Ngày Phượng Hoàng Hoa Nở, Là Ngày Em Nhận Ra Anh!

Chương 11: Diệt khẩu



Liễu An Như cảm thấy con đường cô đi khá thuận lợi. Xưa nay tà đạo luôn dễ vào khó ra hơn chính đạo mà.

Tin tức Liễu An Nghi rơi xuống vực thật đúng ý của Liễu An Như.

- Tốt nhất nó nên rơi xuống chỗ nào càng sâu càng tốt, để Thẩm Thiên Hàn mãi sẽ chẳng tìm được cho dù chỉ còn là bộ xương khô.

Những lời độc ác khiến những thuộc hạ bên cạnh cũng phải rùng mình.

Cô chợt nghĩ tới Thẩm Thiên Thành, nếu ông ta hối hận rồi để lộ chuyện này với Thẩm Thiên Hàn thì chắc chắn anh sẽ không tha cho cô.

Chỉ còn một chút thôi là cô có thể danh chính ngôn thuận ở bên Thẩm Thiên Hàn, cô không cho phép bất kì ai phá hỏng kế hoạch bao gồm cả ba anh.

Cô lập tức đi gặp Thẩm Thiên Thành.

Phụ nữ yêu đương mù quán khi phát điên lên thật đáng sợ.

Liễu An Như bước vào văn phòng của Thẩm Thiên Thành, thấy ông ta đang thờ người ra dưới sàn, cô ta chạy lại lay mạnh người ông:

- Dáng vẻ này của ông là sao đây? Chuyện đã thành công rồi ông không thể quay đầu được nữa.

- Liễu An Lâm chết rồi!

Thẩm Thiên Thành đau khổ lảm nhảm.

- Ông ta chết thì đã sao. Bây giờ còn ai có thể cản trở chúng ta được nữa!

Chung Ly máu lạnh nói không chớp mắt.

- Không! Ta không muốn ông ấy chết.

- Ông ta tự đâm vào rào chắn, ông cũng đâu có cho người đâm ông ta mà sợ.

- Không. Là lỗi của ta. Là ta hại ông ấy.

Thẩm Thiên Thành dằn vặt.

- Ta sẽ đi thú nhận tất cả!

- Cái gì? Ông làm như vậy là muốn lôi tôi chết cùng sao?

Liễu An Như trơn tròn mắt.

- Chúng ta đã hại chết ba mẹ và em gái cô đấy! Sao cô có thể xem như không có việc gì vậy?

- Tôi nhắc lại lần nữa. Là ông ta tự lái xe gây tai nạn, tôi với ông không làm gì cả, ông ấy chết là do quả báu.

Chung Ly một mực phủ nhận.

- Không được! Ta phải nói với Thẩm Thiên Hàn cô độc ác như thế nào.

Liễu An Như nghe nhắc tới Thẩm Thiên Hàn, nhất thời chột dạ.

Sợ anh biết được sự thật này, cô liền vứt hết liêm sỉ quỳ xuống cầu xin:

- Dù sao con cũng là người duy nhất còn lại của nhà họ Liễu. Cho dù làm gì sai thì con vẫn là người Liễu gia được chính tay vợ chồng Liễu An Lâm nuôi dưỡng.

- Nếu bác tố cáo con với Thẩm Thiên Hàn với tính cách của anh ấy chắc chắn sẽ không tha cho con.

- Nếu bác thấy hối hận, hãy bù đắp cho con thay phần Liễu gia.

Liễu An Như không biết liêm sỉ đề nghị.

- Xin bác tha cho con để con sẽ ngoan ngoãn làm vợ của a Hàn và cung phụng hai bác. Bác biết con làm mấy chuyện này tất cả cũng chỉ vì a Hàn mà thôi.

Thẩm Thiên Thành kịch liệt phản đối:

- Người lòng dạ ác độc như cô mà dám bước chân vào nhà họ Thẩm ư?

- Thẩm gia các người ngoại trừ a Hàn chẳng còn lấy một ai tốt đẹp. Ông làm như mình vô tội trong chuyện này hay thật đấy!

- Để tôi nhắc cho ông nhớ từng bước từng bước ông đã phản bội và hại chết bạn thân của ông như thế nào!

- Đừng nói nữa, tôi biết sai.

Thẩm Thiên Thành kích động hai tay ôm lấy đầu sợ hãi

- Tôi sẽ chịu trách nhiệm về việc làm của mình và sẽ tố cáo cô.

- Ông không được phép làm vậy.

Liễu An Như trở mặt.

Thẩm Thiên Thành bỏ lại Liễu An Như chạy đi tìm Thẩm Thiên Hàn.

Liễu An Như cũng phóng xe đuổi theo. Trên đường cô liên tục thuyết phục ông giữ bí mật với Thẩm Thiên Hàn nhưng ông không chịu.

- Ông đang thử thách kiên nhẫn của tôi đấy ư?

Hai chiếc ô tô như đang chơi trò rượt đuổi mạo hiểm trên đường đèo.

Thẩm Thiên Thành nghĩ con trai đang cùng người của mình tìm kiếm Liễu An Nghi nên ông đã chạy lên đèo Vân Nam.

Liễu An Như nhận thấy đây là cơ hội tốt để trừ khử Thẩm Thiên Thành giữa chốn núi rừng hẻo lánh này.

Sự cố chấp của Thẩm Thiên Thành khiến cô cảm thấy thật sự phiền phức.

Nghĩ là làm, Liễu An Như chủ động đánh xe áp sát mạn xe của Thẩm Thiên Thành. Vì ngay phía trước là khúc cua nên ông ta phải thắng gấp làm cho chiếc xe không trụ được mà lật ngửa.

Chứng kiến cảnh tượng diễn ra như phim hành động, Liễu An Như có chút hoảng sợ mở cửa chạy tới xe ông kiểm tra.

Chiếc xe lật úp, cửa kính bể nát vụn, khói bụi bay tứ tung. Cả người Thẩm Thiên Thành be bét máu kẹt lại trong xe nghĩ khó lòng mà qua khỏi.

Thế nhưng cô vẫn không quên buông lời độc ác:

- Là do bác tự tìm đường chết. Bác đừng trách tôi ra tay tàn nhẫn, ai bảo bác khăng khăng làm theo ý mình.

Liễu An Như tiêu hủy những chứng cứ để mình không phải liên cang.

Cô mở lấy hộp đen rút thẻ nhớ ra bẻ vụn rồi quăng xuống vực. Cẩn thận xoá hết dấu vân tay của cô để lại để cảnh sát không điều tra ra được.

Đoạn đường lên đèo Hải Nam khá vắng vẻ lại không có camera nên cô rất tự tin không ai biết cô xuất hiện hay làm gì ở đây.

Đợi đến khi có người phát hiện Thẩm Thiên Thành đã sang Tây Phương lâu rồi.

Người duy nhất biết nhiều chuyện xấu cô làm cũng một tay cô kết liễu.

Sau này Liễu An Như đã không còn bị ai nắm được điểm yếu của mình.

Cô ta thở phào lên xe quay về trước khi có người khác kịp thời phát hiện.

Nhưng điều cô không ngờ là Thẩm Thiên Thành vậy mà vẫn được cứu sống.