Phân Cách

Chương 4: Hai chúng ta cũng không kết hôn



Tối hôm qua đã trải qua "Thả lỏng" lâu không gặp, ngày hôm sau Quý Hâm Thư thức dậy trễ chút hơn thường ngày. Hôm nay cô không cần đi Quý thị, chỉ có Đường Khởi sẽ tới báo cáo công tác với cô. Quý Hâm Thư cầm lấy điện thoại bên giường, lúc này mới chú ý tới, cách giao hẹn 10 giờ chỉ có không tới mười phút, cô đối với khống chế thời gian từ trước đến giờ nghiêm ngặt, càng là rất ít ở trên chuyện chính đến muộn.

Quý Hâm Thư ngồi dậy, nhanh chóng đến phòng tắm rửa mặt lại thay quần áo khác, không kịp thu thập giường đệm đã đi xuống lầu. Cô vừa tới dưới lầu, chuông cửa cũng đúng giờ vang lên, Đường Khởi là người đúng giờ, Quý Hâm Thư biết hơn nữa là nàng, đi tới mở cửa.

"Đại tiểu thư, chào buổi sáng." Đường Khởi vẫn ăn mặc đồng phục vest, chỉnh tề đứng trước cửa, bởi vì là họp ở nhà, Quý Hâm Thư ăn mặc tùy ý rất nhiều. Trên người cô là áo lông cổ thấp màu trắng, hạ thân là quần dài vàng nhạt đơn giản. Tầm mắt của Đường Khởi ở trên gương mặt mộc vẫn cứ không hề tỳ vết của Quý Hâm Thư đảo qua, cúi đầu thay xong giày đi vào.

"Ừm, đem đề án lấy ra đi." Quý Hâm Thư cũng không có áy náy vì ngày nghỉ ngơi đem người tìm tới, trên thực tế, Đường Khởi cũng không lệ thuộc vào Quý thị, mà là thư ký cá nhân của cô. Gia đình đường Khởi vốn là cũng không giàu có, ba mẹ là làm ăn nhỏ, bởi vì một trận biến cố của mười năm trước, khiến cha mẹ nàng cùng nhau tạ thế, năm ấy Đường Khởi chỉ có 20 tuổi, nàng còn đang học, là học sinh chưa ra trường, trong một đêm cửa nát nhà tan, nàng là lần đầu tiên cảm giác được tuyệt vọng.

Ở thời điểm tứ cố vô thân kia, là Quý Hâm Thư gặp được nàng, cho nàng điều kiện và cơ hội tiếp tục học tập, phụ trách cuộc sống và chi tiêu của nàng. Ban đầu Đường Khởi cảm giác mình không nên tiếp nhận sự giúp đỡ của một cô gái xa lạ tuổi tác không kém bao nhiêu với nàng, muốn uyển chuyển khước từ. Vào lúc ấy, Quý Hâm Thư lại cười phốc một tiếng, đem thẻ ngân hàng chính mình trả về một lần nữa đưa cho nàng.

"Ta là Quý Hâm Thư, cũng là người nắm quyền tương lai của Quý gia, ta sẽ không nuôi người vô dụng, tấm thẻ này không phải không phải ngươi, mà là xem như tiền lương dự chi (dự tính sẽ chi) của ngươi, ngươi sẽ vì ta sử dụng." Cứ như vậy, Đường Khởi nhận lấy tấm thẻ kia, do đó lưu lại bên người Quý Hâm Thư, cho tới bây giờ.

"Đại tiểu thư, đây là kế hoạch của phương án bộ ngành giao lên, một phần khác là mục tiêu và ước định của Diêu gia và Nhậm gia gởi tới, Quý thị không phải lần đầu tiên hợp tác cùng với họ, phương án lần này cũng không có vấn đề gì." Đường Khởi từ trong hồi ức đi ra, nàng đem văn kiện điện tử bày ra ở trước mặt Quý Hâm Thư, Quý Thanh Cừ vừa mới tỉnh ngủ vào lúc này cũng lảo đảo từ trên lầu đi xuống.

Nàng đại khái là không đoán được Quý Hâm Thư và Đường Khởi sẽ ở dưới lầu, cũng chỉ ăn mặc một bộ áo lót quần lót màu hồng nhạt. Trong miệng nàng ngậm thuốc lá, lười biếng lại tùy ý đến để trần chân đi xuống a. Đường Khởi chỉ liếc một cái, thì lập tức cảm giác được ánh mắt bên người đột nhiên quăng tới, nhìn lên ánh mắt cảnh cáo của Quý Hâm Thư, Đường Khởi vội vàng cúi đầu, đem chính mình coi thành người trong suốt.

Quý Thanh Cừ đứng ở phòng khách, lúc này mới phát hiện Quý Hâm Thư và Đường Khởi ngồi ở trên ghế salông, nhìn dáng dấp hình như đang thảo luận chính sự gì. Ý thức được điểm ấy, Quý Thanh Cừ cũng không có cảm thấy ngại ngùng. Đều là nữ nhân mà, một là tỷ tỷ của chính mình, một khác cũng là thư ký Đường nàng biết, Quý Thanh Cừ cũng không cảm thấy là lạ ở chỗ nào.

"Tỷ tỷ, thư ký Đường, chào buổi sáng a." Quý Thanh Cừ cười đi tới nhà bếp rót một chén nước cho mình, vóc người nàng cao gầy, lại vì quanh năm bơi lội tập thể hình, trạng thái tuyệt hảo duy trì từ đầu tới cuối. Thấy được hai cái chân dài nhỏ thẳng tắp lay động qua lại, cái mông vểnh lên được quần lót nhỏ màu hồng gói lại, lộ ra mông thịt trắng nõn nhẵn nhụi. Quý Hâm Thư cắn môi dưới, viền mắt nổi lên nóng bỏng, cô nhíu chặt lông mày, đứng dậy đi tới trước mặt Quý Thanh Cừ.

"Chị nói rồi, ở nhà cũng phải cố gắng mặc quần áo, thư ký Đường còn ở đây, em như vậy giống kiểu gì." Quý Hâm Thư trốn tránh tầm mắt, nàng nghiêng đầu qua cũng không dám nhìn Quý Thanh Cừ, phía trái bên mặt nhìn lên chính mình, nốt ruồi lệ đang hơi rung nhẹ, điều này làm cho Quý Thanh Cừ ý thức được, tỷ tỷ hình như đang phát run đó, hơn nữa tâm tình cũng không quá tốt.

"Em không biết thư ký Đường sẽ ở đây, còn tưởng rằng hôm nay chị sẽ đi công ty. Được rồi, em đây liền đi lên mặc quần áo mà. Chị có đói bụng hay không, em sau đó làm cơm trưa cho chị thế nào?" Quý Thanh Cừ biết cách làm vừa rồi của mình xác thực không ổn, nàng cười lấy lòng, mắt phượng nhướng lên, cũng tác động lông mày vểnh chút. Quý Hâm Thư vốn thì sẽ không thật sự tức giận nàng, vào lúc này thấy được dáng dấp lấy lòng của chính mình, đương nhiên cũng sẽ không nói cái gì nữa.

"Ừm, mặc quần áo tử tế, còn nữa, đừng luôn để chân trần." Quý Hâm Thư nhìn bàn chân nhỏ trắng mịn của Quý Thanh Cừ, ngón tay buông xuống một bên chân nổi lên cảm giác tê dại nhàn nhạt, cô không có dấu vết đến siết chặt tay, mượn nó để trung hòa loại khát vọng muốn nắm chặt cái gì kia. Đúng rồi, chân của Quý Thanh Cừ rất đáng yêu, mỗi một lần thấy được, Quý Hâm Thư đều rất muốn đem chúng nó nâng ở trong tay nắm chặt lấy, đối phương lại vẫn còn không tự giác đến để trần chân chạy lung tung.

"Được được được, đều nghe tỷ tỷ, em đây liền đi lên." Quý Thanh Cừ ở trước mặt Quý Hâm Thư không dám hút thuốc, bởi vì nàng biết tỷ tỷ nhà mình chán ghét mùi vị khói thuốc, nàng đem thuốc dụi đi cầm lên ném vào trong thùng rác, lúc này mới quay người lên lầu, đi tìm quần áo mặc.

Chỉ có điều trong phòng Quý Thanh Cừ đều là váy ngắn rất phù hợp sở thích của nàng, mà quần áo phần lớn khá là thông thường đều bị nàng chất đống ở trong tủ treo quần áo khó tránh khỏi có nhăn nhúm. Quý Thanh Cừ do dự một chút, quyết định trực tiếp đến trong phòng Quý Hâm Thư tùy tiện lấy một bộ mặc vào, vóc người của hai người họ không chênh lệch nhiều, ngoại trừ trên áo ngực chính mình không có đầy đặn như tỷ tỷ vậy, chắc đều là không có vấn đề.

Nghĩ như thế, Quý Thanh Cừ trực tiếp đi tới gian phòng đối diện của Quý Hâm Thư, trong phòng mang theo mùi hoa Diên Vĩ trên người Quý Hâm Thư, chăn của cô vẫn không có gấp, có chút ngổn ngang đến tản ở một bên giường. Quý Thanh Cừ nhìn theo, vốn định giúp cô đem chăn gấp kỹ, ai biết vừa xoay người, thì thấy được trên tủ đầu giường đặt hai loại đồ vật nhỏ.

Đó là hai vật thể silicon màu hồng, bất luận là hình dáng hay là bao bì bên ngoài, đều đủ để bất cứ người trưởng thành hoặc là trưởng thành sớm nào lập tức đoán ra là cái gì. Quý Thanh Cừ không nghĩ tới sinh thời, mình sẽ ở trong phòng Quý Hâm Thư thấy được loại đồ dùng dành cho nữ này. Trình độ khiếp sợ đó, không thua gì tượng nữ thần tự do bỗng nhiên ném bó đuốc giơ trên tay, chạy đến trước mặt mình nói tìm một nam nhân cho nàng..

Quý Thanh Cừ hiểu rõ tỷ tỷ nhà mình, nàng có chút bệnh sạch sẽ, đồ vật đã dùng qua cũng nhất định sẽ rửa sạch sẽ cất cẩn thận, dụng cụ trên bàn là từng rửa sạch, lại không kịp cất lại, mới có thể bị chính mình nhìn trúng. Quý Thanh Cừ có chút lúng túng nàng chậm rãi lui khỏi phòng của Quý Hâm Thư, tùy ý ở trong phòng chính mình tìm váy caro đối lập bảo thủ mặc vào, đợi đến nàng xuống lầu, lại phát hiện Đường Khởi đã đi rồi, chỉ còn dư lại Quý Hâm Thư ở dưới lầu pha cà phê.

"Xuống rồi? Buổi trưa muốn ăn cái gì?" Quý Hâm Thư bưng hai tách cà phê ra ngoài, tóc đen chỉnh tề của cô rãi trên bả vai hai bên, dưới gương mặt mộc, cả người tản ra loại khí chất tao nhã sạch sẽ. Cô thích mặc quần áo nhạt màu, màu sắc như vậy không thể nghi ngờ rất thử thách vóc người của một người. Áo lông cổ thấp bó sát người đem trước ngực trắng nõn của cô lộ ra một ít, phía dưới chính là đặc thù của phụ nữ vẫn lấy làm kiêu ngạo, lại khá có duyên.

Quý Thanh Cừ đương nhiên biết vóc người của tỷ tỷ nhà mình có bao nhiêu tốt, chỉ đáng tiếc người này đa số thời gian đều là quấn lấy chặt chặt chẽ chẽ, trừ mình ra căn bản không ai có cơ hội thấy được. Đại đa số người ở lần đầu tiên nhìn thấy Quý Hâm Thư, từ đầu tiên nghĩ đến chính là tao nhã lạnh lùng, sau đó sẽ liên tưởng đến cấm dục. Cẩn thận tính toán, chính mình tựa hồ chưa từng gặp tỷ tỷ cùng bất kỳ nam nhân hoặc là nữ nhân nào từng ở chung, cho dù nam nhân theo đuổi cô không ít, nữ nhân càng là nhiều không kể xiết, nhưng tỷ tỷ vẫn luôn là quả quyết từ chối, chưa bao giờ có bất kỳ tình cảm lưu luyến nào, phần lớn thời gian sinh hoạt không phải làm việc chính là ở nhà đọc sách.

Vào trước hôm nay, Quý Thanh Cừ hoàn toàn không có cách nào đem hai chữ dục vọng và Quý Hâm Thư liên quan với nhau. Nhưng mà.. Sau khi thấy được những đồ chơi nhỏ kia, Quý Thanh Cừ lại cảm thấy chính mình nghĩ sai rồi. Nàng nâng lấy cafe ngồi ở đó, cười híp mắt nhìn Quý Hâm Thư cúi đầu uống cafe. Kỳ thực tỷ tỷ đến cái tuổi này, có phương diện nhu cầu kia không có kỳ quái chút nào. Quý Thanh Cừ có thể hiểu, chỉ là nàng cảm thấy, chỉ dùng món đồ chơi không khỏi cũng quá đơn điệu rồi, tỷ tỷ tốt như vậy, đáng có được một người yêu.

"Nhìn chị làm cái gì?" Quý Hâm Thư nhấp miếng cafe, sau đó gật đầu, nàng biết đây là mùi vị Quý Thanh Cừ thích, 3 phần ngọt, 7 phần đắng, mùi hương thoang thoảng nồng nặc, dư vị dài lâu. Mới bắt đầu khi làm cafe, cô vẫn chưa thể đem mùi vị nắm tốt, bây giờ lại là tập mãi thành quen rồi.

"Ngô, không có cái gì đâu, chính là cảm thấy, tỷ tỷ chị hôm nay thật là xinh đẹp, đặc biệt có nữ nhân vị" Quý Thanh Cừ nói xong cười trộm, đúng là Quý Hâm Thư nghe xong hơi sửng sốt một chút. Cô làm bộ không thèm để ý đến vén vén tóc, che khuất đi e lệ lóe qua trong mắt.

"Phải không? Ý của em là nói, bình thường chị thì không xinh đẹp, thì không có nữ nhân vị sao?"

"Nào có, tỷ tỷ mỗi ngày đều xinh đẹp a, thế nhưng hôm nay thì đặc biệt người. Cái kia.. Tỷ tỷ, em làm sao trước giờ chưa thấy chi giao du với bạn trai hay là bạn gái chứ?"

Quý Thanh Cừ thử thăm dò mà hỏi, nhưng thật ra là muốn đào ra một ít sở thích của Quý Hâm Thư, dưới cái nhìn của nàng, tỷ tỷ của chính mình nơi nào đều rất hoàn mỹ, cô là tổng tài của Quý thị, là người nắm quyền của một trong ba gia tộc lớn của phố Hoài Ninh. Quý Hâm Thư là hoàn mỹ, đó cũng không phải Quý Thanh Cừ thổi phồng, mà là người quen biết cô định nghĩa cho cô.

Chỉ là, Quý Thanh Cừ chưa bao giờ thấy tỷ tỷ nhà mình từng động tâm với người nào, nếu như nói tỷ tỷ không thích nam nhân, vậy nữ nhân theo đuổi cô cũng trước giờ đều không ít. Hôn nhân đồng tính luyến ái hợp pháp đều qua một thế kỉ rồi, cho dù tỷ tỷ thích nữ nhân cũng là chuyện rất bình thường, nhưng cô cứ người nào cũng không có ưng thuận, đến bây giờ vẫn là cô độc, Quý Thanh Cừ có chút ngạc nhiên, tỷ tỷ đến cùng thích dạng gì a?

"Thế nào? Em rất muốn chị tìm người yêu?" Quý Hâm Thư nhíu mày hỏi ngược lại, Quý Thanh Cừ sau khi nghe xong lắc lắc đầu, rồi lại gật gật đầu. "Ngược lại cũng không phải, em chỉ là cảm thấy, tỷ tỷ người ưu tú như thế, nên tìm một bạn đời mới có thể xứng với chị" Quý Thanh Cừ ăn ngay nói thật, nàng từ đầu đến cuối đều cảm thấy không có người nào có thể xứng với Quý Hâm Thư, chí ít ở trong người nàng người quen biết, một cũng không có.

"Nhưng mà chị chỉ muốn ở chung với em, hai chúng ta từ nhỏ thì chỉ có đôi bên, rồi tiếp tục cuộc sống như thế, không tốt sao?" Quý Hâm Thư theo bản năng mà nói, nghe được lời của cô, Quý Thanh Cừ đương nhiên vui vẻ, nàng ôm lấy Quý Hâm Thư, dùng đầu ở trên mặt cô cọ cọ, dáng vẻ người giống y như khi còn bé. "Được, vậy em thì luôn bầu bạn với tỷ tỷ, hai chúng ta cũng không kết hôn." Quý Thanh Cừ nói xong, Quý Hâm Thư nghiêng mắt nhìn nàng, tầm mắt hòa tan ôn nhu dày đặc.

"Lời Thanh Cừ nói, cần phải luôn nhớ kỹ a."

Hết chương 4