Nữ Nhân Của Vương, Ai Dám Động!

Chương 15: Nàng cố ý, nàng đang giả ngây giả ngốc.​



"Gì cơ?" Sắc mặt Chiến Dục Hành lập tức trở nên khó coi.

Phượng Thanh Âm cùng Phượng Quân Trác đều bị dọa sợ, đang muốn giải thích, Phượng Cửu Nhi đã giành nói: "Tỷ nói ta đi không an toàn, chi bằng nhường danh sách cho nàng."

Thần thái Phượng Cửu Nhi bây giờ rõ ràng không khác gì một hài đồng ngây thơ.

Phượng Thanh Âm gấp đến đổ mồ hôi lạnh, nhìn Chiến Dục Hành: "Thái tử điện hạ, ta.."

"Trong học viện đế quốc, ngoại trừ con cháu của quan lớn quý tộc, còn có tiểu bối hoàng gia ta, bổn cung cũng từng là học sinh của học viện."

Sắc mặt Chiến Dục Hành lạnh như nước, khí tức lạnh lẽo khiến người khác không dám đến gần.

"Thái tử điện hạ, ta.. không phải ta có ý này, ta chỉ là.."

"Chỉ là muốn lừa lấy danh sách trong tay Cửu Nhi?"

Chiến Dục Hành hừ lạnh, phất ống tay áo một cái: "Còn để bổn cung biết ngươi khi dễ Cửu Nhi, bổn cung sẽ không tha cho ngươi!"

Hắn bỏ đi, mang theo cả người lửa giận.

Phượng Quân Trác cùng Phượng Thanh Âm kinh hồn bạt vía, nơm nớp lo sợ cung nghênh Thái tử rời đi, hai chân mềm đến mức cơ hồ đứng không vững.

Cho đến khi không còn nhìn thấy xe ngựa của thái tử nữa, Phượng Thanh Âm mới quay đầu nhìn Phượng Cửu Nhi, bỗng nhiên nâng tay lên vọt tới.

"Phượng Cửu Nhi, ngươi là cố ý! Ngươi lại dám hại ta!"

Nhưng một cái tát này của nàng lại bị Phượng Quân Trác cản lại.

"Ngươi làm gì hả?" Mặt Phượng Quân Trác đầy vẻ tức giận.

Phượng Thanh Âm giận đến cắn răng nghiến lợi: "Phụ thân, là nàng cố ý, nàng đang giả ngây giả ngốc!"

Phượng Quân Trác nhìn Phượng Cửu Nhi, nhưng Phượng Cửu Nhi chỉ trợn to đôi mắt long lanh ngấn nước, nghênh đón ánh mắt hắn.

Còn không phải là nha đầu ngốc Phượng Cửu Nhi kia sao? Giả ngây giả ngốc chỗ nào chứ!

"Phụ thân, sao tỷ lại muốn đánh ta?" Phượng Cửu Nhi lẩm bẩm cái miệng nhỏ nhắn: "Ta không chơi cùng các ngươi nữa, ta muốn đi tìm ách nô."

Nàng xoay người rời đi, nhịp bước không biết có bao nhiêu nhanh nhẹn.

"Phụ thân, nàng thật sự là đang giả bộ!" Cuối cùng nước mắt Phượng Thanh Âm cũng rơi xuống: "Cả ngày hôm nay, nàng đều là giả bộ!"

Phượng Quân Trác lười để ý đến nàng, xoay người cũng muốn đi.

Phượng Thanh Âm cố gắng để mình tỉnh táo lại, bước nhanh đuổi theo.

Sắc mặt mới tức giận vừa rồi đã thay đổi, nàng khóc thê lương: "Phụ thân, ta sai rồi, ta không nên xúc động, phụ thân người tha cho ta đi."

Phượng Quân Trác không nói lời nào, còn đang tức giận.

Phượng Thanh Âm lại nói: "Phụ thân, không phải ta hoàn toàn không còn cơ hội, ta còn có hy vọng!"

"Bộ dáng Phượng Cửu Nhi xấu xí như vậy, hoàng gia cũng không thể nào lại cần thái tử phi như vậy, phụ thân người nói có đúng hay không?"

Bước chân Phượng Quân Trác dừng lại, điểm này, Phượng Thanh Âm nói không sai.

Cửu Nhi bị hủy dung, sao hoàng gia có thể muốn một thái tử phi bị hủy dung chứ?

"Phụ thân, người quên ta có ân cứu mạng với Vinh hoàng hậu sao? Thái tử là người con có hiếu, chỉ cần ta đi gặp hoàng hậu nương nương một chút, hoàng hậu nương nương nhất định sẽ thay ta nói chuyện trước mặt Thái tử."

Phượng Quân Trác trầm tư chốc lát, cuối cùng cũng bị thuyết phục.

Tướng mạo Phượng Cửu Nhi xấu xí, không thể nào làm thái tử phi được.

Nhưng, hoàng hậu lại thích Thanh Âm, Thanh Âm vẫn có cơ hội trở thành thái tử phi.

Suy nghĩ một chút, cuối cùng hắn cũng gật đầu một cái: "Nhưng mấy ngày này không được chọc Cửu Nhi nữa, tránh chọc giận người của Cửu Vương phủ bên kia."

"Phụ thân, thật ra thì Cửu Vương gia đưa lễ, cũng chỉ là thủ hạ làm việc, còn Cửu nhi, ta nghĩ Cửu Vương gia đảo mắt liền quên."

Phượng Thanh Âm kéo ống tay Phượng Quân Trác, nhẹ nhàng lắc lắc nũng nịu.

"Phụ thân, người quên thầy tướng số đã bói mệnh cho ta nói trên người ta có quý khí hoàng gia sao?"

"Vận khí này của Cửu Nhi, một thời đắc ý cuối cùng khó thành châu báu, nhưng ta không giống thế, ta là thái tử phi trời sinh."

Cuối cùng Phượng Quân Trác nguôi giận, xoa xoa đầu nàng: "Phụ thân biết con tốt số, để ta suy nghĩ một chút, để con tiến cung thỉnh an Vinh hoàng hậu."