Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ

Chương 33: Sắc Tình



Hơi thở nguy hiểm cùng với thoang thoảng mùi đàn hương dần xâm nhập vào trung khu hành não của Tang Noãn. Cô ngây ngất khi những nụ hôn của Hoắc Thiên từ từ rơi xuống trên

khuôn mặt xuống dọc cần cổ trắng nõn. Tang Noãn đột nhiên giật thót lên, ánh mắt nguy hiểm của Hoắc Thiên loé một chút thành tựu khi tìm ra thứ gì đó. À, thì ra điểm nhạy cảm của cô ấy ở đây.

Thân thể của Tang Noãn như bị thiêu đốt bởi những đụng chạm của Hoắc Thiên, bây giờ cô như phiêu lãng trong những cơn dập dờn của sóng. Sự dịu dàng của Hoắc Thiên đã khiến

cho Tang Noãn tham luyến không muốn rời khỏi nó, muốn đê mê bản thân vào bản hoà ca dụ tình mà Hoắc Thiên là người khởi xướng nó.

Trong Tang Noãn vẫn còn một tia ngoan cường nghị lực kháng nghị lại sự nhiệt tình của cơ thể nhưng hoàn toàn gục ngã trước sự dụ hoặc mà tình ai mang lại. Một sợi dây tỉnh táo cuối cùng cũng phải đứt do nụ hôn mãnh liệt lên điểm nhạy cảm của cô. Ý thức và cơ thể bản năng hoà làm một, Tang Noãn không có thời gian mà nghĩ ngợi gì được bởi vì sự khô khốc, nóng bỏng của hơi thở Hoắc Thiên đã chi phối.

Đối mặt với những cử chỉ dịu dàng vuốt ve cơ thể mình cùng ánh mắt muốn thiêu đốt của Hoắc Thiên khiến cho Tang Noãn cảm thấy càng trở nên khô nóng hơn, hiện giờ cô muốn tìm thứ gì đó thật mát lạnh để giải toả sự thiêu đốt lúc này. Hai tay mềm mại cố gắng vùng vẫy sờ loạn để kiếm tình sự mát lạnh mà cô đang mong muốn. Mỗi lần Tang Noãn đụng chạm vào mình, từng tế bào gào thét trong anh muốn cô chạm vào anh, muốn hoà nhập vào cơ thể của anh toàn bộ.

Sự hứng tình của hai người càng ngày càng sâu hơn, trong hơi thở của nhau đều có sự lưu đọng thể hiện sự tồn tại của đối phương. Hai tay của Hoắc Thiên không chút nhàn rỗi mà vuốt ve thân thể non mềm này, cảm giác tê dại kích thích khi chạm vào cô.

Nhận ra được nhiệt lượng của Hoắc Thiên mặc dù trong tình cảnh nóng bỏng này, thân thể vẫn mát mẻ cực điểm. Tang Noãn theo bản năng mà lấn tới muốn giải toả cơn nóng bức bây giờ. Thấy Tang Noãn chủ động ôm mình, Hoắc Thiên không khỏi kiều suyễn một tiêng. Đáy mắt lạnh tanh sát phạt của vị thiếu tướng kiêm chủ tịch của một tập đoàn lớn bây giờ đã nhiễm đỏ bởi những tơ máu tràn đầy sắc ái bên trong. Bây giờ anh không

muốn quan tâm đến ai nữa, hiện tại anh chỉ muốn chìm đắm trong dịu ngọt, thanh mát mà Tang Noãn mang lại cho anh.

Cả hai người không để tâm bản thân mình là ai, đang làm gì và đã ở đâu. Trong mắt lúc mày chỉ còn đối phương, mặt đối mặt kề cạnh nhau. Tang Noãn càng mê man hưởng thụ những gì mà Hoắc Thiên đang mang lại, hiện tại cô đâu rảnh quan tâm nhiều chuyện đến thế.

Từng hạt nút từ từ được bung ra, Hoắc Thiên vội vàng mà giật nhanh áo mình ra để lộ thân hình rắn chắc. Từng đường phác hoạ rắn rỏi ra một thân hình hoàn mỹ, như được vị thần Adam được tạc tượng lấy. Yết hầu khêu gợi lên xuống từng nhịp hoà ca với bản hoà xướng ngâm nga thở dốc giữa hai người.

Thân thể hai người càng sát nhau, môi lưỡi giao hoà những trận quấn quýt không muốn buông lấy. Chỉ đến khi Tang Noãn không hô hấp được nữa thì Hoắc Thiên mới tiếc nuối buông

ra. Tang Noãn tham lam hít lấy không khí, vô tình chiếc lười mềm khẽ lướt qua bờ môi căng mộng.

Hoắc Thiên thấy cảnh tượng này hoàn toàn bùng nổ, lý trí còn sót lại hoàn toàn biến mất hoàn toàn. Tường thành muốn chậm rãi cảm nhận đã sụp đổ, anh muốn bản thân nhanh chóng được sự ấm áp, ngọt ngào của Tang Noãn vỗ về lấy mình. Ái cảm lan khắp cơ thể, trong tiềm thức lúc này chỉ muốn hoà nhập thân thể mềm mại này vào bản thân mình.

Căn phòng càng ngày tràn ngập sắc tình, ánh trăng dịu dàng ngoài cửa chiếu vào hai cơ thể đang quấn lấy nhau không rời. Từng cơn gió đêm lạnh buốt không làm giảm đi sự nóng bỏng bên trong mà còn khiến cho thêm kích thích. Đột nhiên Tang Noãn cảm thấy mình có chút lạnh lẽo, ý thức này đã phần nào níu giữ kéo về một tia tỉnh táo về cho cô.

Lúc này Tang Noãn hận không thể có chỗ chui lấy được, xấu hổ muốn né tránh bản thân hiện tại của mình. Váy không biết lúc nào đã được kéo lên tận hông mình đã vậy bàn tay thô ráp của Hoắc Thiên không ngừng sờ loạn từ ngang eo hướng từ từ xuống dưới. Tang Noãn cố gắng hết sức để tránh né Hoắc Thiên đụng chạm.

Nhưng mà hành động của cô đã khiến tay của Hoắc Thiên đã vô tình quẹt ngang phần u hồn của mình, dù cách một lớp vải nhưng mà cô cảm nhận được sự nóng bỏng ở những ngón tay mang lại. Tang Noãn tê dại mà không nhận ra ánh mắt của Hoắc Thiên lúc này càng biến đổi sâu sắc hơn.

Anh bạn nhỏ Tiểu Thiên Thiên luôn kháng nghị bởi vì không cho cậu nó tham gia nhập cuộc, nhận thức được chủ nhân chuẩn bị phê chuẩn cho nó nhập cuộc thì không khỏi hung phấn thêm. Sức trương căng cứng của màng da càng căng thêm một vòng lớn không khỏi doạ người.

Hoắc Thiên rất hài long chuẩn bị thưởng thức mỹ vị trần gian này đột nhiên một tiếng chuông điện

thoại đến đã cắt ngang bọn họ, Tang Noãn giật mình hoàn hồn mà lấy một chăn quấn lấy mình, chỉ để ra hai con mắt cảnh giác nhìn Hoắc Thiên. Phù suýt nữa bị ăn mất rồi.

Hoắc Thiên không khỏi đen mặt nhìn điện thoại, thấy đối phương là Tiêu Húc. Anh liền rống giận qua điện thoại.

“Cậu đi chết đi, Tiêu Húc.”

Liền cúp máy ngay lập tức. Tiêu Húc ngẩn ngở tò he không biết vì sao Hoắc Thiên lại như vây. Cậu ta lại tới kỳ nữa sao?

Nhận ra rằng không thể tiếp tục được nữa, cơn trướng ngạnh ở dưới càng thêm bùng nổ. Hoắc Thiên không chịu đựng được nữa liền vào phòng tắm để giải quyết lấy anh bạn nhỏ của mình.

Sau một tiếng, Hoắc Thiên quấn một chiếc khan tắm bước ra. Đi tới giường ôm lấy Tang Noãn không chút phòng bị mà ngủ đi từ lâu. Tuy long rất bực bội nhưng Hoắc Thiên vẫn nhẹ nhàng hôn lên trán cô, đưa tay vòng sang ôm lấy Tang Noãn.

Đành uỷ khuất cho anh vậy. Sau này anh nhất đòi đủ!