Nghịch Thiên Ma Phi, Xin Đừng Hắc Hoá!

Chương 32: Sánh danh cùng Minh Vương!?



Dạ nhất trong lòng cảm thán, vị cô nương này rốt cuộc là thần thánh phương nào a? Lại có thể làm cho chủ tử nhớ mãi không quên~ hắc hắc...

Nàng chẳng lẽ là một mỹ nữ tuyệt sắc?

Không không, hẳn là phải có thực lực siêu quần mới đúng.

Kiểu lương thiện như ánh mặt trời?

....

Mặc cho Dạ Nhất vắt óc suy diễn, Dung Mị tất nhiên không thể biết được, nàng lúc này vẫn còn ngồi tại Thính Phong Lâu ăn dưa. Nếu không nàng tuyệt đối sẽ "ôn nhu" nói: Hahả~ Thật xin lỗi vì ta không xinh đẹp, không có thực lực cũng không có thiện lương dễ gần a~

- -------

Dung Mị nhẹ nhàng hớp một ngụm trà, vị tiên sinh này kể chuyện thật sự rất lôi cuốn, dù gì vẫn còn sớm, ở lại nghe thêm chút nữa vậy. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Thượng Tướng Gấu Một Lòng Si Mê Cô Vợ Thỏ Nhỏ
2. Chiều Hư
3. Tuyết Phủ Cánh Dơi
4. Đường Đua Xanh Hẹn Ước
=====================================

Dung Mị trong quá khứ nếu không phải ngày ngày trốn chui trốn lủi trong viện thì chính là chạy theo đuôi Thành Vương. Vì thế trong ký ức chẳng có cái gì hữu dụng cả! Mỗi lần hồi tưởng lại, toàn là hình ảnh của cái tên tra nam kia, tức chết nàng!

Cho nên hiện giờ, nàng chính là cái NEET của xã hội a. Người tối cổ lạp~

Hiện tại tranh thủ hít drama, bổ phổi! Bổ luôn não!

Dung Mị chăm chú lắng nghe, lão giả cất lời:"Nói về nhân vật nổi tiếng ở kinh thành, ngoài Minh Vương điện hạ ra thì còn có một người."

Đám người ồ lên:"Thật sao?"

"Là ai a? Sao ta chưa từng nghe nói qua vậy ta?"

"Chẳng lẽ Đông Nguyệt lại xuất hiện thêm một nhân vật lợi hại nữa?! Có thể sánh danh cùng Minh Vương của chúng ta?"

Lão tiên sinh mỉm cười lắc lắc đầu:"Haha, hoàn toàn ngược lại! Nếu Minh Vương điện hạ là đệ nhất cường giả, thì nàng chính là đệ nhất phế vật ở kinh thành - tứ tiểu thư Dung Hầu phủ, Dung Mị!"

Phụt---

"Khụ khụ khụ..." Dung Mị quả thật khụ đến cực kỳ lợi hại, suýt nữa đã bị nước trà sặc chết!

Nàng nằm mơ cũng không nghĩ đến, chính mình cứ như thế liền lên hot search! Thật không biết nên cười hay nên khóc a!

Sau đó, tất nhiên là câu chuyện vân vân mây mây về nàng. Nói nàng phế vật như thế nào, vô dụng yếu đuối ra sao... nói đến nước miếng văng tứ tung, náo nhiệt vô cùng, còn hơn cả đề tài ban nãy nữa!

Dung Mị: "...." Nhân vật chính còn ngồi đây đó! Các ngươi nói vui vẻ như vậy thật sự tốt sao?

Dung Mị bĩu môi, nhưng cũng không có tức giận. Dù gì bọn họ cũng chẳng phải nói nàng, không phải sao? Thân thể này đã sớm thay đổi một linh hồn mới rồi.

Đang lúc nàng thiếu hứng thú chuẩn bị rời khỏi đây, người kể chuyện bỗng tiếp lời:"...."

Dung Mị vốn đã đứng dậy chợt dừng bước. Nghe được lời của lão giả, khoé môi tà tứ cong lên. Haha, lần này lại có kịch hay xem!