Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 36: Thử nghiệm



Chiến giáp Lỗ Cá Xa Mã Tát à không…. chiên giáp Lorica segmentata tốt hay không tốt, cường đại hai không cường đại? Tại sao phải chọn loại giáp đã bị lịch sử đào thải này. Thực tế Ngô Khảo Ký cũng không hiểu sao Lorica segmentata bị đào thải nhưng quả thực nó chỉ được người Roman sử dụng đến thế kỷ thứ 5 sau công nguyên. Tiếp theo đó là một dạng áo giáp lưới có tên lorica hamata được sử dụng rộng rãi hơn. Khỉ nguyên của giáp lưới bao bọc toàn thân dến 99% cơ thể nở rộ ở châu âu từ thế kỷ 9 đên 12. Sau đo chính là những bộ giáp Medieval bọc toàn thân cường đại của các kị sỹ châu âu trung cổ.

Có lẽ Lorica segmentata đúng là không đủ cường đại nên đã bị đào thải. Nhưng với Ngô Khảo Ký hắn lại coi đây là loại chiến giáp tốt dành cho người Việt nói chung và Bố Chính nói riêng. Chỉ nói về phần có thể thời gian ngắn chế tạo đại trà, dễ thay thế những bộ phận hỏng hóc nếu có linh kiện, dễ bảo dưỡng.

Nhưng chỉ nhiêu đó chưa đủ để Ngô Khảo Ký lựa chọn loại chiến giáp Lorica segmentata. Về điểm thực dụng thì Lorica segmentata phù hợp quá nhiều cho người Việt, ít nhất là tư duy chủ quan của Ngô Khảo Ký nghĩ vậy. Đầu tiên thể trạng người Việt là không quá cường tráng nhưng nhanh nhẹn và linh hoạt. Lorica segmentata trọng lượng thực đo đạt tại Bố Chính Xưởng Luyện Thiết chỉ giao động ở 6,5 kg. Một người trưởng thành hoàn toàn có thể mang vác trọng lượng này hoạt động trong thười gian không ngắn. Trang bị chiến giáp Quang Minh Khải đại trà cho quân đội thì Ngô Khảo Ký không nghĩ đến, vì chế tác loại giáp này cực tốn thời gian, bảo trì bảo dưỡng khó khăn vô cùng. Thêm vào nữa đó là nặng nề khó di chuyển. Những loại như Lorica hamata giáp lưới hay Medieval đều có nhược điểm tương tự. Quá khó để đại trà sản suất và quá nặng, Lorica hamata thường có trọng lượng 15 kg trong khi đó Medieva ít nhất sẽ là 20 kg có khi nặng lên tới 30kg. Những loại này thực không thể phù hợp cho phần lớn người Đại Việt.

Điểm quan trọng thứ hai đó chính là nhiệt độ ở Đại Việt cao vô cùng, đến như Quang Minh Khải cũng không thể mặc liên tục trong vài giờ, còn Lorica hamata hay Medieval mặc vào chính là nằm trong lồng hấp lò vi sóng, chẳng cần địch nhân tấn công, binh sĩ mặc loại chiến giáp này sẽ mất sức chiến đấu trước khi tiếp cận chiến trường. Về điểm này Lorica segmentata có ưu điểm hơn một chút đó chính là có nhiều diện tích hở để có thể tản nhiệt cơ thể như nách, cánh tay đùi, bẹn, nhưng đó chỉ là thứ yếu. Chính yếu của bộ giáp này ở vấn đề các binh sĩ có thể mặc nó rất nhanh. Tức là nếu được luyện tập thường xuyên một binh sĩ chỉ mất 3-5 phút để hoàn chỉnh khoác lên mình một bộ Lorica segmentata. Điều đó có nghĩa nếu dùng loại chiến giáp này thì hoàn toàn có thể lựa chọn thời điểm để mặc mà không cần phải liên tục trang trên mình. Đây mới chính là yếu tố khiến Ngô Khảo Ký quan tâm và thử nghiệm Lorica segmentata cho Bố Chính quân.

Phải, đây chỉ là thử nghiệm mà thôi, muốn đánh giá tốt hay không tốt về Lorica segmentata thì chỉ có thể mang nó lên chiến trường thực tế và sử dụng. Sau đó mới có thể đánh giá và cho ra quyết định tiếp tục sử dụng hay sẽ thay thế bằng một loại chiến giáp khác.

“ Các người đã làm thử nghiệm độ bền với chiến giáp chưa?” Ngô Khảo Ký đánh mắt hỏi tên đô con.

Ngô Đản xòe bàn tay thô to đập loảng xoảng voài ngực mà nói: “ Bảm đại nhân chúng tiều nhân đã thử qua, bền chắc vô cùng. Nhưng chúng tiểu nhân đều là thợ rèn, kỹ thuật chiến đấu không có nên là…” Nói đến đây hắn xấu hổ đỏ mặt, thân đang khoác lên chiến giáp nhưng lại là cái không chiết chiến đấu nhân.

Đám cận vệ quân bên cạnh cũng hiểu ra mà cố nén cười. Bọn họ cũng không phải chế nhạo Ngô Đản thực ra bọn hắn khá quen biết nhau. Đám cận vệ này là người thân cận với Ngô Khảo Ký không thua kém gì Ngô Tam, Đỗ Liễm nhị gia. Bọn họ là cũng được cử đến Luyện Thiết Xưởng để chỉ đạo qua võ thuật cho đám người này. Thực tế đám cận vệ rất bội phục sức mạnh trâu bò của Ngô Đản và cũng thân thiết vói hắn bởi tình tình tên này ngô nghê bộc trực.

“ Ngô Tuất, ngươi dám cười ta, có giỏi hai ta làm một kèo đấu vật” Ngô Đản nhìn thấy biểu hiện của đám cận vệ mà càng thêm xấu hổ đến hoảng, hắn lập tức hầm hừ hướng một tên cận vệ găng gằn.

Tên cận vệ này giật mình đánh thót, có thừa hơi mới đi vật với con trâu này, hắn đã thử qua và đã lãnh đủ khả năng cận thân bác đấu vật lộn của Ngô Đản. “ Ta không rảnh, còn phải nhiệm vụ bảo vệ chủ công đâu. Hừ Hừ… Ngô Đản ngươi được, nhớ đến đại gia nhưng mà là nửa cái sư phó chỉ ngươi học võ, người nhớ lấy mặt ta. Đừng mong học được từ ta thứ gì”.

“ Ấy ấy… Tuất ‘sư phó’ chớ giận, Ta đùa ta đùa… ngà không cần coi là thật, thế này đi để ta rảnh sẽ chế một bộ Lỗ Cá Xa Mã Tát chiến giáp đặc biệt cho ngài. Lão Mộc nhưng đang nghiên cứu cải tiến nó đấy” Ngô Đản giật mình nhớ ra, tên này là cái dạy võ cho mình, thế này không được do đó hắn mau chóng làm hòa.

“ Mộc Lão nghiên cứu cải tiến chiến giáp?” Ngô Khảo Ký bất ngờ thú vị, hắn biết được Mộc lão là cái đầu óc, tính một cách cẩn thận thì lão này cũng được xem là một cái khoa hoạc gia bán chuyên ở thời này.

“ Dạ đúng đâu, Chiến giáp theo thiết kế Lỗ Cá Xa Mã Tát đã rất tốt, nhưng đại nhân hình như cũng có đề cập qua thiết kế của chiến giáp Lỗ Cá Ha Ma Ta. Do đó lão Mộc sau khi xây dựng quy trình chế tạo Lỗ Cá Xa Mã Tát thì bỏ mặc rồi cả ngày đống cửa trong khu làm việc bên kia để nghiên cứu, Nghe đâu lão muốn kết hợp hai thứ này làm một” Ngô Đản hàm hồ nói, hắn không phải người dùng nhiều đầu óc cho nên mối quan tâm của hắn là thực hiện đúng thiết kế chế tạo mà không có nhiều suy nghĩ khác. Đây thuần chất là một công nhân đúng nghĩa.

“ À hà, vậy thì chớ làm phiền lão. Ngươi lựa chọn ngẫu nhiên ba bộ chiến giáp Lorica segmentata theo ta mang tới quân doanh thử nghiệm độ bền chắc” Ngô Khảo Ký cũng không tốn nhiều thời gian ở đây, hắn còn có rất nhiều công việc cần quan tâm đến.

………………….

Doanh thủy Binh Bố Chính, ở đây lúc này đa số là thân binh của Ngô Khảo Ký. Tổng cộng có đến gần ngàn người. 150 người là ban đầu sớm nhất đi theo hắn, 300 người mới chiêu mộ từ các Việt tộc gia đình di cư cũng như bản địa chung quanh có thân thế rõ ràng và trong sạch, 200 tối cường đại thân binh do Ngô Khảo Tích tặng riêng, 300 người còn lại là do Đỗ gia tặng, chất lượng không quá tuyệt hảo nhưng không quá kém.

Đám gần ngàn người này là lực lượng tối cường của Bố Chính lúc này trừ những binh sĩ đang làm nhiệm vụ thì tất cả đều đã tụ tập nơi này để chứng kiến “tân chiến giáp” nghe đồn là do Chủ tử của họ thiết kế và chuẩn bị trang bị cho toàn bộ thân binh nhóm.

Làm một cái tối tinh nhuệ quân nhân ai cũng muốn có tốt chiến mã, tốt chiến đao và tốt chiến giáp. Đây là những thứ giúp họ kiến công lập nghiệp, giúp họ bảo đảm tính mạng trên chiến trường. Cho nên nghe được tin Xưởng Thiết đang nghiên cứu và chế tạo cho họ một loại tân chiến giáp thì ai cũng mong chờ mỏi mòn. Nhưng Xưởng Thiết là tuyệt mật khu, nơi này không phải ai cũng vào được, trong thân binh doanh trại cũng chỉ có 10-20 người là có thể tiếp cận Xưởng Thiết mà thôi. Do đó hôm nay được thông báo thử tân chiến giáp tại doanh thì tất cả như vỡ òa háo hức mà đón chờ.

Trên thao trường lúc này là bốn cây cột dựng đứng, trên đó treo chặt bốn chiến giáp ba cái là Lorica segmentata, một cái là Quang Minh Khải giáp.

Tất nhiên đã thử nghiệm thì Ngô Khảo Ký muốn có sự so sánh trực quan nhất, một bộ chiến giáp Quang Minh Khải của thân vệ nhóm được hi sinh cho nhiệm vụ này.

Bên trong các bộ giáp không phải người rơm mà là nửa thân thể của một con lợn đã được cắt chặt sao cho kích thước khít nhất có thể, nó còn được nhồi kĩ sao cho có độ căng nhất định mô tả gần nhất với cơ thể một con người trang chiến giáp. Đã là thử nghiệm thì Ngô Khảo Ký rất ngiêm túc, người rơm mặc chiến giáp thử nghiệm quả thực thử không ra thứ gì cả.

“ Ngô Bình bắt đầu đi” Ngô Khảo Ký sau khi thấy mọi thứ đã chuẩn bị gọn gàng thì ra lệnh cho một tên Đô Suất bắt đầu.

Ngô Bình là một người bản lãnh trận mạc, năm nay 27 tuổi đã tham gia 3 cuộc chiến tranh trong đó có trận chiến với Chiêm Thành và hai quộc dẹp loạn người Tày phía Tây Bắc. Ngô Bình là một trong những món quà đắt giá nhất mà Ngô Khảo Tích dành tặng cho đệ đệ. Tên này thiệt xạ tiễn, giỏi kỵ chiến với mã sóc, có thể độc lập dẫn quân đánh trận, so ra không thua kém Đỗ Liễm, Ngô Tam, đám người.

“ Dạ”

Ngô Bình gương mặt chữ điền nghiêm nghị dạ vang sau đó kéo căng cây cung trong tay. Đây là một thanh cung sừng trâu đắt đỏ với lối chế tạo phức tạp. Không phải người binh sĩ nào cũng có thể tiếp cận. Cung này rất mạnh, ít nhất nếu xét về phương Đông trường cung thuộc vào hàng mạnh mẽ.

Từng thớ cơ như được điêu khắc của Ngô Bình vồng lên mĩ cảm, hắn thân cởi trần trước sau có săm hình giao long, trên cánh tay cũng là mãng sà hình xăm lúc này như sống dậy mà động đậy. Thực tế người Việt thích cởi trần đóng khố lúc lao động bình thường. Binh sĩ Đại Việt cũng có thói quen này, thường họ chỉ trang chiến giáp khi huấn luyện cũng như chiến đấu, còn bình thường sẽ là đóng khố cới trần khoe khoang hình xăm như vậy. Không chỉ Ngô Bình binh sĩ Bố Chính nói riêng binh sĩ Đại Việt nói chung thuần một màu săm hình lên người. Ngay cả Ngô Khảo Ký nếu cưởi trần ra ngoài cũng là chi chít hình xăm quanh thân. Đây là tập tục của Việt nhân.

Ngắm nghía kĩ càng Ngô Bình buông tay, mũi tên như xé gió bay trong không gian.

“ Véo, choeng..”

“ Hả …”

“ Ồ..”

“Sao có thể…”

Những tiếng xôn xao dậy lên, binh sĩ tận mắt chứng kiến mũi tên tốc độ cao bay tới nhưng sau khi va vào chiến giáp Lorica segmentata đánh choeng một tiếng thì bị chệch hướng và bật tung ra ngoài.

“ Dừng lại…” Ngô Khảo Ký ra lệnh sau đó tiến đến bên chiến giáp để kiểm tra, Cả đám cận vệ cùng tên Ngô Bình cũng tiến lên, đám binh sĩ xếp vòng ngoài cũng tò mò bồn chồn lẳm rồi nhưng họ không dám gây lộn xộn.

Môt vết xước dài và một vùng lõm nhỏ, Mũi tên tuyệt hảo đã trúng gực nhưng tấm giáp vai dài nhất cũng phủ tới nơi này và làm chệt hướng hoàn toàn mũi tên.

“ Nhắm vào phần bụng” Ngô Khảo Ký biết được với cung tên Đại Việt rất khó để xuyên qua ngực và vai của tấm giáp này, thử chỉ mất công mà thôi.

Ngô Bình thử lại, bắn tới tấp bốn năm mũi tên vào bụng giáp nơi được cho là phòng ngự yếu hơn. Nhưng kết quả không khác là bao, tên bị bật ra ngoài hoặc trượt qua hai bên.

“ Ngươi đưa mũi tên cho ta xem” Ngô Khảo Ký ý thức được điều gì đó không đúng. Lorica segmentata chiến giáp tốt thì tốt thật, lịch sử đã chứng minh, nhưng nó không thể tốt đến mức vô lý như vậy.

Ngô Bình giao ra mũi tên của hắn.

Vấn đề là đây, vì thiếu cương thiết nên mũi tên là bằng gang, tinh mĩ hơn mũi tên thì bằng sắt non. Điểm chết người là dạng mũi tên này là hai cạnh, hiệu quả phá giáp thấp vô cùng. Chính tổng hòa yếu tố này đã khiến thần xạ thủ Ngô Bình có cố sức cũng chẳng làm gì nổi chiến giáp Lorica segmentata.

Nên nhớ bản thân nguyên bản Lorica segmentata của người La Mã cũng chỉ là dùng sắt non để chế tạo cho nên về bản chất thì Lorica segmentata của Bố Chính là cường đại hơn nhiều lần với nguyên liệu là thép “tốt”. Thêm vào đó mũi tên chất lượng thấp hai cạnh đừng mong có thể đả thương được Lorica segmentata Bố Chính.

“ Người Tống cũng dùng mũi tên này?” Ngô Khảo Ký hỏi Ngô Bình, tên này là cái chuyên gia cung thủ, cho nên chắc chắn kiên thức của hắn về cung tên là đáng tin cậy và tham khảo.

“ Bẩm chủ công, Người Tống dùng tên không khác chúng ta, nhưng bọn họ ít dùng mũi tên gang hơn.” Ngô Bình thành thật trả lời.

Ngô Khảo Ký cũng tin tưởng thông tin này, người Tống và người Việt thực sự có nhiều điểu tương đồng về mặt quân sự lúc này, hay nói cách khác người Việt trong thời gian này là yếu thế hơn người Tống về mặt kỹ thuật cho nên đang tích cực sao chép của họ. Vì lý do đó nếu nói mũi tên Tống Việt không khác nhau thì Ngô Khảo Ký là tin tưởng.

“ Ngươi bắn thử Quang Minh Khải giáp..” Ngô Khảo Ký muốn tiếp tục thử nghiệm.

“ Bẩm chủ công, Quang Minh Khải giáp này tiểu nhân vô cùng quen thuộc. Phần ngực có hộ tâm kính cung tên khó xuyên qua, nhưng những phần còn lại trong 30 bước tiểu nhân có thể xuyên giáp, 20 bước có thể đả thương nặng người mặc giáp. Vậy có cần phá hủy cái này Quang Minh Khải giáp hay không ạ” Ngô Bình có vẻ hơi tiếc của. Thứ này cả đống tiền hắn quả là không nỡ.

“ Ngày hôm nay không phá cũng phải phá, ngươi cứ yên tâm thể hiện tốt nhất là được” Ngô Khảo Ký cười cười từ chối cho ý kiến.

Quả thực như Ngô Bình nói không sai, mũi tên hai cạnh của hắn có thể xuyên Quang Minh Khải giáp. Giáp này là cấu trúc cốt vĩ dịch gồm những tấm gang mỏng đan vào nhau. Chính vì việc đan này khiến cho các phần kết nối bằng dây thành điểm yếu và dễ bị lợi dụng, tên là có thể xuyên qua.

Điều này cũng dễ hiểu, đây là hệ thống vũ khí phương Đông. Giáp chế ra để chống tên, nhưng tên cũng phát triển để xuyên giáp. Cho nên cả hai không thể một bên nào đó hoàn toàn ưu thế. Quang Minh Khải giáp ở một khoản cách xa có thể phòng cung tên khá tốt, nhưng khoảng cách 40 m trở lại thì người mặc giáp bắt đầu gặp nguy hiểm, trong 30 m có thể gặp thương nặng với cung thủ.

Tiếp theo là các thử nghiệm khác, chống chém từ đao lúc này sử dụng Tống Đao mà không phải Bố Chính Đao. Hai bên chiến giáp gần tương đương về khả năng bảo vệ. Nhưng Lorica segmentata có điểm vượ trội về phần cầu vai bảo vệ, vì nơi này có cấu trúc lớp xếp lớp và vồng cao. Cho nên khi chép thẳng từ trên xuống vào cầu vai chiến giáp Lorica segmentata sẽ bị trượt hai bên. Đối với Quang Minh Khải giáp thì kém hơn đôi chút, tuy rằng cũng có thể cản trở được lực chém nhưng chắc chắn sẽ bị nội thương, thậm trí gãy xương.

Đối với chống đâm thì Quang Minh Khải giáp kém hơn trông thấy, từ việc trống tên đã nhìn ra điểm này.

Cuối cùng đó chính là xét về độ bền. Lorica segmentata chiến giáp hoàn toàn vượt trội. Thông qua một lần điên cuồng chém chục nhát đao, Lorica segmentata vẫn còn có thể tiếp tục sử dụng, còn Quang Minh Khải giáp gần như tàn phế, các mảnh cốt vĩ bay tứ tung sau khi dây kết nối bị chém đứt lìa cho nên nếu là một trận chiến kéo dài nhiều giờ mà những chiến binh cần vật lột kéo dài. Người mặc Lorica segmentata tỉ lệ sống sót cao hơn nhiều.