bọn họ đồng thời đi vào, thành ra Lăng Hi với An Thụy Phong bị dồn sang một phía.

Lăng Hi bị chèn đến độ sắp dính luôn vào người An Thụy Phong, hương nước hoa nam tính sực nức của đối phương bao phủ xung quanh, như một đôi tay vô hình ôm lấy cậu. Đứng cạnh một đại minh tinh đẹp trai nhiều fans yêu, Lăng Hi khó tránh khỏi cảm thấy có chút thất bại: “Tôi đoán MC khách mời kỳ này là anh đúng chứ? Không ngờ anh còn tham gia cả talkshow nữa đó.”

“Ừ, tôi cũng không ngờ chương trình kiểu này sẽ tìm mình, lúc nhận được lời mời tôi ngạc nhiên lắm.” An Thụy Phong không muốn đào sâu vào chuyện này, rất nhanh đã dời đề tài: “Từ lần tạm biệt ở Nam Kinh đến giờ, chúng ta đã hơn nửa tháng rồi không gặp nhau nhỉ?”

“Hóa ra đã lâu thế rồi… tôi mỗi ngày đều bị nhốt ở trong nhà, Ngô Lột Da nói tôi mà không nhả được ca khúc thì không cho tôi ra ngoài, hiện tại tôi chẳng có khái niệm gì về ngày tháng cả.” Cậu quay đầu nhìn gò má của An Thụy Phong, rất ân cần hỏi thăm: “Sư phụ, anh còn gầy hơn nửa tháng trước nữa, hiện tại bao nhiêu cân?”

An Thụy Phong nói ra một con số, đùa rằng: “Hứa Lột Da mỗi ngày chỉ cho tôi ăn dưa chuột với cà chua.”

Làm nghệ sĩ, bôi đen người đại diện tuyệt đối là cách nhanh nhất để rút ngắn khoảng cách. An Thụy Phong và Lăng Hi rất có tiếng nói chung, cậu một câu tôi một câu kể ra muôn vàn tội ác của người đại diện nhà mình. Hai kẻ-lột-da đứng ở ngay phía sau, nghe thấy bọn họ kể lể thì ức ói máu, liếc mắt nhìn nhau, cùng bất đắc dĩ mà nhún vai.

Thang máy dừng ở tầng 13, An Thụy Phong bước ra ngoài trước tiên. Nhân viên nhà đài vừa trông thấy anh, thì lập tức nhiệt tình dẫn anh tới phòng trang điểm vip, về phần Lăng Hi đi theo phía sau… với địa vị của cậu ấy hả, chỉ có thể dùng chung phòng với người khác thôi.

“Lát nữa gặp lại sau!” Lăng Hi vui vẻ vẫy vẫy tay với An Thụy Phong, sau lưng cậu vác theo cây đàn guitar của mình, phía trên hộp có viết một chữ ZERO to bự —— Đây là tên tiếng Anh của cậu, cũng là tên ca khúc cậu biểu diễn lần này.

“Đến lúc đó nhớ lắng nghe tôi hát đấy!”

An Thụy Phong gật đầu: “Được… lát nữa gặp.” Anh xoay người đi được vài bước, bỗng nhiên quay đầu nhìn lại, đã thấy Lăng Hi và Ngô Hữu Bằng biến mất ở khúc ngoặt hành lang.

***

Đương lúc An Thụy Phong đi tới phòng hóa trang dưới sự chỉ dẫn của nhân viên nhà đài, thì có một máy quay đã chuẩn bị từ trước, chĩa ống kính về phía anh. Đầu tiên An Thụy Phong lên tiếng chào hỏi lịch sự với nhân viên quay phim, tiếp đó bước nhanh tới bàn trang điểm rồi ngồi xuống, chuyên viên trang điểm đi tới trước mặt anh bôi bôi trát trát, khuôn mặt vốn dĩ đẹp trai chết người dần dần bị màu vẽ che lấp, mấy cảnh này đều được máy quay ghi lại toàn bộ.

Chương trình này, không có diễn tập, không có NG.

Biểu hiện của An Thụy Phong và Lăng Hi trong ống kính, hết thảy sẽ được chiếu một cách trung thực trên chương trình.

Bên cạnh thợ quay phim có một nhân viên công tác, cô nàng dò hỏi An Thụy Phong: “Vừa nãy tôi thấy khi Lăng Hi rời khỏi, anh đã quay đầu nhìn cậu ấy một cái, anh mềm lòng rồi sao?”

An Thụy Phong bất đắc dĩ nói: “Đúng vậy, lúc vừa nhìn thấy cậu ấy ở trong thang máy, là tôi đã mềm lòng rồi.”

“Xem ra anh Thụy Phong và Lăng Hi có quan hệ tốt đúng như những gì trên mạng loan tin.” Nhân viên nhà đài cười: “Bức ảnh Lăng Hi chia sẻ trên weibo chúng tôi cũng có xem, thực sự rất đẹp.”

An Thụy Phong cười bảo: “Fan cắt ghép nghịch thôi, đừng coi là thật đấy… Có điều tôi và Lăng Hi rất hợp duyên, nếu như biết trước đối tượng lần này phải đùa ác là cậu ấy, tôi tuyệt đối sẽ không đáp ứng lời mời của đạo diễn nhà các cô đâu, trừ khi ông ấy tăng catse gấp đôi cho tôi.”

Đám người có mặt trong phòng trang điểm đều cười lăn cười bò, nhưng Hứa Chí Cường đứng phía sau máy quay lại hơi nhíu mày, hắn biết An Thụy Phong đang nói thật —— Không phải cái câu “tăng catse gấp đôi” kia, mà là nếu như An Thụy Phong biết trước mục tiêu nhiệm vụ lần này là Lăng Hi, thì anh thật sự sẽ không nhận lời.

Lăng Hi cùng người đại diện nhà mình không hề hay biết rằng, đĩa bánh nhân thịt to bự mà bọn họ nhận được căn bản không phải là《Trường Quay Ngày Chủ Nhật》, mà là chuyên mục trò đùa ác quái gần đây đang rất hot ——《Kinh Hãi ☆ Surprise》.

《Kinh Hãi ☆ Surprise》là tiết mục giải trí do nền tảng video trực tuyến iQIYI phát hành. Nội dung như tên, mỗi kỳ đều sẽ phái một số lượng đông đảo diễn viên quần chúng ra đường bày mấy trò đùa quái ác, tỷ như u linh đột nhiên xuất hiện tại hành lang, lái thuyền trên đường cái, bị quỷ con bám lấy ở ven đường, vân vân mây mây. Tiết mục này có mấy kỳ đã gây ra tranh cãi rất lớn, thế nhưng càng tranh cãi sôi nổi thì lượng click lại càng nhiều.

Trong lần tham khảo ý kiến khán giả gần đây, mọi người tỏ vẻ nhìn người thường bị hù dọa nhiều rồi, muốn xem thử “nghệ sĩ gặp egao”, thế là tổ tiết mục bỏ ra một số tiền lớn mời An Thụy Phong tới, để anh đứng ra đùa ác một nghệ sĩ khác. Kịch bản cụ thể là: đầu tiên mời một ngôi sao tới tham gia chương trình《Trường Quay Ngày Chủ Nhật》, sau đó khi người ta đang biểu diễn, An Thụy Phong sẽ mặc trang phục kỳ dị đột nhiên xuất hiện từ phía sau lưng, dọa cho đối phương nhảy dựng. (egao = đùa ác, đùa mất dậy, mang ai đó ra làm trò đùa)

Lúc nhận công tác này, đạo diễn có nói với An Thụy Phong: “Tuy không thể tiết lộ họ tên của nghệ sĩ bị đùa ác, thế nhưng đó sẽ là một người bạn của anh”.

An Thụy Phong còn vì vậy mà đánh tiếng trước với những ngôi sao có quan hệ khá tốt với mình trong giới.

… Thế nhưng anh vạn vạn không ngờ tới, Lăng Hi được mời.

An Thụy Phong nhớ tới bộ dạng vui vẻ của Lăng Hi khi vẫy tay với mình, yên lặng thở dài trong lòng.

—— Lăng Hi thật lòng thật dạ muốn trình diễn ca khúc hay nhất tại《Trường Quay Ngày Chủ Nhật》, cậu chờ mong cơ hội một trận chiến vang danh thiên hạ, thậm chí còn vì thế mà hoan hô nhảy nhót, nhưng một phen nỗ lực của cậu cuối cùng lại chỉ có thể làm trò cười cho khán giả xem《Kinh Hãi ☆ Surprise》.

“OK, vẽ xong rồi!” Thợ trang điểm đứng lên, thành quả phấn đấu cả tiếng đồng hồ trên mặt An Thụy Phong đã hoàn thành, nhóm nhân viên nhà đài chạy tới vây quanh, giúp anh mặc vào bộ trang phục vừa nặng vừa dị. Lại tốn thêm nửa tiếng đồng hồ để cố định bộ đồ trên người, sau đó tất cả nhao nhao tản ra, để một An Thụy Phong hóa trang hoàn tất xuất hiện trước gương.

Trong gương, một con tôm hùm đất cay đỏ chót to bự đang giương nanh múa vuốt, “nó” quay về phía mọi người lộ ra một nụ cười dữ tợn.

***

Ở nơi khác, Lăng Hi đang ngồi chờ trong phòng thì bỗng hắt xì một cái rõ to, đàn guitar trong tay cũng theo đó bị gảy sai nhịp.

Ngô Hữu Bằng ngạc nhiên nói: “Sao đột nhiên lại hắt xì? Có phải cảm rồi không? Giời ơi chú nhanh uống chút nước nóng đi, đừng có đang biểu diễn dở thì đột nhiên đứt xích đó.”

“Không sao đâu.” Lăng Hi xoa xoa mũi: “Chỉ là đột nhiên em thèm món tôm hùm đất cay, nhất thời lơ đãng thôi.”