Thông tin truyện

Niệm Niệm Khó Quên

Niệm Niệm Khó Quên

Tác giả:

Thể loại: , ,

Nguồn: Wattpad.com/user/_redamancy_006
Trạng thái: Đang ra
Đánh giá: 7.0/10 từ 1 lượt
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Cẩu huyết, Vườn trường, Đô thị tình duyên,Thiên chi kiêu tử, 1v1, Thị giác nữ chủ, Thế thân, Bạch nguyệt quang, Gương vỡ không lành, Tiểu tam.
Tình trạng: Đang ra
Edit: Redamancy
Truy thê hỏa táng tràng / nam nhị thượng vị / trước vườn trường, sau đô thị / Đóa hoa cao quý của nhân gian X Kẻ hèn nghèo khó lãnh đạm.Văn án
Đoạn 1:

Thiếu niên thiếu nữ mười tám, thanh xuân đẹp nhất, thời gian đẹp nhất, Lê Niệm và Cố Dữ gặp nhau.

Chàng trai vừa tràn đầy sức sống, tuổi trẻ hăng hái, có chút kiêu ngạo, là một nhân vật đoạt mắt, nổi bật nhất trường, rất nhiều người dể ý cậu ta

Mà Lê Niệm cũng đặt hắn trong lòng, trong tâm trí, cô chăm sóc quan tâm từng chút.

Cô sẽ làm bữa sáng cho hắn, vì biết dạ dày hắn không tốt lắm.

Cô sẽ tỉ mỉ sửa đề thi cho hắn, vì thành tích học tập của hắn chưa ổn lắm

Bất kể khi nào, ở đâu, chỉ cần hắn gọi một cuộc điện thoại hay một tin nhắn Wechat đều có thể tùy ý kêu cô đến bảo cô đi, chỉ một lần gặp gỡ cũng khiến cô vui vẻ tận mấy ngày.

Mãi cho đến khi chân tướng bị phơi bày, Lê Niệm mới biết được mình chẳng qua chỉ là thế thân của người chị họ, là "công cụ" để người ấy trả thù ánh trăng sáng trong lòng.

Đối mặt với hai mắt khóc đến đỏ hoe của cô, Cố Dữ chỉ cảm thấy phiền: "Lê Niệm, cậu có thể học tập chị họ mình hiểu chuyện một chút đi được không?"

Tâm Lê Niệm như đống tro tàn, vội lau nước mắt, quyết tuyệt bỏ đi.

Đoạn 2:

Vào năm học mới, lớp Lê Niệm có một học sinh thần bí chuyển tới, vừa đến đã cướp mất vị trí hai năm liên tiếp đứng nhất của cô, hoàn toàn xứng đáng là một học bá.

Tuy nhiên học bá quá mức lãnh đạm, Lê Niệm ngồi cùng bàn với cậu nhưng cũng không biết nói chuyện như thế nào, cho đến khi cậu biết được cô cùng Cố Dữ đã chia tay liền trầm mặc hồi lâu mới ngước đôi mắt xinh đẹp lạnh lùng lên nhìn cô:

"Cậu cảm thấy tôi thế nào?"

Lê Niệm: " Là, là tấm gương học... học tập?"

"........"

Đoạn 3:

Cố Dữ không tin Lê Niệm thật sự bỏ đi, cô thích hắn nhiều như vậy, cho dù hắn có làm gì thì cùng lắm cô cũng chỉ oán trách hai, ba câu hoặc là tự mình hờn dỗi một lát rồi thôi, không cần hắn phải dỗ dành.

Hắn lười biếng nói với đám anh em: "Cô ấy á, nhiều nhất là kiên trì được ba ngày không tới tìm tao là giỏi lắm rồi."

Nhưng một tuần trôi qua, Cố Dữ không những không đợi được Lê Niệm tới tìm mình mà còn nghe được Lê Niệm và học bá nào đó đang cùng nhau học tập, mỗi ngày cùng nhau đến thư viện.

Cố Dữ không ngồi yên nổi, đen mặt chạy đến thư viện tìm Lê Niệm.

Hắn vừa định chất vấn cô lại bị học bá kia nhàn nhạt ngắt lời: "Đừng làm phiền cô ấy học tập."

Lê Niệm ngồi một bên gật gật đầu, nhân tiện đọc đáp án so sánh với nam sinh.

Cố Dữ điên rồi.

Đoạn 4:

Nhiều năm sau, Lê Niệm trong giới giải trí có chút tiếng tăm, xinh đẹp diễm lệ, điên đảo chúng sinh.

Cố Dữ hối hận ghê gớm, lén tìm hiểu địa chỉ của cô, chuẩn bị đóa hồng 99 bông, hạ giọng khẩn cầu: "Niệm Niệm, người anh yêu vẫn luôn là em, chúng ta quay lại như trước có được không?"

"Không được." Lê Niệm còn chưa mở miệng, người đàn ông ưu nhã phía sau đã ôm lấy eo cô, lãnh đạm nhìn hắn, "Cô ấy là của tôi."

"Yến Tây Minh?" Hai mắt Cố Dữ vì tức giận mà đỏ lên, "Hai người hẹn hò?"

"Không phải." Lê Niệm nhoẻn miệng cười, chưa để hắn kịp thở phào nhẹ nhõm cô đã quơ quơ chiếc nhẫn kim cương trên ngón áp út, "Là kết hôn."

Đoạn 5:

Mọi người đều biết đứa con hoang của Yến gia, Yến Tây Minh vừa mới học y từ nước ngoài trở về, đạt được nhiều giải thưởng lớn cả về chuyên môn lẫn danh tiếng, có thể gọi là thiên tài của giới y học.

Sau khi về nước, anh gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, công ty phát triển không ngừng nghỉ, chỉ mới qua vài năm đã đứng đầu trong ngành sản xuất.

Nhân viên trong công ty đều cảm thấy ông chủ nhà mình cái gì cũng tốt, chỉ là không gần nữ sắc, dù là thiên kim hào môn, hay người mẫu gợi cảm, đều chưa từng khiến anh liếc nhìn lấy một lần.

Cho đến ngày nọ, một nhân viên phát hiện ông chủ nhà mình đang xem video cắt nối biên tập của một nữ diễn viên tuyến mười tám, một động tác ăn cơm đơn giản mà ông chủ cứ ngồi coi đi coi lại hơn chục lần.

Nhân viên nói giỡn: Anh thích kiểu như vậy?

Vốn chỉ là trêu ghẹo, không ngờ một lúc sau lại nghe thấy anh nhẹ nhàng "Ừm" một tiếng.

Nhiều năm sau, nữ diễn viên tuyến mười tám trở thành đại minh tinh.

Nhân viên tận mắt nhìn thấy ông chủ ôm cô vào xe, làn váy tung bay, người đẹp như tranh vẽ.

Anh vùi đầu vào cổ cô, giọng khàn khàn: "Mấy năm nay, không ngày nào anh không nghĩ tới em."

[Một lần rung động thuở thiếu thời, trở thành mong ước cả đời bên nhau]

Các chương mới nhất

Bình luận truyện