Một Cuộc Gặp Gỡ

Chương 6: Kết cục (Được thêm vào sau khi tác giả tỉnh lại)



John phát huy hết toàn bộ tiềm năng của mình, trên đường lộ diễn ra một cuộc truy đuổi khốc liệt. Đương nhiên là kỹ thuật điều khiển xe của anh cũng chẳng phải xuất sắc gì, có thể thoát khỏi những người truy đuổi sát nút như vậy, có sự gúp đỡ không hề nhỏ của những tia chớp nhá lên rất đúng lúc trên bầu trời.

UFO ban nãy chắc là đã tàng hình rồi, lúc này trên đầu cũng không có vật thể gì, nhưng từng chiếc từng chiếc xe cảnh sát đang lúc cố gắng ngăn chặn bọn họ lại thì lại bị sét đánh, nướng cháy, vọt tới lề đường. Vài chiếc trực thăng theo đuôi trên bầu trời cũng bị sấm chớp đánh rơi xuống, con đường dần dần trở nên trống trải, đám người đuổi theo cũng ngày càng ít. Chắc là toàn bộ quân số điều bị triệt tiêu rồi quá, trong lòng anh phỏng đoán.

Im lặng chạy theo đường cao tốc về phía trước, trong xe là một cảnh yên tĩnh, anh và cô chẳng ai mở miệng nói chuyện. Dùng dư quang nơi khóe mắt len lén đánh giá cô, chiếc xe trong đêm tối nhìn không rõ biểu hiện trên mặt cô, chỉ là thỉnh thoảng được ánh đèn đường chiếu sáng, John mới mơ hồ cảm nhận thấy sự lạnh nhạt trên mặt cô.

Không thể chịu nổi sự im lặng khó xử này, anh không kìm được buộc miệng nói, “Bây giờ phải đi đâu?”

“Tôi phải đi cứu bạn của tôi.”

“Anh ta ở đâu?”

“Chắc là bị giấu ở căn cứ quân sự nào đó ở trong sa mạc bang Nevada.” Cô trả lời vẫn bình tĩnh như vậy.

“Khụ, để tôi nghĩ xem nên đi đường nào.” John suy nghĩ.

“Không cần đâu. Chúng ta chia tay ở đây.”

Anh kinh ngạc xoay đầu nhìn cô, giọng điệu của cô không thể nghi ngờ gì nữa.

“Tại sao?”

“Anh đi theo cũng chỉ vướng chân vướng tay thôi.”

Một lần nữa bị xem thường, John rất tự giác không hề phản bác, ngoan ngoãn dừng xe ở ven đường.

Giữa hai người lại là một khoảng trầm mặc ngắn ngủi. Anh do dự thật lâu, cuối cùng vẫn mở miệng hỏi, “Cô sẽ còn quay lại không?… Ý tôi là, chúng ta còn gặp lại nhau không?”

Ngoài dự đoán, người đẹp ngoài hành tinh giống như nghe được chuyện gì buồn cười, vui vẻ cười rộ lên, “Anh đang mong chờ cái gì? Nói thật, nếu như anh là tôi, anh sẽ qua lại một chút với loài động vật hoang dã mà anh đang nghiên cứu không?”

Kịp nhận ra mình đang bị nhục mạ, John tức đến đỏ hết cả mặt, “Cô…!”

“Chúng tôi đến đây quan sát người Trái Đất, cũng chẳng khác gì người Trái Đất các anh đến Châu Phi nghiên cứu tinh tinh vậy.” Cô nhìn anh với vẻ khinh thường, trong ánh mắt viết đầy bốn chữ “sinh vật hạ đẳng.”

John cảm thấy mình sắp tức đến ngất đi được, “Nếu đã như vậy thì cứ thế đi, tạm biệt!” Anh giận dỗi nói.

“Nhưng trước lúc đó thì,” Người đẹp ngoài hành tinh cười nhè nhẹ nhìn anh, anh đột nhiên cảm thấy có chút dự cảm bất thường, “Anh phải biết, sự tồn tại của chúng tôi đối với người Trái Đất là thuộc về chuyện tuyệt đối bí mật.”

“Cho nên?” Cô nhìn anh chằm chặp, giống như một con rắn đang ngó chừng con mồi của nó, nhìn đến cả người anh đều không được tự nhiên.

“Cho nên những người Trái Đất biết được bí mật này đều phải bị xóa hết ký ức.”

“Cái gì?! Sao cô có thể!” Đôi môi hoàn hảo và hấp dẫn nhường thế của cô thế mà lại có thể phun ra được những lời thật tàn khốc, John thấy phẫn nộ không thôi.

Cô chỉ cười mỉm, sau đó không chút dấu vết di chuyển đến gần anh, đôi môi chạm lên khóe môi của anh, nhẹ nhàng in lên một chiếc hôn. Đối với chuyện một đại mỹ nữ đột nhiên đến gần bên mình, John sợ hết cả hồn, cả người đều đần hết, cả trái tim dường như cũng đập sót một nhịp.

“Xin lỗi, John,” Trong lúc anh hóa đá, cô nhả hơi thật nhẹ bên tai anh nói, “Xin hãy quên tôi đi.”

Câu nói dịu dàng đó cũng là câu cuối cùng của cô mà anh được nghe thấy. Sau đó, ý thức của anh chìm vào trong bóng đêm vô tận.

—-

Phần kết

John Smith, 3x tuổi, độc thân, nhà ở ngoại ô thành phố Los Angeles, nghề nghiệp là bác sĩ tâm lý, mỗi ngày đều trải qua một cuộc sống yên tĩnh bình thường mà vô vị.

Có thể do liên quan đến công việc, anh là một người theo chủ nghĩa vô thần hoàn toàn triệt để, không tin vào sự tồn tại của linh hồn ma quỷ các loại hay hiện tượng siêu nhiên.

Nhưng mà, anh lại tin vào sự tồn tại của người ngoài hành tinh.

~ HẾT ~

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!