Nguyên Tố Đại Lục

Chương 10: Huyết Mạch Đan



Trong khi Dạ Trần quan sát Lân Diễm luyện hoá Tẩy Tuỷ Đan. Bên ngoài, đấu giá vẫn đang diễn ra hết sức quyết liệt nhiều người cũng đã mắt đỏ tía tai miệng thở dốc ngồi bệt trên ghế. Ai cũng cố gắng hét giá không muốn đi một chuyến này tay không về nhà,

Quan sát từng kiện vật phẩm được người ta đấu giá mang đi. Thấy mọi người càng ngày càng hưng phấn kích động, Dạ Trần tâm cũng sinh ra kích thích liên tục liên tục đấu giá những vật có thể tăng cường thực lực cho hắn. Mặc dù mấy kiện vật phẩm này tăng cường thấp một chút nhưng có còn hơn không ''muỗi cũng là thịt''. Sau này, hắn thành lập thế lực nhất định phải dùng đến.

Dạ Trần càng thêm sức đấu giá. Tiếng ai oán trong lòng mọi người đều tăng, đấu không nổi hắn. Có vài người bất mãn tăng giá với Dạ Trần liền bị Dạ Trần dùng giá gấp đôi đập lại. Người kia tức giận xì khói cùng bất đắc dĩ.

''Có vẻ rất náo nhiệt nha.'' Đằng sau Dạ Trần có tiếng vang lên là Lân Diễm.

''Nàng luyện hoá xong nó rồi sao.'' Dạ Trần nghe thấy nàng nói liền quay đầu mỉm cười nói với nàng.

Nàng gật đầu ''ừm'' nhẹ một tiếng, gương mặt xinh đẹp liền đỏ lên.

Dạ Trần thấy vậy không biết làm sao, gãi đầu cười hỏi: ''Nó tốt chứ?''

''Rất tốt.'' Nàng trả lời dịu dàng với Da Trần.

''Đâu phải tốt mà là siêu siêu tốt, nó giúp ta cải thiện thiên phú và thể chất Lân Hổ Tộc, Lân Giáp bây giờ cũng đã mạnh lên gấp đôi. Đây mới chỉ là bắt đầu à, không biết đã tăng lên bao nhiêu ma lực đây.'' Trong đầu nàng thầm nghĩ. Không có trận pháp đo ma lực nàng cũng đành chịu.

''Như vậy là tốt nhất.'' Dạ Trần gật gù nói. Rồi chuyển nhanh sang đề tài, Dạ Trần nói: ''Nàng qua đây đi. Ta và nàng cùng đấu giá đập dẹp lép bọn khốn kia vừa khi dễ nàng.''

Nghe hắn nói như vậy. Lân Diễm xấu hổ, hai má xinh đẹp hồng lên. Dù vậy nó cũng không ngăn cản được nàng đến bên cạnh Dạ Trần.

Nàng ngồi xuống bên cạnh hắn, xấu hổ nói: ''Để ta giúp chàng một tay.''

Dạ Trần nghe nàng nói vậy liền nhìn chăm chú vào nàng. Đột nhiên hắn sát gần vào nàng, ghé miệng gần tai nàng nói: ''Lân Diễm nàng thật đẹp nha.'' Sau đó hắn thích thú nhìn vào nàng. Tỷ tỷ cũng từng vui vẻ khi mình khen nàng ta nha. Ảnh Nguyệt yêu thương hắn như vậy cũng là vì một phàn này.

Quả nhiên, Lân Diễm càng xấu hổ hơn, hai má đỏ bừng làm người ta muốn cắn mặt cái.

Một lúc sau dịu đi chút xấu hổ, nàng liếc nhìn Dạ Trần. Thấy hắn mỉm cười thích thú nhìn mình. Nàng tức giận đánh yêu hắn một cái nói: ''Người xấu.''.

''Ha ha..'' Dạ Trần nghe vậy cười sảng khoái.

''Còn cười nữa.'' nàng đánh Dạ Trần thêm vài cái nữa. Tất nhiên đều là đánh nhẹ không chút đau nào.

Hai người trên lầu trêu đùa vui vẻ.

''Ồ.'' Toàn trường đều hô lên một tiếng kinh ngạc hấp dẫn hai người.

''Có đồ gì tốt sao.'' Lân Diễm nhìn toàn trường mơ hồ nói.

Dạ Trần bên cạnh đang chăm chú nhìn vật phẩm chuẩn bị đưa lên. Thấy vật phẩm đó lộ ra, Dạ Trần quay sang nói với nàng: ''Nàng nhất định phải lấy nó về. Thứ này giúp ích rất nhiều cho chúng ta.''

Lân Diễm thấy hắn nói như vậy gật đầu thật mạnh. Chỉ cần là thứ tốt với Dạ Trần nàng nhất định lấy về. Nàng cũng nghi hoặc rất cuộc là thứ gì?

Ở bên dưới có người thay Dạ Trần giải thích. Hắn run nói: ''Là Huyết Mạch Đan. Đan dược phụ trợ xếp thứ hai bảng ''Đan Dược''. Huyết Mạch Đan có thể làm cho người sử dụng nó tăng cường huyết mạch hoặc thể chất. Hai thứ khó khăn tăng lên nhất.'' Hắn nói đến đây liền thở dài: ''Chỉ tiếc không có tác dụng cho người thường.'' Đây cũng là lí do làm Huyết mạch Đan xếp hạng hai.

Mọi người nghe vậy mừng rỡ và thở dài: ''Bọn hắn cũng không có huyết mạch hoặc thể chất.''

Phòng khách quý số một.

''Thứ này có tác dụng rất lớn với đại ca ta. Các người nhất định phải đấu về.'' Nhị hoàng tử nói với thuộc hạ bên cạnh.

''Rõ.''

Nghe người kia giải thích, Lân Diễm hiểu ra. Rồi đôi mắt xinh đẹp liếc nhìn Dạ Trần mang theo tự hào cùng yêu thương nghĩ thầm: '' Không biết chàng ấy có huyết mạch hay thể chất gì nhỉ?. Kệ đi đạt được đan dược liền rõ.''

Tô Nhu ở bên dưới cười nói: ''Tụ Bảo Lâu mất rất nhiều thời gian mới tìm được viên Huyết Mạch Đan cao cấp này. Mọi người chắc cũng biết được sự trân quý của nó. Mặc dù nó với nhiều người không có tác dụng nhưng cũng có thể mang đi tặng nha.''

''Giá khởi điểm năm mươi vạn tử kim.'' Tô Nhu hét lớn.

''Một trăm vạn tử kim.'' Phòng khách số một truyền ra tiếng ra giá.

Mọi người toàn trường hít sâu một hơi. Không hổ là Hoàng Thất chi thật mạnh tay. Theo bọn họ biết các Đại Gia Tộc chỉ có thể gom góp bất quá tầm năm trăm vạn tử kim mà thôi thêm nữa sẽ ảnh hưởng tới căn cơ Gia tộc. Một phát hô giá liền ngang hai thành nhà người ta cũng chỉ có Hoàng Thất làm được.

Lân Diễm thấy vậy cũng sửng sốt. Đời này nàng chưa thấy nhiều tử kim như vậy. Trong túi không gian Dạ Trần cho nàng chỉ có trên dưới tám mươi vạn mà thôi. Nàng không nghĩ Hoàng Thất Đế Quốc chịu chơi như vậy.

Nàng lo lắng quay sang nhìn Dạ Trần bên cạnh nàng.

Dạ Trần nhẹ nhàng vỗ lên vai nàng. Hắn đạo nói: ''Nàng đập chết hắn cho ta. Có gì ta chịu trách nghiệm.''

Lân Diễm thấy Dạ Trần bá khí như vậy tâm tình phấn khởi mang chút kích động. Nàng tự hào về người nàng đã chọn.

Nàng hét lớn vô trận pháp: ''Hai trăm vạn.'' Nàng nói xong. Toàn thân liền thoải mái hẳn ra. Đây là lần đầu tiên nàng tiêu tiền như vậy.

Nhị hoàng tử phong số một đang thưởng thúc trà cùng với người bên cạnh còn nói: '' Thạch tướng quân ra giá như vậy. Đại cục nhất định...'' Hắn còn chưa nói xong. Liền nghe thấy tiếng thét giá từ phòng số hai, tách trà trong tay hắn rơi xuống sàn nhà ngây dại.

''Huyết Mạch Đan cao cấp bất quá trăm năm mươi vạn mà thôi. Chết tiệt, tên khốn phòng số hai.'' Nhị hoang tử mắng to.

Thạch tướng quân bên cạnh hắn cũng dại ra.

''Thế này còn đấu cái rắm.'' Trong lòng hắn mắng to.

Mọi người ở quanh đại sảnh cũng ngây dại nhìn chăm chú phòng số hai

''Hắn ruột cuộc giàu đến bao nhiêu.'' Tiếng lòng chung của mọi người.

Lân Diễm thấy mọi người bị mình làm kinh sợ liền thoải mái. Ôm mạnh lấy Dạ Trần bên cạnh.

Dạ Trần chỉ có thể ngồi im chịu trận.

Ở phòng số một, Nhị hoàng tử thở dài: ''Bỏ ý đi.'' Người bên cạnh cũng gật đầu ''đồng ý''. Dù sao bọn họ đến vì cái khác. Không lên vì lợi nhỏ trước mắt làm hỏng việc lớn. Cũng vì lí do này mà Hoàng Đế phái Nhị hoàng tử đi chuyến này. Hắn luôn để đại cục làm trọng.

Tô Nhu thấy vậy cũng liền hạ búa trong tay kết thúc vật phẩm này.

Nhiều người tiếc nuối trong lòng. Cứ đến vật phẩm tốt là lại bị phòng số hai gõ mạnh một lần. Mọi người ai oán nhìn lên phòng số hai.

Dạ Trần và Lân Diễm đâu có thời gian quan tâm đến bọn họ.

Lân Diễm đấu giá xong. Thấy đại cục đã định liền quay sang trêu ghẹo Dạ Trần. Nàng như ác bá đang trêu ghẹo dân nữ nhà lành. Hết ôm lại bẹo hắn vài cái.

Dạ Trần xoa xoa chỗ bị bẹo cảm thán: ''Thật đau.''

Hắn nghe Lân Diễm cảm nhận vừa rồi hưởng thụ thiếu chút nữa khóc lên.

Nàng mỉm cười xoa tay, vui sướng cảm xúc nói: ''Quá đã.''

Nàng quay sang hôn nhẹ một cái vào cái má đáng yêu còn nhỏ của Dạ Trần miệng mỉm cười trêu nói: ''Cái này thưởng cho chàng.''

Dạ Trần tức giận quệt má. Hành động như vậy trong mắt Lân Diễm, nàng càng cảm thấy Dạ Trần ngày càng thêm đáng yêu.

Đúng là Hổ tộc.

Dạ Trần lên phải thuyền giặc rồi.