Nửa Là Mật Ngọt, Nửa Là Đau Thương

Chương 28: Bóng Hồng Tai Tiếng (3)



Gặp lại Doãn Triết, Giang Quân cũng chẳng còn miếng cảm xúc thái hóa nào, không oán hận cũng chẳng thích thú gì, hoàn toàn như một người xa lạ.

- --

Gặp lại Doãn Triết, Giang Quân cũng chẳng còn miếng cảm xúc thái hóa nào, không oán hận cũng chẳng thích thú gì, hoàn toàn như một người xa lạ. Có điều trực giác Giang Quân nói cho cô biết, Doãn Triết mà xuất hiện thì cuộc sống sau này của cô sẽ thêm không ít phiền phức, phải sớm sắp xếp.

Sau khi ăn xong, Du bảo Doãn Triết đi xe công ty, còn gã như ông lớn không chút khách khí ngồi ở ghế phụ xe Giang Quân.

Giang Quân biết gã muốn hỏi gì, trực tiếp nói rõ: "Tôi lúc trước từng theo đuổi em trai anh, nhưng anh ta thích người khác. Chuyện chỉ có thể nói bấy nhiêu, sai lầm thời trẻ tôi cũng không muốn nhắc đến."

Du cười khẽ: "Hiểu rồi, còn phiền em phải dẫn dắt nó, tôi không yên tâm giao người khác."

"Tùy anh vậy." Giang Quân quả thật là không sao cả.

"Không thành vấn đề chứ?"

"Sao anh với anh ta lại có quan hệ thế này nhỉ? Đúng là trái đất tròn." Giang Quân không kiềm được sự hiếu kỳ trong lòng.

"Khoảng ba mươi bốn mươi năm trước mẹ tôi không thể theo ông ngoại đi Mỹ, bố ruột tôi lúc ấy là một ông chủ nhỏ, ầm thầm giúp đỡ bà, sau đó bà liền đi theo ông, còn bí mật sinh ra tôi. Kết hôn gần ba mươi bốn mươi năm, mẹ tôi phát chồng mình ngoại tình trong lúc bà mang thai, còn có con với người phụ nữ kia. Mẹ tôi trước giờ đều cao ngạo, phá đi đứa trẻ trong bụng rồi ly hôn với ông ta, thừa dịp chính sách mới vẫn còn lỏng lẻo liền mang tôi đi Mỹ. Ông ngoại tôi nhận lại con gái, có điều không thích tôi lắm, mẹ tôi vừa tái hôn liền đưa tôi vào trường nội trú."

Chưa từng nghe Du kể về gia thế của mình, Giang Quân thừa cơ tiếp tục tìm hiểu: "Nghe nói nhà anh có nhiều tiền lắm, rốt cuộc là có bao nhiêu tiền vậy?"

Du cười nói: "Không ấy em theo tôi về Mỹ xem xem?"

"Được, cơ mà anh không được sủng ái, coi bộ cũng chẳng có tiền mấy, fake nhà giàu rồi."

"Nếu tôi nói ông ngoại tôi sau khi qua đời toàn bộ tài sản đều để lại cho tôi, em có thể ngay lập tức gả cho tôi không?"

"Nhà anh nổi tiếng bán trang sức, ít nhất phải cho tôi chiếc nhẫn kim cương một trăm cara thì có thể suy xét tiếp."

"Đừng có đổi ý."

Giang Quân tò mò: "Thật sự có cỡ lớn như vậy?"

"Muốn đi xem không? Cuối tuần chúng ta qua đó, tôi kêu bên kia sắp xếp một chút." Du lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi.

"Đừng, đừng, tôi giỡ không kiềm chế được, trấn lột anh." Giang Quân cảm thán, "Anh nói xem anh giàu thế rồi còn ra ngoài tranh đấu cái gì nữa?"

"Lúc trước thì nhất thời tức giận, không muốn để bọn họ xem thường, sau này lại phát hiện việc này thật ra rất thú vị."

"Nói đến đại thiếu gia, Đinh Thế Tường mấy hôm trước có hỏi tôi MH có còn ví trị nào thích hợp không, bởi vì ba cậu ta mà giờ trên dưới Thiên Hối ai cũng biết cậu ta là đại thiếu gia Đinh gia. Tôi còn tưởng Thiên Hối sẽ cùng ba cậu ta tiến một bước hợp tác, ai ngờ ai về nhà nấy cả rồi."

Du nói: "Không cần lo, tôi nhận được tin tức, việc làm ăn của Đinh gia có chút vấn đề, chúng ta có thể tận dụng một mũi tên trúng hai đích, mấy miếng đất của nhà cậu ta ở Đông Nam Á vẫn còn lợi nhuận. Phải rồi, có phải Đinh Thế Tường vẫn còn theo đuổi em?"

"Cậu ta muốn theo đuổi cũng là theo đuổi anh kìa." Giang quân cười đến tận lúc xe dừng lại, "Xuống xe đi, ông chủ."

Doãn Triết đã sớm ngồi chờ trong văn phòng Giang Quân, Giang Quân bảo anh cứ tự nhiên như ở nhà, anh nghiêm chỉnh ngay ngắn ngồi trên ghế, giống mấy đứa trẻ ngồi chờ phát kẹo. Trước giờ anh vẫn luôn giống một đứa trẻ. Giang Quân tựa lưng vào ghế ngồi, đánh giá anh, cố gắng nghĩ lại xem năm đó rốt cuộc là sợi dây thần kinh lại để mắt đến anh.

"Năm ngoái mới biết em làm việc ở đây." Sau một lúc anh lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên tĩnh, "Kiều Na nói anh biết em ở đây."

Giang Quân không muốn cùng anh nói mấy chuyện vô nghĩ: "Chuyện cũ đã qua rồi, nhắc lại cũng chẳng vui vẻ gì. Yêu cầu anh nhớ hai chuyện: Thứ nhất, tôi là Juno, sếp của anh; thứ hai, anh làm việc tốt, sẽ được thăng chức khen thưởng, nếu làm không tốt, tôi sẽ cho anh cút ngay. Hiểu rõ chưa?"

Doãn Triết chần chừ nhìn cô một lát, gật đầu nói: "Hiểu rõ."

"Một lát Sally sẽ giải thích cho anh những việc phải làm, có vấn đề anh có thể đến tìm tôi, nhưng tôi hy vọng anh có thể tự giải quyết hơn, ok? Còn câu hỏi gì không?"

"Không còn nữa."

"Anh có thể đi ra ngoài."

Tình yêu của bọn họ đã kết thúc, hay nói đúng hơn, là tình yêu của một mình Giang Quân.

- --

Chà hôm nay nói nhiều ghê, cả 3 chương đều có lời nhắn:))) tại nhớ mọi người đó 2 tuần rồi không gặp:))) hihi

Thông báo xíu là từ chương này là hết toàn bộ chương tác giả up trên Tấn Giang rồi:))

mấy chương sau tui lấy ở nguồn khác:)) cơ bản thì cũng không có gì thay đổi lắm:))

điều duy nhất thay đổi là nó dài vl ra:)) + đi học lại rồi:)) = có thể là chap up không được điều độ lắm:))

mong mọi người hiểu cho:))