Nữ Vương Đồng Nát Ở Tinh Tế

Chương 29: Đại sư không online!



Ở thời đại tinh tế, bộ phận hậu cần đều dùng vận tốc ánh sáng để vận chuyển hàng hóa, chỉ cần dùng phi thuyền cỡ nhỏ để chuyên chở với vận tốc ánh sáng đến tinh cầu xa xôi là có thể đạt tới khả năng vận chuyển hàng hóa nhanh chóng giữa các tinh cầu. Trước khi đăng bán sản phẩm trong cửa tiệm, Quý Dữu sẽ liên hệ với người máy chuyên chuyển phát nhanh phụ trách đóng gói của tinh tế để mang sản phẩm đến trạm trung chuyển của công ty chuyển phát nhanh với vận tốc ánh sáng trên toàn tinh tế, hơn nữa là trạm trung chuyển liên thông với Tinh Võng, chỉ cần có người chốt đơn mua đồ thì trạm trung chuyển lập tức chuyển phát sản phẩm ra ngoài, quá trình hoàn toàn tự động, không có bất kỳ nhân công thao tác trong quá trình vận chuyển, cũng không có bất kỳ sự nguy hiểm nào.

Bên này, sau khi A Đại và vài fan mua vòng cổ làm từ hạt Thảo Quả cũng không để trong lòng, cho đến khi chuyển phát nhanh với vận tốc ánh sáng gửi sản phẩm chuyển phát đưa đến tay mọi người thì mấy người đó mới đột nhiên nhớ tới chuyện này.

Chuyển phát nhanh của A Đại là người máy gia dụng, sau khi nhận hàng người máy thông báo nhắc nhở anh ta có hàng chuyển phát mới nhận được, lúc ấy anh có có việc trong người, cũng nghĩ chỉ là mặt dây hạt Thảo Quả nho nhỏ mà thôi nên cũng không để ý.

Vì thế sự việc bị kéo dài cho đến buổi tối, A Đại mới rảnh mở hộp.

Sau khi mở ra, chiếu vào mi mắt đó chính là viên hạt châu trong suốt lấp lánh, hiển nhiên hạt châu đã được trải qua điêu khắc tỉ mỉ, được mài giũa quá mượt mà và tràn đầy ánh sáng, khiến A Đại liên tục ngạc nhiên đó là hoa văn được gọt đẽo cực kỳ sắc sảo và đẹp đẽ.

Cành lá xanh non mơn mởn, nụ hoa vây quanh đóa hoa chớm nở, nếu không biết đó là giả thì đúng là với ánh mắt đầu tiên sẽ làm người ta hiểu lầm một gốc hoa nở rộ tươi tắn lại mọc ra từ hạt châu này.

Tay nghề này thật sự làm người kinh ngạc cảm thán không thôi.

A Đại nghiền ngẫm quan sát một lúc lâu mới luyến tiếc bỏ xuống.

Ngay sau đó ---

Tầm mắt anh ta đột nhiên dừng lại trên sợi dây xuyên qua mặt dây chuyền. Chuỗi dây này dùng sợi tơ Thiết Lê mộc tết thành, đương nhiên sợi tơ này cũng không phải từ Thiết Lê mộc tốt nhất mà là dùng vật liệu còn thừa, người chế tác ra sợi dây này có tâm tư thật khéo léo, người này lấy vật liệu thừa thãi tết thành, nhìn kỹ thì ---

Hoa văn được bện ra này, chắc là kiểu tết bình?

Kiểu tết kim cương?

Kiểu tết chim sơn ca?

……

***Tết bình, tết kim cương, tết chim sơn ca: mình có search google thì chỉ có thắt dây giày kiểu kim cương và làm vòng tay với nút thắt kim cương mà thôi. Còn tết bình chắc là kiểu tết bình thường, tết chim sơn ca chắc là tết ra hình chim sơn ca. Bạn nào thích làm và nghiên cứu về handmade thì cùng góp ý và thảo luận với mình nhé! (Truyện này chỉ được đăng trên web ‘dtruyen-com’ và editor là Thiên Châu Vũ Nhiên)

Không!

Đều không phải.

Đại bộ phận ở thân dây dùng bốn kiểu tết cổ xưa, ở giữa có một kiểu tết mạn đà la bao quanh giữ lấy hạt châu, sau đó ---

Thần kỳ a!

Thật sự ý tưởng của người này quá thần kỳ!

Vòng dây tinh xảo và hạt châu xinh đẹp được lồng vào nhau môt cách khéo léo, mặt dây hạt Thảo Quả ban đầu bình thường không có gì kỳ lạ trong nháy mắt trở nên thời thượng, hào phóng lại đẹp hẳn lên!

Thật xinh đẹp!

Đáng lẽ A Đại nghĩ mang sợi dây này để trong phòng cất chứa, coi nó là đồ chỉ để cất giữ của mình, nhưng đến khi lấy được sản phẩm thật, tận mắt nhìn mặt dây chuyền quá đẹp đẽ này nên anh ta không nhịn được treo lên cổ mình mà ngắm nhìn ---

Đúng thật, đúng là đẹp quá đi mất.

Cứ nghĩ một người đàn ông trưởng thành như mình đeo vòng cổ như vậy nhìn có vẻ ẻo lả nhưng trên thực tế lại cực kỳ hài hòa, không chỉ mỗi hài hòa mà A Đại còn cảm thấy cả người có chiều sâu hẳn.

Được.

Một khi đã như vậy thì cứ đeo tiếp xem thế nào.

A Đại nghĩ thầm.

Vì thế A Đại đeo lên cổ ngủ suốt một đêm, hôm sau tỉnh lại anh ta cảm thấy tinh thần thoải mái dễ chịu hẳn lên, không chỉ tinh thần được tỉnh táo mà cả cơ thể mỏi mệt cũng bay hết sạch, làm Tinh Võng chủ bá nên ngày đêm thường xuyên thay phiên nhau, giờ giấc sinh hoạt làm việc và nghỉ ngơi của A Đại không theo quy luật, trước đây chỉ cần thức đêm là ngày hôm sau anh ta luôn cảm thấy tinh thần mệt mỏi, thân thể còn nặng nề như cõng khối sắt vậy --- Cần bổ sung vài bát cơm và thức ăn dinh dưỡng tự nhiên mới khôi phục lại.

Nhưng hôm nay không hiểu sao một chút cảm giác mỏi mệt cũng không thấy.

Mới đầu A Đại không nghĩ ra được nguyên nhân do đâu, còn tưởng rằng nhân sâm Trường Bạch sơn ở Lam tinh mà hôm trước bỏ nhiều tiền ra mua có tác dụng! Nhân sâm này là nguyên liệu nấu ăn tự nhiên cực kỳ đắt đỏ, rất bổ dưỡng cho cơ thể.

Nếu là nguyên nhân từ nhân sâm này thì cũng không có gì kỳ quái.

A Đại ăn xong bữa sáng, nghỉ ngơi một lúc rồi tiến vào phòng huấn luyện để luyện tập thể hình.

Khoảng hai giờ sau, A Đại lết cả người đầy mỏi mệt ra khỏi phòng huấn luyện, bỗng nhiên anh ta xụi lơ trên sô pha, cả người như con cá chết, cử động cũng không muốn.

Một giây.

Hai giây.

Ba giây.

……

Mười phút sau A Đại cảm thấy cả người nhẹ nhàng hơn rất nhiều, vừa đứng lên hoạt động gân cốt thì cảm giác có chỗ kỳ quái, nếu bình thường vẫn huấn luyện cường độ nặng như vậy thì ít nhất mình cũng phải nghỉ ngơi mất nửa giờ mới có thể hồi phục lại sức được.

Nhưng hiện tại?

Mười phút?

Giống như không tin, A Đại cố ý liếc mắt nhìn đồng hồ giả cổ treo trên tường: đúng là mười phút thật.

A Đại gãi đầu không nghĩ ra.

Tiếp theo, hắn bắt đầu sửa sang lại nội dung phát sóng trực tiếp của hôm nay. Đừng nhìn lúc anh ta phát sóng trực tiếp chỉ tùy tiện đi đi lại lại, nhìn qua giống như tất cả đều trùng hợp, thực ra mỗi một bước anh ta đều nghiên cứu tình hình và tính toán hết.

Bằng không ---

Trên đời này làm gì có chỗ nào nhiều đồ để nhặt của hời như vậy?

Đương nhiên ---

A Đại cũng không phải giả vờ hoàn toàn. Mỗi ngày anh ta phát sóng trực tiếp mua của hời về tay đúng thật là hàng thật giá thật mua được, những sản phẩm đó không phải được an bài từ trước mà do anh ta sai mấy trợ lý đi trước nghiên cứu tình hình, sau khi xem qua xác định có đồ bị bỏ sót để nhặt thì mới nhích người đi mua.

Hiện giờ nghề phát sóng trực tiếp càng ngày càng phát đạt, nếu nội dung phát sóng trực tiếp của mình không có tí đặc sắc nào là không dậy nổi bọt nước trong ‘biển lớn’ này. Cho nên A Đại cảm thấy mình không có cách nào mới phải làm như thế nha.

Nhưng mà sự kiện vô tinh xông vào cửa tiệm của Quý Dữu rồi mua mấy hạt Thảo Quả này thật sự là đánh bậy đánh bạ.

A Đại xem báo cáo trở lý gửi đến, mấy lần mày cứ chau lại: Các đồ này không hiếm lạ tí nào, cũng không có giá trị gì mấy, làm nội dung buổi phát sóng trực tiếp hôm nay sẽ không có gì hấp dẫn.

Hai tay A Đại chống đầu rồi xoa bóp.

Một lần.

Hai lần.

Ba lần.

……

Càng xoa càng thấy thoải mái.

Không chỉ có mỗi đầu nhẹ nhàng mà cả người cũng không biết khi nào nhẹ nhõm hẳn.

Thời gian im lặng trôi qua……

A Đại bỏ tay ra, trong lúc vô tình thoáng nhìn:

Cái gì?

Sao mình còn mang mặt dây chuyền làm từ hạt Thảo Quả này vậy?

A Đại nghĩ lại thì nhớ đến tối hôm qua anh ta ngủ khuya, quên tháo xuống nên đeo luôn dây chuyền này đi ngủ, sau khi tỉnh ngủ cũng không nhớ tháo ra. Nghĩ đến hôm nay mình còn gặp mặt một vị đại sư chế tạo hồn khí trứ danh thì không thể mang cái đồ chơi này, bằng không có vẻ không được trang trọng nha! Nếu để lại ấn tượng không tốt cho đại sư người ta thì chuyện mình yêu cầu càng khó hơn.

Sau đó A Đại tháo vòng cổ xuống để ở trên bàn.

Sau khi rửa mặt chải đầu, chỉnh trang sơ qua anh ta mới rời khỏi nhà đi đến địa điểm gặp mặt.

A Đại mặc âu phục phẳng phiu với dáng vẻ nhẹ nhàng đi đến viện nghiên cứu Đạo Kỳ ở Chủ tinh, sảnh ở viện nghiên cứu Đạo Kỳ rất yên tĩnh, ngoài sảnh có chỗ tiếp khách, anh ta đi đến nơi tiếp khách rồi mỉm cười với nhân viên lễ tân ở sảnh ngoài: “Chào ngài, tôi có hẹn trước với đại sư Đạo Kỳ, thời gian hẹn trước là trưa 1:10 phút.”

“Ngài là tiên sinh Trình Dục phải không ạ? Thật ngại quá, đại sư Đạo kỳ có việc đột xuất nên không thể giữ đúng hẹn được.” Thái độ và giọng điệu của nhân viên lễ tân rất ôn hòa nhưng lời nói ra lại làm trong lòng A Đại lạnh lẽo.