Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 27: Khốn cục



Ngô Khảo Ký lúc này mới chợt nhận ra mình nhỏ bé và ấu trĩ ra sao. Mội cái xuyên việt người không thể chỉ dựa vào ba cái kiến thức vượt thời đại khoa học kỹ thuật là có thể trở thành bá chủ thời đại. Nếu không không thực sự dung nhập thế giới này thì khả năng cao hắn sẽ bị loại bỏ. Thực tế Ngô Khảo Ký đã bị ảnh hưởng quá nhiều bởi các tiểu thuyết xuyên không có phần hơi thiếu thực tế của thế giới trước đây. Những tác giả đó quả thực hào hùng thì có đủ nhưng họ không quá thực tế kiêm nghiệm kinh nghiệm sống rồi. Ngô Khảo Ký quyết định ngã rồi sẽ khôn ra, hắn nhưng sẽ nghiêm túc nghiên cứu thế giới này cùng khiêm tốn hòa mình vào đó.

“ Đại ca, chuyện đến nước này có thể giải quyết ra sao? Hay là ta nhường ra bí phương chế Ngọc Lộ Tửu?” Ngô Khảo Ký lúc này quá rối, hắn nhưng mà vô phương tháo gỡ thế bế tắc và cũng không hiểu phương hướng phát triển tiếp theo là như thế nào. . Truyện Hài Hước

“ Chuyện không nằm ở chỗ bí phương chế tửu. Nói thật lúc này ngươi có tung ra ngoài miến phí cũng không ai dám nhận. Bí phương này có hai cách giải quyết thứ nhất đó là mình ngươi giữ, thế gia nhóm cùng Hoàng gia không ai động vào. Phương án hai đó là chia sẻ toàn bộ Hoàng gia và thế gia nhóm. Dương gia là có ý tưởng chia sẻ toàn bộ mọi người hay. Nhưng điều này đồng nghĩa người Tống cũng có nhiều hơn cơ hội nắm được bí phương. Nếu Ngọc Lộ Tửu chỉ là thứ bình thường thì không đáng nói. Nhưng nó giờ đây trở thành quốc khí để đối trọng người Tống cho nên quyết không thể lộ. Còn tại sao thế gia cùng hoàng gia sẽ không ai đơn độc chiếm bí phương thì ngươi tự hiểu?” Ngô Khảo Tích hận rèn sắt khi nóng mà tiếp tục giảng giải cho đệ đệ hắn.

“ Là ai nắm giữ pháp này thì phú khả địch quốc. Nếu thế gia nào nắm được đồng nghĩa có nguy cơ uy hiếp Hoàng gia. Nếu Hoàng gia nắm được thì cũng có nguy cơ độc bá cho nên thế gia không đồng ý? Cho nên nếu ta tách ra thành một cái tiểu gia tộc thì sức uy hiếp của ta là không có do đó ta nắm giữ là hợp lý. Bên cạnh đó ta chấp nhận bán cổ phần chia sẻ lợi nhuận cho nên các thế gia và hoàng gia cũng yên tâm để ta tạm thời nắm giữ bí phương?” Ngô Khảo Ký phần hiểu phần không đưa ra nhận xét của mình.

“ Ừm, trên cơ bản là vậy. việc ngươi chịu phân ra cổ phần cũng là một trong những đểm cộng của ngươi trong lần này, nếu không quả thực là hết cứu vãn. Ngươi nói đúng, giờ đây ngươi chính thức là một cái tiểu thế gia, mặc dù gia tộc chỉ có minh người nhưng vì Tửu Phường ngươi thế lực có thể gọi nhịp cùng vô số sĩ tộc, huân húy bình thường, xưng một cái tiểu thế gia không sai. Sự thực lúc này đại ca cũng có thể lần cuối giúp ngươi, 200 thân binh này là lần hỗ trợ thực chất sau cùng. Ngô gia lúc này không thể thay ngươi nói chuyện trên triều đình, Ngô gia không gánh được nếu ngươi quay về gia tộc. Phụ thân cũng cố bảo bọc ngươi không muốn ngươi phân gia, hắn cố chấp muốn giữ ngươi trong tộc nhằm bảo vệ. Nhưng Đỗ Nương không hiểu chuyện nháo lên, Câu ngươi Đỗ Như Thanh có Hoàng gia giật giây đảo loạn tất cả. Lý Thương Kiệt bá không thể không đẩy ngươi ra ngoài. Sau này chỉ có ngươi một thân một mình vật lộn cùng người khác mà thôi. Huynh trưởng thực sự không đành lòng” Ngô Khảo Tích nói đến đây thì ngửa cổ uống một ngụm rượu lớn, liệt tửu cay nhưng không cay đắng như lòng hắn bây giờ.

“….” Ngô Khảo Ký không thể nói lời nào, hắn chỉ biết uống rượu cho quên đi mà thôi.

“ Thêm vào nữa, khi ngươi đã là tiểu thế gia danh nghĩa thì ngươi phải có tiểu thế gia cách nhìn và hành động. Giờ đây mỗi bước ngươi đi phải cẩn thận vô cùng. Sau lưng ngươi Ngô gia không phải từ bỏ hoàn toàn ngươi, nhưng chỉ có thể âm thầm ủng hộ không thể phô trương như trước được. Phụ thân hắn cũng có nỗi khổ, ngươi nên thông cảm một chút cho hắn….”

Ngô Khảo Ký lúc này đã hiểu, Ngô Thường Hiến thiên vị là có, ngày hôm nay nói chuyện cũng Ngô Khảo Tích thì hắn cũng hiểu tại sao Ngô Thường Hiến lại thiên vị người đại ca này như vậy. Hắn quả thật là một cái chất liệu tuyệt vời làm gia chủ. Thông minh, lý trí, chu toàn, học thức uyên bác quyết đoán nếu đem so sánh ra thì Ngô Khảo Ký thực tế kém rất nhiều. Nhưng Ngô Thường Hiến sai lầm khi quá không để mắt đến sự cố gắng của đứa con thứ hai sinh ra bất mãn cùng xa cách, sau đó sinh ra hiểu lầm tai hại. Nếu như hắn phụ thân này chỉ cần bỏ ra một chút công sức cũng không dẫn đến tình trạng trên.

Nhưng Ngô Thường Hiến không phải là cái người phụ thân không đảm đương, ngay khi nhìn ra Ngô Khảo Ký nguy cơ thì hắn đám đứng ra bảo vệ, dám ôm ấp Ngô Khảo Ký ở lại gia tộc. Nhưng chính vì hành động này hắn đã đi ngược lại lợi ích của gia tộc và gây nguy cơ cho toàn gia. Để làm một cái phụ thân hợp cách hắn lại không thể là một cái gia chủ hợp cách. Đây cũng là lý do khiến cho hắn bị phế đi gia chủ chức.

Ngô Khảo Ký cảm thán không thôi, đúng thực sự là nhìn sự việc bề ngoài và để hiểu được sự việc là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

“ Đại ca ta hiểu được, cũng là ta nông nổi, đến cơ sự này ta còn trách được ai. Nhưng ngươi yên tâm ta nhưng mà trưởng thành người, Ta sẽ sống tốt, ít nhất ta còn có Bố Chính châu để phát triển. Sau này đụng sự ta sẽ cẩn thận suy nghĩ thiệt hơn. Không tiếp tục ấu trĩ nữa” Ngô Khảo Ký như lấy lai một chút sức lực cùng quyết tâm mà nói chuyện. Chuyện đã rồi, hắn không thể thay đổi vậy thì cố gắng làm tốt trong tương lai mà thôi.

“ Ký đệ, còn chuyện này cũng quan trọng không kém, đại ca phải nói rõ cùng ngươi. Việc ngươi lựa chọn Lê gia làm liên minh ta không biết là tạm thời hay là liên minh vững bền. Nhưng chuyện này thực sự ngươi cần cẩn thận vô cùng….”

Ngô Khảo Tích không tiếc công mà giải thích. Lê gia, Dương gia không phải tầm thường. Nói cho đúng thì hai gia tộc này thuộc dạng cường tráng nhất trong các thế gia. Nói như thế nào nhỉ, họ chỉ thua kém Hoàng gia mà thôi. Tóm lại tập hợp toàn bộ liên minh thế gia Đông Bắc Tây Bắc, Long thành gộp lại cũng chỉ ngang sức cùng Lê – Dương hai nhà.

Lý Công Uẩn rời đô từ Hoa Lư về Thăng Long thành cái gì mà vùng đất địa linh nhân kiệt, cái gì mà thuận lợi giao thông, cái gì mà Hoa Lư quá bé để phát triển. Các điều đó đều đúng nhưng có một nguyên nhân sâu xa. Ở vùng đất Hoa Lư thì Lê gia, Dương gia nói tính, Lý gia chưa chắc đã là mạnh mẽ ở đó. Việc rời kinh đô về Long thành có sự ủng hộ mạnh mẽ của Đỗ, Phạm, Ngô, Đào, Mạc các thế gia cho nên thành công thuận lợi. Lê – Dương hai nhà dĩ nhiên bị ảnh hưởng quyền lực nặng nề sau khi rời đô và cũng gây khá nhiều bất mãn từ hai gia tộc này.

Bảy lần Ái Châu và Giang Long các huyện vùng cao nổi lên binh biến khiến cho Lý Thái Tông, Lý Thánh Tông nhiều lần thân trinh. Ở đây không có bóng dáng Dương – Lê hai nhà? Nói thật cả vùng Ái Châu, Thanh Hóa Diễn Châu Lê gia nói tính. Gia binh cả vạn, sương binh vài chục ngàn. Nho nhỏ mấy cái thổ binh dám binh biến chỉ cần Lê gia ho một tiếng chúng lại chẳng nằm quỳ. Nhưng tại sao các đời vua Lý vẫn phải ngàn dặm xa xôi đem quân từ Thăng Long vào dẹp loạn.

Đơn giản Lê – Dương vẫn không can tâm khi kinh đô rời về Thăng Long, nếu Ái Châu Giang Long liên tục binh biến thì chẳng phải Lý gia nên quay về cố đô mà trấn áp. Lý gia tại không binh biến, Lý gia đi binh biến liên hồi. Chỉ cần nghĩ chút thôi sự tình có thể sáng tỏ. Nhưng Lý gia các đời hoàng đế cứng vô cùng, thà ngàn dặm thân trinh cũng quyết không quay về cố đô nơi mà Lê gia chiếm quyền chủ đạo. Từ những dữ kiện trên Ngô Khảo Ký đã hiểu Lê gia bá đạo đến cỡ nào.

Hắn đây là bị vẻ hiền từ dễ gần của Lý Đạo Thành đánh lừa mà thôi. Ngô Khảo Tích đã nói rất rõ, giờ đây Ngô Khảo Ký là một cái tiểu thế gia, việc hắn cần làm là chọn phe đứng mà không phải vội vàng kết đồng minh. Ngô Khảo Ký không phải là tiểu thế gia bình thường, hắn là cái tiểu thế gia có bạc triệu trong tay. Sự kết hợp của hắn với bất kỳ một thế gia nào đều trở thành nghi kỵ của Hoàng gia. Ngay cả Ngô gia bản thể cũng không thể đi lại quá gần đối với Ngô Khảo Ký cho được.

Ngô Khảo Ký lúc này cảm giác mình tự đẩy mình xuống hố bùn lầy, từng bước từng bước khó đi. Hắn chưa thể tìm ra được phương hướng chuẩn xác.

“ Đại ca, nói thật ta nhưng mà vừa nghiên cứu ra phương pháp luyện gang chất lượng cao. Gang của ta chỉ cần xào qua đôi lần thì có thể thành cương thiết dùng cho luyện binh khí. Điểm mấu chốt đó chính là sản lượng cực nhiều, nếu đủ quặng nguyên liệu thì mỗi ngày cả trăm ngàn cân gang không thành vấn đề… ta không biết phải xử lý việc này ra sao” Ngô Khảo Ký thành thật thưa chuyện. Hắn ban đầu nghĩ đơn giản là bán gang qua tay Lê gia sau đó kiếm đủ tiền để phục vụ việc đắp đê cùng tái cải tạo Bố Chính thành, nhưng lúc này hắn hiểu đó là không thể. Lại một ấu trĩ suy nghĩ rồi, nếu hôm nay Ngô Khảo Tích không xuất hiện thì hắn vẫn như người mù mà một bước sai thêm vạn bước lầm.

Ngô Khảo Tích như đứng hình trong vài giây ngắn ngủi, thậm trí hắn còn không để ý rằng miệng của mình há lớn đến rượu dãi cũng chảy tùm lum.

“ Ta… khụ khụ… mẹ nó…. Ngô Khảo Ký ngươi không đem đại ca ra đùa dỡn chứ” Ngô Khảo Tích như mắc nghẹn trong cổ họng bừng bừng đỏ ửng khuôn mặt cố nuôt đi cơn sặc rượu mà dồn dập hỏi đệ hắn.

“ Điều này thiên chân vạn xác, ta không có tâm trạng đùa giỡn, lúc này đây ra rất rối” Ngô Khảo Ký khuôn mặt nghiêm trọng vô cùng. Hắn lúc này mới chính thức tạm thử đứng trên cương vị của một tiểu thế gia để suy nghĩ và thấy được rằng Xưởng Luyện Thép có thể là lọi ích quốc gia điều này không bàn cãi. Nhưng thứ này đối với bản thân hắn trong tình cảnh hiện tại là hay hay dở không thể đoán định. Đối với thế cục lằng nhằng rắc rối của Lý triều không hiểu là tốt hay xấu.

“ Chuyện này… chuyện này…. Đã lộ ra ngoài chưa?” Ngô Khảo Tích lúc này lắp bắp kinh hãi, hắn thực sự khiếp sợ với tin tức này không hề giả trân.

“ Ta…” Thái độ của Ngô Khảo Tích càng làm cho Ngô Khảo Ký bối rối.

“ Nói…” Ngô Khảo Tích gâm nhẹ, âm thanh rúng động từ cổ họng nhưng không vang vọng nhưng đầy tính uy hiếp.

“ Để.. để chuẩn bị luyện thiết ta thu mua rất nhiều sắt thép xung quanh hai vùng Nghệ An và Diễn Châu, sợ có người dựa cớ buộc tội nơi triều đường nên đã cử Ngô Tam mang đi một bản tấu kể rõ nguyên do và nói về xưởng luyện thiết công năng. Ngô Tam lúc này rất có thể đã gần tới Kinh Thành….” Ngô Khảo Ký không dám không nói ra chi tiết sự thật.

“ Trời của ta ơi… đệ đệ của ta ơi… ngươi ngươi….” Ngô Khảo Tích không còn biết nói gì lúc này. Hắn thực tế cũng bị dọa cho suy sụp bởi thông tin mới này.

Hơi chút lấy lại bình tĩnh Ngô Khảo Tích cố gắng chậm giãi phân tích tình hình. Cuối cùng Ngô Khảo Ký cũng hiểu được một mặt vấn đề. Nếu ví von tình hình Lý triều như một mạng lưới cân bằng vi diệu giữa các phe thế lực đứng đầu là Hoàng tộc, tiếp theo là các thế gia, rồi đến sĩ tộc, hàn môn. Thì tửu xưởng của Ngô Khảo Ký như một quả lựu đạn ném vào mớ cân bằng có phần bền chắc khi đối ngoại nhưng cũng có phần khá mông lung khi đối nội này. Nhưng sức hồi phục của hệ thống mạng lưới quan hệ cân bằng này vẫn được coi là khá tốt. Bằng việc đẩy hẳn Ngô Khảo Ký ra khỏi vòng tròn thế tộc thì Đại Việt tạm thời vẫn yên ổn trạng thái.

Nhưng nếu so sánh Tửu Xưởng là một quả lựu đạn nho nhỏ thì Luyện Thiết Xưởng phương pháp chính là con mẹ nó một quả bom trăm tấn TNT đúng nghĩa. Thiết không phải tửu. Tửu có thể biến thành tài nguyên, thành lương thực, thành nhu yếu phẩm vật liệu, nhưng tửu vẫn không phải là thiết, vì cái thời thế này là thiếu thiết, lượng thiết như một thứ gì đó hằng định. Cho dù có nhiều thật nhiều tiền thì cũng khó có thể có được rất nhiều thiết. Mà Thiết xưởng thì khác biệt, nó đảm đương mọi công năng mà Tửu Xưởng đưa đến, có thể đổi ra tài nguyên, lương thực… và quan trọng nhất bản thân nó sản sinh ra Thiết Cương dùng không hết.

Thiết cương để làm gì? Thiết cương quan trọng nhất đó chính là xây dựng quân đội. Phải đúng là xây dựng quân đội mà không phải là phục vụ nông nghiệp sản suất hay thủ công nghiệp sản xuất. Nói cách khác thiết chính là chìa khóa mấu chốt của sức mạnh quân sự lúc này.

Hoàng tộc hùng mạnh vì sao? Vì họ nắm được thiết mỏ quyền tri phối toàn quốc, có được lượng lớn công tượng ngành thiết đang làm việc cho Công Bộ. Quân lực của Hoàng gia đến thời Lý Thánh Tông đã mở rộng đến 16 doanh với 32 ngàn người gọi là cấm quân trên trán có khắc “Thiên Tử Quân” ba chữ. Đội quân này là quân chuyên nghiệp thường trực, mạnh mẽ vô song trang bị nếu đem so sánh cùng địa phương quân có thể nói hai chữ đó là tinh mĩ vô cùng. Thậm chí nếu đem so sánh cùng quân đội hùng mạnh nhất của Tống Triều cũng đã mang tính tiệm cận về trang bị.

Điều này có được là do đâu? Là do Lý Tộc Hoàng triều nắm giữ thiết khí thiết quặng con đường. Là do hàng chục năm từ thời Lý Công Uẩn cho đến Lý Thánh Tông gom góp thiết khí rèn đúc mà thành.

Tất nhiên các thế gia cũng không ăn chay, Thiết lúc này đối với họ cũng là mạng sống, cũng là chìa khóa đảm bảo cho quyền lực tự thân. Mỗi thế gia đều có mỏ thiết riêng của mình. Nói một cách đơn giản nhất để hình dung. Triều đình, hay nói trực tiếp đó chính là Hoàng tộc không cử binh sĩ đồn trú các mỏ thiết quanh năm. Họ chỉ tính trên sản lượng tổng của mỗi mỏ sắt để đánh thuế hàng năm. Tức là các thế lực khai thác cứ khai thác, nhưng hằng năm vài trích ra một phần tỉ lệ nhất định đưa về Công Bộ, Công bộ với số lượng công tượng vượt trội sẽ luyện thiết trang bị cho cấm quân và mở rộng cấm quân. Tỉ lệ chưng thu quặng sắt này từng mỏ khác nhau từng vùng khác nhau. Tỉ như những mỏ sắt ở vùng cao nơi các tù trưởng vùng biên có độ trung thành không quá tốt thì tỉ lệ cống nạp quặng sắt là rất lớn, nhằm hạn chế sự phát triển lực lượng riêng tại địa phương.

Nhưng Thiết Xưởng của Ngô Khảo Ký đã phá vỡ một cách triệt để sự cân bằng thiết khí phân phối của Lý Triều. Mà thiết lại là vật liệu chìa khóa của quân sự tưng thế lực. Có thể hiểu nôm na Xưởng Tửu công phá sự cân bằng kinh tế của các thế lực nhưng vì Ngô Khảo Ký chịu phân chia cổ phần cho nên tạm chấp nhận được một sự tái lập cân bằng mong manh. Nhưng Thiết xưởng là sự công phá về mặt quân sự cân bằng của các thế lực. Nó không đơn giản chỉ là vấn đề tiền bạc. Ai có đượng công nghẹ Thiết người đó có khả năng nắm thiên hạ một cách triệt để. Vậy nên thế lực nào dám cầm thiêt luyện phương đồng nghĩa tuyên chiến Hoàng tộc. Mà hoàng tộc độc bá thiết luyện phương thì thế tộc nhất định không đồng ý. Còn nếu phổ biến thiết luyện phương cho toàn bộ hoàng tộc thế gia điều này có hiện thực hay không?

Ngô Khảo Ký lâm vào bế tắc và khủng hoảng toàn diện, Ngô Khảo Tích cũng chỉ biết ôm đầu suy tư mà chưa tìm được lời giải.