Thông tin truyện

Nhạc Gia Đích Nữ: Liệt Nữ Sợ Triền Lang

Nhạc Gia Đích Nữ: Liệt Nữ Sợ Triền Lang
Nguồn: DĐ Lê Qúy Đôn
Trạng thái: Đang ra
Đánh giá: 5.7/10 từ 9 lượt
Cùng đọc truyện Nhạc Gia Đích Nữ: Liệt Nữ Sợ Triền Lang của tác giả Lạc Tiểu Nguyên tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại website.

Thể loại: Gia đấu, nữ cường, sủng, siêu cấp đấu trí, Truyện sáng tác.
Beta-reader: LLc
Nhân vật: Nhạc Cam Đường, Phòng Uy Dịch| Phối hợp diễn: Ôn Tấn Thư, Nhạc gia, Nhạc Trân Châu, Hướng Tùng,…

Chi thứ hai của Nhạc gia ở Quế thành lập nghiệp. Nhạc Bách tuy giữ chức quan học sĩ nhỏ, cùng với thê tử là Vũ thị, con gái của một vị trong Sử Viện. Là gia đình dòng dõi thư hương, dù gia cảnh không quá sung túc nhưng gia phong nề nếp đủ cả. Vũ thị lại sinh được hai tiểu cô nương đáng yêu, xinh đẹp.

Trưởng nữ của Nhạc gia năm nay mười sau tuổi, đã bước qua cập kê đang đợi gả ra ngoài. Nhan sắc của nàng như một đóa phù dung chớm nở.

Nhị tiểu thư của Nhạc gia năm nay mười một tuổi, tóc còn búi trái đào, hay bện đuôi sam thắt chỉ đỏ.

Hàng năm, hội thưởng hoa được tổ chức chính là nơi để các mỹ nam tuấn nữ trong kinh gặp gỡ trao duyên. Năm nay đến lượt Ôn phủ tổ chức.

Nhạc phu nhân và Ôn gia phu nhân vốn tương giao thân thiết, đương nhiên Nhạc gia cũng chiếm được thiệp mời. 

Các vị phu nhân trong kinh coi như không phân cấp bậc, được tùy ý đi lại thăm quan trong Ôn phủ, không ngờ Tể tướng phu nhân cùng con trai con gái giá đáo!

Tin chắc chắn: Nhạc gia tiểu thư cùng Hướng gia công con trai của Sử viện đại nhân định ngày kết duyên.

Tin "quạc quạc": Con trai út của tể tướng, danh xưng Y công tử có bệnh "yêu trẻ con"!

-

[Đoạn cấm trong Cảm Mai uyển của phủ Tể tướng]

Tiểu cô nương cả người mặc áo bông phồng lớn, tay cầm tiểu lô, giống như là rất sợ lạnh đứng ở dưới mái hiên, mắt ánh lên vẻ khó chịu. Tiểu công tử mười sáu tuổi cũng trổ mã, nước da như bạch ngọc, cười như si như ngốc.

"Phòng công tử gọi ta đến là có chuyện gì?" Dứt khoát muốn đi về, tiểu cô nương bèn mở lời, thổi vào trong không khí một làn sương ấm.

"Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?" Công tử nào đó vẫn mỉm cười.

"Mười một lẻ." Nhạc Cam Đường ngoan ngoãn trả lời, Phòng Uy Dịch lại cười như không cười, ánh mắt sắc lẹm.

"Bé như vậy mà đã khôn ranh hư hỏng!"

Nhạc Cam Đường nhướn mày, quả nhiên là hắn đã biết những chuyện nàng nói rồi.

"Phòng công tử, dám nói ta hư hỏng? Ta liền quay về mách Tể tướng phu nhân."

Phòng Uy Dịch đắc ý cười lớn, xua xua tay.

"Tốt, tốt, đi mách đi, tiện thể để bà ấy làm quen con dâu tương lai cũng tốt!"

Nhạc Cam Đường dợm bước, nghe thấy sét đánh bên tai, quay ngoắt lại trừng mắt hỏi.

"Có ý gì?"

Phòng Uy Dịch bèn tiến sát đến, cúi xuống ôm lấy thân hình nhỏ bé chỉ cao đến hơn bụng mình bế lên, tiện tay véo một cái lên má tiểu cô nương.

"Năm nay mười một? Aiz, cũng phải hai, ba năm nữa mới đến tuổi gả chồng. Là đợi ta đến cửa đi!"

Mãi đến khi thiếu niên kia rời đi, người hầu đến gọi, Nhạc Cam Đường mới hết thất thần. Oa...oa... Nàng vừa bị nam nhân khi dễ!

Bình luận truyện