Phúc Hắc Thần Quân Nghịch Thiên Tà Phi

Chương 24: Hội thi tài



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hội thi tài trong lễ hội hoa đăng là hội thi dành cho các cặp đôi. Một nam một nữ sẽ cùng một đội, có ba phần thi là cầm,múa,họa. Trai đàn, gái múa,trai và gái cùng họa hoặc một trong 2 người họa cũng được. Cô và Lý Nam cũng tới đó xem.

_ Chủ tử có 2 cặp rồi, họ cần 1 cặp nữa hay thuộc hạ cùng chủ tử tới thi?- Lý nam hào hứng hướng cô hỏi.

_ Ân, ngươi có biết hai cặp kia?- cô nhìn lý nam gật đầu hỏi.

_ Cặp thứ nhất là Thái tử Lãnh môn quốc Lãnh Liệt và đệ nhất mĩ nhân Lãnh môn quốc Từ Giai Y.- Lý nam hướng cô đáp. Chỉ thấy thái tử Lãnh Liệt một thân cẩm bào uy nghiêm, dung mạo anh tuấn phi phàm, mắt phượng,mày ngài,môi bạc,mũi cao. Còn đệ nhất mỹ nhân Lãnh môn quốc Từ Giai Y một thân xiêm y màu hồng yêu kiều, dáng người nhỏ nhắn nhu nhược, da trắng mịn, dung mạo xinh đẹp như hoa, mắt hạnh, mày liễu, môi đỏ xinh,mũi cao thanh tú, tóc cài châm hình bươm bướm,trang điểm nhẹ.

_ Cặp thứ hai là Vân gia đại thiếu gia Vân Tung và nhị tiểu thư phủ thừa tướng Liễu Y Nhu.- Lý nam lại tiếp tục nói. Vân Tung mặc bộ trường bào màu nâu, dung mạo tuấn mỹ vô song, tay cầm chiết phiến nho nhã như thư sinh, nhưng dáng người cao to không mềm yếu. Liễu Y nhu một thân xiêm y màu tím, dung mạo thanh tú khả ái, dáng người yêu kiều thướt tha, bộ dáng hoạt bát,đáng yêu.

_ Còn cặp nào lên đài không đây?- chủ hội đứng trên đài hô to.

_ Có.- Lý nam kéo cô cùng lên đài. Đa số những người ở đây đều e ngại khi đấu với 4 người trên đài, một người là thái tử tài giỏi,một người là đệ nhất mỹ nhân, một người là đệ nhất tài tử, một người là đệ nhất tài nữ. Nhưng cô và Lý nam cầm chắc phần thắng.

Cô và Lý nam lên đài khiến 4 người kia hơi ngạc nhiên. Lý nam thì ai cũng biết là đại thiếu gia của Lý gia vì nổi tiếng ăn chơi, dung mạo cũng không thua kém Thái tử và Vân đại thiếu gia, còn kinh ngạc là vì Lý nam hay ăn chơi hôm nay lại dẫn một cô nương khác đến đây tham gia hội thi tài. Còn cô thì dáng người hoàn mỹ từng góc cạnh không che dấu được, dáng người còn tốt hơn nhiều lần đệ nhất mỹ nhân Lãnh môn quốc. Tuy mang mạng che nhưng khí chất thanh cao,lạnh nhạt khẳng định là một mỹ nhân.

_ Hai người xin báo danh.- chủ hội cười hướng hai người nói.

_ Lý Nam, Diệp Bích Ca.- Lý nam quay sang nói với chủ hội.

_ Chào, Lý công tử hôm nay cũng có nhã hứng đi thi hội a.- Lãnh liệt cười nhìn lý nam nói.

_ Ân, thái tử.- Lý nam cũng cười đáp lại.

_ Lâu lắm rồi không gặp, sao ngươi không tìm ta chơi, Nam?- Vân Tung mở miệng. Lý nam và Vân Tung là bằng hữu tốt của nhau nên xưng hô thân mật.

_ Ta bận.- Lý nam áy náy nhìn Vân tung.

_ Ngươi là bận đi kiếm nữ nhân.- Vân tung liếc cô hướng Lý nam nói.

_ Đừng hiểu lầm, ta với cô ấy chỉ là bằng hữu.- Lý nam ánh mắt xin lỗi nhìn cô.

_ Thì ra vậy.- Vân Tung nghi hoặc nói.

_ Cuộc thi bắt đầu. Vòng 1 thi cầm.- chủ hội dõng dạc nói.

Lý nam bước lên đài cầm đàn chuẩn bị đàn. Lý nam thường hay đến chơi các kĩ viện nên đã được nghe rất nhiều tiếng đàn khác nhau, đặc biệt là tiếng đàn hút hồn của hoa khôi Mộng lâu, Hoa Hoa. Vì khả năng tiếp thu cao nên Lý nam rất nhanh học được, mà cầm nghệ của Hoa hoa là nhất kinh thành hơn cả tài nữ Liễu Y nhu. Tiếng đàn đầu tiên của thái tử cất lên, tiếng đàn du dương vang lên nói về tình yêu của đôi nam nữ trẻ tuổi làm mọi người phía dưới trầm trồ vỗ tay. Vân Tung là người tiếp theo, tiếng đàn cất lên thanh âm tươi vui, mọi người đứng dưới vỗ tay rồn rã, nhưng cầm nghệ của Vân Tung lại thua Lãnh Liệt một bậc. Người thứ ba là Lý Nam, tiếng đàn cất lên mê hoặc lòng người, nhịp điệu bi thương, u sầu của người con gái vì yêu sâu nặng mà vướng vào lưới tình giả dối của một nam nhân bội bạc. Mặc dù là nam nhân nhưng khi Lý nam đàn bài này thì lại không có chút nào không hợp, biểu cảm cực ưu thương đúng với tính chất bài, tiếng đàn sâu lắng đánh vào lòng người. Tiếng đàn kết thúc, mọi người dưới đài vẫn chưa hết xúc động, nam nữ đều mắt ướt một mặt, sau một hồi mọi người mới đồng loạt vỗ tay rồn rã, miệng trầm trồ khen ngợi.

_ Trận thứ nhất, cặp Lý công tử và Diệp cô nương thắng.- chủ hội hô to.

_ Lý nam, ngươi thường ngày hay ăn chơi mà cầm nghệ lại điêu luyện như vậy.- Vân tung ngạc nhiên nói.

_ Ân.- Lý nam chỉ nhẹ gật đầu.

Còn hai người thái tử và Từ giai y thì tức tối.

_ Vòng thứ hai, múa.- chủ hội lại lên tiếng lần nữa.

Từ giai y bước lên thể hiện trước, điệu múa mềm dẻo, mũi chân điểm nhẹ, dáng người uyển chuyển đưa theo nhạc. Kết thúc với màn vỗ tay nồng nhiệt của mọi người. Liễu y nhu lên sau, dáng người khéo léo, mềm mại thu hút đưa theo nhạc, xoay người, lắc hông đều tao nhã. Kết thúc với những lời khen trầm trồ và những tiếng vỗ tay ròn rã của mọi người.

_ Ta chịu thua vòng này, vòng tiếp đi.- đến cô thì cô cất giọng lạnh xin thua. Cô không phải không biết múa mà ngược lại cô múa rất đẹp, điệu múa của cô có thể khuynh đảo chúng sinh, mê hoặc lòng người. Nhưng cô từng nói chỉ múa cho người nam nhân duy nhất mà mình gửi gắm cả đời cho người ấy xem.

_ Chủ tử, người không phải không biết múa chứ?- Lý nam thất vọng nhìn cô.

_ Không phải, ta chỉ múa cho một người ta yêu không bao giờ múa cho người khác xem.- cô nhàn nhạt lắc đầu.

_ Thì ra là thế, chủ tử thật tốt.- Lý nam nói nhỏ với cô.

_ Vì Diệp cô nương nhận thua nên phần thắng sẽ thuộc về Liễu tiểu thư.- chủ hội lên tiếng kết thúc phần hai.

Còn Từ giai y tay dưới ống áo đã nắm thành một đấm.

_ Vòng ba bắt đầu, mỗi đội đại diện một người lên họa.- chủ hội lại lên tiếng.

Cả ba người đại diện của ba đội lên đài, cô cùng hai người nữa là Từ giai y và Liễu Y nhu. Từ giai y vẽ một bức họa vườn hoa hồng nở trong sớm mai, nét bút hài hòa, màu phối hợp nhau. Liễu y nhu vẽ những chú chim hót đậu trên những bông hoa mẫu đơn nở rộ xinh đẹp, nét bút mềm mại, màu sắc tươi sáng, hòa nhã. Còn cô vẽ cảnh thiếu nữ đứng trên ngọn núi cao, tà áo bay phất phới, dáng người đứng thẳng thanh tao nhìn về phía xa chân trời, cảnh sắc hữu tình như cảnh tiên. Màu sắc hài hòa, sáng tối hai phần tô điểm cho nhau, nét bút mạnh mẽ, xinh đẹp không tưởng. Trên tranh còn đề bài thơ về cuộc đời tiêu dao giang hồ như đấng nam nhi của vị thiếu nữ, nét bút rồng bay phượng múa, không mềm yếu, kiên cường cùng mạnh mẽ hùng hồn.



Bức họa của cô làm mọi người ở đây kinh ngạc, sợ hãi trợn tròn mắt. Không ngờ chỉ là nữ nhân lại có tâm tư mạnh mẽ hơn cả nam nhân như thế, một nữ tử quá tài hoa.

_ Đẹp, rất đẹp.- sau một lúc dưới đài cũng có tiếng nói.

_ Hảo, họa rất tốt, rất đẹp.- người ở dưới đài vang lên tiếng khen ngợi trầm trồ.

_ Vòng 3 Diệp cô nương thắng.- chủ hội vẻ mặt vui mừng tiến lên đài nói.

_ Chúc mừng, Diệp cô nương thật tài a.- Vân tung cười nhìn cô.

_ Đúng, cô họa rất đẹp, ta thích cô chúng ta làm bằng hữu được chứ?- Liễu y nhu lại gần cô cười hỏi.

_ Được.- thật sự cô cũng rất thích Liễu y nhu vì cô ấy gợi cho cô nhớ đến người bạn thân ở hiện đại của cô, Diệp.

_ Được, Bích ca từ nay Liễu y nhu tôi sẽ kề vai cùng cô làm bằng hữu đáng tin cậy của cô.- Liễu y nhu cao giọng khẳng định.

_ Ân.- cô nhẹ gật đầu, ngoài mặt vẫn bình tĩnh nhưng trong lòng cô lại rất ấm áp.

_ Người thắng cuộc sẽ được nhận chiếc đèn hoa đăng đặc biệt của hôm nay.- chủ hội lên tiếng phá vỡ suy nghĩ của cô.

Chỉ thấy ông ta cầm một chiếc đèn hoa đăng tiến đến đưa cho Lý nam. Chiếc đèn làm bằng giấy trắng, bốn mặt mỗi mặt vẽ một vị thiếu nữ khác nhau với bốn tư thái chơi cầm, đánh kỳ, làm thơ và ngồi họa.

_ Chủ tử, chiếc đèn này thật đẹp a.- Lý nam nói với cô.

_ Ân, cho ngươi đấy.- cô nhàn nhạt nói.

_ Cảm ơn chủ tử.- vì họ nói rất bé nên 4 người còn lại không nghe được.

_ Diệp cô nương, hai hôm nữa là ngày hoàng cung tổ chức yến tiệc, ta lấy danh nghĩa thái tử mời cô và Lý nam cùng đi mong cô chấp nhận.- Lãnh liệt lên tiếng.

_ Ân.- cô gật đầu. Sau đó hai người chia tay 4 người còn lại đi về.

_ Ngươi cứ đi chơi đi, ta về nghỉ trước.- cô nói với lý nam

_ Ân, chủ tử.- Lý nam hào hứng gật đầu rồi chạy đi, cô về phủ nghỉ ngơi.

Đang mải đi thì Lý nam va phải một người, Lý nam rời sự chú ý tới người đó, đó là một nữ tử. Dung mạo xinh đẹp, duyên dáng, khí chất cao quý, vẻ mặt phụng phịu đáng yêu.

_ Ngươi va vào ta, đền cho ta.- cô gái mở miệng phụng phịu nhìn Lý nam.

_ Hảo, ta đền cho nàng.- Lý nam bị giọng nói êm tai của cô kéo trở lại. Hắn thú vị nhìn cô, đây là lần đầu tiên có người làm hắn thật sự động tâm, mấy lần trước chỉ là vui chơi nhưng bây giờ hắn đã thật sự rung động. Hắn biết hắn đã yêu người con gái trước mắt.

_ Đây, ta đền cho nàng cái đèn hoa đăng này.- hắn ôn nhu nhìn nữ tử kia.

Còn nữ tử kia nhìn nụ cười ôn nhu của hắn thì ánh mắt ngẩn ra, thật soái a.

_ Cảm ơn. Ta có thể hỏi tên ngươi không?- nữ tử nhìn Lý nam nói.

_ Ân, Ta là Lý nam, còn nàng?- Lý nam hỏi nữ tử kia.

_ Ta là Linh Dao, Bạch Linh Dao.- Nữ tử giọng nói nhẹ nhàng vang lên.

_ Vậy, ngay tại đây ta cho nàng chiếc đèn này coi như là cầu tình yêu của nàng, nàng đồng ý không, Dao nhi?- Lý nam ôn nhu nhìn Linh dao.

_ Ân.- Linh dao gật đầu. Đây là lần đầu tiên có người nam nhân thật lòng tỏ tình với mình, từ khi bị tổ chức bỏ rơi cô đã lưu lạc giang hồ đến nay chưa có nơi ở, thật may quá.

_ Ta bị tổ chức bỏ rơi, không có chỗ ở.- Linh dao đáng thương nhìn Lý nam.

_ Nàng có thể đi cùng ta, cả đời này ta sẽ che chở, bảo vệ nàng, không bỏ rơi nàng. Nhưng tổ chức nào bỏ rơi nàng?- Lý nam sủng nịnh nhìn Linh Dao.

_ Ta là một sát thủ, tổ chức có tên là Ẩn. Một tháng trước, ta làm nhiệm vụ bị trọng thương nhưng không ngờ về tổ chức mọi người thấy tay trái ta không cử động được nữa liền cho là ta vô dụng nên bỏ rơi ta.- Linh dao ưu thương nói.

_ Ta sẽ không làm nàng buồn lần nữa, tay trái của nàng yên tâm, ta sẽ hướng chủ tử bảo ngài tìm cách giúp.- Lý nam nói.

_ Chủ tử?- Linh dao hỏi.

_ Ân, ta có thề nguyện đi theo và nhận một người làm chủ tử, sau này nàng đi theo ta nàng cũng có thể nhận người đó là chủ tử.- Lý nam ân cần nhìn Linh Dao.

_ Ân, cảm ơn, Nam.- Linh dao xúc động nói.

_ Đi, theo ta về Lý phủ.- Lý nam nói rồi dắt tay Linh dao hướng phủ đi.