Nhà Thương Điên Số 13

Chương 6: Nhiệm vụ từ băng cassette thứ hai



Sau khi thoát khỏi được tên khổng lồ tâm thần đó thì Nick và Will trở lại căn phòng, nơi bắt đầu nhiệm vụ thứ nhất. Anh và Will đã hoàn thành tốt điều kiện mà tên bắt cóc đó giao. Nick ngồi xuống chiếc ghế với tâm trạng suy tư. Điều duy nhất hiện tại anh có thể làm là tìm hiểu xem ai là kẻ đã bắt anh và đứa nhóc này vào cái nhà thương điên khùng cùng với lũ tâm thần bệnh hoạn này.

Có lẽ anh đã không giữ được bình tĩnh và đập mạnh xuống bàn bằng hai tay của mình và khuôn mặt rất ư là giận dữ vì không thể biết được ai là kẻ đã bắt cóc anh lẫn cái đứa nhóc này. Anh nhìn lại Will và Will cũng nhìn anh. Chắc là vì anh đã lỡ đập bàn quá lớn cộng thêm khuôn mặt của anh lúc đang tức giận đã làm cho Will cảm thấy hơi sợ.

"Thôi nào nhóc Will! Mạnh mẽ lên. Cháu là đàn ông mà!"

Đứa trẻ khóc và ôm anh vào lòng. Đối với anh, những tình cảnh này là bình thường nhưng đối với cậu bé thì nó không bình thường một tí nào, một ít cũng không. Nick dỗ dành Will và hứa sẽ đưa cậu ra ngoài. Có lẽ cậu nhóc vì nhớ mẹ nên giỡ trò nhõng nhẽo đây mà.

Nick sựt nhớ ra là mình quên một thứ. Đó chính là cuộn băng cassette thứ hai mà tên bắt cóc đã chỉ điểm cho anh. Anh dắt Will đi khỏi căn phòng và đến nơi giấu cuộn cassette đó. Nó được giấu trong nhà vệ sinh, đúng như tên bắt cóc đã nói.

Anh lấy được nó và nhanh chóng cùng Will trở lại căn phòng kiểm soát. Anh ngồi xuống chiếc ghế và đặt Will lên đùi của mình. Anh bắt đầu đưa cuộn băng Cassette vào trong cái đầu máy nhỏ nhắn mà anh để trong túi. Nó phát ra và tiếng rít hơi chói tai và sau đó là đến tiếng người phát ra, đó là giọng tên bắt cóc.

"Chào Nick! Chắc hẳn anh đã thấy cái chiếc hộp mà tôi đã để ở đó cho anh đúng không?

Ngay khi anh đã tìm được nó rồi thì xin chúc mừng, anh đã hoàn thành được điều kiện đầu tiên.

À mà chắc anh đang giữ chiếc chìa khoá chứ? Nó là chìa khoá dùng để vào phòng giam giữ đấy! Nơi giam giữ các tù nhân. Trong đó có một tập tin quan trọng mà tôi cần anh giúp lấy được nó. Khi anh vào phòng giam thì anh phải tìm cho được phòng quản lí giúp tôi. Đó là nơi cất giữ tập tin quan trọng

Tôi cảnh báo anh là trong cái trại giam đó có một tên bác sĩ điên rất thích tra tấn người khác bằng những hình thức như cắt ngón tay, ngón chân hoặc nặng hơn là anh có thể mất luôn cánh tay của mình. Nói chung là đừng để hắn bắt được nếu không là sẽ không có chuyện gì tốt đẹp đâu. Và tin xui nữa là chìa khoá phòng quản lí hiện đang cất tại phòng làm việc của hắn ta. Nói chung là chúc ngài thám tử may mắn nhé!

Mà sau khi làm xong thì sẽ có một người giúp anh thoát khỏi đây. Đừng quên"

Phần tin nhắn kết thúc sau vài phút đọc thoại của tên bắt cóc.

Nick cảm thấy buồn nôn ngay khi nghe tên bác sĩ đó. Nó làm cho anh có cảm giác cả thực quản của mình như muốn trào hết cả ra ngoài dù anh chưa ăn gì từ hôm qua đến giờ. Trước tiên là hắn ta có nhắc đến chiếc chìa khoá này là một chiếc chìa khoá dùng để mở cửa tiến vào phòng buồng giam và phải tìm một tập tài liệu cho tên bắt cóc đó. Sau đó là rời khỏi nơi này và cuối cùng là được một người đưa ra khỏi đây.

Nick chợt nhớ lại là còn có chi tiết là tên bắt cóc nói đến một tên bác sĩ điên thích cắt tay chân người khác ra. Nhưng hắn làm vậy để làm gì? Nick suy nghĩ vẩn vơ một lúc thì chợt thấy mình suy nghĩ bao đồng, anh nghĩ mình chắc có sở thích giống bọn tâm thần đó và phì cười. Nhưng sắc mặt anh thay đổi ngay vì anh biết đối phó với tên đó không phải là chuyện dễ trong khi anh lại càng không biết mặt hắn.

Muốn lấy được tập tài liệu thì phải vào được phòng quản lí mà muốn vào phòng quản lí thì phải có được chìa khoá mà chiếc chìa khoá lại ở trong phòng của tay bác sĩ bệnh hoạn đó, có nghĩa là dù cách nào thì cũng phải giáp mặt với tên đó.

Will đến an ủi Nick vì thấy sắc mặt của anh trông rất trắng bệch vì sợ tên bác sĩ đó. Liệu anh có thể qua mặt tên bác sĩ đó để lấy được chiếc chìa khoá được hay không? Không chỉ mình anh, anh còn phải giúp Will trở về với bố mẹ vì đã hứa với cậu nhóc.

Trong lúc này anh chỉ cười nhẹ với cậu nhóc để có thêm ít niềm tin hơn. Nick chợt nhận ra là mình không cô đơn khi làm việc này mà anh vẫn còn có người bạn trẻ tuổi hơn anh ở đây để giúp anh nữa. Anh thầm nghĩ chắc do mình có tội ở kiếp trước hay sao mà đã gặp chuyện này lại còn vác thêm cái cậu nhóc này theo nữa. Nghĩ đến đây anh lại thấy buồn cười vì anh nghĩ mình là người đã xui nhất rồi mà cậu nhóc này lại còn xui hơn là đụng phải mình và bị cuốn vào cái trò quái quỉ do tên bắt cóc kia làm ra vì mục đích không rõ ràng.