No Moral (Không Đạo Đức)

Chương 12: Kiểm tra năng lực (Tiếp)



Cả hai nhân viên xếp gọn gàng đống giấy tờ khổng lồ từ xe đẩy lên bàn làm việc của Yoonshin trước khi Sehun ra hiệu cho họ rời đi. Lúc này Yoonshin rất hoang mang không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Cạch!

Sau khi cánh cửa đóng lại, Yoonshin như bị sốc trước số lượng tài liệu khổng lồ trên bàn mình liền ném cho Sehun một cái nhìn như dao găm.

"Luật sư Sehun, tôi tự hỏi những thứ đó là gì vậy ạ? Nhìn phản ứng của anh, có vẻ chuyện này anh đều biết trước đúng chứ? "

"Đó là hai hồ sơ tranh chấp đủ sức với kinh nghiệm của những luật sư mới vào, có kinh nghiệm 3 hoặc 4 năm trong công ty đang xử lý. Một cái là dân sự, còn lại là hình sự."

Một trong những trách nhiệm chính của luật sư đối tác là thu thập các vụ án như thế này. Đôi khi, họ tự quyết định xử lý các vụ thuộc chuyên môn của họ hoặc những vụ có khả năng mang lại nhiều tiền, nhưng những vụ án nhỏ hơn thường sẽ được giao cho các cộng sự xử lý một cách độc lập. Họ được quyền việc ra quyết định hay là giữ lại case đó để xử lý, nhiều công ty luật cũng áp dụng cách làm việc này. Đổi lại, lời nói của các luật sư đối tác giống như luật đối với các cộng sự của mình vậy. Doguk cũng không ngoại lệ.

Yoonshin hoàn toàn nhận ra những vụ án trên bàn cậu là từ những vụ án mà Sehun có được.

"Những tài liệu này phải dành cho những vụ của anh đúng không?. Anh sẽ chỉ định một trong những hồ sơ này cho tôi chứ? Hay là cả hai?"

Sehun cười phá lên trong sự hoài nghi. "Cậu muốn làm mấy vụ tranh chấp? Cậu có nghĩ là mình đang ở trong nhóm tranh tụng không? Có vẻ cậu phù hợp hơn với bên đó đấy; có muốn tôi gửi cậu đến đó không?"

Yoonshin cảm thấy bị dồn vào thế bí nên cậu quyết định ngậm miệng luôn. Sau đó, Sehun nói thêm, "Cứ cho là cậu không phải là một tê ngốc đi, chí hít cậu cũng hiểu phong cách làm việc ở đây trong một tháng qua rồi đúng chứ? Đây là bài kiểm tra đầu tiên của tôi để đánh giá xem cậu có thể kiếm được tiền hay không."

"Kiểm tra? Được rồi. Vậu tôi cần phải làm gì?"

"Tôi sẽ cho cậu hai ngày. Hãy đọc tất cả những điều này mà không bỏ sót một từ nào. Sau đó, truyền đạt lại cho những tiền bối trong team của chúng ta, những người không biết gì về mấy vụ này ấy. Họ phải hiểu toàn bộ vụ việc dựa trên bản tóm tắt của cậu và khi họ đặt câu hỏi thì câu trả lời của cậu không được có bất kỳ lỗ hổng hoặc lỗi nào. Cậu có làm được không?"

Yoonshin cho rằng đây là bài test kiểm tra xem hiệu xuất làm việc của cậu có tốt dù chỉ trong một khoảng thời gian ngắn hay không. Nhưng mà khối lượng tài liệu khổng lồ đó làm sao mà cậu xử lý hết được chỉ trong 2 ngày chứ?

"Tất cả những files này chỉ trong hai ngày? Tôi còn có những vụ án công đang xử lý nữa. Vì chúng được chuyển gấp cho tôi nên một vài hồ sơ đang trong quá trình điều tra."

Sehun đã quen với việc cấp dưới chấp nhận mệnh lệnh vô điều kiện rồi nên khi nghe Yoonshin đáp lại, lông mày hắn giật giật. Hắn đứng dậy và tiến lại chỗ Yoonshin. Anh dang rộng cả hai cánh tay, đặt chúng rộng bằng vai lên trên bàn và cúi xuống, nhìn vào Yoonshin.

Mặt họ gần như sát đối diện nhau. Đôi mắt híp lại đối xứng trên khuôn mặt nhẵn nhụi của Sehun chậm rãi chớp chớp. Anh trông có chút sát khí nhìn Yoonshin. Yoonshin nhăn mặt và nắm chặt chiếc cốc trong tay hơn một chút.

"Này, cộng sự năm tư kia. Thấy chưa, tôi khá giỏi về siêu nhận thức mà," Sehun nói.

"Tôi đã thấy ít nhiều rồi" Yoonshin trả lời.

"Chìa khóa quan trọng nhất để thuyết phục thẩm phán là giữ nguyên quan điểm từ đầu đến cuối."

"Tôi cũng biết rõ điều đó."

"Cậu biết cả hai, vậy tại sao anh lại hành động như vậy? Cậu đã nói rằng sẽ cống hiến hết mình rồi mà. Giờ lại mâu thuẫn với chính mình sao? Là một người có trí nhớ tuyệt vời, hãy nhớ lại những gì cậu đã nói: Tôi sẽ cảm thấy vô cùng đau khổ. Cậu có nghĩ vậy không, năm Tư?"

"Tôi phải làm thật tốt để em chị gái yên tâm, vì vậy tôi sẽ cố gắng hết sức."

Yoonshin nhớ lại những lời mình đã nói, vì vậy cậu không thể bào chữa hay có cơ hội phản bác lại cái gã đang nhìn chăm chăm vào cậu kia.

"Tôi xin lỗi. Tôi có thể làm điều đó."

Sehun có vẻ không hài lòng cho lắm, nhưng dù sao đi nữa thì đây là câu trả lời mà anh có thể chấp nhận được. Anh từ từ thẳng lưng và nhìn chằm chằm xuống một góc đáng sợ, không chút cảm xúc. Cơ mà Yoonshin có thể thoáng thấy sự tự tin ẩn chứa bên trong sự kiêu ngạo ấy. Cuộc sống của những đối tác trong cái ngành này được trang trí bằng những chiến thắng bất chấp thủ đoạn, điều đó đã khiến anh ta có được ngày hôm nay.

Yoonshin ở vị trí thấp hơn và nhìn lên, thoáng nghĩ rằng cũng rất may mắn vì có lẽ Kang Sehun là người phù hợp nhất trên cái thế giới này có thể luôn luôn coi thường kẻ khác. Cậu cảm thấy như người kia sẽ không biết đến cảm giác cô đơn hay nhục nhã như thế nào ngay cả khi anh ta chết đi hoặc sống lại lần nữa.

Lúc này, chẳng hiểu tại sao cậu lại muốn nhìn thấy khuôn mặt đau đớn vì thất bại của Sehun ít nhất một lần trong đời. Trước đây, Yoonshin chưa bao giờ cố hình dung ra vẻ mặt đau khổ của người khác. Cậu cảm thấy điều này thật là không bình thường với mình, nên cố gắng rũ bỏ những suy nghĩ trong đầu mình.

Sehun nhanh chóng nhận ra rằng Yoonshin đang không tập trung vào cuộc đối thoại này mà đang đắm chìm trong thế giới của riêng mình, nên hắn búng ngón tay ngay trước mặt Yoonshin.

"Hai ngày nữa tính từ hôm nay, tại phòng họp chính, giờ như sáng hôm nay. Cậu có thêm câu hỏi gì nữa không?"

"A, vậy tôi có cần đưa ra một bản tóm tắt vụ án chỉ dành riêng cho anh không? Và nhận câu hỏi từ các luật sư cao cấp?"

"Tôi đã ném vụ này cho các đội khác rồi nên tôi không quan tâm đến nó nữa. Tôi cũng sẽ không tham dự cuộc họp đó. Tỷ lệ phản hồi cần đạt gần 100% và cậu không thể mất nhiều hơn hai giây để trả lời cho một câu hỏi. Cuối cùng, các luật sư cao cấp sẽ đánh giá giá trị của cậu dựa trên điểm số. Nếu nó tốt, tôi sẽ điều chỉnh mức lương của cậu bằng mức lương trung bình của một cộng tác viên năm tư."

( trừi ơi anh sếp ác ma quá dị??)

12.02.2023