Người Mẹ Hợp Đồng Của Con Gái Tôi

Chương 9: Cưỡng hôn!



Cố Thiên Sơn vốn dĩ đã gặp qua rất nhiều người đẹp, người lên giường với anh ta cũng không thiếu, nên khi cậu bạn bên cạnh trầm trồ anh cũng không có cảm giác gì.

Anh tùy ý ngước lên, tay vẫn nâng ly rượu vang, ánh mắt anh đờ đẫn.

Bỗng nhiên anh nhăn mặt, người phía trước làm anh sững người lại, “Là cô ta sao?”

Cậu bạn bên cạnh nghe anh nói liền quay sang vỗ vai.

“Này, cậu quen à, giới thiệu cho tôi đi.”

“Tào lao.”

Cố Thiên Sơn nói hai tiếng lạnh nhạt rồi nâng ly rượu lên, uống một hớp, mắt vẫn nhìn sang cô.

Lục Mỹ Đình đang cười nói rất vui vẻ với chị gái của mình, lần đầu tiên anh thấy cô diện bikini, nước da trắng hồng không tì vết, cộng thêm đường cong ba vòng rất chuẩn, làm cho anh không thể rời mắt.

Cố Thiên Sơn tay nâng ly rượu, bật người đứng dậy.

“Này, đừng nói cậu muốn làm quen cô ta chứ, không giới thiệu cho bạn bè gì cả, cậu nhiều mối đến vậy cơ mà.”

Mặc cho cậu bạn với lấy tay, Cố Thiên Sơn vẫn im lặng đi về phía cô.

Anh nâng ly trước mặt cô.

“Không ngờ lại gặp bảo mẫu ở đây.”

Lục Mỹ Đình nhìn thấy Cố Thiên Sơn tức khắc đỏ mặt, “Hứm, sao anh ta lại ở đây chứ, oan gia ngõ hẹp thật mà.”

Lục Mỹ Đình đưa tay lên che mặt, anh cười khẩy, một tay hất lấy tay cô ra.

“Tôi không ngờ cô là kiểu phụ nữ phóng đãng đến vậy. Trước mặt Tiểu Bối lại đóng vai bảo mẫu mẫu mực, thật nể cô.”

Anh nói xong nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới, ánh mắt anh dò xét.

“Vóc dáng này cũng không tệ, rất tuyệt đó.”

Lục Mỹ Đình cũng vì chị gái ép buộc nên mới mặc bikini, đến đây lại chịu sự sỉ vả của anh, bản thân cảm thấy vô cùng nhục nhã, hốc mắt cô ẩm ướt, hai tay nắm hờ, môi run run.

“Tôi nói đúng quá không phản kháng chứ gì, thôi, không xen vào đời tư của cô, tôi đi trước.”

Cố Thiên Sơn đắc ý mỉm cười, tay nâng ly rượu vang trước mặt cô, rồi một mạch rời khỏi.

Cô nhục nhã, hai hàng nước mắt lăn dài trên má.

Lục Mỹ Hà vừa đi rửa tay, liền chạy ra, thấy em gái thẫn thờ, cô ghì chặt lấy vai Mỹ Đình.

“Có ai đến tán tỉnh sao? Giàu có không?”

Lục Mỹ Đình nhìn chăm chăm vào chị gái, ánh mắt cô đỏ hoe.

“Chị chỉ biết đến tiền thôi sao? Nếu không vì chị, em đã không bị người ta sỉ nhục như vậy rồi.”

Lục Mỹ Đình nói xong hất tay chị gái, đến bàn rượu, tay nâng bình rượu rót đầy ly.

Lục Mỹ Hà nhún vai, rồi nhanh chóng hòa vào đám người đang nhún nhảy cạnh hồ bơi.

Lục Mỹ Đình quá tức giận, cũng không quan tâm có ai đang nhìn mình, cô rót đầy ly rượu, uống một hơi đã hết, mặt mày cô đỏ ửng.

Cố Thiên Sơn ngồi ở bàn đối diện, tay khoác lên vai một người phụ nữ diện bikini vô cùng nóng bỏng, tay còn lại nâng ly rượu.

“Cậu Cố đúng là khí chất hơn người.”

Người phụ nữ gợi cảm dùng tay sờ nhẹ lên cổ anh, ánh mắt đưa tình.

Cố Thiên Sơn cũng mỉm cười đón nhận, đặt ly rượu xuống, sờ lên đùi người phụ nữ kia, cả hai tình tứ.

Cố Thiên Sơn bất giác đưa mắt tìm Lục Mỹ Đình, lại bắt gặp cô đang ngồi một mình uống rượu.

Anh bật cười, Lục Mỹ Đình hôm nay thật sự rất đẹp.

“Cô ta đến đây với ai chứ?”

Cố Thiên Sơn thầm nghĩ, nội tâm thăm dò xem cô có nói chuyện với người khác giới không.

Đột nhiên, anh đẩy người phụ nữ kia ra khỏi người anh, người phụ nữ bĩu môi.

“Anh không thích sao?”

Cố Thiên Sơn nhăn mặt, anh nắm chặt ly rượu, không mảy may nhìn phụ nữ bên cạnh đang níu lấy tay anh.

“Đi đi.”

Người phụ nữ vùng vằng đứng dậy, rời khỏi, anh vẫn nhìn chăm chăm vào Lục Mỹ Đình, cả người anh tức khắc nóng ran khi nhìn thấy một người đàn ông, vẻ ngoài bóng loáng, giàu có, tay nâng ly rượu đến ngồi cạnh cô.

“Người đẹp, tôi ngồi cạnh được chứ?”

Lục Mỹ Đình nhăn mặt, cô vẫn ngồi im, cúi gằm mặt.

“Chỗ này có người ngồi rồi, bạn tôi đang ra ngoài một lát, sẽ quay lại ngay.”

Người đàn ông giàu có cười ha hả, ông ta nhanh chóng ngồi cạnh cô, ép ly rượu vào môi cô.

“Uống với anh một ly.”

“Không, tôi không thích.”

“Mày dám từ chối tao.”

Người đàn ông giàu có nhào vào người cô, tay nắm chặt lấy cằm, cưỡng hôn cô, Lục Mỹ Đình la lên:

“Ưm, cứu…”

Người đàn ông đạt được mục đích, xoay lưng rời khỏi để mặc Lục Mỹ Đình thở hổn hển.

Cô đau khổ gục mặt xuống bàn, xung quanh không có lấy một người có thể giúp cô, “Thật nhục nhã.” Cô vừa nghĩ thầm vừa nâng ly uống cạn.

Cố Thiên Sơn ngồi ở đằng xa, rõ ràng là không thể nghe thấy bọn họ nói chuyện, chỉ thấy cảnh Lục Mỹ Đình cùng người đàn ông kia ôm hôn nồng thắm.

“Cô ta đúng là không phải dạng vừa, tỏ vẻ ngoan hiền sao?”

Anh tức đến đỏ mặt, nâng ly rượu vang một hớp uống sạch.

Một lúc sau, An Lan, người đứng ra khởi xướng bữa tiệc đứng cạnh hồ bơi, tay cầm loa, nói to.

“Các bạn, bây giờ chúng ta cùng chơi trò chơi đi.”

Mọi người xúm lại, duy chỉ có Lục Mỹ Đình và Cố Thiên Sơn không mảy may quan tâm, vẫn ngồi trên bàn.

“Nào, nhanh lên các bạn, vì số lượng đông, nên chúng ta sẽ tự chia ra nhóm 4 người để chơi.”

Mọi người cùng nhau bắt tay chia nhóm, An Lan nhìn thấy hai người đang ngồi yên liền mỉm cười, kéo tay cô đến gần Cố Thiên Sơn.

“Hai người cũng đến góp vui đi.”

Lục Mỹ Đình khựng người lại, không muốn bước đi, nhưng trong giây lát An Liên đã kéo cô đến cạnh anh.

Cố Thiên Sơn nhìn vào mặt cô lạnh nhạt.

“Chơi vui thôi.”

Hai người cũng hai người khách khác cùng làm một nhóm.

“Bây giờ chúng ta sẽ chơi trò sự thật hay mạo hiểm.”

“Trò này vui đó.” Cả đám đông òa lên.

Cố Thiên Sơn cùng Lục Mỹ Đình cùng hai người nữa ngồi quanh bàn.

“Được rồi để tôi xoay trước.” Một vị khách cùng nhóm nói to.

“Không, ở đây có Cố Tổng, để anh ấy chơi trước.”

“À, vậy mời Cố Tổng.”

Cố Thiên Sơn vốn dĩ không muốn chơi, chỉ chơi cho đủ người, anh dùng mũi tên, xoay theo chiều kim đồng hồ, mũi tên chầm chậm dừng lại, quay đúng vào người đối diện, Lục Mỹ Đình.

“A, bây giờ anh muốn sự thật hay mạo hiểm đây.”

Cố Thiên Sơn vốn là người không thích tiết lộ đời tư của mình, nên anh không ngần ngại mà trả lời luôn.

“Mạo hiểm.”

Hai vi khách nhìn nhau, mỉm cười rồi đồng thanh nói.

“Hôn cô ấy đi.”

Lục Mỹ Đình sững người, đôi mắt cô mở to.

“Gì vậy, việc khác đi…”

Cố Thiên Sơn không để cô nói hết, anh khóa môi cô, ánh mắt vẫn lạnh nhạt. Lục Mỹ Đình tròn xoe mắt, không kịp phản kháng.

“Cố Thiên Sơn, anh đúng là quá nhanh đó.” Hai vị khách chắp tay đắc ý.

“Bây giờ tới lượt cô, cô chọn sự thật hay mạo hiểm.”

Lục Mỹ Đình lưỡng lự rồi cũng trả lời, “Sự thật.”

“Vậy nụ hôn đầu của cô là khi nào?”

Lục Mỹ Đình nhăn mặt, cô nghĩ lại cảnh tượng lúc nãy bị gã đàn ông giàu có cưỡng hôn, trong lòng liền cảm thấy uất ức, cô đứng dậy.

“Tôi đi vệ sinh một lát.”

Lục Mỹ Đình đi thẳng vào WC, cô đóng sầm cửa, khóc thút thít.