Nửa Là Mật Ngọt, Nửa Là Đau Thương

Chương 3: Một Đêm Về Sau (2)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Viên Soái đã sớm có mưu đồ, dây dây dưa dưa chừng đó năm, cũng nên xuống tay rồi.

- --

Sau cuộc họp lúc trưa, Giang Quân có chút thất thần, tan họp không để ý đến mọi người đang rủ ăn tối, vội vàng chạy về nhà. Vừa bước vào nhà liền ngửi thấy mùi thức ăn, cả người liền thả lỏng trở lại. Viên Soái đang mặc tạp dề từ trong nhà bếp nghiêng đầu ra hỏi: “Quà sinh nhật đâu?”

Giang Quân nhướng mày hỏi lại: “Viên tiểu gia anh còn thiếu cái gì hả? Cái gì cũng có, chỉ là không có phiền não. Hay là em tát anh hai cái, chia chút phiền não cho anh?”

Viên Soái xụ mặt, tức giận giơ cái muỗng canh giống như tính ném cô: “Nói nhảm ít thôi, nhanh lên, không quà anh sẽ trở mặt.”

Trên TV đang chiếu một bộ phim mới khá là nổi tiếng, nữ chính chính là sao nữ lúc trước từng có scandal tình cảm với Viên Soái. Giang Quân liền chỉ vào màn hình TV: “Người nhà anh đang tính tặng anh cái gì kìa?”

Viên Soái bĩu môi khinh thường: “Cái gì mà người nhà anh? Xã giao chỉ mới gặp qua có hai lần, cô ta muốn làm người nhà anh, cửa lớn của Viên gia dễ vào vậy sao?”

“Cái đồ tự mãn, ra đây, hôm nay trứng xào cà chua cũng phải làm sao cho giống Mãn Hán Toàn Tịch (1), tối cũng phải dọn dẹp phòng bếp.” Giang Quân lấy chìa khóa xe trong túi ném cho hắn, SSC Ultimate Aero của Ford (2), chiếc xe này cô phải bỏ không ít công sức mới mua lại được.

Viên Soái bắt lấy chìa khóa, rất là vui vẻ gật gật đầu, cởi tạp dề xuống bước tới chỗ Giang Quân, cả gương mặt đều mang ý ngọt ngào: “Người đẹp tặng xe, lại còn cùng ăn cơm, ngày hôm nay thật là quá mãn nguyện rồi.”

Giang Quân nhanh chóng đi xào rau, Viên Soái thì dọn thức ăn ra bàn, hai người phối hợp cực kỳ ăn ý. Mấy năm nay bọn họ đều như vậy. Từ khi Giang Quân đến Hong Kong liền ở cùng một chỗ với Viên Soái, ban đầu là ở nhà hắn, sau khi có tiền thì mua một căn sát vách hắn, nhân viên phục vụ, bảo vệ, dọn vệ sinh ở đây đều tưởng hai người họ là vợ chồng, nhưng mà họ thật sự không phải. Hai người không có quan hệ huyết thống, giải thích theo hướng bà con họ hàng thì bà nội hai người họ năm ấy đều là đại tiểu thư giàu có, sau khi tham gia cách mạng được phân vào đội y tế làm nữ quân y, mạo hiểm dưới làn mưa bom bão đạn giúp đỡ người bị thương, luôn giữ bình tĩnh cấp cứu cho các chiến sĩ. Sau này gặp được một đoàn trưởng anh tuấn bị thương, cả hai lại cùng lúc động lòng, tranh giành quyết liệt, đấu đá ghen tuông. Cuối cùng đoàn trưởng hy sinh, hai cô gái ôm nhau gào khóc, nhớ lại chuyện xưa mà khóc cạn nước mắt, cuối cùng cắt máu kết nghĩa chị em, sau này khi hai người đều gả đi rồi vẫn cứ như vậy thường xuyên qua lại.

Giang Quân gọi bà nội Viên Soái là bà cô, nếu tính như vậy hai người họ cũng có thể tạm coi là anh em họ. Nói đến tình yêu thì thật sự không thể nào, chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, liền cảm thấy yêu nhau nhất định sẽ là nghiệt duyên. Cả hai người họ lần lượt có người yêu, lại lần lượt thất tình, mà người yêu cũ của họ ngược lại trở thành một đôi. Giang Quân đôi khi nghĩ lại chuyện cũ cảm thấy ông trời quả là hài hước, đời người sao có thể sắp xếp thành một câu chuyện dở khóc dở cười như vậy.

Từ sau hồi thiếu niên ngông cuồng cùng nhau thất tình, nhiều năm như vây trôi qua bọn họ vẫn không yêu đương cũng không kết hôn, cứ như thế hai kẻ không minh không bạch quấn lấy nhau. Giang Quân cũng không dám nghĩ tới tương lai hai người, cô khẳng định bản thân sẽ không tiếp tục tìm đối tượng yêu đương này nọ, nhưng mà đẹp trai như Viên Soái, công việc lại suôn sẻ, có tiền có thế, sớm muộn gì cũng phải lập gia đình, đến lúc đó chỉ còn có mình cô lẻ loi hiu quạnh, đúng là không biết phải làm sao. Hôm nay cô đúng là có chút không vui, Viên Soái đã 33 rồi, bản thân cô cũng gần 30, mặc dù đã quyết tâm làm nữ cường nhân độc thân, nhưng nhìn người ta anh anh em em, trong lòng liền thấy chua lòm, cứ như vậy sớm muộn gì cũng rối loạn nội tiết tố, mãn kinh cũng tới sớm hơn người ta. Giang Quân trong lòng không vui liền uống nhiều hơn chút, Viên Soái vậy mà tâm trạng rất tốt, khóe mắt đều là ý cười, chẳng những không khuyên ngăn, ngược lại còn một ly lại một ly uống với cô. Trên TV đang chiếu tới phân đoạn máu chó một bà thím phúc hậu đã có gia đình đang trêu chọc một tên mặt trắng: "Đêm xuân đáng giá ngàn vàng……”

Giang Quân cảm thấy đúng là không thể lãng phí thời gian cùng quang cảnh hiện tại, nghĩ tới nghĩ lui liền đứng lên múa máy tay chân bảo: “Em sẽ hát một bài bài chúc mừng sinh nhật…… Ánh sáng trên Kim Sơn ở Bắc Kinh chiếu xuống đất (3)……”

Viên Soái âm thầm thở phào nhẹ nhỏm, nghĩ thầm: Thế này cũng xem như say rồi đi? Thật quá không dễ dàng, con bé này tửu lượng quá kinh người, nếu không phải nãy giờ hắn vào phòng vệ sinh hai lần để nhổ ra chắc hẵn không thể trụ được đến tận bây giờ. Hắn kiên nhẫn chờ cô hát xong, nhưng Giang Quân hứng trí dâng trào, cứ lặp đi lặp lại mấy động tác, không hề có ý định dừng lại.

Viên Soái cảm thấy cứ tiếp tục thế này chắc tới sáng mất thôi, vì thế hắn lặng lẽ đưa tay đỡ rồi gạt chân Giang Quân một cái. Giang Quân vừa hát vừa nhảy, la hét cực kỳ vui vẻ. Hát tới “Thơ ca dâng hiến cho **(3)" sắp lên cao tới quãng tám, không hiểu sao mất trọng tâm, ngã vào lòng ngực Viên Soái, đầu óc xoay vòng, dịch dạ dày như muốn trào lên. Cô giống như đang lầm bầm cái gì đó, Viên Soái ghé sát vào cô, đợi một lúc lâu cũng không nghe thấy cô nói gì.

Hơi thở nóng hầm hập, lại nồng nặc mùi rượu khiến Giang Quân muốn hôn mê cho rồi, cô cố chống đỡ hô lên: “Ba trát hắc.” Kết thúc một đêm tung hoành lăn lộn, chính thức bất tỉnh nhân sự.

Viên Soái ôm Giang Quân đã bất tỉnh, hôn lên gương mặt đỏ bừng của cô, thấp giọng nói: “Đêm xuân đáng giá ngàn vàng, anh đã chờ chừng đó năm rồi, em nói xem anh có nên tha cho em không?”

Hắn đã sớm có mưu đồ, dây dây dưa dưa chừng đó năm, cũng nên xuống tay rồi.

- --

Chú thích:

(1) Mãn Hán Toàn Tịch: là một trong những đợt tiệc lớn nhất được ghi chép ở Mãn Châu và lịch sử Trung Hoa. Đợt tiệc này bao gồm 108 món độc đáo từ nhà Thanh và văn hóa người Hán. Đợt tiệc này đã được tổ chức trọn 3 ngày với 6 bữa tiệc. Nghệ thuật ẩm thực và kỹ thuật nấu nướng được thể hiện từ các đầu bếp khắp nơi ở Trung Hoa. (Wikipedia)

(2) SSC Ultimate Aero của Ford:



(3) Bài mà Giang Quân hát: Bắc Kinh Đích Kim Sơn Thượng (tạm dịch: Trên Kim Sơn ở Bắc Kinh) dân ca Tây Tạng do Mã Trác biên soạn lời và nhạc. Mọi người tò mò có thể trải nghiệm dưới đây:)

https://www.youtube.com/watch?v=g2a1gekaTg8

Lời đoạn Giang Quân hát (tạm dịch):

“Ánh sáng trên Kim Sơn ở Bắc Kinh chiếu tứ phương

Tư tưởng Mao Trạch Đông nuôi chúng ta trưởng thành

Người nông nô ý chí chiến đấu sục sôi

Xây dựng Tây Tạng Xã Hội Chủ Nghĩa mới

Thơ ca dâng hiến chủ tịch Mao

Thơ ca dâng hiến Đảng Cộng Sản Trung Quốc

Ai ba trát hắc…”

Nói chung là nhạc cách mạng như bên mình vậy á:) Còn chỗ “Thơ ca dâng hiên **” => chỗ ** tui nghĩ là tại nhắc tới Mao chủ tịch nên bị che:) Còn lyric là tui tra trên Baidu rồi dịch lại:) nên có gì sai mong lượng thứ:)