Này, Anh Phi Công Đẹp Trai, Làm Người Yêu Em Nhé

Chương 21: Có địch



Sáu tháng sau,

Dược mặc bộ áo dài màu đỏ, đứng trong phòng cô dâu, cầm di động cười khanh khách:

- Ông tơ bên ấy xong chưa?

- Đi rồi, đi rồi đây, ba mươi phút nữa.

Dược quay lại nhìn cô dâu, cuối cùng đôi này cũng thành rồi. Hôm nay là lễ đính hôn của Thanh, cô được chị nhờ làm phù dâu. Bên kia tận mười một tráp, nghe nói tráp nào cũng đại tướng, trừ trap bánh ra. Và từ khi hai người chính thức thành người yêu thì Thiện cũng chính thức trở thành ông tơ và Dược là bà Nguyệt.

Thật ra năm tháng trước, mẹ của Chũm đã kiện ra tòa để giàng quyền nuôi thằng bé, vì đơn ly hôn mà hai người ký lúc đó không có quy định ai là người nuôi Chũm, tự cô ta bỏ đi, để lại thằng bé mấy tháng tuổi cho Khang.

Khi luật sư hai bên đều đang tranh cãi quyết liệt thì Thiện và Dược thống nhất với nhau đi thuyết phục Thanh đến tòa án. Khi bóng dáng Thanh vùa xuất hiện ở cửa tòa án, cô khẽ gọi một tiếng:

- Chũm!

Thằng bé tuột khỏi tay bà nội, lao đến ôm cổ Thanh, nó dụi đầu vào vai Thanh, khóc nức nở:

- Con không muốn đi cùng cô kia đâu, con muốn ở lại cùng ba với cô cơ.

Phiên tòa hôm ấy, Thanh xuất hiện với tư cách vợ sắp cưới của Khang, giúp anh giành được quyền nuôi con. Sau phiên tòa, Khang không muốn ép cô nhưng Thanh đã quyết định tin tưởng anh trở thành bạn gái của anh.

Gia đình của Thanh cũng không phản đối nhiều như cô tưởng, mất bốn tháng, Khang thuyết phục được ba mẹ Thanh cho tổ chức đám cưới.

Và bây giờ ông tơ bà nguyệt đang nhàn nhã đứng bên bàn tiếp nước, Dược vừa đi mời nước xong một vòng nên cả hai thảnh thơi ngồi cắn hướng dương.

"Và bây giờ, xin được giới thiệu bé Chũm, thành viên nhỏ nhất trong nhà lên hát tặng ba mẹ bài" Cả nhà thương nhau" ".

Chũm không biết sợ hãi hay e thẹn là gì, leo lên sân khấu, trong lúc cô dâu còn đi mời nước, thằng bé cầm lấy mic, bắt đầu hát, giọng trẻ con vừa cao vừa ngộ nghĩnh cộng thêm gương mặt trắn hồng bầu bĩnh, chiếc áo dài màu xanh khiến con tim mọi người đều tan chảy. Dược lấy máy quay lại, vừa quay vừa cảm thán:

- Đúng là nuôi được đứa con đáng đồng tiền bát gạo. Trời ui!

- Có gì khó đâu, nếu em muốn thì đám cưới chúng ta, anh cũng cho em được một đứa như thế.

Dược quay lại, đỏ mặt:

- Anh toàn nói linh tinh, ở đây nhiều người như thế!

- Em cứ đồng ý cưới là ổn mà.

- Đồng ý cưới cũng phải chờ ba năm nữa mới được như bé Chũm. Hay anh cũng có con với người yêu cũ như anh Khang?

Thiện ngửa cổ lên trời cười gian:

- Sao lai chờ ba năm nữa, dịch vụ thuê lúc nào chả có?

- Nghĩa là anh nói thuê một đứa bé giống Chũm?

- Ừm, hay em nghĩ theo hướng nào khác, ai da, thật mạnh dạn nha!

- A@bc! #$%&*

Dược bị trêu đùa, cáu đến nỗi không nói thành lời, cô giận dỗi quay mặt đi, chăm chú vào video đang quay Chũm, nhưng cô chợt nhận ra, video đã bị mẩu nói chuyện của hai người xen vào giữa thành hỏng bét rồi. Cô đập đập vai Thiện:

- Trả lại em đi, bắt đền anh đấy, tự nhiên nói linh tinh!

- Là em hiểu sai ý anh mà, nói dung anh nói hoàn toàn trong sáng.

- Em không trong sáng chỗ nào?

Dược mím môi mím lợi tóm tay Thiện định bẻ quặt ra sau nhưng bị anh bắt được, nhấc bổng cả người cô lên. Cô biết ngay là nếu để anh biết cô học võ thì cô sẽ rơi vào thế hạ phong mà.

- Thả xuống, em còn đi mời nước.

- Cô dâu đang mời rồi, em không trốn được đâu.

- Anh phi công đẹp trai, thả em xuống đi! I'am sory! Cưa cưa! Ca ca!

Tốt xấu gì cũng không nên gây loạn trong đám cưới anh trai, vậy nên Thiện thả Dược xuống, cô ngay lập tức lùi lại, cách xa anh. Thiện cũng bất ngờ với trình độ loạn ngôn của Dược, dùng một lúc cả ba thứ tiếng.

Dược mở phong bao lì xì ngó vào trong, ngoài tiền, trong đây còn kẹp một tờ giấy nhỏ ghi số điện thoại, Dược lôi ra cho Thiện xem rồi chỉ:

- Cái anh bưng tráp cùng em là cái anh đẹp trai ngồi kia kìa. Để lát nữa ăn cơm em hỏi: Anh nhà ở đâu thế? Cứ tới lui trong tim tôi chẳng nhớ đường về.

- Tới lui trong tim ai, tim ai hử?

Dược vừa thấy anh dợm bước là đã tháo chạy ra ngoài cồng, tà áo dài vướng víu bị cô buộc lên ngang hông, vắt qua vắt lại trông như cái đuôi.

- Không đuổi nữa, em còn về ăn cỗ, tẹo nữa còn ngồi đối diện anh đẹp trai!

- Vậy à, hôm nay anh xem nhóc có ngồi ăn cơm được không?

- Không chơi nữa, nhà trai tận mười một tráp, riêng dàn phù dâu ngồi hết hai bàn rồi, còn chỗ đâu cho phù rể?

- Coi như hôm nay tạm tha cho em!

Dược ngồi vào bàn tiệc cùng đội bê tráp, không biết Thiện ngồi chỗ nào mà cô không nhìn thấy anh. Tuy trêu anh thế nhưng cô cũng không có ý muốn" hồng hạnh vượt tường ".

Dược đang ngồi ăn ngon lành thì thấy người con trai bê tráp cùng cô tiến đến gần, tay cầm một ly rượu, đây là sang chúc rượu đây.

- Bạn nào vừa nãy bê tráp cùng mình nhỉ? Có thấy số điện thoại mình đặt vào trong không?

Các chị ăn cùng đều gỡ phong bao ra, nhìn vào trong, riêng Dược thì không, cô gờ lúc nãy rồi, biết chắc chắn là có.

- Ủa, có luôn này.

Người kia vẫn chăm chú nhìn Dược, cô đành phải cười.

- Của em cũng có, nhưng bạn trai của em cầm rồi.

- Ủa, bạn trai của em cũng đến đây luôn à, người quen của cô dâu hay chú rể?

- Dạ, em trai chú rể.

Người kia ngây ra một lúc rồi cười:

- Má, là thằng Thiện, chỉ tại nó khoe có bạn gái mà không cho xem mặt nên bọn anh tưởng nó giỡn. Tý anh đi tìm nó tính sổ.

Dược tủm tỉm cười, khi người kia vừa chúc rượu bàn cô xong thì cô cũng lôi di động ra nhắn cho Thiện một tin:" Ông tơ, cẩn thận có địch".