Ma Y Thần Toán Tử

Chương 3: Phát tài rồi



Edit by HAMIstore.

=*=*=*=*=*=*=*=*=*=

Gia gia đi rồi, sau này vẫn phải sống tiếp, vậy nên trước tiên ta đi mở lại cửa hàng, đợi một ngày, kết quả giống y như gia gia đoán trước đó, đừng nói người, ngay cả quỷ cũng không có.

Đến tối gia gia có gọi điện thoại cho ta, bảo đã đến nơi khác, ta không cần lo lắng, an tâm bảo vệ gia nghiệp là được.

Nói thật, ta cũng không lo lắng cho gia gia lắm, bằng một thân bản lĩnh xem bói của ông, nơi bất lợi với mình ông sẽ không đi.

Ta hỏi ông khi nào trở về, ông chỉ nói một câu thời điểm nên về tự nhiên sẽ về.

Một đêm này cũng không xảy ra chuyện gì, sáng sớm hôm sau ta còn chưa đi tìm quản lý béo, hắn đã chạy tới giao tiền thuê nhà, ta không chút khách khí đòi hắn ba tháng tiền thuê, đây cũng tốt cho hắn, đỡ cho hắn tiêu hết tiền không có tiền giao tiền phòng.

Thu xong tiền thuê ta liền đi ăn sáng, sau đó mở cửa hàng chuẩn bị tiếp sinh ý mới.

Bình thường đều là gia gia nằm ở ghế tựa kia, hôm nay đổi thành ta, TV đen trắng ta cũng không mở.

Nằm rảnh rỗi không có việc gì, liền nhớ lại lúc gia gia còn ở đây có nói qua, có ba việc ta cần phải làm:

Thứ nhất là lấy vợ, kỳ thật đây hẳn là chuyện mỗi nam nhân cần phải làm.

Thứ hai là tích góp tiền, hơn nữa phải đạt tới ngàn vạn, ông nói có rất nhiều chuyện không thể nói với ta, chỉ khi giá trị con người ta tăng lên mới có thể tiếp xúc những thứ hiện tại chạm không đến.

Thứ ba là tìm ra nguyên nhân cha mẹ ta mất, sau đó báo thù cho họ.

Việc này ta khẳng định phải làm, lúc trước cha mẹ ta mất cảnh sát kết luận là tự sát, nhưng mỗi lần nhắc tới chuyện này, biểu tình của gia gia đều rất cổ quái, hiển nhiên không ủng hộ cách nói này, trong đó khẳng định có rất nhiều uẩn khúc, vậy nên ta nhất định phải tìm ra hung thủ giết hại cha mẹ mình.

Hơn nữa, ba việc này gia gia có nói phải làm từng cái một, không thể phá vỡ thứ tự, nếu không việc thứ ba vĩnh viễn đều không có khả năng hoàn thành, mà đó cũng là việc ta đời này muốn biết nhất, ta bảy tuổi năm đó, cha mẹ đến cùng đã gặp phải chuyện gì...

Ba việc này nghe có vẻ không liên quan gì đến nhau, nhưng ta tin tưởng gia gia, chỉ có làm xong hai việc đầu, việc sau mới có thể thuận lợi hoàn thành.

Mà trong ba việc này, việc lấy vợ ta cảm thấy tạm thời không thể hoàn thành, mà để kiếm được một ngàn vạn thì có chút xa vời, vậy nên từ bây giờ phải tích góp, có thể tiết kiệm được một phần liền tiết kiệm một phần.

Lúc ta đang nghĩ lung tung, cửa tiệm liền mở ra, hai người trung niên hôm qua lại tới, chỉ nhìn thấy mình ta liền hỏi: "Thần tướng tiền bối đâu?"

Ta nằm trên ghế nói: "Đi rồi!"

Người trung niên kia liền giật mình một cái: "Sao lại đột ngột như vậy? Bệnh gì a?"

Ta nói: "Không phải chết, là đi rồi, đi tới nơi khác, tôi cũng không biết, ông không cho tôi đi tìm, đúng rồi, còn việc xin quẻ, tôi có thể xem giúp anh, đương nhiên nếu anh không tin tưởng tôi, hiện tại có thể rời đi."

Nghe ta nói vậy, hắn liền có chút nghẹn, hít sâu một hơi mới nói: "Vậy làm phiền tiểu huynh đệ xem cho tôi một quẻ, cậu là cháu của thần tướng, hôm qua còn nói đến việc của tôi chuẩn như vậy, tôi cũng không thể đến không, cậu tính cho tôi một quẻ đi."

Ta từ ghế nằm đứng dậy: "Họ tên tiên sinh là gì?"

Người trung niên nói: "Ta họ Lưu, tên Lưu Văn Hiên, năm nay 40 tuổi."

Ta gật gật đầu nói tiếp: "Tôi có thể xem cho anh, nhưng theo quy tắc gia gia đặt ra, một là xem tướng mặt, hôm qua tôi đã xem cho anh rồi, còn lại tướng tay chân, tướng cốt, tướng khí, tướng hình, tướng thần, tướng nhục, bói toán, đoán chữ, anh chọn một, đây đều là những cái tôi tinh thông, cái khác không phải sở trường, đương nhiên nếu anh muốn xem tôi cũng có thể thử."

Lưu Văn Hiên lắc đầu: "Không cần cái khác, cứ dùng bói toán đi, hai mươi năm trước là thần toán xem bói giúp tôi vượt qua một kiếp nạn, cũng là nhờ lần đó tôi mới có được thành tựu như ngày hôm nay."

Ta đứng lên vừa lấy giấy bút vừa hỏi: "Nga, Lưu tiên sinh, anh viết ra ba con số lên giấy, tôi tính đơn giản cho anh một chút."

Nghe thấy ta nói tính đơn giản, Lưu Văn Hiên liền có chút không vui: "Chuyện này với tôi không phải việc nhỏ, sao có thể tuỳ tiện tính chứ?"

Ta cười cười đặt giấy bút trước mặt hắn: "Viết đi, nếu không muốn tính, bây giờ có thể rời đi."

Sở dĩ ta dám nói như vậy, là vì thông qua vận thế năm đó xem tướng lưu lại, còn có ngũ hành đại vận của tuổi đã sắp hết, việc khiến anh ta phiền nhiễu đã sắp kết thúc, không cần tính toán nhiều nữa.

Thấy thái độ ta kiên quyết, Lưu Văn Hiên chỉ có thể nhận lấy giấy bút, ta ở bên cạnh nhắc nhở anh ta: "Nghĩ đến chuyện cần cầu, sau đó viết ra ba số hàng trăm ra giấy, xong đưa tôi.". truyện tiên hiệp hay

Lưu Văn Hiên gật gật đầu, sau liền nhanh chóng viết ra ba con số lên tờ giấy: "165", "166", "126". Ta nhận lấy ba con số, hơi tính một chút liền ra, Lưu Văn Hiên cầu được một quẻ Tỉnh, hơn nữa quẻ này còn là một quẻ nguyên.

Phép tính này kỳ thật chỉ cần người hơi có bản lĩnh đoán mệnh đều có thể tính ra. Trong ba số, số dư của nhóm thứ nhất trừ cho 8 tương đương quẻ dưới, tức quẻ nội, nhóm thứ hai trừ cho 8 tương đương quẻ trên, tức quẻ ngoại, nhóm cuối cùng trừ cho 6 chính là quẻ thay đổi.

Nếu ba số đều bị trừ hết, vậy số dư là số bị trừ ra.

Sau căn cứ từ 1 đến 8 con số này ứng với: "Thiên", "Trạch", "Hoả", "Lôi", "Phong", "Thuỷ", "Sơn", "Địa" tám chữ mà tính, tính ra quẻ nguyên, ba số của Lưu Văn Hiên là "5", "6", "6", hai cái đầu tính ra được quẻ là phong thuỷ, cuối cùng "6" là quẻ nguyên.

Theo quẻ tượng tính ra, gần đây thời vận của Lưu Văn Hiên rất tốt, rất nhanh có thể thu được danh vọng, mà tài vận cũng đến dần dần, chỉ là cần tránh nước, nước ở đây có thể là mưa lớn tự nhiên, cũng có thể là đường ống trong nhà bị vỡ, ngoài ra quẻ còn cho thấy thận của Lưu Văn Hiên không tốt, thận khí không đủ, có thể bị bệnh.

Ta bên này kiên nhẫn giải quẻ, Lưu Văn Hiên cũng không thúc giục.

Một lúc sau ta nói: "Lưu tiên sinh, anh nghe tôi, sau khi trở về nên làm gì thì làm cái đó, không bao lâu nữa thời vận của anh sẽ đến."

"Công việc của anh cũng đang phát triển theo chiều hướng tốt, còn việc anh với vị huynh đệ cùng cha khác mẹ kia, đời này cũng không có quan hệ tốt được. Tôi khuyên anh nên sớm vạch rõ quan hệ với hắn ta để tránh sau này bị liên luỵ, ngoài ra nếu anh có nhà gần nơi có nước, gần đây đừng tới đó ở, còn nếu không có, vậy đem đường ống nước trong nhà kiểm tra lại, nếu không sẽ xảy ra chút chuyện; còn có bản thân anh, gần đây mệt mỏi quá độ, thận khí không đủ, cần trị liệu kịp thời!"

Lưu Văn Hiên nghe xong liền kinh ngạc: "Sao cậu biết trước kia ta gặp nạn có liên quan đến huynh đệ ta?"

Ta nói: "Trên tướng mạo anh có hiện rõ, mặt khác trừ thận ra thì những cái khác đều tốt, không phải vấn đề của bản thân, tự nhiên là bị liên luỵ đến, lại kết hợp với tướng mạo không khó để tính ra."

Nghe ta nói xong thái độ của Lưu Văn Hiên cung kính hẳn: "Thầy tướng tiểu Lý, không nghĩ tới cậu so với gia gia cậu đúng là trò giỏi hơn thầy a."

Ta vội lắc đầu nói không dám, ta so với gia gia kém quá xa.

Lưu Văn Hiên nói ta quá khiêm tốn, tiếp theo liền hỏi ta muốn bao nhiêu tiền, ta nghĩ một chút, những người ở bờ sông xem một quẻ cũng hai ba mươi đồng, ta so với bọn họ lợi hại hơn chút, vậy liền thu 100 đi.

Nghĩ vậy ta liền giơ ra một ngón tay, Lưu Văn Hiên không nói hai lời liền gọi lão Thu bên cạnh đưa tiền, lão Thu liền đưa ra một sấp tiền toàn tờ 100 nguyên.

Ta lúc này liền ngốc luôn.

Lưu Văn Hiên nói: "Thầy tướng tiểu Lý, đây là thù lao đưa cậu, hy vọng cậu đừng chê ít, sau này tôi khẳng định lại tới làm phiền, vậy nên tiền này cậu nhất định phải nhận."

"Lưu tiên sinh, anh gọi tôi Lý Sơ Nhất là được rồi, không cần gọi tôi cái gì thầy tướng tiểu Lý đâu, còn có, số tiền này tôi thật không thể nhận, chỉ cần 100 là đủ rồi..."

Lưu Văn Hiên lắc đầu: "Tôi biết quy tắc của các người, như vầy đi, toàn bộ hàng trong cửa tiệm tôi mang đi, xem như chiếu cố sinh ý nhà cậu"

Ta nhìn Lưu Văn Hiên nói: "Trong cửa hàng đều là chút vật dùng cho người chết, cũng không đáng tiền, anh muốn những cái đó làm gì?"

Lưu Văn Hiên nói: "Lo trước khỏi hoạ! Ngày mai tôi sẽ cho người tới đây dọn hàng đi."

Anh ta thật đúng là người không sợ đen đủi.

Nói xong Lưu Văn Hiên lại cám ơn ta mấy lần nữa mới rời đi, chỉ lưu lại ta đứng cầm một sấp tiền giấy, ta đây là phát tài hả?

Hàng trong cửa tiệm ta tổng cộng cũng chỉ mấy ngàn, nếu có người đến mua, ta đều có hàng sẵn, sẽ không có hàng tồn, như vậy cửa hàng giờ sẽ trống trơn a!

Thu lại tiền của Lưu Văn Hiên, ta liền trực tiếp đóng cửa, sau đó chạy đến ngân hàng làm thẻ gửi tiền.

Đến hôm sau, Lưu Văn Hiên quả nhiên phái người đến dọn sạch cửa tiệm của ta, đều chuyển đi hết, ta còn cảm thấy có chút mắc nợ anh ta, vậy nên liền đưa luôn chiếc TV đen trắng gia gia hay xem cho họ luôn.

Còn chiếc ghế gia gia hay nằm ta không nỡ đưa.

Tiệm trống không, ta nghĩ lại nhập thêm chút hàng, nhưng lúc cầm lấy điện thoại chuẩn bị gọi, linh cơ chợt loé, vì sao còn muốn tiếp tục kinh doanh cửa hàng vòng hoa áo liệm chứ, ta mở một cửa tiệm đoán số mệnh không phải càng tốt sao, nói không chừng còn có thể khiến giá tiền thuê phòng tăng lên.

Có tính toán, ta liền đi tìm công cụ đoán mệnh trước kia gia gia từng dùng, lần này tìm làm ta giật cả mình, những món đồ đó hình như lúc đi gia gia đã mang theo rồi, nếu ta muốn đoán mệnh, vậy cần phải làm cái mới.

Ta nghĩ nghĩ, muốn mở cửa tiệm mới, không có chút đồ sao được, vậy nên chuẩn bị tới chợ gia cụ mua chút đồ second-hand phong cách Trung Hoa cổ, vậy mới có chút khí thế.

Nói đến việc mua gia cụ, ta đúng là ở huyện thành quen biết một người, hắn tên Ninh Hạo Vũ, ở phía đông huyện thành có cửa hàng riêng, người lớn lên trắng trẻo sạch sẽ, nhìn giống như tiểu bạch kiểm vậy.

Gia cụ ở nhà hắn rất nhiều cái đều là đồ cổ, nghe nói một số món đồ có giá trị là dùng quan tài đào ra từ nghĩa địa chế tạo ra.

Nói thế nào cậu ta cũng là người có kinh nghiệm, ta đi hỏi hắn sẽ không sai.