Quyền Trượng

Quyển 1 - Chương 2



Khi ngươi bất hạnh trở thành một thành viên của tổ chức tà giáo bị mọi người đả đảo, ngươi nên làm gì?

Phương pháp thứ nhất, nhanh chóng tìm cơ hội thoát ly tổ chức, phân rõ giới hạn.

Cám ơn, con đường này là không thể thực hiện được.

Bởi vì một người tiến nhập Giáo đình đều phải trải qua lễ rửa tội, trong buổi lễ đó bọn họ sẽ phải tiếp nhận ấn ký do Giáo đình sáng chế. Ấn ký của Yannick ở ngay trên cổ tay, là một ký tự màu bạc vô cùng nổi bật.

Vô luận ngươi dùng biện pháp gì cũng không thể tẩy đi dấu hiệu, các pháp sư thậm chí còn đặc biệt nghiên cứu ra một thần chú chuyên môn phát hiện ấn ký, mặc kệ ngươi cải trang giả dạng tài tình như thế nào cũng có thể bị pháp sư nhận ra một cách nhanh chóng, giống như loài thiên địch ngoan cố nhất vậy.

Phương pháp thứ hai, làm tốt quan hệ với nhân viên cao cấp của tổ chức.

Cám ơn, con đường này cũng không thể thực hiện được.

Nếu như vị cha nuôi kiêm giáo phụ còn ở đó, Yannick cũng không phải lăn lộn thảm hại đến nông nỗi này, mặc dù lãnh đạo của các quốc gia hiện tại đã không còn đồng lòng với Giáo đình nữa, thế nhưng Công quốc Santos nơi cha nuôi Giáo chủ của y trị vì lại là thế lực kiên định ủng hộ Giáo đình, cũng có thể coi như phái bảo thủ. Vì vậy, nếu như y vẫn còn ở trên lãnh thổ của Công quốc Santos, giá trị an toàn sinh mệnh cũng có thể cao thêm một chút.

Thế nhưng xui xẻo ở chỗ, vị cha nuôi Giáo chủ này không lâu trước đó đã bị bệnh chết, còn là căn bệnh không rõ nguyên nhân.

Yannick làm một ‘con ông cháu cha’ của tổ chức tà giáo, cơ hội trèo lên cứ thế bị thô bạo chặt đứt.

Càng xui xẻo hơn chính là, cha nuôi của y lúc sinh tiền đã từng chỉ định y trở thành người kế nhiệm vị trí Giáo chủ của Công quốc Santos, đồng thời đã thông qua trình báo với Giáo đình, còn nhận được sự ngầm đồng ý của một vị Hồng y giáo chủ.

Một tên ‘con ông cháu cha’ không có mạng lưới giao thiệp cũng không có thực lực Giáo chủ, đối mặt với hàng loạt âm mưu ám sát ùn ùn kéo đến y chỉ có thể buông tha cái vị trí khiến kẻ khác đỏ mắt kia, thậm chí rời khỏi Công quốc Santos bắt đầu cuộc đời đào vong của mình.

Trên đường chạy rốn, Yannick xui xẻo bị thương nặng không kịp chữa trị, không còn hơi thở, đợi đến khi y tỉnh dậy một lần nữa giữa chốn hoang dã thì linh hồn bên trong cũng đã đổi thành một người khác.

Phương pháp thứ ba, hạ bệ người đứng đầu tổ chức cũng chính là Giáo Hoàng, sau đó tự mình lên làm lão đại.

…Cái này càng không đáng tin cậy, nghe nói thực lực của Giáo Hoàng tương đương với Pháp Thánh, y chỉ bị mấy tên thần quan cấp trung truy sát đã phải chạy loạn khắp thế giới, còn muốn đi hạ bệ Giáo Hoàng?

Nhanh tắm rửa rồi đi ngủ một giấc đi.

Cho nên, làm một nhân vật phản diện thật không dễ dàng mà!

Đám người truy sát kia, từ lúc tiến vào Công quốc Mecklen phảng phất đã không còn hứng thú với y, thế nhưng Yannick cũng không dám coi thường, liên tục thay đổi vị trí lẫn trốn. Cho đến tận bây giờ, trấn nhỏ Jed này thoạt nhìn là nơi an toàn nhất, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn y cũng hy vọng có thể tạm thời định cư ở đây, dù sao nơi này tuy rằng có chút xa xôi, thế nhưng lại thắng ở chỗ an toàn, dân cư cũng không tệ lắm.

Quan trọng nhất là, y đã chịu đủ cái loại cuộc sống lang bạc kỳ hồ ăn bữa nay không biết bữa mai lắm rồi. Đến bây giờ Yannick vẫn nhớ kỹ bộ dạng chật vật của nguyên chủ khi mình vừa xuyên đến, so với bộ dáng y quan chỉnh tề hiện tại tuyệt đối là cách biệt một trời một vực.

Ý nghĩ thiên mã hành không tùy ý bay bổng rốt cuộc cũng trở về, Yannick chống cằm xuất thần nhìn chằm chằm cái phích nước và đám ly trước mặt, cuối cùng cũng bỏ qua ý định dùng pháp thuật sai khiến bọn chúng tự rót nước đưa đến, thở dài nhận mệnh từ mình nước đến nâng phích rót nước để uống.

Cái phích được làm bằng đất nung, ngoại hình tương đối xấu xí, ở nơi này đồ sứ tinh xảo là thứ không phải ai cũng có thể sử dụng được, chỉ có đại quý tộc mới có tư cách hưởng dụng, huống chi ngay cả cái phích đất này của y cũng là do dân cư của trấn nhỏ ‘tài trợ’. Lúc y vừa đến nơi này trên người hầu như không có đồng nào, mà bây giờ…

Vẫn bần cùng như cũ.

Ngay khi vừa xuyên việt tới, y ngoại trừ phiền não cùng khiếp sợ kỳ thực vẫn có một tia vui sướng nho nhỏ, dù sao y chính là thần quan, còn biết pháp thuật, đó không phải khả năng được rất nhiều tác phẩm Tây phương huyền huyễn miêu tả thành… loại sức mạnh có thể biến con voi thành một cái ghế, hoặc là dùng pháp trượng hô phong hoán vũ sao?… Được rồi, hô phong hoán vũ dường như là pháp thuật thuộc phả hệ Đông phương, thế nhưng thần chú phương Tây cũng không thua kém nhiều quá đi!

Nhưng rất nhanh, sau khi y tiêu hóa xong ký ức của nguyên chủ, Yannick quả thực có loại xúc động muốn thổ huyết

Quả thực, làm một tên thần quan, từ lúc trên người được ấn lên dấu hiệu quang minh y liền nhận được sự che chở của Quang Minh nữ thần, có thể sử dụng pháp thuật ánh sáng.

Nhưng vấn đề là, pháp thuật ánh sáng cùng với những pháp thuật trong tưởng tượng của y có sai biệt rất lớn.

Pháp thuật ánh sáng có khả năng chữa trị vết thương, làm một thần quan cấp thấp, y một lần chỉ có thể chữa cho một người, hơn nữa tốc độ còn rất chậm, ma lực tiêu hao cũng tương đối lớn. Thế nhưng thần quan leo lên tới cấp bậc Giáo chủ có thể đồng thời trị liệu cho nhiều người, thậm chí đạt đến trình độ khởi tử hồi sinh.

Nói một cách đơn giản, pháp thuật ánh sáng là một loại ma pháp hệ trị liệu.

Đúng vậy, ngươi không nhìn lầm, nó không phải loại pháp thuật lấy tính công kích làm chủ, vì vậy Yannick thậm chí không thể chỉ huy một cái phích tự rót nước cho mình!

Bất quá, căn cứ ký ức của bộ thân thể này, y biết được trong pháp thuật ánh sáng cũng có một loại thần chú mang tính công kích, gọi là Quang minh phổ chiếu. Hiệu ứng của nó tương tự với một loại biến dị của hỏa hệ ma pháp, sự khác biệt chính là trình độ khiến đối thủ tổn thương của ánh sáng, đây cũng chính là loại ma pháp có tính công kích duy nhất trong pháp thuật ánh sáng.

Thật bất hạnh, pháp thuật này chỉ có thần quan cao cấp mới có thể sử dụng, mà Yannick hiện tại chỉ là một thần quan cấp thấp, còn là một thần quan cấp thấp bị đuổi giết đến bản thân bị trọng thương, ma lực trong cơ thể gần như đã thất thoát hết

Nói cách khác, y hiện tại là một bình hoa muốn thế lực không thế lực muốn sức chiến đấu không sức chiến đấu, nhìn được mà không dùng được. Thần chú chữa trị cấp thấp của y chỉ có thể giúp đỡ những loại bệnh tật đau đớn bình thường của cư dân trấn nhỏ, muốn ứng dụng chống lại đám người truy sát điên cuồng kia, vậy đơn giản chỉ có phần bị hành hạ đến chết.

Vì vậy, hiện tại vì lo cho cái mạng nhỏ của mình y cần phải tranh thủ thêm nhiều thời gian dưỡng thương, đồng thời còn phải luyện tập thần chú thành thạo, mặc dù đây chẳng qua chỉ là một ít thần chú trị liệu, thế nhưng không phải có ít còn hơn không có sao? Ít nhất… khi bản thân bị thương cũng có thể mang ra dùng. Chỉ là trước đó, y còn phải tiếp tục kiếp sống thần côn[1]… à không, là thần quan ở trấn nhỏ này.

Từ Công quốc Santos một đường đào vong đến Công quốc Mecklen, khi xông vào trấn nhỏ Jed vốn rất ít giao thiệp với bên ngoài trước mặt, Yannick đã phải đối mặt với một loạt ánh mắt hoài nghi và đề phòng đối với Giáo đình, thậm chí thiếu chút nữa đã bị loạn côn đánh chết.

Cũng nhờ cái túi da đẹp đẽ và khả năng dùng ngôn từ đã động lòng người của y ban tặng, các cư dân cuối cùng đã đáp ứng để Yannick lưu lại. Dưới sự nỗ lực không ngừng của y, cư dân nơi này rốt cuộc cũng đánh vỡ ấn tượng đã hỏng đến cực độ của thần quan và Giáo đình, chính thức đón nhận y trở thành một phần tử của trấn nhỏ. Hy vọng Quang Minh nữ thần sẽ phù hộ để hắn có thể lưu lại nơi này lâu dài mộtchút, nếu không tất cả nỗ lực trước đây đều phải uổng phí rồi.

Nhân khẩu trấn nhỏ rất ít, vốn cũng không có khả năng sẽ có ngôi nhà hoang nào đó không được sử dụng, bất quá chủ nhân trước kia của gian nhà này cũng có chút đặc thù, chính là người chú Hughes của Jenny đã bị Giáo đình thiêu sống kia. Sau khi ông ta chết, ngôi nhà gạch lợp ngói đỏ này liền bị bỏ trống, Yannick phải mất thời gian ba ngày mới đem đống bụi bặm và mạng nhện kia quét cho sạch sẽ —— xét thấy pháp thuật ánh sáng không có thần chú tổng vệ sinh, vì vậy toàn bộ quá trình đều chỉ có thể dùng sức người hoàn thành.

Sinh hoạt trong trấn nhỏ tuyệt đối chính là nhàn nhã yên bình.

Yannick cũng không truyền giáo, dù sao cư dân nơi này cũng không tín ngưỡng Giáo đình, công tác duy nhất của y chính là trị liệu cho một cư dân nào đó trong lúc đốn củi không cẩn thận làm mình bị thương, hoặc là cấp cứu cho những trường hợp giống như bà của Amy vừa nãy. Cư dân trấn nhỏ tốt bụng thỉnh thoảng sẽ đưa đến một ít thức ăn, đôi khi cũng có người sẽ trả thù lao cho y, đáng thương thay cho thần quan Yannick, toàn bộ tài sản của y đến tận hôm nay cũng chỉ có sáu đồng tiền.

Cộng thêm những… nguyên liệu nấu ăn trước mặt.

Yannick ăn không quen loại bánh mì vừa dài vừa cứng ở nơi này, thậm chí đối với món salad xanh xanh đỏ đỏ cũng không quá thích nghi, y tự mình nhóm bếp nấu một nồi nước, lại dùng bột mì hôm trước Amy đưa đến nhồi thành một mẻ mì tươi, sau đó lại cho thêm trứng gà và một chút ‘cỏ ánh trăng’, cuối cùng một nồi ‘mì sợi’ dùng làm cơm trưa liền hoàn thành, mùi vị cũng không tệ lắm

Cỏ ánh trăng là một loại thực vật rất thường gặp ở nơi này vẫn được cư dân dùng làm hương liệu nấu nướng, ngay cả mua cũng không cần mua, cánh rừng phía sau trấn nhỏ liền có một mảnh lớn, mùi vị của thứ này có chút giống rau ngò trước đây y từng ăn, sau khi làm nóng lên liền tỏa ra một mùi hương rất kích thích vị giác.

Hưởng dụng mỹ thực xong, Yannick đang định luyện tập một chút những thần chú mình chưa thuần thục, đột nhiên có tiếng gõ cửa vang lên, chỉ nghe một loạt tiếng cốc cốc liên tục, người bên ngoài có vẻ đang rất vội vàng gấp gáp.

Người ở bên ngoài là Suzie, cũng là một trong những người phụ nữ vừa rồi nói chuyện với Yannick ngoài quảng trường.

Thần sắc của cô có chút khẩn trương: “Thần quan Hill, Tal đã trở về, anh ấy còn mang theo tin tức từ bên ngoài, ngài có muốn đến nghe một chút hay không?”

Tal là chồng của Suzie, đang làm học đồ tại một lò rèn trong thành Tumaco, bình thường cũng không hay trở về.

Yannick vừa thấy nét mặt của Suzie liền đoán được bảy tám phần: “Có liên quan đến cái chết đen hay Giáo đình?”

“Vâng, đều có liên quan.” Suzie nuốt ngụm nước bọt, “Ngài vẫn nên đến một chuyến.”

“Được.” Yannick đem áo bào thần quan nhanh chóng mặt lên người, chỉnh chỉnh tề tề, một nếp nhăn trên vạt áo cũng không có. Y căn bản không cần chải chuốc dung nhan, chỉ tiện tay khoác áo choàng lên liền có thể ra ngoài. “Chúng ta đi thôi.”

Địa điểm tụ tập là trong nhà trưởng trấn, lúc Yannick và Suzie đến nơi đã thấy không ít người ngồi đợi.

Trưởng trấn là một ông lão đã hơn sáu mươi, tóc đều bạc trắng, nói chuyện cũng rất hàm hồ. Thành thật mà nói, có đôi khi Yannick căn bản cũng nghe không rõ những từ ngữ ông lão nói ra.

“Thần quan Hill tới!”

“Thần quan Hill!”

“Thần quan Hill!”

Cư dân trấn nhỏ vừa nhìn thấy y đều đứng dậy chào hỏi.

Yannick gật đầu đáp lễ, lại mang ra nụ cười ‘có đủ lực tương tác lại không mất đi vẻ cao quý’ mà y đã lén lút luyện tập thật lâu, quả nhiên có thể đưa đến không ít ánh mắt sùng kính.

“Được rồi, Tal, thần quan Hill cũng đã đến, cậu đã có thể nói ra những gì mình nhìn thấy ở Tumaco chứ!” Trưởng trấn chậm rãi lên tiếng, mọi người cũng dần dần an tĩnh lại, chỉ có tiếng bàn tán xì xào rất khẽ bên dưới.

Yannick chú ý đến một người đàn ông còn khá trẻ ngồi bên cạnh trưởng trấn, mái tóc màu nâu nhạt rồi bời, sắc mặt thoạt nhìn cũng tái nhợt, phảng phất như vừa chạy thoát khỏi một tràng kiếp nạn, còn có chút hồi hộp chưa thể ổn định.

Tal nói: “Đúng vậy, tôi mới vừa từ Tumaco thành trở về, hơn nữa tôi cũng không muốn trở về đó nữa. Chuyện này đơn giản mà nói chính là một tràng tai họa, thực sự!”

“Tal, anh bình tĩnh một chút, anh cứ như vậy mọi người rất khó biết được đến cùng đã xảy ra chuyện gì!” Suzie ngồi bên cạnh nhẹ nhàng vuốt lưng an ủi chồng mình.

Tal nghe Suzie nói xong thì tỉnh táo hơn một chút, thế nhưng giọng nói vẫn mang theo run rẩy như cũ: “Đây tuyệt đối là sự nguyền rủa của satan, tôi đang nói đến cái chết đen, người phát bệnh càng lúc càng nhiều, ngay cả trong lò rèn nơi tôi làm việc cũng đã có vài học đồ phát bệnh. Rất đáng sợ, cơ thể anh ta đều thối rữa, làn da nổi đầy bong bóng, mắt lồi ra đến gần như có thể rơi xuống… Ở khu vực chúng tôi sinh hoạt,… ít nhất… đã có mười mấy người phát bệnh rồi!”

Mọi người ồ lên, bọn họ tuy rằng cũng chưa từng thấy tận mắt nạn nhân của cái chết đen, thế nhưng cũng không gây trở ngại bọn họ từng nghe nói đến sự đáng sợ của nó, hơn nữa qua lời kể của Tal, bọn họ càng cảm thấy một sự khủng bố vô hình.

Lúc Yannick ở thành Tumaco cũng đã từng nhìn thấy bộ dạng bệnh nhân cái chết đen khi phát bệnh, quả thực rất giống miêu tả của Tal.”Theo tôi được biết, thần chú chữa trị của thần quan có thể xua đuổi cái chết đen trên người bệnh nhân, lẽ nào tình huống hiện tại đã nghiêm trọng đến ngay cả thần quan cũng không thể giúp đỡ?”

Vừa nói đến đây, sắc mặt của Tal càng thêm kinh hoàng, “Hiện tại trong thành Tumaco có rất nhiều pháp sư xuất hiện, bọn họ đang trắng trợn bắt giết thần quan. Giáo đình đã lui khỏi thành Tumaco, vì vậy ở nơi đó bây giờ một thần quan cũng không có, không còn ai có thể trị liệu cái chết đen nữa!”

“Cái gì, bọn họ vì sao muốn bắt giết thần quan!” Anna giật mình hỏi.

Tal lại thở dốc, nói: “Khoảng mười ngày trước, Giáo chủ thành Tumaco tuyên bố cái chết đen là do pháp sư tà ác mang đến, hạ lệnh lùng bắt pháp sư trong thành. Sau đó bỗng nhiên lại nghe nói, có một nhóm lớn người của Ma pháp công hội đến đây đánh bại đội quân của Giáo đình, thần quan cũng bị giết không ít. Vì vậy người của Giáo đình liền bỏ thành Tumaco chạy trốn!”

Suzie cứng họng: “Thần quan đều rời đi, những bệnh nhân kia làm sao bây giờ?”

Tal sa sút tinh thần, nói: “Nghe nói những vị pháp sư vĩ đại kia có mang đến một loại ma dược, có thể khống chế bệnh tình… God! Mặc kệ thế nào cũng được, tôi không muốn quay về đó nữa!”

Cư dân trấn nhỏ đã quen tự cấp tự túc, cho dù Tal không quay về Tumaco làm việc ngày tháng cũng sẽ không quá khó khăn, bất quá ban đầu Tal là vì muốn vợ mình có thể sống sung túc hơn nên mới rời đi trấn nhỏ, hiện tại lại xảy ra loại chuyện như vậy, anh ta đương nhiên sẽ không muốn quay về thành Tumaco.

Suzie vội vã ôm chồng mình: “Darling, cho dù anh có nguyện ý em cũng sẽ không cho anh đi!”

Tal lại nói với Yannick: “Thần quan Hill, hiện tại thành Tumaco đều bị các pháp sư khống chế, tôi cũng không biết bọn họ có thể đến trấn nhỏ này bắt người hay không, ngài có muốn tìm nơi nào đó để ẩn nấp?”

Những người khác cũng đều khuyên nhủ: “Đúng vậy thần quan Hill, nếu không ngài đến nhà chúng tôi ở một thời gian đi?”

Yannick thật ra vẫn rất bình tĩnh: “Ở chỗ tôi còn có hầm, dọn dẹp một chút liền có thể ở tạm, hơn nữa nơi này vốn vắng vẻ, cách chủ thành có mấy ngày lộ trình, bọn họ hẳn là cũng không thể đến nhanh như vậy.”

Thế nhưng Yannick đã quên, mấy ngày lộ trình chỉ là chuyện của những người bình thường như bọn họ, đối với pháp sư mà nói… người ta hoàn toàn không gặp loại cản trở này.

Vì vậy, ngay buổi tối hôm đó, khi y đang nằm trên giường ngủ thiếp đi không hề phòng bị, đột nhiên cảm giác được một thanh pháp trượng chỉa thẳng vào yết hầu, bên tai còn vang lên tiếng cười ác ý: “Oh! Nhìn xem chúng ta đã tìm được cái gì! Một thần quan?”

Thực sự quá không may! Yannick nghĩ thầm.

Ngày hôm đó đã được các sử gia hậu thế mệnh danh là ‘Khởi nguyên của hết thảy vĩ đại’, thế nhưng đối với thần quan Yannick mà nói, đây chỉ là một trong những ngày xui xẻo nhất trong đời y mà thôi

——————————

1/ Thần côn: Một cách gọi của những người lừa đảo buôn thần bán thánh, những hành vi giả vờ giả vịt chiếm đoạt lòng tin của người khác có liên quan đến tôn giáo hoặc những thế lực huyền bí.