Luân Hồi Thương Đế

Chương 3: Biện pháp



“Tiểu tử, ngươi luyện nên là Tinh Thần tông, Tinh thần luyện thể thiên đi?”. Đang ở nghi hoặc thì Lăng Vũ chợt hỏi.

“Đúng thế!”. Đoạn Ngọc cho dù nghi hoặc thì vẫn vô thức trả lời, sau đó liền dùng ánh mắt hồ nghi nhìn Lăng Vũ. Lão gia hỏa này lại có cái gì ý nghĩ?

“Tinh thần luyện thể thiên là có khẩu quyết cùng thể thuật, ngươi tiểu tử có thể nhớ kỹ?”. Lăng Vũ lại hỏi.

“Đó là đương nhiên!”. Đoạn Ngọc nhíu mày khẽ đáp.

“Đọc!”. Lăng Vũ lạnh nhạt phun ra một chữ.

Đoạn Ngọc ánh mắt càng thêm khó hiểu nhìn Lăng Vũ, dừng lại chốc lát thì liền bắt đầu đọc ra Tinh thần luyện thể thiên khẩu quyết. “Tinh lực nhập thân, thiên tinh lập thể, địa tinh cải mệnh...”.

“Dừng! Dừng! Dừng!”. Bất quá Đoạn Ngọc còn chưa đọc được mấy câu khẩu quyết thì Lăng Vũ đã lập tức ra hiệu đình chỉ, một bộ vô cùng thiếu kiên nhẫn. “Nói ngươi thông minh quả thực là phỉ nhổ, đến lúc này còn không biết sai chỗ nào sao?”.

“Ừm?”. Đoạn Ngọc nghe vậy liền im bặt, liên tưởng lại Lăng Vũ trước đó những câu nói kia thì liền không ngừng suy đoán, đến lúc này thì hắn chắc chắn là Lăng Vũ không có lừa hắn. Đối phương câu câu đều giấu diếm huyền cơ.

“Ồ?”. Đoạn Ngọc im lặng xuống lâm vào trầm tư suy tính thì Lăng Vũ lại giống như phát hiện ra điều gì đó trên thân Đoạn Ngọc mà khẽ di một tiếng. “Tiểu tử này cư nhiên lại có tinh thần lực như thế tinh thuần cùng mạnh mẽ như thế? Mới là Luyện Thể cảnh nha, làm sao có tinh thần lực lưu động rồi? Không lẽ là...”. Phảng phất như nghĩ đến cái gì hắn hai mắt khẽ biến, bức chân dung bên trên hiện lên một tia tinh quang rơi xuống Đoạn Ngọc đỉnh đầu.

“Khí tức này...”. Gần như cùng lúc đó, tại Thánh Nguyên Hoàng cung một chỗ mật thất sâu trong cấm địa xuất hiện một cỗ khí tức cường hoành, ngay sau đó thì một cỗ ý niệm khủng bố như là sóng triều lấy chỗ mật thất này làm trung tâm mà quét ra bốn phương tám hướng.

“Tinh lực nhập thân? Tiền bối ý muốn nhắc nhở ta điểm này?”. Đoạn Ngọc giống như đã hiểu ra cái gì, hai mắt vụt sáng lên ngẩng đầu nhìn Lăng Vũ khẽ hỏi.

Lăng Vũ lúc này ánh mắt nhìn Đoạn Ngọc đã có chút biến hóa, không biết có phải ảo giác hay không nhưng Đoạn Ngọc ở sát na đối diện với Lăng Vũ lại có cảm giác người này đối với mình hảo cảm tăng mạnh.

“Cũng không tính đần”. Sát na dừng lại, cảm giác kia nháy mắt biến mất thì Lăng Vũ khẽ cười nhạt nói. “Tinh thần luyện thể thiên cần đến tinh lực nhập thân mới có thể bắt đầu tu luyện, tiểu tử ngươi tuy rằng cũng được tinh lực nhập thân nhưng lại là loại kia rác rưởi nhất tinh lực, tu luyện đến được Luyện Thể chín tầng đỉnh phong đã là cực hạn, xa xa không đủ tiềm lực đột phá mười tầng, Thiên kinh cũng từ đó chướng mắt ngươi”.

“Tu luyện Tinh thần luyện thể thiên mà muốn đạt được đến Luyện Thể mười tầng thì cái kia tinh lực cơ sở nhập vào thân thể ngươi không phải tiên thiên tinh lực thì cũng phải là tự nhiên tinh lực, như không phải hai loại tinh lực cao cấp này thì cho dù ngươi tích lũy cả trăm năm cũng đừng mong đạt được... Ừm?”. Lăng Vũ giống như là thao thao bất tuyệt giải thích, bất quá hắn đang nói đến cao trào thì trên mặt hiện lên một vòng kinh ngạc, ánh mắt trên chân dung nhìn về phía cấm địa.

Đoạn Ngọc đang nghe say sưa thì bị gián đoạn, ánh mắt nghi hoặc nhìn Lăng Vũ.

“Ngươi Đoạn thị Hoàng tộc cũng không đơn giản nha”. Lăng Vũ lúc này thu hồi ánh mắt, ý vị thâm trường nhìn Đoạn Ngọc cười nhạt nói.

Đoạn Ngọc đầu đầy sương mù nhìn Lăng Vũ. Lão gia hỏa này nói cái gì đâu?

“Ngươi cấp bậc xem ra là còn quá thấp, Đoạn thị Hoàng tộc một chút cơ mật ngươi còn không có tư cách được biết”. Lăng Vũ nhìn xem Đoạn Ngọc một chút thì khẽ lắc đầu. “Bất quá chuyện này cùng Bản Tôn không có quan hệ”.

Đoạn Ngọc lại được một lần á khẩu, hận không thể lao lên cùng Lăng Vũ đánh đập một trận. Về phần Lăng Vũ thì không chút để bụng, tiếp tục nói.

“Tiếp tục nói đến cái này Tinh thần luyện thể thiên, ngươi bây giờ đạt tới Luyện Thể chín tầng đỉnh phong, trước kia nhận được tinh lực cơ sở bất quá cũng chỉ là Trung phẩm, Bản Tôn đoán không lầm là có cường giả từ trong Vực ngoại lưu tinh tách ra lực lượng phong ấn vào cơ thể ngươi để trợ giúp ngươi tu luyện Tinh thần luyện thể thiên, vấn đề liền ở chỗ này”.

“Ngươi hiện tại như muốn thay đổi tinh lực cơ sở để có cơ hội đạt đến Luyện Thể mười tầng thì bắt buộc phải cần đến càng thêm cao cấp tinh lực cơ sở, cả hai cần phải đồng căn đồng nguyên, vì thế nếu như cái kia Vực ngoại lưu tinh ẩn chứa lực lượng không có tiên thiên tinh lực thì ngươi đời này nếu chỉ dựa vào Tinh thần luyện thể thiên liền vô vọng đạt được Luyện Thể mười tầng”. Lăng Vũ tiếp tục giải thích cho Đoạn Ngọc nghe về Tinh thần luyện thể thiên huyền bí.

“Tiền bối, ý của ngài muốn nói là ta vẫn còn có hi vọng đạt đến Luyện Thể mười tầng?”. Đoạn Ngọc hai mắt tỏa sáng khẽ hỏi.

“Cơ hội là có, bất quá rất mong manh”. Lăng Vũ nhàn nhạt liếc nhìn Đoạn Ngọc nói. “Trước không nói Vẫn ngoại lưu tinh kia có còn tồn tại hay không, khả năng Vẫn ngoại lưu tinh có tồn tại tiên thiên tinh lực vốn đã cực thấp, Bản Tôn không nghĩ ngươi có cái này may mắn”.

Đoạn Ngọc nghe vậy thì liền xụ mặt, nói tới nói lui thì hắn liền cơ hội đạt đến Luyện Thể mười tầng cũng không có, như vậy thì hắn muốn Luyện Thể Thiên kinh thừa nhận làm sao được? Lăng Vũ truyền thừa y bát không lẽ cùng với hắn vô duyên? Như vậy thì thật sự không cam lòng.

“Tiền bối, vậy còn cái kia tự nhiên tinh lực? Nếu như đạt được tự nhiên tinh lực, ta có thể hay không đem nó thay đổi cho tự thân tinh lực cơ sở?”. Chợt Đoạn Ngọc nhớ đến hai loại tinh lực cao cấp nhất mà Lăng Vũ mới nói, ánh mắt lại có chút chờ mong hỏi.

“Tự nhiên tinh lực à? Ngươi có thể hấp thu được từ bên trên thiên không kia tinh thần chi lực sao?”. Lăng Vũ khẽ cười nhạt chỉ lên thiên không, xuyên qua Tàng thư các một chỗ cửa sổ thông gió thản nhiên hỏi.

“Từ những cái kia tinh thần?”. Nghe vậy thì Đoạn Ngọc gương mặt liền khó coi, hiện tại trời vừa bắt đầu tối, thiên không đen kịt đã bắt đầu được từng cái tinh thần điểm sáng, nhưng cái kia tinh thần nhìn được nhưng sờ không đến, Lăng Vũ thật muốn nói đến những tinh thần đó lực lượng?

“Võ đạo thế giới rộng lớn đến một cái Phong Hoàng cường giả cũng vô vọng xem hết, thiên không phía trên thì lại lớn hơn hàng ngàn hàng vạn lần, không đến Đế cảnh, mơ tưởng dò xét”. Lăng Vũ biểu tình như thường thản nhiên nói. “Tự nhiên tinh lực đừng nói là ngươi, chính là Bản Tôn cũng không thể thu đến, nghe nói Đế Quân ngao du thiên không vực ngoại mới có thể trực tiếp thu lấy tự nhiên tinh lực cho mình sở dụng”.

“Như vậy há không phải nói muốn Luyện Thể võ giả tu luyện Tinh thần luyện thể thiên đến được mười tầng thì nhất định phải đạt được tiên thiên tinh lực quán thể?”. Đoạn Ngọc nghe ra được Lăng Vũ bất đắc dĩ cũng kính sợ, đối với tự nhiên chi lực đã không có mấy dựa vào. Dù sao thì cũng chỉ có Đế Quân mới có thể thu lấy sở dụng, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng thấy đến tự nhiên tinh lực khủng bố, hắn một cái nho nhỏ Luyện Thể cảnh, hấp thu một tia sợ là cũng muốn bạo thể mà chết.

“Vậy thì cũng không chắc”. Lăng Vũ lúc này lại lắc đầu. “Trên đời cũng không có chuyện gì là tuyệt đối, Võ đạo thế giới đủ chuyện thần kỳ đâu đâu cũng có, Bản Tôn từng biết đến có kẻ ở Luyện Thể cảnh liền có thể hấp thu tự nhiên tinh lực, tuy rằng hắn không gia nhập Tinh Thần tông nhưng thành tựu cũng vô cùng cao”.

“Cái gì? Có thể ở Luyện Thể cảnh hấp thu tự nhiên tinh lực? Hắn không bạo thể mà chết sao?”. Đoạn Ngọc kinh hãi, một bộ không dám tin tưởng hỏi.

“Bình thường mà nói thì đúng là như thế, Phong Vương cường giả cùng không dám để tự nhiên tinh lực bám thân, bất quá như Bản Tôn đã nói, Võ đạo thế giới chuyện thần kỳ đâu đâu cũng có, người kia thể chất là Tinh Thần thể, hắn trời sinh cùng tự nhiên tinh lực thân cận, tự thân không cần bất kỳ công pháp nào cũng có thể hấp tu đến tự nhiên tinh lực”. Lăng Vũ đạm mạc trả lời.

“Tinh Thần thể?”. Đoạn Ngọc kinh ngạc, trên đời dĩ nhiên là còn có loại này khủng bố thế chất?

“Võ đạo thế giới có rất nhiều thần kỳ thể chất, Tinh Thần thể cũng chỉ là một loại trong đó”. Lăng Vũ nhìn thấy Đoạn Ngọc biểu hiện thì cười nói.

“Ai! Nói như vậy thì vãn bối thật đúng là vô duyên, không những không có khả năng đạt được Thiên kinh thừa nhận mà đến cả tư cách tiếp nhận y bát của tiền bối cũng không có”. Đoạn Ngọc lúc này đã xem như nhận mệnh, hơi có chút chán nản thở dài nói. Hắn nỗ lực cho đến nay so với bất luận kẻ nào đều không kém, kém đúng là một cái cơ may.

“Nhìn xem tiểu tử ngươi không sai, Bản Tôn chỉ ngươi một cái biện pháp”. Lúc này Lăng Vũ nhưng không có đả kích Đoạn Ngọc, biểu hiện thường thường nói.