Quyền Trượng

Quyển 2 - Chương 47



“Các người tìm được anh ấy ở đâu?” Sophia hỏi.

“Ở góc đường phía trước. Oh! Đúng rồi,” Fezel đào lại đào trong túi áo, moi móc nửa ngày mới ném ra một cục lông đen.”Còn có con mèo này, chính nhờ nó không ngừng kêu to mới khiến chúng tôi chú ý, do đó tìm thấy Yannick. Tôi liền mang theo nó trở về, mọi người có quen nó không?”

“Có chứ, nó là thú cưng của Yannick.” Sophia nhận lấy mèo con ôm vào ngực, không chút do dự cúi đầu hôn một cái. “Bé cưng, lần này bé thật sự đã lập công lớn!”

“Meo meo!” Đối với chuyện bị người đùa giỡn, mèo mun nhỏ nhìn qua có chút không tình nguyện, nó đạp đạp chân vài cái, lại nhìn thấy Yannick đã bị Chris ôm ngang mới an phận lại.



Yannick không biết mình ngủ đã bao lâu, lúc y tỉnh lại cảnh vật xung quanh đã hoàn toàn thay đổi.

Nệm chăn mềm mại dưới thân tản ra hương vị của ánh mặt trời, mèo con ghé vào ngay bên cạnh nhè nhẹ vẫy đuôi, nghiêng đầu nhìn y. Lò sưởi trong tường vang lên tiếng củi gỗ cháy lách tách, khiến cả bầu không khí trong phòng cũng tô đậm một loại khí tức ấm áp. Pháp sư hắc y đang ngồi trên chiếc ghế cạnh giường, tập trung tinh thần đọc sách.

Tất cả đều an bình yên tĩnh như vậy, cùng với tình huống ngàn cân treo sợi tóc trước khi y mất đi ý thức quả nhiên một trời một vực. Nếu như không phải cảm giác cả người đau xót vẫn cực kỳ cường liệt, Yannick gần như phải hoài nghi có lẽ mình chỉ là nằm một hồi ác mộng có lượng vận động hơi lớn mà thôi.

“Em đã tỉnh.” Pháp sư hắc y đặt quyển sách trên tay xuống, đưa qua một chén nước.

“Cảm tạ.” Yannick hơi ngồi dậy, tiếp nhận cốc nước uống cạn. “Chúng ta đang ở đâu?”

“Thành St Mery.” Thấy thần quan lộ ra vẻ kinh ngạc, pháp sư hắc y tiếp lời: “Em đã ngủ suốt ba ngày. Ba ngày trước La Serena đã luân hãm, chúng ta tiêu hủy truyền tống trận, thông qua hầm ngầm đi đến St Mery.”

“Vậy lối đi đó hiện giờ thế nào?”

“Đã chặn lại, dùng một pháp thuật hệ thổ liền giải quyết xong.”

Thần quan nhíu mày: “Vậy tình huống của St Mery thế nào?”

Đế quốc Garde là cường quốc thứ hai trên đại lục Olin, thành St Mery lại là thành bang lớn thứ hai của Đế quốc, nếu như ngay cả St Mery đều khó bảo trụ, như vậy tiền cảnh của Đế quốc liền cực kỳ kham ưu.

Chris nói: “Đế quốc đã phái một nhóm đông pháp sư và thần quan đến, đã trụ lại ở St Mery.”

Yannick nhướn mày: “Pháp sư và thần quan?”

Chris: “Giữa bọn họ cũng đã đạt thành hiệp nghị gì đó.”

Yannick biểu thị lý giải, cho dù cừu hận có lớn hơn nữa, chỉ cần tồn tại lợi ích chung liền có thể bắt tay hợp tác. Bất quá trong lòng mọi người đều rõ ràng, chỉ cần cừu hận của pháp sư và Giáo đình chưa được hóa giải, loại hợp tác này chỉ có tính ngắn hạn, không đáng để tâm, nói trở mặt liền trở mặt.

“Oh, vậy đạo sư thân ái, ngài có thể nói cho ta biết rốt cuộc ngài đã đi đâu không, ngay trước khi ta đi tìm ngài?” Yannick đặt cốc nước xuống, bắt đầu hưng sư vấn tội.

Chris mím môi, trong lòng hắn không phải không hối hận, chỉ là lời đến bên khóe miệng liền biến thành: “Ta đi vào rừng rậm Hắc Ám, đến cái hồ lần trước chúng ta đã đi qua. Đám xác sống này là từ đó bò ra, chúng phân thành hai hướng đi La Serena và trấn Tome, có hai ma vật phát hiện được ta, ta lập tức rời đi.”

“…” Y phát hiện vị đạo sư này thực sự không phải người am hiểu kể chuyện, một đoạn trải nghiệm kích thích mạo hiểm đến vậy cư nhiên bị đối phương dùng đôi ba câu lung tung giải quyết rồi, người nghe hoàn toàn chưa cảm nhận được một chút tư vị nào.

“Nói như vậy, cái hồ kia mới là thông đào giữa vị diện ma vật và đại lục Olin?” Yannick nói ra suy nghĩ của mình, thảo nào lần trước khi y hoài nghi pháo đài là thông đạo, gã ma vật trong xcs Azul lại nói y chỉ đoán đúng một phần nhỏ.

Bất quá, nếu như vậy lại càng khó giải quyết.

Bây giờ rừng rậm Hắc Ám khẳng định đã biến thành đại bản doanh của ma vật, còn có cả đám xác sống làm thế nào cũng giết không hết, muốn phong tỏa thông đạo —— cho dù hiện tại y còn xa xa chưa thể đạt đến đỉnh chóp trên bản đồ thực lực, nhưng cũng đủ để biết đây là nhiệm vụ vô cùng gian nan.

“Tôi có một nghi vấn, đám xác sống này không phải trước kia từng là nhân loại sao? Cho dù người mạo hiểm và binh sỹ thụ hại có đông đảo hơn nữa cũng không thể vĩnh viễn không dọn dẹp hết, vì sao lại không ngừng có xác sống mới xuất hiện?”

Pháp sư hắc y cũng suy nghĩ một chút, cẩn thận phân tích: “Nếu cái hồ kia đã có thể liên tiếp đến vị diện ma vật, vị tất chỉ có một lối ra như vậy, cũng chưa chắc chỉ liên tiếp đến một vị diện. Ngoại trừ xác sống hình người, ta cũng đã gặp ma vật cấp thấp, cùng với xác sống hình rồng.”

Hình rồng, khóe miệng của Yannick hơi co quắp, tưởng tượng đến cảnh một con rồng hư thối bay lượn giữa không trung, còn liên tục phun lửa… phỏng chừng lại tặng thêm một cái La Serena cũng không đủ cho nó hủy diệt đi?

“Được rồi… như vậy lúc tôi dùng quyển trục chạy qua, vừa vặn cũng là khi anh vừa rời khỏi tháo đài nọ?”

“Đúng vậy.” Chris nhíu mày, “Năng lực của hai ma vật đó phi thường đặc thù, bọn họ có thể thuyên chuyển ma lực tự thân của Azul và Lily, thậm chí còn cường đại hơn lúc bản thân chủ nhân sử dụng..”

“May mà cái quyển trục giá năm mươi đồng vàng kia không trực tiếp đem tôi truyền tống đến bên hồ nước, bằng không hiện tại tôi phỏng chừng có muốn nói chuyện với anh cũng không được!” Yannick nhịn không được châm biếm, cái này tuyệt đối là hàng nhái kém chất lượng, lần sau nếu để y gặp được ông chủ tiệm kia nhất định phải đánh cho một trận!

“Em đã chảy rất nhiều máu, y phục cũng rách, thế nhưng trên người không phát hiện miệng vết thương.” Pháp sư nói.

“Đúng vậy, ” Yannick xoa trán, “Tôi hình như được người cứu giúp, chỉ là tôi không biết thân phận của đối phương.”

“Xin lỗi.” Hắc y pháp sư lần thứ hai nghiêm túc nhíu chặt mày, biểu tình còn ngưng trọng hơn lúc nãy. “Tôi không nên để em lại một mình.”

Lời này muốn Chris tự mình nói ra quả thực có chút khó khăn, phải biết rằng hắn từ trước đến giờ chưa từng biểu đạt ý tứ tạ tội với bất kỳ ai, loại nghiệp vụ này đối với hắn mà nói thực sự không quá thuần thục. Thế nhưng từ khi nghe nói Yannick mất tích, trong lòng hắn vẫn có một cổ tâm tình không ngừng hành hạ, rốt cục một khắc khi nhận được thần quan đang mê man từ trong tay người khác, loại tâm tình kia liền đã đến cực hạn. Cũng may pháp sư điên cuồng học thuật trước giờ rất am hiểu khắc chế, không hề để lộ ra ngoài, cái đặc tính này chỉ cần dựa trên hành động và thái độ lãnh tĩnh hằng ngày của hắn đã có thể thấy được một hai.

Đến khi Yannick tỉnh lại, bất kể là sự oán giận nho nhỏ của đối phương hay là lúc mỉm cười trò chuyện vẫn không thể khiến tâm tình của Chris triệt để bình tĩnh, trái lại càng khiến máu huyết trong người hắn càng thêm sôi trào, hơn nữa dần dần thiêu đốt đến tột đỉnh.

Chỉ có thể nói, pháp sư hắc y đã dùng gương mặt tê liệt của mình ngụy trang quá thành công, ngay cả thần quan cũng không nhận ra tâm tình chân thật từ trên mặt hắn.

“Oh, không sao cả,” Thần quan nhẹ nhàng nói, “Anh không cần vì việc này mà xin lỗi, phải biết rằng, tôi mới là người chủ động muốn tìm anh…”

Lời còn chưa nói xong, đôi mắt thần quan bỗng dưng hơi trợn tròn nhìn gương mặt chợt phóng đại phía trước, biểu tình cũng ngưng đọng lại trong một khắc này.

Hai cánh tay của y bị gắt gao khóa lại không thể động đậy, mà thân thể bởi vì đang nửa ngồi trên giường cũng không có cách dùng lực, chỉ đành mềm mại dựa vào gối đầu phía sau, cộng thêm sự tương tác của sức hút trọng lực khiến Yannick trong nháy mắt liền trở nên phi thường bị động.

Mà người vốn nên vĩnh viễn mặt không đổi sắc, lúc này lại dùng một loại nhiệt tình cực kỳ không phù hợp nghiền ép môi lưỡi của y, sự nóng bỏng này khiến cho người chết cũng vô pháp thờ ơ —— huống hồ y cũng không phải người chết!

Yannick đã hoàn toàn quên mất phản ứng, có lẽ nên nói, y đã quên mất cần phải phản ứng thế nào, trong suốt khoảng thời gian chừng nửa phút kế tiếp, thần quan như bị vây vào cõi thần tiên, cứ thế để mặc cho người đang đè nặng trên cơ thể mình muốn làm gì thì làm, cho dù đối phương có dùng đầu lưỡi luồn vào miệng của y, cuồng nhiệt nhấm nháp từng phân từng tấc.

Hóa ra tinh thần nghiên cứu của vị đạo sư này hoàn toàn không chỉ biểu hiện trên lĩnh vực học thuật, loại kỹ thuật này tuyệt đối không giống người mới học nghề nha!

Oh không! Hình như có cái gì sai sai!

Đợi một chút, có lẽ y nên phản ứng như thế này: Hét to một tiếng, đẩy hắn ra, sau đó che ngực ôm mặt khóc lóc chạy ra ngoài?

Cũng không đúng nha, y cũng không phải phụ nữ, dựa vào cái gì trong loại chuyện này phải đóng vai bên nhu nhược?

Là đàn ông nên chiến đấu thống khoái một chút đi!

Tư duy triệt để nhảy vọt, thần quan lập tức thực hiện một lần đại nghịch chuyển, y trở tay đè lên tay của pháp sư hắc y, dùng thân thể kéo mạnh xuống, cổ hơi ngẩng lên, không chỉ nghênh hợp nụ hôn của đối phương mà còn đảo khách thành chủ, không chút nào vô lễ đáp trả sự xâm lược nhiệt tình của người nọ.

Trong lúc nhất thời, hai người hôn đến tối tăm trời đất, khó bỏ khó phân, từ bên này giường lăn đến bên kia giường, rất có khí thế lau súng cướp cò.

Mèo mun nhỏ trợn mắt há mồm thiếu chút nữa cái đuôi cũng đã bị đè, lập tức meo một tiếng nhảy xuống giường, hai mắt phun lửa nhìn đôi gian phu dâm phu đang lăn lộn.

Meo! Ông đây còn chưa chân chính ăn tới, thế nào lại bỗng dưng bị người khác đoạt trước, sớm biết như vậy lúc đó cho dù liều mạng nhìn xác sống xông tới hắn cũng phải đem người đưa vào lữ quán làm một lần!!!

Mèo mun xù lông không ngừng gầm gừ, ngại vì hiện tại nếu đổi thành hình người sẽ đưa đến phiên toái lớn hơn nữa, nó chỉ đành nhảy trở lên giường, vươn móng vuốt đánh về phía Chris, ý đồ lưu lại năm đạo vết tích xinh đẹp trên gương mặt chướng mắt của pháp sư hắc y.

Chỉ là, hình thể của mèo và người dù sao cũng có chênh lệch khá rõ, nếu người này đồng thời còn là pháp sư mà nói…

Chris một tay ôm chặt người đẹp trong ngực, ngay cả đầu cũng không thèm quay lại, trực tiếp cầm pháp trượng điểm về phía sau một chút, mèo mun nhỏ lập tức hóa đá giữa không trung, phịch một tiếng biến thành điêu khắc hình mèo ngã ra đệm giường, lại lăn lông lốc rơi thẳng xuống sàn.

Mèo mun: “…”

Giờ khắc này, nó đang dùng ngôn ngữ thông dụng trên đại lục Olin, liên tiếp biểu đạt hoạt động tâm lý trong lòng. Tổng kết lại kỳ thực chỉ có một nghĩa, chính là:

Ôi cái đệt!

May là đến lúc này, sóng não của quý ngài thần quan thân ái rốt cục cũng khôi phục bình thường, ý thức được phương thức phản ứng của mình cũng hoàn toàn không được đúng đắn, y vội vàng đẩy pháp sư hắc y ra, thuận tiện lau miệng, sau đó bi ai phát hiện đôi môi của mình vừa sưng vừa nóng.

“Khụ, rất xin lỗi…vừa rồi chỉ là ngoài ý muốn, tôi không biết thế nào…” Có lẽ là dư chấn hậu thương tổn, nghe nói một người sau khi trải qua sự kiện trọng đại, bởi vì tâm tình bị kích động quá độ nên có thể làm ra một ít hành động khiến người bình thường khó thể lý giải. Yannick có chút xấu hổ, cố gắng tìm lý cho cho mình.

Xét thấy biểu hiện vừa rồi của mình lúc hậu kỳ có chút không chịu thua kém, dẫn đến y hoàn toàn chẳng có cách nào đường đường chính chính bày ra thái độ của người bị hại, vì vậy y liền quyết định qua loa cho xong, lừa dối quá quan.

“Đây không phải ngoài ý muốn.” Y dù muốn lăn lộn nhưng Chris lại không cho phép. “Tôi hôn em, em cũng hôn tôi.”

“Em xem,” Pháp sư hắc y phảng phất còn cảm thấy nói như vậy chưa rõ ràng, lập tức dùng gương mặt tê liệt nói ra những lời thiếu chút nửa đã khiến thần quan hộc máu. “Môi của em không phải cũng bị tôi làm sưng lên rồi sao.”

“…” Biểu tình của thần quan có chút đờ đẩn. “Nhưng mà tôi chỉ thích phụ nữ.”

Hắc y pháp sư: “Em là thần quan, không thể kết hôn.”

Thần quan hoàn toàn không ý thức được nguy hiểm đang đến gần, rất tự nhiên tiếp lời: “Vậy cũng có thể có nhân tình mà!”

Ánh mắt của pháp sư hắc y thoáng cái trở nên âm trầm: “Ta hối hận.”

Thần quan: “??”

Pháp sư: “Khi đó thật không nên để em lựa chọn, nên trực tiếp ký khế ước bạn lữ là được rồi!”

Thần quan: “Cái gì? Anh không thể… Ưhm!!”

Y đã không thể nói bất kỳ lời giận dữ gì, bởi vì đôi môi của y lần nữa bị khóa lại, thân thể cũng trực tiếp bị đè nặng xuống giường, pháp sư hắc y hoàn toàn cuồng hóa giống như đang gặm nhắm một đạo mỹ vị, không hề buông tha bất cứ bộ vị gì trên người y.