Này! Địa Phủ Ở Hướng Kia!

Chương 33: Máu mèo đen



“Quyển nhật kí kia bộ quan trọng như vậy sao? Gì đâu mà hung dữ thế không biết!” Ta ngồi xếp bằng trên giường, ăn khoai tây chiên, oán giận nhìn sang tên Vệ Giới đang đọc sách.

“Sự riêng tư của người ta mà ngươi lại tùy tiện xem? Bị người ta chửi cũng đáng.” Vệ Giới quay đầu nhìn ta cười cười, làm ra biểu tình “Ngươi xứng đáng”.

“Nhưng ta có cảm giác hình như Niệm Lâm giống như có cái bí mật gì đó không thể cho ai biết.” Ta liếm liếm miệng. Cảm giác của ta không bao giờ sai, chắc chắn trên người thiếu niên này có cái gì đó kì quái.

Vệ Giới thở dài một hơi, từ trên giường ngồi dậy, bất đắc dĩ mà nhìn ta: “Đại tỷ, chúng ta là khách du lịch, không phải tới để đi làm thám tử hay đi bắt hồn. Còn nữa, trên người của một con người bình thường thì có bí mật gì đáng quan tâm hả?”

“Ta cũng chỉ là tò mò mà thôi.” Ta lăn đùng nằm lên cái gối mềm mại, không biết vì sao khi nhìn thấy những chữ viết đỏ tươi trên quyển nhật kí đó rồi ta làm cách nào cũng không thể quên được. Những chữ viết đó giống như bản đồ cơ mật vậy, làm người khác phải luôn đắng đo suy nghĩ.

Bỏ đi, không nghĩ nữa, ngủ thôi!

Sự bùn ngủ ủ rũ thổi quét toàn bộ đầu óc, ta cảm giác chính mình đang rơi vào đáy biển sâu một mảnh hắc ám, không thể trồi lên mà chỉ có thể nặng nề rơi xuống dưới.

- -------- Ban đêm trăng lưỡi liềm như dao, gió đêm rào rạt.

Đường phố cổ yên tĩnh không tiếng động, chỉ có những cánh đèn lồng trắng bị gió đêm quật phất động khắp nơi, tạo nên ánh sáng trắng le lói mảnh mong giữa đêm đen.

“Miêu ngao~~~~!” Tiếng mèo kêu thê lương gần như thảm thiết đột nhiên truyền ra từ hẻm tối, đầy nỗi nghẹn ngào- tuyệt vọng- làm người nghe phải sởn tóc gáy, càng làm đêm tĩnh mịch thêm phần quỷ quyệt.

Một con mèo đen bỗng chốc từ trên mái hiên nhảy ra, chạy trên đường phố như bay, phảng phất như sau lưng đang có mãnh thú gì đang đuổi theo.

Một cái bóng đen nháy mắt từ hẻm tối chậm rãi đi ra, áo choàng to rộng màu đen che đậy toàn bộ thân mình của người đó, chỉ có to vạt áo to rộng ở trong gió bay phất phới.

Giống như hình ảnh của một Tử thần chỉ còn mỗi bộ xương khô dưới lớp áo choàng đen được ánh trăng bao bọc, múa quơ lưỡi hái trong tay lấy mạng người.

Mèo đen chạy đến một nửa liền suy sụp mà ngã quỵ xuống trên mặt đất, từng giọt máu tươi từ dưới thân chảy ra, đôi mắt mèo to tròn hoảng sợ mà nhìn về phía người đang chậm rãi đi tới, trong miệng mèo đen lại lần nữa phát ra tiếng kêu thê thảm nghẹn ngào.

Người áo đen đi đến trước mặt mèo đên, chậm rãi vươn cánh tay tái nhợt như xương khô ra, một phát mạnh bạo chụp lấy con mèo đen đang phát ra tiếng thét tuyệt vọng chói tai cuối cùng.

“Miêu ngao~~~~!”

- ----------------

Ta bỗng chốc mở to hai mắt ra, thở phì phò từ trên giường ngồi dậy, lồng ngực cảm giác bực mình khó tả, không biết vì sao đang ngủ ngon giấc, ta đột nhiên nghe thấy tiếng mèo kêu thê thảm, cả kinh mệt mỏi làm mọi sự buồn ngủ của ta toàn bộ lập tức tiêu tán.

Ta nhìn chăm chăm không trung đen thui như mực ngoài cửa sổ, bây giờ hẳn đang là nửa đêm. Nhưng ta lại đang có cảm giác không tốt kì lạ.

Giống như điềm báo có chuyện gì sắp xảy ra....

Ta sờ sờ mồ hôi lạnh ròng ròng trên trán, ngẩn ngơ nhìn phía ánh trăng sắc bén như đao treo trên chân trời ngoài cửa sổ.

Chỉ mong là do ta nghĩ quá nhiều……

Cả một đêm ta không hề ngủ mà cứ mở to hai mắt chậm rãi nhìn về phía chân trời đang dần nổi lên ánh rạng đông mặt trời.

Đang định rời khỏi giường đi ăn sáng thì đột nhiên nghe thấy bên ngoài truyền đến từng đợi tiếng thét chói tai đinh tai nhức óc.

“Chuyện gì?!” Vệ Giới đang ngủ mơ lập tức bừng tỉnh, đầu tóc rối tung ngồi dậy.

“Giống như đã xảy ra chuyện gì rồi.” Ta sửng sốt một hồi, nhanh xuống giường mặc quần áo.

Xem ra đêm qua cảm giác của ta cũng không phải do ngẫu nhiên mà có.

Từ khách sạn bước ra, ta liền thấy cách đó không xa có một chỗ bị cả một đám người vây xung quanh, tiếng bàn tán nghị luận không ngừng vang lên.

Ta nhanh chạy đến xem xét tình huống, thật vất vả mới chui ra đằng trước, cảnh tượng trước mắt làm ta thực sự hơi kinh ngạc một chút.

Chỉ thấy trên đường phố là thi thể của khá nhiều mèo đen, tình trạng lúc chết thật thảm thiết làm người ta khó có thể nhìn thẳng, hơn nữa chúng bên gáy chúng nó đều có vết thương, vừa nhìn thấy ta liền nhận ra chúng là bị hút hết máu mà chết.

Vệ Giới cũng thở phì phì mà chạy tới, nhìn thấy cảnh tượng cũng hơi ngẩn ra: “Này……”

“Có người lấy máu mèo đen.” Ta sắc mặt ngưng trọng mà nói.

“Đúng vậy, nghe nói máu mèo đen có thể duy trì tuổi thanh xuân vĩnh viễng không bao giờ già” Bên tai chúng ta đột nhiên vang lên thanh âm sâu kín.

Hai chúng ta đồng loạt quay sang.