Này, Anh Phi Công Đẹp Trai, Làm Người Yêu Em Nhé

Chương 17



Thiện về đến nhà, cởi giày ra xong là leo lên giường đi ngủ, anh còn nhắn cho Dược một câu chúc ngủ ngon. Dược nhìn ngoài trời sáng bảnh sáng banh, nhắn lại một tin: "Goodnight day!", tay sờ sờ mặt dây chuyện trên cổ.

Đang ngủ, Thiện cảm thấy có một vậy nặng trên bụng, chưa kịp đẩy nó ra thì bị phịch một cái dè nặng gấp đôi, lại còn tiếng trẻ con cười khanh khách. Mở mắt ra, quả nhiên là Chũm đang ngồi nhảy lên nhảy xuống trên bụng anh.

- Chũm, chú buồn ngủ!

- Bà bảo dậy ăn cơm rồi ngủ tiếp! Dậy! Dậy!

Không dậy cũng không được, thằng bé này làm anh tỉnh rồi còn đâu. Uể oải xách thằng bé xuống giường làm nó cười khanh khách, Thiện đứng dậy dãn gân cốt rồi ôm thằng bé xuống nhà ăn.

Khang ngồi cạnh Chũm, giơ điện thoại ra cho thằng bé xem, nhưng không phải xem hoạt hình như những đứa trẻ khác.

- Chũm, con thích cô này không?

- Thích lắm ạ, cô vừa hiền, chơi vui lại còn dạy con học với gấp giấy nữa.

Thiện xếp bát ra bàn, ngạc nhiên, Chũm đi học mẫu giáo được nửa năm rồi mà, sao lại có chuyện "thích cô này không"?

- Chũm, con có cô giáo mới về à?

- Không ạ, cô ấy đến nhà mình với cô Thúy.

Cô Thúy là kế toán trưởng của công ty Khang, thỉnh thoảng anh đi gặp khách hàng mà mẹ anh đi vắng, không ai trông Chũm thì Khang lại nhờ Thúy với phòng kế toán đến vừa làm việc vừa trông Chũm hộ, Chũm cũng rất thân với các cô trong phòng kế toán. Nhà anh lắp camera ở hầu hết các phòng nên có thể xem tình hình trong nhà bất cứ lúc nào. Chẳng lẽ..

- Chị Thúy dẫn nhân viên mới đến à?

- Ừ.

Mẹ của Khang và Thiện bê thức ăn từ trong bếp ra:

- Hỏi con trai có thích không chứng tỏ bố nó cũng vừa mắt rồi chứ gì?

Khang đơ ra một hồi, lắc đầu:

- Nhân viên mới này ngoan hiền, thật thà, hôm tuyển vào, phòng nhân sự chạy đi đâu mất nên con trực tiếp phỏng vấn, nghe con là tổng giám đóc, mặt xanh như tàu lá luôn.

- Anh dọa gì người ta?

- Anh mà thèm dọa, rõ ràng anh còn cười, nhưng do cô bé này non, chưa có kinh nghiệm, thực tập sinh mà.

- Kém anh tám tuổi?

Khang gật đầu, nhở lại ngỳ hôm đó phỏng vấn, không hiểu sao lại nhận cô bé này vào, có lẽ là vì sinh viên xin thực tập đi, bật cười. Thiện nhìn anh với vẻ mặt mờ ám.

- Chú nhìn anh với anh mắt gì thế? À, mà khoan, sao chú chắc chắn cô ấy kém anh tám tuổi.

- Có gì đâu, bạn gái em cũng học kế toán, năm sau đi thực tập.

- Khụ.. khụ..

Khang và mẹ đồng loạt sặc canh, cái gì cơ, bạn gái? Cả hai mở to mắt nhìn Thiện khiến anh đắc ý thầm nhưng vẫn giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. Sau một hồi bình tĩnh lại, mẹ anh mới hỏi:

- Từ bao giờ, sao bây giờ mới nói?

- Mới sáng nay mà, nhưng mà người ta còn đang đi học, bao giờ có dịp, con mới dẫn về ra mắt mẹ được.

- Nghĩa là thời gian vừa rồi chú ra ngoài là để đi hẹn hò với người ta?

- Ừm, ngây ngô, thật thà nhưng là một người lên phòng khách được, xuống nhà bếp được.

* * *