Mau Xuyên Bệnh Kiều Nam Chủ Hắn Lại Ghen Tị

Chương 49: Ánh trăng sáng của lão đại (49)



Editor: Nhan

“Anh bây giờ đặt vé máy bay.” Dạ Đình không cho nàng cự tuyệt, gọi điện thoại cho thư ký, “Thay tôi hủy bỏ xã giao và hội nghị hai ngày kế tiếp, đặt trước hai vé máy bay khoang hạng nhất đến Đế Đô. Còn có, đặt trước hai phòng tổng thống khách sạn.”

“Anh, có cần phải xa xỉ như vậy không?” Khúc Yên cẩn thận từng li từng tí thử dò xét nói, “Nếu không thì, anh giúp em đặt trước vé máy bay với khách sạn rồi em tự đi là được?”

“Không được.” Dạ Đình nói như đinh đóng cột, “Anh đi cùng em.”

Khúc Yên chu mỏ.

Không có cách nào.

Nàng căn bản không đánh bại được hắn.

Nếu như nàng trộm đi, hắn chắc chắn cũng có thể tra manh mối đuổi theo nàng.

Không sao, đợi đến Đế Đô, nàng lại nghĩ biện pháp.

......

Hiệu suất làm việc của thư ký Dạ Đình rất cao, lập tức đặt xong vé máy bay buổi chiều bay đến Đế Đô.

Thời điểm Khúc Yên cùng Dạ Đình đến Đế Đô, cũng là khi màn đêm buông xuống...

Khách sạn năm sao phái xe tới đón bọn họ.

Hai phòng tổng thống xa hoa rộng rãi, kèm theo phòng khách, thư phòng, quầy bar nhỏ cùng phòng ngủ.

“Anh, em có chút mệt, sẽ không cùng anh ăn cơm tối.” Khúc Yên đứng ở cửa phòng, giả bộ mỏi mệt, ngáp một cái, “Em tắm rửa xong liền đi ngủ, nếu như đói bụng, em sẽ gọi lễ tân.”

“Được, ngày mai anh gọi em rời giường, dẫn em đi mấy chơi.” Dạ Đình thương nàng mệt mỏi, xoa đầu nàng vài cái liền để nàng đi nghỉ ngơi.

Khúc Yên đóng cửa lại, trong nháy mắt liền sinh long hoạt hổ*.

*Sinh long hoạt hổ: khỏe như vâm, sinh khí dồi dào

Nàng gửi tin nhắn cho Dung Trì --

【 Tớ đến Đế Đô, cậu ở đâu? 】

Một năm này, nàng và Dung Trì ngẫu nhiên có liên hệ. Hắn vô cùng vội vàng, một bên phải chăm sóc em trai phẫu thuật chân em trai, một bên thức đêm xem chứng khoán, đầu tư cổ phiếu tích lũy tài chính.

Hắn ở phương diện thị trường chứng khoán có khứu giác cực kỳ nhạy bén, thiên phú kinh người.

Mới ngắn ngủi một năm, hắn đã kiếm được quỹ ngân sách lập nghiệp, bắt đầu cùng người hùn vốn nghiên cứu phát minh xe tự lái.

Hắn đối với xe cộ có một loại nhiệt huyết bẩm sinh cùng đặc biệt yêu thích.

Tựa hồ đã chú định muốn làm phương diện sự nghiệp này.

【 Tôi ở văn phòng tăng ca. 】 Dung Trì gửi định vị cho nàng.

【 Vậy cậu làm việc trước, tớ đón xe tới tìm cậu.】 Khúc Yên trả lời.

【 Một mình cậu tới Đế Đô? 】

【 Tớ và anh trai cùng đi. 】

Sau khi Khúc Yên trả lời như vậy, Dung Trì không có trả lời.

Khúc Yên chợt nhớ tới, lần ấy nàng trên sân thượng thần chí mơ hồ, Tiểu Thất nói, nàng từng nói cho Dung Trì, nàng thích anh Dạ Đình.

Dung Trì hẳn là sẽ không để ý cái này a?

......

10 phút sau, Khúc Yên lén lút chạy ra khỏi khách sạn.

Nàng sợ bị Dạ Đình phát hiện, không dám dùng xe khách sạn, gọi một chiếc taxi thẳng đến văn phòng Dung Trì.

Chỗ Dung Trì gây dựng sự nghiệp tương đối đơn sơ, hắn bình thường ở trong văn phòng nhỏ, ngủ ghế sô pha.

Khúc Yên đã một năm chưa thấy hắn, trong lòng có chút ít chờ mong.

Thiếu niên đã từng trầm mặc tàn nhẫn, bây giờ biến thành dạng gì?

Cốc cốc -- cốc cốc --

Nàng gõ cửa, không hiểu sao tim đập nhanh hơn.

Cửa văn phòng từ bên trong mở ra, nam nhân trẻ tuổi xuất hiện trước mặt nàng.

Hắn mặc quần jean màu đen rách, thân trên là áo phông đơn giản màu trắng, thân hình rất cao, khí khái hào hùng mà kiên cường.

Dung mạo của hắn vẫn như cũ, ngũ quan tuấn mỹ, hình dáng tinh xảo, đôi mắt đen như hắc thạch hiện ra lãnh quang nhàn nhạt, có một khí chất không dễ gần gũi.

“Dung Trì.” Khúc Yên nhẹ giọng gọi.

“Cậu đã đến.” Dung Trì ngữ khí nhàn nhạt, nhìn cũng không có kinh hỉ gì.

Nếu không nhìn kỹ rất khó phát giác được đáy mắt hắn đang nóng như lửa đốt.