Nhất Dạ Phu Thê Bách Dạ Ân

Chương 45: Mẹ hết thương người ta dồi!



Nghe lời đề nghị của em gái, vẻ mặt Sơ Mục Tranh chỉ lộ ra ý cười khổ: "Ngươi nghĩ nàng đã chọn Thịnh Đức rồi, thì ai có thể thay đổi quyết định của nàng?"

Đừng nhìn Kỷ Miên suốt ngày lêu lỏng, dáng vẻ hi hi ha ha lại không có nguyên tắc, thực tế tính khí của nàng vô cùng cương quyết. Một khi đã quyết định làm gì đó sẽ làm cho tới cùng, đừng nói mười con trâu, sợ cả tộc bò rừng cũng không kéo lại được. Nếu muốn ép buộc Kỷ Miên làm gì thì chính là sút chân vào cục sắt.

"Chậc, nói cũng phải..." Sơ Mục Kỳ tặc lưỡi.

"Bất quá, ngươi chú ý nàng một chút, nếu nàng có khó khăn gì thì phải báo ta đầu tiên." Sơ Mục Tranh dặn dò thêm.

Sơ Mục Kỳ sắc mặt lập tức như bị nhét cho quả mướp đắng, nàng từ khi xuất đạo dính bao nhiêu thị phi tai tiếng, vị tỷ tỷ này nhất quyết chỉ để bộ phận truyền thông công ty giải quyết, chưa từng chịu xuất thủ vì mình. Càng huống hồ...

"Ây, khoan khoan, tỷ tỷ, ta nói này. Nàng là người Thịnh Đức, ngươi là Tổng giám đốc Thiên Kiêu, không lẽ ngươi chưa từng nghe qua câu 'Nam-Bắc triều chưa từng giao hảo' hay sao? Ngươi lại đang chỉa cùi chỏ đi đâu thế? Vì tình cũ mà đi đầu phản quốc thế này, không ổn, không ổn!"

Trước vẻ mặt lên án của Sơ Mục Kỳ, Sơ Mục Tranh lại rất trắng mắt xem thường: "Bàn về chuyện phản quốc, ngươi phải tự xem lại mình đầu tiên đi."

Sơ Mục Kỳ chột dạ sờ mặt mình. Đúng là nàng cũng hơi... "phản quốc" nhỉ?

Sau đó Sơ Mục Tranh mưới bắt đầu hỏi han đến tình hình gần đây của Sơ Mục Kỳ, Sơ Mục Kỳ lúc này mới có chút cảm giác "tình thân tràn về", oang oang kể đông kể tây, vô tình tiết lộ luôn cả chuyện Kỷ Miên vừa cứu mình khỏi nạn "đèn trần hôn đầu" ở phim trường.

Sơ Mục Tranh nghe xong có hơi nhíu mày.

...

Kỷ Miên tối đó về nhà cũng không muộn, còn đang rúc trong ổ chăn ngủ bù một lúc thì mẹ thỏ đã vào xốc tung cái chăn của nàng lên rồi.

"Con báo lười này, mẹ đã bảo hôm qua có chuyện quan trọng cần nói, sáng nay chưa chi đã rời nhà sớm thế kia?" Mộ Tuyết không lưu tình đét một phát vào mông Kỷ Miên.

Kỷ Miên bịt mông nhỏ lại, không kể hình tượng bắt đầu nặn nước mắt: "Còn chẳng phải người ta đang muốn vì sự nghiệp phấn đấu hay sao? Mẹ hết thương người ta dồi!"

Mộ Tuyết đều bị dáng vẻ đáng thương này của kỷ Miên chọc cười. Mới đầu nàng còn nghĩ với chuyện một đứa con mất tích mười lăm năm trở về, ít nhiều phải có một chút khoảng cách, sẽ rất khó mà một sớm một chiều thân thiết. Thế nhưng Kỷ Miên đã thay đổi tất cả, nàng chưa từng đặt ra khoảng cách với bọn họ, ngẫu nhiên sẽ có chút bí ẩn, nhưng tình cảm trong ánh mắt của Kỷ Miên, trước sau vẫn như nhãi con năm ấy.

"Được rồi, được rồi! Xem mẹ đem gì đến cho ngươi!" Mộ Tuyết đặt đồ lên đầu giường.

Kỷ Miên ngồi dậy, mái tóc trắng xám bù xù, vẻ mặt còn ngây ngô chưa tỉnh ngủ, chớp mắt nhìn đồ vật mẹ đem đến. Dáng vẻ hiếu kì đáng yêu này, thật sự như một con thú nhỏ không có tính uy hiếp.

"Đây là..." Uầy, đây chẳng phải là bình xịt phun sương ức chế đặc biệt dành cho Omega hay sao.

Thường thì Omega trong giới giải trí, đương nhiên tiếp xúc rất nhiều người, đặc biệt là Alpha. Nên là công ty sẽ thu xếp cho việc tiêm ức chế tề cao cấp hai lần hằng năm, nhằm hạn chế việc bị tin tức tố ảnh hưởng công tác. Nhưng để phòng bị kĩ hơn, đôi khi là tự minh tinh Omega chuẩn bị, hoặc là người quản lý chu đáo sẽ có thêm một vài đồ vật phòng thân khác.

Tỷ như bình xịt phun sương ức chế, đây là loại đồ đang rất phổ biến. Bất quá cao cấp nổi danh và được bán chạy nhất phải là từ Viện Nghiên cứu của đế quốc Y đi, có tên thương hiệu là YL. Loại bình phun này dược tính rất nhẹ, có thể sử dụng mỗi ngày một lần như kiểu phun nước hoa, Omega sẽ hạn chết tối đa việc tin tức tố bản thân mất khống chế, hoặc là bị tin tức tố của Alpha khác quấy rầy. Kể cả các Omega đã lập gia đình, có tin tức tố bạn đời chở che thì vẫn tranh thủ xếp hàng mỗi năm để mua được số bình phun giới hạn bán ra. Chủ yếu là nó có công dụng đẹp da và an thần rất tốt.

Theo như Kỷ Miên biết, loại bình YL này mỗi năm đế quốc Y xuất khẩu sang các nước rất tiết kiệm, chỉ chừng có một trăm bình ở nước N. Không phải ngoài YL không còn Viện Nghiên cứu khác sản xuất, nhưng chủ yếu chất lượng thì đúng là không bằng YL.

Kỷ Miên cầm bình phun thủy tinh to chừng bàn tay, có nắp thủy tinh chạm trổ hoa hồng kia, bên dưới là đáy là ký hiệu đặc trưng của YL. Thiết kế vừa đơn giản nhưng cũng vừa tinh xảo. Quả là phong cách của YL.

"Đây là bình phun ức chế, có thể giúp ngươi bảo vệ bản thân, dù gì ngươi cũng là Omega. Cái này là mẫu thân đặc biệt chuẩn bị cho ngươi, vốn hôm qua đã đến tay rồi, dặn dò ngươi sáng nay trước khi rời nhà chờ chúng ta một lúc, ngươi cũng không nghe theo. Con báo nghịch ngợm!" Mộ Tuyết dí dí trán Kỷ Miên.

Kỷ Miên sắc mặt hơi trầm xuống. Với loại đồ cả nước N chỉ mua được một trăm bình, chưa kể còn là loại mà giới quý tộc yêu thích này, vậy mà Kỷ Giang Hạ có thể tranh thủ một bình, đúng là dốc hết vốn liếng.

"Cái này có đắt lắm không mẹ?" Kỷ Miên giả vờ lo lắng.

"Không quan trọng, chủ yếu là tốt cho ngươi thì được rồi." Ngừng một chút, Mộ Tuyết hơi hoang mang, hít sâu một hơi, hỏi: "Miên Miên... ngươi có từng bị tiêu kí chưa?"

"Khụ..." Kỷ Miên bị sặc ho khan.

Thực ra câu này Lý Nhị cũng từng hỏi qua Kỷ Miên, vì mấy ngày qua quá bận việc, Lý Nhị chưa kịp thu xếp việc tiêm ức chế tề cho Kỷ Miên được, mà Kỷ Miên bảo là không sao nên Lý Nhị cũng đã hỏi như thế. Những Omega đã được tiêu kí, ít nhiều có tin tức tố bạn đời che chở, sẽ không mất khống chế, nên thường chọn không tiêm ức chế tề.

Kỷ Giang Hạ và Mộ Tuyết không phải không quan tâm tới vấn đề này, nhưng bọn họ càng sợ sẽ chạm đến vết thương lòng của Kỷ Miên, dù gì con bé cũng đã bị bán vào sơn thôn, toàn mạng trở về đã là một loại may mắn lớn, những thứ khác thật sự không trông mong.

Mộ Tuyết đã đắn đo rất lâu mới hỏi. Chủ yếu vì Kỷ Miên bây giờ không phải sẽ là thú con ở yên trong ổ cho bọn họ chiếu cố, nàng đã quyết định làm diễn viên, thế thì đây cũng là một trong số những chuyện quan trọng cần quan tâm.

Omega khác những chủng loại khác, mà Omega thuộc giới giải trí thì càng khác.

"Ta cũng không phải là muốn bức ép ngươi. Bất quá Miên Miên, mẹ là lo cho ngươi, mẫu thân ngươi nói trong giới giải trí Omega đã bị tiêu kí hay chưa rất quan trọng, có thể ảnh hưởng đến sự nghiệp cũng như cả đời ngươi sau này. Trước kia ta và mẫu thân ngươi không thể ở bên, không kịp bảo vệ cho ngươi, nhưng nay ngươi đã trở về, ít nhiều ngươi cứ nói với bọn ta, bọn ta vẫn sẽ là chỗ dựa cho ngươi. Tuyệt đối không ruồng rẫy ngươi."

Kỷ Miên biết, nếu Mộ Tuyết và Kỷ Giang Hạ thật sự muốn biết tấm thân nàng còn trong sạch hay chưa thì đã lôi nàng đi bệnh viện làm kiểm tra từ lâu. Có một số gia đình sau khi đón con cái về từ sơn thôn, sợ mất mặt đều vội vàng đi nghiệm thân, còn trong sạch thì hân hoan vui sướng, nếu không còn thì sẽ phần nào xa lánh, ghẻ lạnh. Chủ yếu bọn họ mất mặt.

Nhưng hai mẹ Kỷ Miên không như thế, các nàng luôn ôm thái độ áy náy và chịu toàn bộ trách nhiệm năm xưa vì đã không bảo vệ tốt nàng, lại sợ làm nàng tổn thương mà chưa từng thẳng mặt hỏi. Nếu không phải vì Kỷ Miên bước chân vào giải trí, thân phận trở nên đặc thù thì hẳn hai người họ muốn vì nàng chăm sóc cả đời, còn cái râu ria trong sạch hay mất mặt sẽ không quan tâm.

Kỷ Miên đặt bình phun trên tay xuống, xoay người ngồi đối diện Mộ Tuyết, dáng vẻ trở nên chỉnh tề nghiêm túc. Mộ Tuyết nhất thời có hơi luống cuống. Bởi vì ánh mắt Kỷ Miên khi trở nên nghiêm túc thì đột nhiên khí chất cả người cũng như thay đổi, từ yếu đuối mỏng manh trở nên chững chạc lạnh nhạt. Đối diện đôi mắt đó, đều có cảm giác tâm tư đã bị nhìn thấu sạch.

"Mẹ, ta đã tiêu kí rồi." Kỷ Miên chậm rãi nói.

Mộ Tuyết cả thân thể cứng đờ, quả nhiên vẫn là tại nàng đã hủy đi trong sạch của con gái, nếu năm đó...

Thấy hốc mắt Mộ Tuyết ửng đỏ, dáng vẻ đau khổ chực khóc, Kỷ Miên đỡ trán thở dài nói tiếp: "Ta đã bị tiêu kí, nhưng không giống tình trạng ngươi nghĩ. Là ta đã yêu đương một thời gian, định cùng đối phương đi hết cả đời, nhưng đáng tiếc vô duyên, vậy nên đã chia tay."

Việc bị động thất thân, và chủ động tự nguyện sẽ khác nhau.

Kỷ Miên nói như vậy cũng chỉ là chém gió. Thực tế nàng không phải là người coi trọng chuyện cả đời phải giữ gìn vì một người, dẫu sao nàng cũng là một tay chơi, nếu đặt nặng chuyện thể xác thì đó không phải là nàng. Tuy nhiên kinh nghiệm cả đời của tay chơi lại chỉ có một lần duy nhất với nhãi rồng kia. Mà cả hai đúng là tình nguyện với nhau, dù lúc đó đều say.

Nói đi cũng nói lại, khụ, nhân gia còn là trẻ vị thành niên, thế nên nói ai thua thiệt thì khó nói lắm.

"Ngươi từng yêu đương? Đó là con cái nhà nào, tính cách ra sao, tuổi tác công việc? Không đúng, tại sao lại chia tay?" Mộ Tuyết bắt đầu phát huy bản tính mà mọi người mẹ nào cũng có, điều tra lịch sử tình trường của con cái.

Kỷ Miên bóp trán, tiếp tục bịa chuyện: "Đại khái là tính cách không hợp, nên ta đã chia tay nàng. Nói chung chúng ta chia tay trong hòa bình, mà việc ta bị tiêu kí, ta cũng không thấy hối hận gì cả. Dù sao công nghệ bây giờ tiên tiến, muốn loại bỏ tiêu kí không phải là không thể. Nếu sau này ta nhất thiết phải lập gia đình, ta cũng sẽ chọn bạn đời sẽ yêu con người ta chứ không phải là quá khứ của ta. Vậy nên mẹ, về điểm này ta có thể sáng suốt tự quyết định cuộc đời mình. Ngươi và mẫu thân không cần lo lắng."

Kỷ Miên từ tốn nói. Cũng là muốn tháo dỡ nỗi chồng chất của hai mẹ suốt ngần ấy thời gian. Hai mẹ luôn nghĩ rằng nàng đã bị đám người sơn thôn cưỡng bức, nhưng nàng lại cho kết quả ngược lại, là nàng chủ động yêu đương, mà yêu đương có quan hệ tiền hôn nhân đối với tộc báo tuyết không có gì là hiếm lạ. Được dịp thì chơi, nếu không hợp thì song phương cùng tiến hành tẩy tiêu kí, đường ai nấy đi, cả nhà đều vui.

Bất quá đó là điều kiện thông thường thôi. Kỷ Miên vẫn còn đau đầu, bởi vì đối tượng tiêu kí nàng là một chủng tộc bá đạo nhất tự nhiên, tin tức tố của đối phương cũng được xếp vào hàng ngũ "khó xơi và cứng đầu" nhất của bảng xếp hạng khoa học uy tín. Muốn tẩy tiêu kí của một con rồng, dược tính cần dùng không phải là nhẹ, thậm chí có thể phải đối mặt với việc móc bỏ tuyến thể, đây đúng là một loại tổn thất phi thường lớn đối với Omega.

Thế nhưng nếu Omega trên thế giới này lọt được vào mắt xanh của tộc rồng, còn được tiêu kí, thì mười phần đều là hân hoan vui sướng, một bước lên cao gả vào hoàng thất, ai lại ngu muội tính tới chuyện tẩy tiêu kí? Âu chỉ có Kỷ Miên là ngoại lệ.

Tuy nhiên cũng có một điểm lợi, đó là sau khi Kỷ Miên bị nhãi rồng kia tiêu kí, đại khái đã chiêm nghiệm được tin tức tố cường đại nhất tự nhiên, nàng liền không đặt nổi tin tức tố của những tộc khác vào mắt. Mà dưới độ bá đạo của tiêu kí trong người, hầu như không một Alpha nào có thể khiến Kỷ Miên rối loạn. Có thể nói đây là trợ lực vô cùng xịn xò, khiến nàng lăn lộn giới giải trí mà không cần lo nghĩ tới chuyện lỡ một ngày dính mũi tên Cupid máu chó từ tín hiệu tin tức tố.

...

******

P/s: Trước thềm năm mới rồi, Mặc cũng có đôi lời gửi đến độc giả thân êu của mình. Cảm ơn mọi người đã cùng gia đi một chặng đường suốt ba năm qua, luôn là nguồn động lực to lớn, là hậu thuẫn vững chắc mỗi khi gia bị người ta ăn hiếp:> Ahihi, yêu mọi người lắm cơ, không biết kể sao cho hết lun á trèn <3

Nhân dịp năm mới, chúc mọi người một năm mới an lành, hạnh phúc. Chúc mọi người cùng những người thân yêu của mọi người sẽ có một năm tràn đầy hi vọng và niềm vui nhé.

Lần nữa cảm ơn mọi người đã đi cùng gia ba năm qua, sắp tới sẽ là năm thứ tư trong chặng đường viết lách. Mong rằng vẫn sẽ nhận được sự yêu mến từ phía mọi người~~~

Được rồi, nói tới đây thôi, mọi người đêm nay có đi đón giao thừa cũng nhớ bịt khẩu trang, đem theo nước rửa tay nhó *thân thân*

HAPPY NEW YEAR!!!