Ngọt Ngào Đến Nghiện

Chương 34: Nguy hiểm



Ngày đầu tiên của tháng mười là một ngày mang ý nghĩa quan trọng trong lịch sử thành lập trường Đại học S. Sau bao nhiêu nỗ lực của các sinh viên trong một năm qua, trường đã có vinh dự nhận được bằng khen cao quý của Chính phủ.

Các quan chức cấp cao là những khách mời đặc biệt cho buổi lễ trao tặng bằng khen hôm nay.

Buổi lễ được tổ chức vào buổi tối tại sảnh tiệc của trường.

Tất cả các sinh viên đã sớm có mặt đầy đủ với những trang phục lộng lẫy, xinh đẹp.

Liễu Dung Nghiên là đại diện cho toàn bộ sinh viên của trường. Cô được lựa chọn là MC dẫn chương trình cho buổi lễ long trọng này cùng với một người bạn cùng khóa.

Đồng hồ điểm đúng tám giờ tối, Liễu Dung Nghiên và Tôn Lăng tiến lên bục phát biểu.

Sự xuất hiện của cả hai thật sự là một tổ hợp nhan sắc quá mức hoàn mĩ.

Cô gái bên trên mặc chiếc váy màu đen có thiết kế trễ vai, tôn lên xương quai xanh mảnh mai và dáng người thon thả. Mái tóc dài được búi thấp, kết hợp cùng lối trang điểm nhẹ nhàng làm nổi bật vẻ đẹp tao nhã và thanh khiết của người con gái phương Đông.

Tôn Lăng có gương mặt tuấn tú, nước da hơi ngăm, phối thành một thể thống nhất với bộ âu phục thẳng thớm khiến bao nữ sinh phải ngước nhìn, trầm trồ.

Những vị quan chức phía dưới không thể không nhận ra cô. Dù sao sức ảnh hưởng của gia tộc họ Liễu đối với nền chính trị đất nước vô cùng mạnh mẽ.

Hai nhân vật nổi tiếng nhất của trường đồng thời đứng cạnh nhau đã khiến mọi người ở phía dưới phải bàn tán xôn xao. Các sinh viên không ngừng cảm thán với giá trị nhan sắc của bộ đôi thiên tài.

"Nữ thần Dung Nghiên thật xinh đẹp, thật sự trắng đến phát sáng luôn ấy."

"Đàn anh Tôn đẹp trai chết đi được. Nhìn khí chất của hai người họ mà xem."

"Nếu nữ thần chưa kết hôn, tôi nhất định sẽ chèo thuyền cặp này đến cùng."

Liễu Dung Nghiên và Tôn Lăng đồng thời cúi người, nói lời chào:

"Xin chào các vị khách quý, các thầy cô giáo và tất cả các sinh viên của trường Đại học S."

"Chúc mọi người có một buổi tối vui vẻ."

"Tôi là Liễu Dung Nghiên, sinh viên khoa Tâm lý học khóa 2017."

"Tôi là Tôn Lăng, sinh viên khoa Quản trị kinh doanh khóa 2017."

Vừa dứt lời, tiếng vỗ tay vang lên như sấm, trên mặt người nào người nấy đều mang theo sự thích thú và phấn khởi vô cùng.

Mặc dù là sinh viên của trường nhưng mọi người rất ít khi có cơ hội được gặp song thủ khoa đầu vào của trường năm 2017.

Liễu Dung Nghiên thường xuyên phải đi đến các nước khác nhau để tham dự các khóa học đào tạo chuyên sâu. Còn Tôn Lăng thì đã có sự nghiệp cho riêng mình, cũng đã hoàn thành tốt nghiệp từ một năm trước.

Chẳng qua hai người vẫn muốn tiếp tục ở lại để cố gắng giúp trường ngày càng phát triển tốt hơn mà thôi. Đây cũng là điều khiến ai nấy đều lấy làm thán phục và yêu thích hai người họ.

"Hôm nay, là một ngày đặc biệt đối với nhà trường và các sinh viên đang theo học tại trường Đại học S. Chúng ta đã trải qua bao nhiêu khó khăn và thách thức, với những gian nan trên con đường trồng người để rồi đạt được những thanh công vang dội trên đấu trường quốc tế."

Liễu Dung Nghiên cười nhẹ, chất giọng mang đầy sự tự hào và kiêu hãnh. Đuôi mắt cô cong lên thành hình trăng non, xoay người nhìn về màn hình đang chiếu đoạn video đằng sau.

Tôn Lăng: "Vào tháng ba năm ngoái, khoa Nghệ thuật của trường đã có được thành tựu vô cùng đáng nể. Bạn Lương Ý Thanh đã giành được giải nhất cuộc thi Hội hoa tổ chức ba năm một lần tại Los Angeles. Một tháng sau đó, trường lại nhận được tin mừng bạn học Tạ Hữu đạt quán quân cuộc thi võ thuật, và trở thành thành viên chủ lực của đội tuyển quốc gia,..."

"Đặc biệt, ta không thể không kể đến thành tích đáng ngưỡng mộ của bạn Liễu Dung Nghiên, chủ tịch câu lạc bộ Ngoại ngữ của trường chúng ta. Tháng chín vừa qua, Dung Nghiên đã vô cùng xuất sắc khi dẫn dắt hai sinh viên của khoa Ngoại ngữ thành công trở thành phiên dịch viên trong buổi Hội nghị của nguyên thủ các nước được tổ chức tại Paris, Pháp."

Sau buổi lễ, các đàn chị và đàn anh cùng khoa tổ chức tiệc ăn mừng, mong rằng các sinh viên khoa Tâm lý học đều phải có mặt đầy đủ.

Liễu Dung Nghiên ban đầu đã muốn từ chối nhưng với sự nài nỉ của người chị thân thiết, cô bất đắc dĩ gật đầu đồng ý.

Sinh viên khoa Tâm lý không nhiều, các đàn chị rất tinh tế khi bao trọn cả hai tầng của KTV, các nhóm bạn thân thiết có thể lựa chọn vào cùng một phòng bao nếu thích.

Trong phòng bao mà cô chọn có khoảng hai mươi người. Tuy đông nhưng phòng lại rất rộng rãi và thoáng mát nên không gây cảm giác bí bách.

Lúc nãy ở trường có các giáo viên và quan khách nên mọi người đều tỏ ra nghiêm túc và lịch sự. Tuy nhiên, ở KTV thì khác, ai cũng đều thoải mái tự nhiên thể hiện bản thân mình.

Một số đàn anh tiến đến mời rượu cô, mặc dù có chút e dè khi cô đã là người đã có chồng nhưng không cản nổi sự hứng thú và cuồng nhiệt của bọn họ.

Liễu Dung Nghiên rất xinh đẹp. Một nét đẹp ăn sâu vào máu, thấm vào xương tủy, từ khí chất đến ngoại hình, lời nói và tính cách đều như một viên ngọc cao quý nơi trần gian. Một cô gái làm đàn ông chỉ muốn chinh phục và nâng niu trong lòng bàn tay.

Với sự nhiệt tình của bọn họ, cô không tiện từ chối quá nhiều. Cô nhận một ly rượu vang, mỉm cười nói cảm ơn.

Mùi rượu nồng xộc thẳng vào mũi khiến cô khó chịu vô cùng. Mặc dù gia đình thuộc tầng lớp thượng lưu, có nhiều buổi tiệc xã giao nhưng tửu lượng của cô luôn rất kém.

Một ly rượu đã đủ khiến đầu óc choáng váng.

Cô cảm giác thấy bản thân không ổn, nhanh chóng mở điện thoại soạn một tin nhắn gửi đi.

Cuối cùng không chống đỡ được nữa, Liễu Dung Nghiên mệt mỏi ngửa đầu tựa lên ghế sofa, hai mắt nhắm nghiền.