Nữ Vương Đồng Nát Ở Tinh Tế

Chương 8: Đồ Ăn tự nhiên rất đắt đỏ



Khi nữ phỏng vấn nói lời góp ý cũng không có bất kỳ chủ ý xấu nào. Thương trường ở thời đại tinh tế khác xa so với thương trường thế kỷ 21 ở kiếp trước, tuy cả hai đều là nơi để tiêu thụ thương phẩm nhưng sự khác biệt quá lớn, những công việc cần nhân viên như vận chuyển hàng hóa, thu ngân, phòng an ninh, bảo an…… Thì đã không còn cần tới nhân viên công tác nữa mà giao toàn bộ cho người máy tới làm.

Tiếp theo là những công việc yêu cầu nhân lực, ví dụ như chuyên viên phục vụ khách của các thương phẩm đặc thù trước và sau khi bán, nếu thể lực và tinh thần lực không đạt tiêu chuẩn, gặp phải khách hàng yêu cầu xem hàng hóa tận nơi, tinh thần lực không đạt được cấp D sẽ không điều khiển được xe huyền phù thì làm thế nào bán hàng tận nơi cho khách được? Đấy là còn chưa nói đến có rất nhiều sản phẩm yêu cầu tinh thần lực cấp D trở lên mới có thể sử dụng được.

Lại nói làm thương quản viên cũng không đơn giản như Quý Dữu vẫn nghĩ, trừ việc bảo quản thương phẩm còn phải kiêm nhiệm công tác giữ gìn thương phẩm như yêu cầu bảo dưỡng, giữ gìn cơ giáp định kỳ…… Những việc đó nhất định cần tố chất thân thể.

Cho nên ---

Thương trường cự tuyệt Quý Dữu về tình có thể tha thứ.

Còn việc đối phương kiến nghị Quý Dữu lên Tinh Võng tìm công tác làm cu li có thể nói vô cùng thiện chí. Cu li Tinh Võng được chính phủ liên minh chuyên môn thiết kế nhằm vào những công dân thiếu thể chất và tinh thần lực để tạo công ăn việc làm cho họ. Công việc đó không yêu cầu thể lực và tinh thần lực, cũng không có bất kỳ hàm lượng kỹ thuật nào, chỉ cần bỏ thời gian ra là có thể đủ kiếm điểm tín dụng, chẳng qua --- điểm tín dụng kiếm được cực thấp.

Mỗi ngày Quý Dữu cố định làm cu li 10 tiếng thì một ngày chỉ kiếm được 20-22 điểm tính dụng mà thôi, một tháng làm quần quật không nghỉ cũng chỉ được 660 điểm tín dụng, còn bên thương trường trả lương cơ bản cho thương quản viên là 1500 điểm tín dụng, chưa kể đến trích phần trăm + tiền thưởng, mỗi tuần có hai ngày nghỉ, được làm lâu năm…… Cu li Tinh Võng so thế nào được với công tác chính thức nha?

Cho nên Quý Dữu mới vắt hết óc tìm công tác chính thức cho mình.

Nhưng mà ---

Ai ~

Trong lòng cô tràn đầy sự thất vọng nhưng vẫn cố gắng duy trì lễ phép nói: “Cảm ơn sự đề nghị của ngài, nếu --- Về sau quý cửa hàng yêu cầu nhân viên như tôi thì làm ơn liên hệ tới tôi ạ.”

Rời khỏi đại sảnh phỏng vấn mang theo sự uể oải và mất mát trong lòng, cô không kìm được ảo não, nếu biết trước sẽ thất bại thì cô đã không tới phỏng vấn rồi, đi đi về về như này phí mất 4 điểm tín dụng đi giao thông công cộng đấy.

Ai ~

Nhưng trong lòng cô cũng biết rõ, cho dù đoán trước sẽ thất bại cô vẫn sẽ đến thử một lần. Rốt cuộc không thử làm sao biết sẽ thất bại? Rất nhiều lúc không đâm tường nam là không quay đầu lại, đập vỡ đầu chảy máu mới biết mình có làm được hay không.

Khi cô ở kiếp trước, vì để đọc được nhiều cuốn sách, học được thêm nhiều điều cô cũng đã nếm hết đau khổ và thất bại. Sự thật chứng minh chỉ cần cô không buông tay thì cuối cùng thành công chẳng phải sẽ đến với mình sao?

Cho nên chỉ cần kiên định duy trì tín niệm, không cho phép từ bỏ thì nhất định mình sẽ sống sót được ở thời đại tinh tế này!

Áp xuống nỗi xót xa trong lòng, Quý Dữu nắm chặt tay báo cho mình biết quyết không bỏ cuộc.

……

Hiện tại tinh cầu rác số 101 được phân chia thành 10 khu vực, bởi vì toàn bộ tinh cầu đều được chính phủ liên minh dựng lên lớp chắn phòng hộ, lớp phòng hộ này nhằm ngăn trở tinh thú, tia vũ trụ, phóng xạ và phần lớn không khí ô nhiễm…… Hoàn cảnh dã ngoại cực kỳ ác liệt khiến nhân loại không thể sinh tồn lâu dài được nên nhân loại trên tinh cầu đều sinh sống trong nội khu được bảo hộ, nhưng khu bảo hộ cũng phân chia ưu khuyết, khu vực 5,6 là khu vực trung tâm nên độ an toàn không thể nghi ngờ là được xếp thứ nhất, an toàn nhất, hoàn cảnh tốt nhất, có con đường thương nghiệp phồn hoa nhất.

Tiếp theo độ an toàn ở bốn khu vực 3, 4, 7, 8 được xếp thứ hai.

Tiếp nữa là bốn khu vực 1, 2, 9, 10 ở vị trí vùng ven hẻo lánh nhất tinh cầu, thường xuyên có tinh thú, gió lốc, gió cát…… Lọt vào đánh lên nơi yếu ớt nhất của lớp chắn phòng hộ nên bốn khu vực 1-2, 9-10 là nơi cằn cỗi nhất trong toàn bộ tinh cầu, chỉ cần người có gia cảnh không tồi khẳng định sẽ cân nhắc việc chuyển đi, không muốn ở lại bốn khu này lâu dài.

Nhà họ Quý là dân bản địa của tinh cầu rác số 101, trước khi cha mẹ cô ly thế đã tiết kiệm được ít tiền, cha Quý sớm có kế hoạch đưa vợ con chuyển đến khu 6 sinh sống, không ngờ tai họa đổ ập xuống khiến một gia đình vốn ấm áp phải chia cắt âm dương. Sau khi ba Quý và mẹ Quý ly thế, bác cả Quý kéo theo vợ con dọn đến khu 6.

Bất kỳ thời đại nào tiền bạc đều là thứ khảo nghiệm lòng dạ con người a.

Đứng trên thương trường rộng mở, sáng ngời sạch sẽ, nhìn thấy các thương phẩm đầy màu sắc có hình thù kỳ lạ Quý Dữu không nhịn được rung động không thôi; trong mắt cô hiện lên khát vọng, nếu cô có tiền mà nói cô sẽ mua nơi này……

Ai!

Không có nếu, chạy nhanh dẹp đường hồi phủ thôi.

Nhưng trước khi rời khỏi khu 6, Quý Dữu đi tới khu vực chuyên môn bán dinh dưỡng tề của thương trường, trả 20 điểm tín dụng để mua 10 lọ dinh dưỡng tề thấp cấp, thương trường ở khu 6 là phồn hoa nhất, không giống với cửa hàng Smith Thái Thái Gia hạn sử dụng luôn chỉ có nửa năm --- Đối với điều này Quý Dữu rất hoài nghi con đường nhập hàng của nhà Smith có gì đó mập mờ.

Hiện tại vất vả lắm mới tới khu 6 một chuyến, đương nhiên Quý Dữu phải đi tích trữ đồ ăn chứ. Sau khi mua xong dinh dưỡng tề thấp cấp, Quý Dữu nhìn thoáng qua dinh dưỡng tề trung cấp và cao cấp trên kệ để hàng rồi không giám nhìn nữa.

Mua không nổi ~

Mua không nổi ~

Mua không nổi ~

Đừng nhìn cho đỡ thèm.

Quý Dữu không giám ở lại thương trường, những thương phẩm rực rỡ muôn màu làm cô muốn hoa cả mắt, mấu chốt là tất cả đều làm cô động tâm nhưng cô không mua nổi.

Quý Dữu nâng chân muốn rời đi thì bỗng nhiên cô nhìn thoáng qua vài người phú quý với khuôn mặt trang điểm đi đến cửa sổ cách nơi bán dinh dưỡng tề, thực phẩm hợp thành một bức tường. Bước chân của những người này hơi vội vàng, nhìn bộ dáng như muốn mua bán cướp giật gì đó vậy.

Quý Dữu không nhịn được tò mò đi theo sau.

Cô vừa đi vào liền trợn trừng mắt, có cảm giác cả người như bị đánh trúng một đòn ngay tim. Hóa ra ở đây có bán cả đồ ăn tự nhiên, cách bài trí và trưng bày ở đây giống như cửa hàng rau quả ở thế kỷ 21 vậy, từng dãy được sắp xếp trên kệ hàng bày một số đồ tươi mới như ớt cay, cà tím, rau xà lách, khoai tây, ngô, cà chua……

Trừ rau ra còn có cả quả táo lấp lánh ánh nước, quả chuối tỏa hương, quả nho tròn vành vạnh, quả cam màu vàng cam……

Chủng loại rất nhiều, vượt qua sức tưởng tượng của Quý Dữu, từ khi cô bước vào cái nơi này nước bọt chưa bao giờ ngừng tiết ra.

Quá ---

Quá ---

Quá lâu rồi không được ăn, chỉ nhìn thôi cũng đã thèm ăn không chịu nổi.

Nhưng ---

Nhìn đến mặt trên dán giá thì Quý Dữu trừng mắt, cô rất muốn ôm đầu khóc rống lên.

Quá đắt!

Thức ăn tự nhiên tươi mới ngon miệng đó có giá đắt quá, quả thực đắt quá thể đáng, thậm chí phát rồ lên được. Càng khiến Quý Dữu khó chịu không thôi là việc có rất nhiều loại rau quả nơi này đều bán từng quả từng hạt. Như táo, chuối, nho, cà chua, khoai tây gì đó, dù là cùng chủng loại cũng sẽ dựa theo nơi trồng, to nhỏ, màu sắc, độ tròn trịa cùng chứa đựng chất dinh dưỡng nhiều ít để tính giá.

Ví dụ 6 quả táo để ở kệ hàng đều khác nơi sản xuất, khác giá bán, trong đó trên mặt quả lớn nhất có biểu hiện:

Nơi sản sinh: Dãy núi Bekena - Tinh cầu Balance.

Trọng lượng: 239g.

Thành phần dinh dưỡng: Nhiệt lượng 136 (kilocalorie), chất xơ 2.2, vitamin……

Trình độ phóng xạ: 0.039%, (Cần nói rõ hơn, thời đại tinh tế có tiêu chuẩn phân chia thức ăn là trình độ phóng xạ thấp hơn 1%. Thức ăn nào vượt qua 1% không thể ăn trực tiếp được.)

Giá bán: 810 điểm tín dụng/quả.