Người Mà Tôi Yêu Sau Này

Chương 12



Nhà của Lục Tiếu có hai phòng ngủ và một phòng khách. Tháng trước Hoắc Cửu Ngôn có đến nhà cô ăn cơm, sau khi cơm nước xong xuôi thì trời bỗng nhiên đổ mưa to, Lục Tiếu lo lắng anh đi đường sẽ không an toàn nên đã giữ anh ngủ lại qua đêm, còn chuẩn bị một cái giường cho anh ở căn phòng bên cạnh.

Đã có lần thứ nhất thì sẽ có lần thứ hai, sau đêm đó, Hoắc Cửu Ngôn thường xuyên đến nhà của cô dùng bữa tối, ăn cơm xong thì lại chơi game, xem TV, nói chuyện phiếm cùng cô cả buổi. Nói chung, anh câu giờ đến tận khuya, sau đó thì lấy lý do là thời gian quá muộn để được ở lại.

Lục Tiếu đã kể chuyện này cho bạn thân nghe, bạn thân cô nói: “90% đàn ông hành động như vậy là có suy nghĩ muốn ngủ với cậu.”

Vì vậy, Lục Tiếu đã cẩn thận nhớ lại hết tất cả chi tiết kể từ khi hai người ở bên nhau, sau đó vào một ngày nọ, thời điểm ăn tối xong, cô đã lên tiếng hỏi Hoắc Cửu Ngôn: “Nửa tháng nắm tay, một tháng hôn má, ba tháng hôn môi, vậy anh định khi nào sẽ lên giường với em?”

Câu trả lời của Hoắc Cửu Ngôn vẫn còn mới mẻ trong ký ức của Lục Tiếu.

Anh nói: “Việc nắm tay và hôn môi cần có sự chủ động của bên đàng trai, nhưng lên giường thì cần phải có sự đồng ý của bạn gái. Cho nên, nếu như em không ám chỉ gì đó với anh thì anh tuyệt đối sẽ không chạm vào em. Đương nhiên, nếu như chúng ta kết hôn thì đêm tân hôn anh chắc chắn sẽ chạm vào em rồi.”

Bạn thân của cô khuyên: “Tiếu Tiếu, đừng nghe những lời nói hoa mỹ của anh ta, cậu phải thử anh ta mới biết được.”

Vì lý do này, thỉnh thoảng bọn họ sẽ uống rượu khi dùng bữa tối cùng nhau. Hoắc Cửu Ngôn chưa từng để bản thân say rượu, nhưng ngược lại, Lục Tiếu uống mười lần thì say bét nhè hết bảy lần.

Ba lần đầu tiên, cô giả vờ say chỉ để xem liệu Hoắc Cửu Ngôn có phải là quân tử thật không. Ba lần tiếp theo, Hoắc Cửu Ngôn đòi hỏi một nụ hôn sâu kéo dài, sau đó anh chỉ lặng lẽ ngồi bên giường và trông chừng cô suốt đêm.

Do thế nên Lục Tiếu cảm thấy không có gì là không ổn khi để Hoắc Cửu Ngôn ngủ lại một đêm ở nhà cô cả.

Lần này, Hoắc Cửu Ngôn thật sự đã uống quá nhiều, anh vừa kéo tay Lục Tiếu vừa nói mê sảng không ngừng.

“Tiếu Tiếu, bây giờ Hạ Thừa Dịch đã độc thân rồi. Nếu như cậu ta nói với em rằng cậu ta thích em thì em sẽ chia tay với anh sao? Sau đó em sẽ quay về bên cậu ta?”

Lục Tiếu cảm thấy trả lời câu hỏi này của anh chẳng có ý nghĩa gì cả, bởi vì Hạ Thừa Dịch sẽ không thể nào thích cô được.

“Em đi lấy khăn lau mặt cho anh, anh nằm yên ở đây chờ em một lát.”

Cô gỡ tay của Hoắc Cửu Ngôn ra rồi xoay người đi đến phòng khách. Người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa làm cho cô giật cả mình, cô nhận ra đó là Hạ Thừa Dịch nhưng vẫn không khỏi điếng người trong phút chốc.

Lần đầu Hoắc Cửu Ngôn đến đây, anh đã nhìn thấy mật khẩu nhà cô là ngày sinh của Hạ Thừa Dịch, lúc đó anh đã yêu cầu cô đổi sang ngày sinh của anh. Lục Tiếu không phản đối, vốn dĩ cô cũng đã muốn đổi từ lâu rồi nhưng vì sau đó bận quá nên cô quên mất.

Cô không nói với Hạ Thừa Dịch về việc cô đổi mật khẩu nhà mình.

Lục Tiếu bước tới, ngồi trên chiếc ghế sofa đơn cách xa anh ta nhất, cô tò mò hỏi: “Sao anh biết mật khẩu hay vậy?”

Vẻ mặt của Hạ Thừa Dịch thối hoắc, anh ta nghiến răng nghiến lợi thốt ra vài câu: “Thử! Tại sao phải đổi mật khẩu?”

Lục Tiếu cầm cái ly lên nhấp một ngụm nước: “Hiện tại em đã có bạn trai rồi, không thích hợp dùng ngày sinh của anh, Cửu Ngôn sẽ ghen.”

Hạ Thừa Dịch rít một hơi thuốc lá thật sâu rồi quay đầu nhìn Lục Tiếu bằng ánh mắt khó hiểu: “Em thật lòng yêu cậu ta sao?”