Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1109: Kẻ quỳ sống, kẻ đứng chết (2)




Mà Cự nhân Phù Lê thì vẫn luôn không ngừng phóng chạy, căn bản chưa hề dừng lại nghỉ ngơi chút nào.
o0o
Tòa Thần thành thứ bảy, tôn Tạo Vật Chủ trấn thủ Thần thành cao giọng nói:
- Khương Y Kỳ, Tử Quang Quân Vương nhờ ta thông báo ngươi một tiếng, mau mau quay đầu lại, không nên trở về Tử Vi!
Khương Y Kỳ khom người, nói:
- Nếu như ta chết, nhờ ngươi nói với Tử Quang, ta có được người bạn tri kỷ như hắn, đời này không hối tiếc!
Dứt lời, liền mang theo Chung Nhạc tiến vào Trận đài Truyền tống, truyền tống về phía tòa Thần thành thứ tám.
Tới nơi này, đã tiếp cận nội địa hạch tâm của Vũ trụ Cổ lão. Từng khỏa từng khỏa ngôi sao càng cổ lão hơn gấp bội. Chung Nhạc đứng trong quang lưu truyền tống nhìn ra bên ngoài, cảm giác được một loại khí tức vô cùng tang thương, bên tai mơ hồ còn nghe được một loại đạo âm vang vọng không dứt.
Đó là thanh âm do Vũ trụ Cổ lão phát ra, giống như là đại đạo đang thầm thì, vũ trụ đang lẩm bẩm vậy.
Nơi này quá mức cổ xưa, ngoại trừ những ngôi sao ra, còn có từng tòa từng tòa Thánh địa phi phàm, có những đám Tinh vân do ức vạn ngôi sao cổ lão và linh quang cấu thành, có những khỏa Dị tinh lớn không thể tin nổi, còn có những tòa Thánh địa tương tự như Lôi Trạch vậy.
Những ngôi sao trong Tinh vực Lôi Trạch đều là do lôi đình cấu thành, thậm chí đã tạo thành một phiến thế giới độc lập mà kỳ dị. Thiên địa vạn vật, kể cả bất luận sinh linh gì cũng đều là do lôi điện thuần túy cấu thành.
Tinh vực Lôi Trạch chính là một địa phương do đại đạo Lôi Đình thiên địa tụ tập hình thành, một phiến thế giới Lôi đạo thiên nhiên. Một phiến thế giới có thể đản sinh ra Tiên Thiên Thần Ma.
Mà ở trong Vũ trụ Cổ lão, Chung Nhạc không ngờ lại nhìn thấy những thế giới tương tự như Lôi Trạch.
Nơi này hẳn là địa phương phát nguyên của những Tiên Thiên Thần cổ lão nhất, là địa phương vũ trụ sơ khai, khu vực hạch tâm của không gian và thời gian.
Vũ trụ hẳn là khởi nguyên từ nơi này, những Tiên Thiên Thần Ma cổ lão nhất cũng được sinh ra từ nơi này, sau đó mới đi ra ngoài, khai chi tán diệp, khiến cho vũ trụ hoang liêu dần dần đã có sinh cơ.
- Khó trách ngay cả Thiên Đế trên Tử Vi Đế Tinh cũng không dám xâm phạm nơi này. Trong phiến Vũ trụ Cổ lão này tuyệt đối có những tồn tại không thua kém gì hắn!
Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ.
Vũ trụ Cổ lão hùng kỳ cổ vĩ, những thế giới do Đạo thuần túy hình thành cũng không phải là số ít. Một đường đi tới này, Chung Nhạc đã nhìn thấy tới sáu bảy thế giới như vậy.
- Chung tiểu tử, ngươi biết không, Tổ Tinh vốn dĩ chính là nằm ở vị trí hạch tâm của phiến Vũ trụ Cổ lão này, chính là một phiến bảo địa chân chính!
Tân Hỏa mượn nhãn mâu của Chung Nhạc quan sát Vũ trụ Cổ lão, buồn bã nói:
- Mặc dù Tổ Tinh không thể so sánh với thế giới Thuần Đạo, nhưng cũng không tầm thường. Nó vốn là một phiến bảo địa cực lớn, về sau càng lúc càng nhỏ dần, cuối cùng biến thành một chấm nhỏ như hiện tại…
- Tổ Tinh cũng là tới từ nơi này?
Chung Nhạc thoáng ngẩn người, ánh mắt quét về phía Vũ trụ Cổ lão. Những ngôi sao ở nơi đó đều vô cùng cổ lão, đồng nguyên đồng thọ với vũ trụ, trải qua vô số tuế nguyệt tang thương, vĩnh viễn bất diệt.
- Ta còn nhớ rõ Toại Hoàng đời thứ nhất đã vận chuyển Tổ Tinh rời khỏi nơi này, đi tới vị trí hiện tại. Ta mơ hồ còn nhớ rõ địa điểm phiến bảo địa vị trí nguyên bản của Tổ Tinh trước đây!
Tân Hỏa có chút suy tư, nói:
- Tổ Tinh chính là ngôi sao hạch tâm của phiến bảo địa kia. Nhưng ngoại trừ Tổ Tinh ra, vẫn còn có rất nhiều ngôi sao khác. Chỉ là bởi vì hoàn cảnh ở nơi đó quá mức hung hiểm, không thích hợp cho tộc nhân sinh sôi nảy nở, cho nên Toại Hoàng mới di chuyển Tổ Tinh rời khỏi nơi đó. Chỉ là không biết thời gian biến thiên, còn có thể tìm lại được phiến bảo địa kia nữa hay không?
Chung Nhạc nhất thời trầm mặc, trong lòng thầm nghĩ:
- Tương lai sau khi mở ra toàn bộ phong ấn trên Tổ Tinh, ta tất nhiên sẽ đòi lại lãnh địa Tổ Tinh từ trong tay Linh của các đời Thiên Đế, để cho Tổ Tinh khôi phục lại bộ dáng đồ sộ trước đây, mà không phải là một khỏa Phế Tinh như hiện tại! Đúng rồi! Còn có phiến bảo địa vị trí ban đầu của Tổ Tinh kia nữa. Nếu có thể tìm được nó, nói không chừng cũng là một chuyện tốt!
Hắn vừa nghĩ tới đây, liền tra hỏi Tân Hỏa. Tân Hỏa lắc đầu, nói:
- Tìm thì có thể tìm được! Nhưng Vũ trụ Cổ lão quá lớn, hơn nữa nơi đó cũng không có Truyền Tống Trận, cộng thêm nguy hiểm tầng tầng, đi vào dễ dàng đi ra mới khó. Với bản lĩnh hiện tại của ngươi, sợ rằng cần phải hao phí thời gian vạn năm đằng đẳng mới có thể tìm tới nơi đó!
Chung Nhạc tạm thời bỏ ý niệm này sang một bên. Hiện tại thực lực hắn vẫn còn quá thấp, dựa vào sức một mình ngao du khắp vũ trụ, không phải là sự tình hắn có thể làm được. Xem ra, kế hoạch tìm kiếm phiến bảo địa kia chỉ có thể tạm thời gác sang một bên.
- Trong Vũ trụ Cổ lão thật ra là bảo vật vô cùng, nhưng nguy hiểm cũng không ít. Ở trong Vũ trụ Cổ lão thừa hành chính là nguyên tắc Thần Ma bất lưỡng lập. Không gặp phải sinh linh của Vũ trụ Cổ lão thì cũng thôi, nếu như gặp phải, sợ rằng Thần Tộc muốn giết ngươi, mà Ma Tộc cũng muốn giết ngươi!
Tân Hỏa nói. Chung Nhạc nghi hoặc không hiểu:
- Vì sao?
Tân Hỏa mỉm cười, nói:
- Ai bảo ngươi là Thần Ma đồng tu chứ? Thần Ma bất lưỡng lập, ngươi Thần Ma đều tu luyện, đối với Thần Tộc trong Vũ trụ Cổ lão, ngươi là kẻ phản bội. Mà đối với Ma Tộc trong Vũ trụ Cổ lão, ngươi cũng không được hoan nghênh, là một cái dị loại, nhất định phải diệt trừ!
Chung Nhạc một trận không nói gì.
Đột nhiên, Khương Y Kỳ lại đè xuống quang lưu truyền tống. Sắc mặt vị lão giả hiền lành này một mảnh âm trầm. Hắn tế khởi Hỏa Long Thương, đâm thẳng về phía tinh không trước mặt, bức ra một gã cường giả Nhân Tộc đang ẩn nấp trong không gian.
Hiển nhiên, mặc dù lão giả này tâm địa thiện lương, nhưng dọc theo đường đi liên tục tao ngộ đồng tộc phục giết, cũng đã không nhịn được lửa giận trong lòng, vừa xuất thủ liền không chút khách sáo, trực tiếp thống hạ sát thủ.
Lần giao phong này, Khương Y Kỳ dốc hết thực lực, không chút lưu thủ, chỉ trong mấy chiêu đã đánh trọng thương vị cường giả Nhân Tộc kia, Hỏa Long Thương đâm tới, điểm lên mi tâm vị Tạo Vật Chủ Nhân Tộc kia.
Khương Y Kỳ thoáng chần chờ một chút, cũng không có đâm xuống, thu đại thương lại, nhàn nhạt nói:
- Ngươi đi đi!
Vị Tạo Vật Chủ Nhân Tộc kia cũng là xuất thân từ môn hạ Đế Quân, cười lạnh một tiếng, nói:
- Khương Y Kỳ, giấc mộng đẹp Nhân Hoàng của ngươi tuyệt đối sẽ không có khả năng…
Rầm!
Một cây gậy xương lớn không biết từ chỗ nào đánh tới, một gậy nện xuống, đập vị Tạo Vật Chủ Nhân Tộc kia thành một đống thịt vụn.
Không gian chợt tầng tầng nứt nẻ, vỡ nát. Chỉ thấy một tôn Cự nhân từ xa bay nhanh tới, cuối cùng dừng lại. Vừa mới dừng lại, hắn liền từng ngụm từng ngụm thổ huyết. Hiển nhiên, liên tục hai ba năm toàn lực phóng chạy như điên, cho dù là tồn tại đẳng cấp như hắn cũng không chịu nổi.
Cự nhân Phù Lê không ngừng phù phù thở dốc, trong miệng không ngừng thổ huyết, thanh âm như sấm:
- Phế vật bậc này lưu lại làm gì? Lưu lại cũng chỉ là hại người mà thôi, trực tiếp đập chết là được! Kẻ nào là Chung Nhạc?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.