Nữ Phụ Lưu Manh!!! Vật Hi Sinh Mau Phản Kích

Chương 23: Tiểu thư! Xin dừng lại (9)



Mùa hè ở thời cổ đại thật sự là khiến người ta nóng muốn chết.

Trời đã oi bức rồi, lại còn phải mặc bộ y phục vừa dài vừa dày nữa, Số 23 không thể chịu nổi dù chỉ một giây. Thiếu nữ vỗ vỗ ngực kiềm chế, thiếu chút nữa liền có thể nhảy xuống ao tắm.

Hôm nay hoàng đế Lưu Vệ quốc và Đông Vệ quốc sẽ gặp nhau, chắc chắn nữ chính cũng sẽ xuất hiện.

Do thời tiết mùa hè quá nóng nên yến tiệc trong cung đã chuyển thành du ngoạn bằng thuyền trên sông.

Thuyền rồng hoa lệ rẽ sóng mà đi, bên trên mang theo những công chúa, quý phu nhân cùng với những tiểu thư, công tử nhà danh gia vọng tộc trong kinh thành, quần áo đều đẹp đẽ quý giá.

Chính vào lúc này, Số 23 đang cải trang, mặc y phục của nha hoàn, tâm tư thăm dò bê khay hoa quả đi lại loanh quanh.

Trước không nói cái khác, ta chỉ đến xem diễn thôi, xin đừng chú ý đến ta, cảm ơn.

A nha nha! Hôm nay không ngờ lại gặp nhiều người quen đến vậy

Ngoại trừ Xích Diện; Ám Dạ và Tần Mặc ra thì còn có...

Mẹ nó, dâm tặc huynh, sao huynh lại ở đây, mà sao ai cũng gọi hắn là nhị hoàng tử thế? Bị bắt liền chết a!

Đi bên cạnh hắn là một nam tử mặt mày trắng trẻo, khôi ngô, tự xưng ám vệ của nhị hoàng tử.

Nhưng... dịch dung lại đòi qua mắt được ta chắc! Nhìn thế mẹ nào cũng ra nữ chính nhé! Coi người ta bị mù à? Mà mấy tên nam chính kia cũng có vẻ nhận ra cô ta rồi...

A! Vợ... à nhầm, chồng mình kìa, chao ôi, đáng yêu quá đi!

Mà sao hắn lên chức vị tam hoàng tử từ lúc nào thế? Tại sao người làm vợ như ta lại không biết vậy?

Lăng Triệt mắt không hé lấy một lần, lên thuyền cũng chỉ ngồi im lặng tại vị trí của mình, cũng không ai muốn đến bắt chuyện với hắn ta

Người người đi lại tấp nập trên khoang thuyền, nhưng hắn vẫn cảm nhận rõ được một sự quen thuộc

Cô ấy cũng ở đây!

Tán nhảm cũng nhiều rồi nhỉ? Nam chính, nữ chính, boss phản diện, nữ phụ đều tập trung lại một chỗ rồi, thịnh yến cũng nhanh chóng bắt đầu. Thanh âm ồn ào náo nhiệt vang lên.

Tiệc được tổ chức ở ngoài, khoang thuyền; ai nấy đều ngồi đúng vị trí, Tần Mặc an nhiên ngồi tại vị tí chủ vị của bữa tiệc, Số 23 đang đóng giả nha hoàn nên phải đứng, mà chọn chỗ đứng cũng rất khéo; ở ngay chính giữa Lăng Triệt và dâm tặc đại nhân ( quên luôn tên rồi???) cùng nữ chủ.

Thiếu nữ liếc nhìn hai người kia một cái cũng lười, đại khái chỉ chăm chăm nhìn Lăng Triệt.

Oa oa oa! Được đứng gần chồng yêu rồi! Phấn khích quá đi!

Liếc nữ chủ một cái, lại nhớ đến kịch tình truyện, cô hơi nghiêng người về phía Lăng Triệt; con mẹ nó! Phải bảo vệ chồng thôi! Không bị bắt cóc mất!

Hệ thống [... ] Mình tốt nhất là cứ giữ im lặng.

Số 23 lăm le bảo vệ 'ai đó' khỏi nữ chủ đến nỗi không thèm nghe xem hai bên các nước đang bàn luận cái gì

Đến khi nữ chủ đứng dậy thì cô mới giật mình nhận ra mọi người đang lục đục kéo nhau ra ngoài mũi thuyền

A? Sao tiệc đã hết rồi? Nhanh vậy? Mới đó mà đã sang phần xem ca múa và chúc rượu rồi!!!

Số 23 còn đang bần thần cả người vì cốt truyện đến quá nhanh thì bỗng bị một bàn tay đột ngột đưa ra nắm lấy kéo đi, một câu cũng chưa thể nói.

"Này Tiểu Bảo! Cô sao còn đứng đây? Mau vào thay đồ đi chứ? Ta nói cho ngươi, ráng lấy lòng các vị công tử nhé!"

Số 23 "..." A?!

Thiếu nữ xoa cằm nghĩ ngợi, trong đầu linh quang chợt lóe, lúc này mới nhớ ra người bị gọi là ai.

Tiểu Bảo hình như là nha hoàn cô đã đánh ngất với trói lại ở phòng mình thì phải? Sao cô ta lại... Tiểu Bảo... Tiểu Bảo... Ừm!

A! Đúng rồi! Quả là có một người sẽ biểu diễn ca múa trong bữa tiệc nhưng gặp sự cố nên nữ chủ gần đó bị bắt đi thay...Mà khoan! Sao lại biến thành cô thế này? Từ từ đã...Nhầm người rồi...!!!

Không để thiếu nữ kịp phản bác, người nọ vẫy tay một cái, nhanh như cắt kéo Số 23 vào một phòng ngay cạnh đó.

Chưa đầy một lúc, ở sân khấu chính giữa mũi thuyền, một nữ tử mặc bộ quần áo của vũ nữ màu trắng, mặt đeo mạng che bị đẩy ra

Chết tiệt! Mình ghét màu trắng!!!

Số 23 hai tay khoanh trước ngực, ngoan ngoãn đứng bất động tại chỗ. Mọi người xem xung quanh bắt đầu bàn tán xôn xao.

À! Lúc này nữ chủ làm gì nhỉ? Nếu nhớ không lầm thì chính là lấy đàn tì bà ra gảy một khúc nhạc làm lay động lòng người, đánh đổ trái tim bao công tử.

Nhưng ở đây không có đàn mà có thì mẹ nó... cô cũng không biết đánh!

Ta chỉ biết đánh nhau phi thường lợi hại thôi, chư vi muốn xem không?

Số 23 cảm giác da đầu tê dại, trong lòng âm thầm tính toán xoay người chạy...

Hệ thống [... ] Cảm thấy vui khi người gặp họa