Thông tin truyện

Sau Khi Nam Khôi Cùng Bàn Ngã Ngựa

Sau Khi Nam Khôi Cùng Bàn Ngã Ngựa
Nguồn: Nguyettinhhoanh.wordpress.com
Trạng thái: Đang ra
Hãy là người đầu tiên đánh giá!
Tên gốc: (Điện cạnh) Giáo thảo ngồi cùng bàn quay ngựa sau thế nhưng là… (校草同桌掉马后竟然是… [电竞]) - Thính Đồng Thoại (听童话)
Thể loại:  Võng du, Vườn trường, Oan gia, Tình yêu trong sáng, Chủ thụ, cạnh kỹ (Esports), ấm áp, cường cường, HE
Tình trạng bản gốc: Hoàn 101 chương + 3 phiên ngoại
Nguồn: Tấn Giang
Editor: @_Annne_
Bìa: Baleine Bleue

Văn án

Trường trung học phổ thông Vân Lập có hai nhân vật vô cùng nổi tiếng, dều là giáo thảo của trường, mà hai người này lại nhìn nhau không vừa mắt, cứ chạm mặt nhau là như hai tinh cầu va chạm nhau, trời long đất lở.

Lâm Đăng Nhất, một người thanh lãnh, phong thái tuyệt hảo, như thế gia công tử, người có thể đi qua vạn bụi hoa, thế nhưng không vương một chiếc lá

Dụ Trạch Niên, một người hay cười, tuấn tú tiêu sái, thân hình thon gầy, như công tử hào hoa, người đi tới đâu là gieo rắc đào hoa tới đóRõ ràng hai người đều là nhân vật gây sóng gió ấy thế mà trời sinh không hợp nhau. Các thầy cô đau đầu, hiệu trưởng cũng đau đầu, mọi người cùng đau đầu.

Sau đó hai người lại ngồi cùng một bàn.

Thầy cô tức giận: “Hai người ngồi với nhau đến lúc giảng hòa cho tôi!”

Hai người trở thành bạn cùng bàn: …

——

Giới Esport cũng có một cặp đối thủ khét tiếng.

DD và Niên Đại Gia là hai đại thần siêu nổi tiếng và bí ẩn. Hai người ở hai đội khác nhau và chưa từng gặp mặt bao giờ, chỉ vì một lần ngoài ý muốn, hai người trở thanh kẻ thù truyền kiếp, từ đó gặp một lần là đỏ mắt giết nhau, giết đến nỗi phòng phát sóng trực tiếp bùng nổ mấy lần.

Như một sự tinh cờ —– Hai người họ gặp nhau trong trận chung kết năm nay.

Không khí của hiện trường trận chung kết dâng cao tận đỉnh, hai chiến đội tham gia thi đấu cúi chào lẫn nhau.

DD cúi đầu.

Niên Đại Gia cúi đầu.

Ngẩng lên cùng lúc.

Một người không còn lạnh lùng xa cách nữa mà thay vào đó chửi bậy một câu.

Một người không còn cười như gió thoảng nữa mà trực tiếp chết lặng.

Hôm đó, hàng vạn khán giả chứng kiến cảnh hai nam thần suýt nữa lao vào đánh nhau trên sân.

Không chỉ như vậy, thi đấu chính thức còn làm người xem trợn mắt há mồm hơn.

Sau khi thi đấu xong, hai người họ lao thẳng vào khách sạn đánh nhau long trời lở đất, hai đoàn người đứng trước của phòng anh nhìn tôi tôi nhìn anh mà không dám vào can.

Ngày hôm sau.

Giám đốc khách sạn khóc cạn nước mắt nước mũi: “Huhuhuhu, các cậu đánh nhau thì đánh nhau đi, phá giường của tôi làm gì.”

[ Tiểu kịch trường ]

Văn phòng trường.

Thầy giáo hừ lạnh: “Làm hòa chưa?”

Hai người nào đó gật đầu.

Thầy giáo: “Biết yêu thương lẫn nhau chưa?”

Gật đầu tiếp.

Vừa rời khỏi văn phòng, Dụ Trạch Niên đã đè lên người Lâm Đăng Nhất, cố ý trêu chọc bên tai cậu: “Đừng nhúc nhích, thầy cô bảo chúng ta phải yêu thương lẫn nhau.”

“Bạn trai à, đến hôn anh một cái nào.”

*Hai giáo thảo & Hai đại thần

*Áo choàng dù chết cũng không muốn để rơi nhưng cuối cùng rơi đến chẳng còn gì để mất.

*Yêu nhau đến tận giường ngủ.

*Lâm Đăng Nhất (Thụ) & Dụ Trạch Niên (Công)

*Không phải nguyên mẫu truyện Esport, cuộc sống là chính, thể thao điện tử là phụ, hai thiếu niên cùng nhau trưởng thành, cứu rỗi lần nhau.

*Một bộ truyện ngốc nghếch vui vẻ, đừng áp dụng vào hiện thực, từ chối ghép logic vào, chỉ mang lại tiếng cười thôi.

Tóm gọi lại một câu: Anh còn dám mặc thêm áo choàng nữa không?

Ý chính: Cùng nhau trưởng thành, theo đuổi giấc mơ.

Các chương mới nhất

Bình luận truyện