Ngày Phượng Hoàng Hoa Nở, Là Ngày Em Nhận Ra Anh!

Chương 14: Bản sao hoàn hảo



Trợ lý của Liễu An Như là Tư Nam xác nhận đã tìm được một cô gái có dáng người giống Liễu An Nghi.

- Rất tốt! Đưa cô ta đến gặp tôi!

- Vâng cô chủ!

Một tiếng sau, Tư Nam dẫn một cô gái đến nhà riêng của Liễu An Như gặp mặt.

Thật ra là cô bị bắt cóc rồi cưỡng chế đến đây. Hai tay bị trói ra đằng sau, miệng bịt chặt bằng băng dán.

Tư Nam cho người đưa cô ta đến trước phòng khách nơi có Liễu An Như đang thong thả ngồi nhấm nháp ly rượu.

Cô ta trông vậy mà khá cứng đầu, Tư Nam phải cưỡng chế cô quỳ xuống.

Liễu An Như hạ ly rượu xuống bàn. Nhưng chỉ một giây sau khi nhìn thấy khuôn mặt chằn chịt vết sẹo của cô gái, cô liền bị doạ hết hồn:

- Mặt cô vì sao lại bị như vậy?

Cô gái kia thấy Liễu An Như có vẻ sợ gương mặt mình nên không mấy thiện cảm.

- Mở băng dán miệng cho cô ta.

Liễu An Như ra lệnh.

Cô gái sau khi được mở băng cũng chịu nói chuyện.

- Cô bắt tôi đến đây làm gì?

- Trả lời câu hỏi của tôi?

Cô gái thức thời biết mình lọt vào tay Liễu An Như nếu còn chống đối, đến tính mạng cũng sẽ không giữ được.

Cô ngoan ngoãn trả lời:

- Tôi bị tai nạn giao thông may mắn thoáng chết nhưng gương mặt đã bị hủy hoại.

- Cô tên gì?

- Chung Kỷ Loan.

- Hiện đang làm gì?

- Thất nghiệp. Với gương mặt này ai mà dám nhận tôi làm việc chứ?

- Rất tốt!

- Tốt cái gì?

- Cô không cần phải quan tâm. Sau này chỉ cần nghe theo sắp xếp của tôi là được.

Cô gái lúc này vẫn ngơ ngác không hiểu gì.

Liễu An Như đề nghị:

- Tôi giúp cô có lại khuôn mặt xinh đẹp, còn cô thì phải làm việc cho tôi.

Cô gái nghe thấy khuôn mặt mình có thể hồi phục lại bình thường, không ngần ngại liền đồng ý.

- Chỉ cần cô có thể chữa lành khuôn mặt của tôi, tôi nguyện làm trâu làm ngựa cho cô.

Liễu An Như lúc này cười phá lên, lại là nụ cười quỷ dị khiến cả phòng rợn tóc gáy.

Chung Kỷ Loan khiếp đảm.

" Nếu mình chống đối cô ta thật không biết sẽ gánh hậu quả như nào"

Liễu An Như cho người tìm bác sĩ thẩm mĩ phẫu thuật sửa mặt cho Chung Kỷ Loan. Sau vài tháng hồi phục, hôm nay Tư Nam đưa cô ta đến gặp cô chủ của mình.

Chung Kỷ Loan xuất hiện trước mặt Liễu An Như khiến cô đứng hình một lúc rồi cười nham nhở:

- Giống! Giống lắm! Thật không ngờ kiếp này còn có thể nhìn lại khuôn mặt đáng ghét này lần nữa.

Chung Kỷ Loan vốn chẳng hiểu những lời Liễu An Như nói. Cô ta tưởng Liễu An Như là người tốt, thương tình cưu mang còn giúp mình sửa khuôn mặt lại xinh đẹp nên biết ơn vô cùng.

Chung Kỷ Loan rối rít:

- Cô chủ! Khuôn mặt này thật sự xinh đẹp. Nó còn đẹp gấp trăm lần gương mặt cũ của tôi.

- Cô im miệng.

Liễu An Như tức giận nạt nộ.

Chính vì gương mặt này đã quyến rũ Thẩm Thiên Hàn của cô, cô làm sao có thể lọt tai những lời khen đấy chứ.

Chung Kỷ Loan nghĩ mình nói sai gì đó, hoảng sợ:

- Xin lỗi cô chủ. Tôi nguyện làm trâu làm ngựa cho cô!

Liễu An Như thấy dáng vẻ này của cô ta khá hài lòng:

- Tôi không cần cô làm trâu làm ngựa...

Nói tới đây Liễu An Như chợt dừng lại, đưa ngón trỏ nâng cằm Chung Kỷ Loan rồi hất mặt cô ấy qua một bên, ghé sát vào tai thầm nói:

- Tôi muốn tính mạng của cô.

Chung Kỷ Loan nghe vậy khiếp đảm, hoảng hốt quỳ lạy van xin:

- Xin cô thương tình tha cho tôi một mạng. Tôi sẽ nghe lời cô mà!

Con người mà, dù cho làm cái gì cũng được, có ai muốn phải chết đâu.

Liễu An Như đương nhiên có chuẩn bị trước:

- Đem họ lên đây!

Tư Nam cho người dẫn hai vợ chồng già và một đứa bé lên. Bọn họ đều bị trói. Đó là ba mẹ và con gái nhỏ của Chung Kỷ Loan.

Cô ta biết Liễu An Như định lấy người nhà uy hiếp mình liền dập đầu van lạy:

- Xin tiểu thư tha cho người nhà tôi, tôi sẽ làm theo bất kì yêu cầu nào của tiểu thư kể cả phải hy sinh tính mạng này.

- Phải ngoan ngoãn như vậy ngay từ đầu thì bổn tiểu thư đâu phải làm tới mức này.

- Từ ngày hôm nay cô được đổi tên thành Liễu An Nghi là nhị tiểu thư Liễu gia, em gái của tôi. Nếu như cô làm đúng theo lời tôi căn dặn thì gia đình cô không chỉ bình an mà sẽ không cần phải lo ăn mặc cả đời.

- Xin nghe theo tiểu thư.

“Hàn! Anh mong nhớ đứa em gái này của em như vậy thì Liễu An Như em sẽ giúp anh toại nguyện!"

Những ngày sau đó Chung Kỷ Loan được Liễu An Như huấn luyện cách bắt chước sao cho giống Liễu An Nghi. Từng hành vi, cử chỉ, lời nói, điệu bộ cho đến sở thích phải được luyện tập đến mức thuần thục như một bản sao. Đặc biệt cô ta phải học thuộc những tài liệu về Thẩm Thiên Hàn cũng như ghi nhớ những kí ức của Liễu An Nghi qua lời kể của Liễu An Như.

Bắt chước một người thật đâu có dễ. Đặc biệt một người ở đáy xã hội như Chung Kỷ Loan phải đóng giả một vị tiểu thư quyền quý. Ngay cả làm thế nào để trông cô sang trọng, quý phái cũng cảm thấy khó khăn.

Liễu An Như nào dễ chịu tha cho cô. Mỗi tuần cô sẽ tiến hành kiểm tra Chung Kỷ Loan một lần nếu không đạt yêu cầu cô ta sẽ ra tay độc ác đánh con gái và ba mẹ cô.

Chung Kỷ Loan vì gia đình cắn răng chịu đựng. Kết quả của việc luyện tập ngày đêm đã tạo ra một bản sao Liễu An Nghi vô cùng hoàn hảo.

Liễu An Như vô cùng hài lòng. Cô rất mong chờ biểu hiện của Thẩm Thiên Hàn đối với món quà này của cô.