Sản Bào

Chương 4



Edit: Sakura Trang

“Ư… Ư…”

Phân thân cứng rắn cực nóng giống như cọc gỗ ôn nhu vững chãi xâm nhập bên trong. Dương Lịch Thanh ôm bụng bầu của mình, tránh cho nó lay động mạnh theo thân thể  mình. Lý Vi khắc chế rất nhiều so với những lần làm tình trước kia của bọn họ, động tác không nhanh nhưng mà mỗi một lần giống như muốn đi vào chỗ sâu nhất trong cơ thể.

Vách tường bên trong của Dương Lịch Thanh trơn ướt dính nhão, toàn bộ vách huyệt đã chuẩn bị kỹ càng cho thai nhi thông qua, trở nên cực kỳ co dãn. Giống như sẽ tự động hút vào, Lý Vi bị bên trong của cậu bao bọc, mất thật lớn kiềm chế mới không dùng hết sức rút ra đâm vào.

Lúc này Dương Lịch Thanh, làn da bánh mật toàn thân bởi vì sung sướng mà nhiễm lên một tầng đỏ ửng, đèn chiếu rọi xuống khiến lớp mồ hôi phủ trên tầng đỏ ửng này phát sáng, trở nên óng ánh. Theo góc độ của Lý Vi nhìn gò má cậu, mắt sáng hẹp dài nửa khép, mồ hôi khiến lông mi dày ướt nhẹp, nhìn rõ từng sợi.

Nhăn mày, giống như đang hưởng thụ lại như đang chịu đựng. Rên rỉ không ngừng theo môi mỏng khêu gợi tràn ra. Biểu cảm này, Lý Vi nhìn qua vô số lần, mỗi lần nhìn đều đưa tới anh càng thêm hưng phấn và thỏa mãn. Người đàn ông đẹp trai khêu gợi này, sẽ có vẻ mặt như thế là bởi vì chính mình, tình dục và khoái cảm của cậu đều được anh gợi lên, chỉ có chính mình mới có thể để cho cậu có sự thoả mãn lớn như vậy! Quy đầu xẹt qua điểm mẫn cảm bên trong, hôn dầy đặc không ngừng rơi xuống trên vai, gáy, cổ, lỗ tai.

Lý Vi đưa tay cầm tay vợ, nắm chặt, lại đặt tay hai người lên trên bụng cao vút của vợ. Chỗ đó, dưới bụng hơi mỏng, có đứa bé cùng máu mủ với bọn họ, là chứng minh cho kết tinh tình yêu của hai người. Thân thể bọn họ kết hợp, giống như ba người gắn vào một chỗ, bất kỳ chuyện gì đều không thể tách bọn họ ra.

||||| Truyện đề cử: Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo) |||||

Dưới thân Lý Vi không ngừng hoạt đọng, theo xâm nhập không ngừng, giống như đụng chạm vào vật gì đó mềm mại. Dùng quy đầu nhẹ nhàng đỉnh vào, màng dính mềm mại bị anh đẩy nhẹ nhàng rụt về. Lý Vi rõ ràng đó là miệng tử cung, bởi vì sắp sinh sản, đứa bé đã hoàn toàn vào chậu, rơi xuống dưới đáy tử cung của Dương Lịch Thanh, miệng tử cung cũng hạ thấp xuống theo. Nghĩ đến chuyện mình và đứa bé chỉ cách một tầng vách tử cung, Lý Vi đột nhiên trào lên tâm tư trêu đùa. Một cái dùng sức thẳng tiến, phân thân cắm vào dưới đáy, quy đầu đụng vào trong tử cung mềm mại.

“Ừ, a!” Vốn đang rên rỉ nho nhỏ Dương Lịch Thanh giống như bị bỏng, kêu lớn.

“Ừ… Ừ! Anh, Anh làm gì…Đừng… Đừng ở đằng đó…”

“Anh đụng phải miệng tử cung của em, mềm mại, chạm vào thật thoải mái.” Quy đầu của Lý Vi không ngừng va chạm đẩy chướng ngại vật đi vào miệng tử cung Dương Lịch Thanh.

“Đừng, đừng đụng vào chỗ đó… A! A, dừng, dừng lại… Ư! Ư…”

Toàn thân Dương Lịch Thanh run rẩy, hoàn toàn không cách nào khống chế giọng của mình. Cậu không nghĩ mình sẽ nhạy cảm như vậy, mỗi một cái nghiền ép giống như bị bỏng vậy, khoái cảm trong nháy mắt chiếm hết đại não, lý trí bay cao. Mỗi lần Lý Vi đụng vào trong tử cung cậu, bảo bảo bên trong giống như cũng bị đụng vào hơi di chuyển. Cậu sắp không chịu nổi rồi.

“Thoải mái đi, bảo bối, anh không nghĩ tới em sẽ nhạy cảm như vậy, anh đụng em như vậy thoải mái chứ.”

“Ư, ư! … A… A a… Ô… Ừ ừ.”

Dương Lịch Thanh muốn nói cẩn thận bảo bảo, thế nhưng là cậu hoàn toàn không cách nào trả lời vấn đề của anh, cậu không cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, phân thân cậu ngẩng cao, đã sắp đạt tới điểm giới hạn rồi.

Lý Vi bắt lấy phân thân cậu, theo bản thân luật động dùng sức xoa nắn, không bao lâu một dòng dịch ấm bắn vào trong lòng bàn tay mình. Lý Vi cũng không hề giày vò cậu, vài cái luật động thật sâu, cái cuối cùng như muốn khảm vào miệng tử cung Dương Lịch Thanh, tiếp theo liền phóng ra tinh hoa của mình.

Lúc cao triều đến đầu óc Dương Lịch Thanh trống rỗng, cả người giống như đám mây trôi lơ lửng. Từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, dường như không biết bản thân ở phương nào. Lý Vi ôm cậu, nhưng cũng không rút phân thân ra, mà là theo hô hấp động nhẹ nhàng, quy đầu như có như không co qua miệng tử cung. Dương Lịch Thanh cũng theo anh cọ xát rên nhẹ.

Đợi bình phục một chút, Dương Lịch Thanh không khỏi có chút hối hận. Quá, quá điên cuồng, ở ngay trên giường bệnh trong bệnh viện, vào lúc sắp đẻ nữa chứ! Nhưng mà trận làm tình vừa rồi thật thoải mái vui sướng, khiến cho toàn thân cậu đều bao phủ trong cảm giác ấm áp, bay bổng.

“Anh làm loạn quá rồi! Làm bảo bảo bị thương thì sao đây.” Dương Lịch Thanh vẫn không nhịn được phàn nàn.

“Anh cũng muốn cho bảo bảo nhanh chóng ra ngoài thôi.” Thè lưỡi liếm hôn vành tai, ngón tay Lý Vi chậm rãi lướt qua toàn thân dựng phu.

“Không phải vừa nãy anh đang gõ cửa gọi bảo bảo ra còn gì.” Lý Vi cười không đứng đắn, dưới thân bỗng thúc một cái.

“Anh, ưm!…” Bên dưới hai người vẫn đang dính sát, một cái động nhỏ cũng cảm nhận được rõ ràng.

Dương Lịch Thanh cảm giác phân thân cực nóng của Lý Vi vẫn chưa mềm xuống, không dám động tác quá lớn. Lý Vi cũng không muốn hao phí quá nhiều thể lực Dương Lịch Thanh, hai người cứ gắn bó như vậy nằm một lúc. Tay vuốt ve đến bụng lớn mềm mại của vợ, Lý Vi vòng vòng quanh rốn Dương Lịch Thanh.

“Có phải bảo bảo ngủ đông rồi không, sao gọi nhóc như vậy rồi mà còn không thấy động đậy gì vậy.”

Giống như đáp lại lời Lý Vi, cái bụng mềm mại dưới lòng bàn tay Lý Vi đột nhiên co rút lại trở thành cứng ngắc. Đồng thời Dương Lịch Thanh cũng rên lên.

P/s: Trong raw tác giả gọi thụ là mẹ nhưng ta đã edit thành ba ba vì nghĩ con trai gọi mẹ hơi kì, nhưng đây là truyện sản nhũ, nghĩa là thụ có ngực và có sữa, cho con bú, không khác gì phụ nữ cả, kiểu như truyện ABO ấy, trong truyện ABO thì thụ được gọi là mẹ mà nên trong truyện này ta lại chuyển về xưng hô cha mẹ thì sẽ hợp lí hơn