Ma Y Thần Toán Tử

Chương 7: Vương đạo trưởng



Edit by HAMIstore.

=*=*=*=*=*=*=*=*=*=

Sau khi Hướng Lệ Lệ đi, ta vẫn luôn có chút nghẹn khuất, ta và Ninh Hạo Vũ cũng xem như là giúp nàng, vậy mà kết quả là mất 5 tháng tiền thuê nhà.

Bây giờ chỉ còn ta và Ninh Hạo Vũ, lúc Hướng Lệ Lệ đi, con quỷ kia đã rời khỏi cơ thể nàng.

Nói vậy, con quỷ đó còn đang trốn ở góc nào trong nhà ta, nghĩ tới đây ta liền nhìn Ninh Hạo Vũ một cái, hắn cũng rất ăn ý nhìn về phía ta.

Không đợi ta lên tiếng hắn đã nói: "Sơ Nhất, chúng ta đừng chờ ở đây, quá tà môn, ra ngoài chờ đi, đạo sĩ kia tới sẽ gọi cho chúng ta mà:"

"Ừ" gật gật đầu, sau đó liền theo Ninh Hạo Vũ ra ngoài đợi.

Hai chúng ta đi ăn cơm, sau lại lượn quanh sông mấy vòng, cứ vậy ban ngày liền trôi qua.

Trên đường đụng phải mấy người đoán mệnh hỏi ta có muốn xem một quẻ hay không, ta liền miễn phí xem cho bọn họ mỗi người một que, làm bọn họ á khẩu không nói được gì.

Ta tức khắc cảm thấy tâm tình tốt hơn rất nhiều, Ninh Hạo Vũ ở bên cạnh lải nhải: "Sơ Nhất, vừa rồi cậu nói nghe rất có đạo lý, cậu nói thật với anh đi, trình độ của cậu thế nào, mấy tên đoán mệnh đó đều bị cậu nói cho mặt xám mày tro rời đi..."

Bản thân ta cũng không biết mình là cái trình độ gì.

Theo như lời gia gia nói, thầy tướng chúng ta chia làm bốn giai: thiên, huyền, địa, hoàng; thầy tướng ở mỗi cấp lại mặc một trang phục khác nhau, hoàng giai mặc màu vàng nhạt, không khác trang phục đạo sĩ mặc lắm.

Địa giai mặc màu vàng kim, kiểu dáng cũng gần giống trang phục của đạo sĩ.

Chỉ có trang phục của huyền giai và thiên giai là khác biệt, màu sắc cũng bất đồng, nhưng đến cùng là bất đồng thế nào, gia gia lại không nói tỉ mỉ với ta.

Suy nghĩ đến nhập thần, quên luôn trả lời Ninh Hạo Vũ, hắn đẩy đẩy ta hỏi đang nghĩ gì, ta thuận miệng nói: "Nghĩ tới gia gia..."

Còn chưa nói xong, điện thoại của Ninh Hạo Vũ reo lên, hắn vội làm thủ thế im lặng, kích động nói: "Đạo trưởng Vương gọi."

"Ừ" ta để hắn nhanh chóng nghe điện thoại.

Ninh Hạo Vũ ấn loa liền nói: "Vương đạo trưởng, ngài tới rồi sao?"

"Đúng vậy, nhưng cửa khoá, các cậu không ở nhà hả..."

Ta đoạt lấy điện thoại của Ninh Hạo Vũ nói: "Chúng tôi đang về, sắp tới rồi, đạo trưởng Vương anh chờ chút."

Vương đạo trưởng "ừ" một tiếng bảo chúng ta nhanh lên, xong liền cúp điện thoại.

Ta cùng Ninh Hạo Vũ nhanh chóng chạy về.

Rất nhanh đã về tới nơi, một nam tử mặc một thân đồ đen đơn giản đứng trước cửa, trong tay cầm một bao công văn màu nâu cũ kỹ không ăn nhập gì với bộ đồ.

Mặc dù người đó quay lưng về phía chúng ta, nhưng ta vẫn cảm nhận được khí chất hơn người trên người hắn, nếu không nhầm thì đây hẳn là Vương đạo trưởng.

"Vương đạo trưởng?" Ta hỏi thử một câu.

Người đó quay đầu lại nhìn ta, lại nhìn Ninh Hạo Vũ, gật gật đầu: "Là tôi, hai người ai là cố chủ?"

Ta nhanh chóng đáp: "Là tôi, đây là nhà của tôi."

Vương đạo trưởng nhìn ta "ừ" một tiếng, sau đó vươn tay ra: "Xin chào, tôi chính là đạo trưởng Vương, tên đầy đủ là Vương Tuấn Huy, hai người vẫn cứ gọi tôi là Vương đạo trưởng đi, tôi mới dạo một vòng bên ngoài, con quỷ kia đang ở trong phòng này, rất yên tĩnh, xem ra không phải loại ác quỷ gì."

Ta cũng nhanh chóng bắt tay Vương đạo trưởng, giới thiệu tên của ta và Ninh Hạo Vũ.

Vừa nghe Vương đạo trưởng nói chuyện, ta vừa thầm quan sát tướng mặt của người này một chút, ngũ quan đoan chính, trừ chỗ cung huynh đệ biểu thị anh ta là độc đinh trong nhà ra, những chỗ khác đều là tướng tốt nhất, mà trên trán cửa tướng "Sơn Lâm" sáng chói, cứ như ngọn đèn chiếu rực.

Dựa vào tướng mặt anh ta, tuổi chắc khoảng cuối 29 đầu 30, mà chỗ thể hiện vận thế của tuổi này, chính là ở hai bên cửa "Sơn Lâm".

Nói vậy tức là vị Vương Tuấn Huy này ở hai năm 29 và 30 tuổi sẽ gặp được đại vận.

Ta chỉ mải xem tướng cho hắn, liền quên cả trả lời, Ninh Hạo Vũ ở bên cạnh liền đẩy ta một cái, thay ta trả lời: "Vương đạo trưởng, vậy chúng tôi nên làm gì, ngài mất bao lâu mới thu thập được nó?"

Vương Tuấn Huy không trả lời Ninh Hạo Vũ, mà nhìn ta hỏi: "Ánh mắt cậu nhìn người khác giống như một người hiểu về "quẻ tướng", cậu biết xem tướng sao?"

Lúc hắn nói chuyện với ta, ta luôn cảm thấy có một cỗ uy nghiêm đè ép mình.

Vậy nên ta cẩn thận gật gật đầu: "Hiểu một chút, học từ gia gia..."

Vương Tuấn Huy nhìn ta cũng không ép hỏi, bỗng hắn quay qua nói với Ninh Hạo Vũ: "Nãy cậu hỏi tôi làm sao bây giờ đúng không? Vậy cậu trước tiên đi tìm người nhà của hắn (quỷ) tới. Trong điện thoại không phải cậu nói án thư là cậu thu mua về tặng cho bạn sao? Vậy án thư này của nhà ai chắc chắn cậu biết, đi gọi người nhà đó tới đây."

Ninh Hạo Vũ vẻ mặt nghi hoặc nhìn Vương đạo trưởng, sau lại quay qua nhìn ta.

Ta nhún nhún vai nói: "Làm theo đi."

Ninh Hạo Vũ "a" một tiếng nói: "Trời sắp tối rồi, người ta sẽ chịu tới chắc?"

Ta bỗng nhớ tới câu gia gia từng nói, linh cơ vừa động liền nói với Ninh Hạo Vũ: "Anh kể chuyện xảy ra ở đây cho họ nghe, nói tổ tiên họ bất an, mộ phần sẽ không được yên, thời gian này trong nhà họ khẳng định loạn đến rối tinh rối mù, anh nói với họ nếu muốn xoay chuyển tình thế, vậy phải lại đây trấn an được linh trước, nếu không họ sẽ còn tiếp tục gặp xui xẻo lâu dài..."

Vương Tuấn Huy kinh ngạc nhìn ta: "Cậu còn biết cái này?"

Ta"ừ" một tiếng nói hiểu một chút, theo gia gia học.

Chờ Ninh Hạo Vũ đi rồi, Vương Tuấn Huy cũng không kêu ta mở cửa ngay, mà đứng trước cửa tiệm nói chuyện phiếm với ta.

Vấn đề đều xoay quanh gia gia ta, mà ta đáp rất đơn giản, nói gia gia đi rồi, hắn đại khái hiểu nhầm ý ta, liền không tiếp túc hỏi nữa. Ngược lại hỏi ta bản lĩnh thế nào, còn hỏi ta nãy từ tướng mặt của hắn nhìn ra được gì...

Ta nghĩ một chút, vẫn đem những gì ta vừa nhìn được nói với hắn, hắn nghe xong liền nói: "A, cậu nhìn rất chuẩn đó, năm tới vận khí của tôi không tồi, mặc dù nhận được không ít án tử, nhưng đều rất thuận lợi, còn kiếm được không ít tiền..."

Ta thấy đề tài đi có chút xa, liền hỏi Vương Tuấn Huy phải làm sao với con quỷ trong phòng, hắn nhìn thoáng qua cửa nói: "Quỷ này là tâm nguyện chưa hoàn thành, chính vì vậy mới không chịu rời đi, chờ người nhà hắn tới, nói rõ mọi chuyện, tâm nguyện xong rồi tự nhiên sẽ đi thôi..."

Ta tò mò hỏi Vương đạo trưởng làm sao biết, hắn cười cười nói: "Trước khi các người về tôi đã nói chuyện với hắn (quỷ), tuy hắn không chịu nói, nhưng dựa vào kinh nghiệm trước kia, tôi cũng đoán được tám chín phần mười."

Ta vừa cùng hắn nói chuyện, trời cũng dần tối, ta hỏi hắn có muốn ăn cơm trước không, hắn lắc đầu nói: "Làm chính sự ở đây trước rồi nói..."

Thấy Ninh Hạo Vũ còn chưa trở lại, ta gọi điện thúc giục hắn một chút, Ninh Hạo Vũ ở đầu bên kia nói: "Giục tôi cũng vô dụng, người một nhà đó không có nhà, hỏi hàng xóm cũng không biết họ đi đâu, tôi ở trước cửa chờ cả nửa ngày, nếu không tôi trở về trước."

Không đợi ta nói chuyện, Ninh Hạo Vũ lại nói: "Đúng rồi Sơ Nhất, không phải cậu biết tính sao, cậu giúp tôi tính xem người nhà họ đi đâu rồi?"

Ta bực mình nói: "Anh cho tôi là thần tiên à, chút manh mối cũng không có, tôi lấy cái gì tính.."

Nói tới đây ta bỗng dừng lại, trong đầu hiện lên một đạo linh quang, liền nói với Ninh Hạo Vũ: "Anh ở đó chờ chút, tôi tính thử một quẻ, lát nữa gọi lại cho anh.."

Cúp điện thoại, ta liền nói với Vương Tuấn Huy: "Vương đạo trưởng, có thể giúp tôi nhìn thấy quỷ ở trong phòng này không, tôi muốn mượn mệnh khí trên người hắn để xem người nhà hắn đang ở đâu."

Vương Tuấn Huy sửng sốt nói "Hắn là quỷ a, cậu có thể dựa vào quỷ khí để tính chuyện người sống hả?"

Đây là cách gia gia ta từng dạy, ông nói người chết đi, nhưng mệnh vẫn chưa kết thúc, mệnh sẽ tiếp tục dây dưa với "xác", "hồn", thậm chí là "quỷ", mà mệnh khí này dù âm hay dương vẫn sẽ liên kết chặt chẽ với "người", "việc", "vật" của người đó lúc còn sống, nếu hiểu được những mệnh khí này, vậy có thể tính được mệnh của "họ".

Những lời này ta cũng không nói rõ với Vương Tuấn Huy, chỉ nói một câu: "Tôi có cách của mình."

Vương Tuấn Huy "a" một tiếng cũng không truy hỏi nữa.

Hắn mang đến cho ta cảm giác giống như không có hứng thú với những vấn đề đó, bởi hắn hỏi một vấn đề, lúc đến điểm hứng thú lại đột nhiên không truy hỏi nữa, một bộ dạng đối với đáp án phía sau không quan tâm.

Hoặc là nói hắn cũng hiểu một chút về việc "xem tướng" này?

Lúc ta còn đang nghĩ ngợi về Vương Tuấn Huy, hắn liền nói với ta: "Cậu muốn nhìn thấy quỷ trong phòng, cũng không phải không được, nhưng cậu phải nghe theo tôi, không được doạ "hắn", cấp bậc con quỷ này không cao, đụng hắn hắn sẽ chạy loạn, tạo ra thêm nhiều chuyện rắc rối."

Ta gật gật đầu, lúc trước ta và Ninh Hạo Vũ doạ "hắn" chạy lên lầu 2 đã làm ta tổn thất 5 tháng tiền thuê nhà, lần này ta tuyệt đối sẽ không doạ hắn.

Vương Tuấn Huy "ừm" một tiếng, làm ra một thủ quyết kỳ quái, sau đó trong miệng lẩm bẩm một tràng ta nghe không hiểu, hắn dùng ngón tay ở trước mắt ta nhoáng lên một cái: "Nhanh chóng nghe lệnh__Mở!"

Ta hỏi hắn đang làm gì, hắn nói: "Tôi đang mở linh nhãn cho cậu, hôm qua các cậu thấy được hắn là có cơ duyên, hôm nay nếu không mở linh nhãn, cậu sẽ không nhìn thấy hắn."

Ta hiểu, cái này chắc là "mở linh nhãn" mà các đạo gia vẫn nói, ta từng nghe gia gia nói qua.

Chẳng qua theo cách gia gia kể, đa số đạo sĩ mở linh nhãn cho người khác đều dùng bùa chú, nước bùa, lá liễu,...có thể trực tiếp khai linh nhãn mà không cần dùng tới đạo cụ, chắc chắn là đạo gia đại năng.

Nghĩ tới đây, ta càng thêm kính nể Vương Tuấn Huy, theo như lời gia gia nói, vậy vị đạo trưởng Vương Tuấn Huy trước mặt này hẳn là một đạo gia xuất sắc.

Thấy ta đứng bất động, Vương Tuấn Huy liền giục ta: "Cậu tốt nhất là nhanh lên, tôi mở linh nhãn cho cậu chỉ được khoảng 15 phút, còn thất thần không mở cửa nữa, hiệu dụng qua rồi, tạm thời tôi sẽ không mở lại cho cậu lần hai, vì người không có đạo hạnh, mở linh nhãn nhiều sẽ tổn hại dương khí, dễ mắc bệnh âm hàn."

Ta gật gật đầu, nhanh chóng đi mở khoá cửa.