Nửa Là Mật Ngọt, Nửa Là Đau Thương

Chương 13: Thời Niên Thiếu Ấy (1)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Anh đưa Giang Quân một bông hoa hồng, ôm cô nói: "Anh yêu em." Mọi thứ đều đẹp như một câu chuyện cổ tích.

- --

Mười sáu tuổi đối với con gái chính là độ tuổi đẹp nhất, Giang Quân lúc mười sáu tuổi hai má tròn trĩnh không không cần chỉnh sửa, như một đóa hoa nhài mới nở rộ. Giống như tình tiết máu chó trong tiểu thuyết ngôn tình, nàng công chúa vô ưu vô lo sống trong tòa lâu đài lần đầu rơi vào lưới tình với một người mà định mệnh vốn không thuộc về mình.

Doãn Triết là gia sư của bạn cùng lớp cô, nói tiếng Anh rất lưu loát, động lực học tiếng Anh của anh chính là để sau này tốt nghiệp đến Mỹ tìm cô gái anh yêu.

Anh kể cô gái anh yêu học đại học ở nước ngoài 3 năm liền đều là dùng học bổng, anh kể trước khi cô gái đó đi nước ngoài đã đem toàn bộ quần áo của anh giặt sạch sẽ, lúc anh kể những điều này trong mắt đều tràn ngập sự tự hào cùng ngọt ngào.

Anh coi Giang Quân như em gái, cho cô xem ảnh chụp chung của hai người họ. Dưới ánh mặt trời sáng chói bọn họ tựa đầu vào nhau, cười đến nhức cả mắt.

Giang Quân chăm chú nhìn cô gái kìa, không phải cô lòng dạ hẹp hòi ganh tỵ, cô gái kia nhỏ nhỏ, gầy gầy, căn bản là không đẹp bằng cô.

Giang Quân tuy tuổi còn nhỏ, nhưng ý chí lớn, cô không muốn làm em gái Doãn Triết, có làm thì là làm bạn gái anh, cô muốn Doãn Triết lúc nói về Giang Quân cũng giống như lúc nói về cô gái kia đôi mắt đều như muốn sáng lên.

Suy đi nghĩ lại, điều duy nhất cô không bằng cô gái kia chính là thành tích. Giang Quân ngoại trừ học được môn toán, những môn còn lại đều rất dở, đặc biệt là tiếng Anh, chính là tử huyệt của cô. Nhưng không liên quan, hồi trước là vậy, bây giờ thì không, chỉ cần cô muốn thì nhất định có thể làm được.

Cô cố gắng nài nỉ ông nội bà nội cho cô nghỉ học nửa năm, chạy qua Mỹ tìm Viên Soái.

Viên Soái xuất thân con ông cháu cha. Ông nội với ba hắn là đại tướng, cô là thiếu tướng, dượng là trung tướng. Hắn nói bản thân chỉ biết chơi mạc chước, thích ăn mì trộn tương còn những thứ khác thì không có hứng thú, hơn nữa hắn cực kỳ ghét kỷ luật quân đội. Vì để thoát khỏi "ách thống trị" này, hắn bỏ võ từ thương, một mình cùng một đống học bổng chạy qua Mỹ học học viện thương mại.

Giang Quân đưa hình Doãn Triết cho Viên Soái xem, ngọt ngào nói với hắn đây là bạn trai mình, giống với hắn đều rất giỏi, học ở trường đại học tốt nhất trong nước, đứng đầu cả khoa. Cô cảm thấy lúc nói những lời này tự hào muốn rớt nước mắt.

"Anh nhìn kỹ mắt em xem, có cái gì không giống?" Cô hỏi Viên Soái.

Viên Soái cẩn thận nhìn, chăm chú nhìn, cuối cùng nhíu máy duỗi tay lau nhẹ ở khóe mắt cô, tỏ vẻ ghét bỏ nói: "Ghèn."

"Này là ai? Khá quen mặt." Viên Soái cầm lấy cánh tay Giang Quân đang tính véo hắn, nâng cầm chỉ chỉ về phía cô gái chụp chung với Doãn Triết.

Đây là ảnh nhóm của Doãn Triết bị Giang Quân lén chụp lại, nếu không phải vì tấm này Doãn Triết quá sức đẹp trai, đánh chết cô cũng không muốn tấm hình này.

"Đây là... bạn gái cũ của ảnh... tên Kiều Na... cũng ở Mỹ."

Viên Soái lắc đầu nhìn Giang Quân: "Em bị ngốc hả, giữ cái này làm cái gì? Sao không cắt cổ ra đi?"

Giang Quân cũng thở dài: "Nhưng mà em không muốn vậy, em cần có động lực, phải dùng sự thật chứng em rằng em hơn cô gái này, em còn muốn giống với Doãn Triết, sau này càng xứng đôi hơn."

Cô ôm lấy eo Viên Soái, làm nũng nói: "Viên Viên ca ca, anh giúp em đi."

Viên Soái một tay ôm lấy cô, dùng sức niết mũi cô: "Nói đi, em muốn thế nào?"

"Em muốn học tiếng Anh."

"Em đừng nói với anh em ngồi máy bay cả một quảng đường bay qua Mỹ chỉ vì muốn học tiếng Anh?"

"Đúng vậy."

Viên soái nhìn cô chằm chằm, không thể hiểu nổi mà cười rộ lên: "Em cũng điên thật."

Giang Quân cũng thừa nhận bản thân điên rồi, vì yêu cứ điên cuồng.

Một năm sau trở về cô như ý nguyện đậu vào trường đại học tốt nhất trong nước, đứng đầu cả khoa. Không ai biết cô là con nhà nào, cô cũng như bao người khác ở phòng ký túc xá 6 người, cùng bạn học mua 100 đồng (1) bốn áo sơ mi, ăn một xiên thịt dê 5 phân tiền (2), tự mình giặt quần áo, hai tay run rẩy cầm phích nước (3) đi lấy nước nóng.

(1) 100 đồng: khoảng 340k

(2) 5 phân tiền: khoảng 16k

(3)Phích nước:



Lần đầu tiên vào phòng tắm công cộng, Giang Quân đã chịu đã kích lớn, rốt cuộc cũng hiểu rõ cái gì là núi cao còn có núi cao hơn, bạn học trêu ghẹo gọi cô là Thái Bình công chúa. Cô lúc viết thư cho Viên Viên ca ca cũng buồn bực kể luôn chuyện này, không bao lâu sau thì nhận được đồ hắn chuyển phát nhanh tới, là mấy chiếc áo ngực độn của Wolford, kích cỡ vừa đúng. Kết quả là mùa hè đó, Giang Quân cả ngày ăn mặc xinh đẹp, ưỡn ngực oai phong mà đi tán tỉnh khắp nơi.

Giang Quân bắt đầu có nhóm bạn của mình, có cuộc sống sinh hoạt riêng, đương nhiên cô không quên mục đích khi lên đại học - theo đuổi Doãn Triết.

Chị của bạn cùng phòng Từ Na có gặp Doãn Triết một lần, Giang Quân liền cầu xin chị ấy giúp mình tìm thời khóa biểu của Doãn Triết, cứ như gián điệp đi theo phía sau anh, cẩn thận ghi nhớ từng thói quen làm việc nghỉ ngơi của anh.

Cô tính toán thời gian, sau đó thường xuyên xuất hiện ở chỗ của Doãn Triết, cho tới lúc Doãn Triết ngạc nhiên nhìn thấy: "Quân Quân, sao em lại ở đây?"

Giang Quân đưa lưng về phía anh, cố gắng khống chế cơ mặt, không để cho khóe miệng kéo tới tận tai.

Sau đó cô quang minh chính đại mà xuất hiện ở chỗ Doãn Triết, cùng với anh như hình với bóng.

"Đây là em gái tôi, xinh đẹp không." Doãn Triết giới thiệu Giang Quân như vậy với bạn bè, bạn học. Vì thế Giang Quân đành yên phận nhận vai em gái, nghe anh kể chuyện anh cùng Kiều Na quấn quít bên nhau, cùng anh chia sẻ tất cả niềm vui cùng nổi buồn.

Giang Quân bắt đầu thích Vương Phi (1), lúc đó cô gái này vừa đổi tên từ Vương Tịnh Văn thành Vương Phi, vì tình yêu Đậu Duy của cô, có thể tình nguyện ngồi xổm trong phòng tắm công cộng giặt vớ thúi. Cô cảm thấy cô với Vương Phi thật giống nhau, vì yêu có thể từ bỏ tất cả.

(1)Vương Phi: là nữ ca sĩ, nhạc sĩ Hồng Kông gốc Trung Quốc. Là một giọng ca đặc biệt và sắc sảo không thể lầm lẫn trong lịch sử âm nhạc Hoa ngữ trong thời gian 1, 2 thập niên gần đây. (Wikipedia)

Từ Na cầm lấy tờ <Ca nhạc đương đại> mới nhất nói với cô, Vương Phi muốn tổ chức biểu diễn ở HongKong, Giang Quân lập tức gửi email cho Viên Soái, nói với hắn cô muốn đi HongKong xem Vương Phi biểu diễn, muốn chính tai nghe thấy tình yêu của cô ấy.

Viên Soái trả lời rất nhanh, đơn giản một dòng: Nhìn Đậu Duy liền biết không người tốt lành, cô gái tốt như vậy lại bị hủy hoại.

Giang Quân tức giận, không thèm để ý đến hắn.

Không tới mấy ngày, Viên Soái gọi người tới trường chuyển lời, nói mấy ngày nữa sẽ về nước, bảo Giang Quân chờ hắn rồi cùng đi xem.

Bạn cùng phòng Vương Thiến cũng thích Vương Phi, nhà cổ còn có người thân bán quần áo ở HongKong, thường xuyên mang CD với tạp chí mới nhất về. Giang Quân với Vương Thiến cả ngày đeo tai nghe, không cần biết ngày đêm mà mở CD của Vương Phi, trên giường là đủ loại tạp chí của cô ấy. Các cô thường hay hát đúng một bài của Vương Phi, Giang Quân thích nhất là <Rụt rè>, lúc nghe nhạc, muốn cô ấy với Đậu Duy quấn quít bên nhau, trong lòng cầu nguyện ông trời phù hộ, Đậu Duy nhất định phải yêu cô ấy, nhất định phải yêu vô cùng.

https://www.youtube.com/watch?v=VYRSuPx5css

Không ít người biết được suy nghĩ này của Giang Quân, tất cả đều cùng chung thái độ phản đối, không xứng với cô ấy. Như lời Từ Na nói, ngoại trừ đẹp trai ra, còn gì nữa? Sao có thể cứ như vậy mà thích được? Đúng là phí cải trắng ngon đem cho heo ăn.

Giang Quân trong lòng cũng thấy tiết nuối: Vì sao vậy, vì sao lại là hắn vậy?

Doãn Triết mỗi ngày ngoài trừ đi học, tự học, chính là đá cầu đá bóng. Giang Quân giúp anh nấu cơm, giặt quần áo, đúng giống con nha hoàn vui vẻ tung tăng hầu hạ sau lưng người ta. Doãn Triết thoải mái hưởng thụ, không có việc gì thích nhất là sờ đầu Giang Quân nói: "Em gái, có gì muốn nói với anh, anh giúp em thực hiện."

Rồi sau đó, Đậu Duy quen với một cô gái khác trong ban nhạc, Kiều Na yêu người khác. Doãn Triết uống say nằm ở dưới ký túc xá nữ, lớn tiếng gọi tên Giang Quân, bị mẹ của bảo vệ tạt cho một thao nước lạnh đến viêm phổi. Anh nằm trên giường bệnh đau khổ hỏi: "Giang Quân, em yêu anh sao?"

Sau đó, Giang Quân về trường gọi điện thoại cho Viên Soái, cô hỏi Viên Soái: "Anh đoán xem Đậu Duy liệu có hỏi qua Vương Phi có yêu hắn không?"

Viên Soái nói: "Nếu thằng nhóc đó hỏi em những lời này, em không cần nói với nó em yêu nó, dù kết quả thế nào, cũng không phải là điều em muốn."

- --

Có hơi muộn:)

Nhưng mà chúc các bạn nữ và các_bạn_mang_tâm_hồn_nữ lúc nào cũng nhiều sức khỏe, xinh đẹp, vui vẻ và hạnh phúc:))

Hôm qua tui ăn chơi quá, nên hôm nay mới xong 1 chap thôi, còn ngày mai coi tình hình rồi coi tâm trạng rồi có khả năng là tui làm chap tiếp theo nha:)

Chương 3 này có 5 phần, mà nhìn raw phần 2 tới 6 trang word nên khá là rùng mình đây:)

Tình hình dịch bệnh như vầy tui cũng ở nhà không nên dễ lười lắm, mong mọi người hiểu cho:))

Chúc mọi người đọc vui vẻ 🙆‍♀️