Sau Khi Nữ Chính Tỉnh Lại

Chương 29: Tên thủy tổ này giả vờ đứng đắn (5)



Edit: Sil

Dân mạng sục sôi trên khắp cả nước vốn nên ăn mừng lại vì hai bài đăng Weibo này của Chính phủ mà im lặng trong một thời gian ngắn.

Tang La tựa lên chiếc ghế xô-pha mềm mại thoải mái trong phòng ngủ của mình, lên mạng quan tâm đến sự kiện này, nhìn nhiều dân mạng đột nhiên câm nín, lộ ra nụ cười trên nỗi đau của người khác. Cô đã sớm muốn làm vậy, ai thánh mẫu thì người đó làm, đừng chỉ mạnh miệng không, muốn của người phúc ta*.

*) Của người phúc ta: lấy của cải của người này đem cho người khác, mình chẳng mất gì mà còn được tiếng là phúc đức.

(Nguồn: Internet)

Anh nói có thể cải tạo được, vậy thì anh cải tạo đi, đất nước sẽ đưa cho anh tiền trợ cấp, nếu anh thật sự có thể cải tạo ác ma thành thiên sứ, vậy thì đó chính là công đức của anh, nếu như không làm được còn bị hại, vậy cũng có thể dạy cho mình và những người khác một bài học, để cho họ biết, sau này lại dùng não trước khi nói và làm.

Mà các Đại thần đều vô cùng hài lòng với chuyện này, ai sẽ không hài lòng đây? Đầu tiên là Quốc vương đã huỷ bỏ tử hình cho đám trẻ con, đây đã đủ để khiến tất cả mọi người đội ơn! Hơn nữa chuyện này quả thật đã là vẹn cả đôi đường, vừa giải quyết được sự phẫn nộ của dân chúng lại có thể sắp xếp cho đám trẻ con này. Dù sao đưa chúng vào bất cứ cô nhi viện nào cũng sẽ khiến mọi người lo lắng chúng sẽ nhuộm đen những đứa trẻ khác, hơn nữa các mẹ trong cô nhi viện cũng không quản lý được, tách ra một kèm một là không thể tốt hơn.

Mà sau khi mạng Internet im ắng được một thời gian ngắn, các cuộc bàn tán lại càng thêm sôi nổi.

Có người hò hét hoan hô, cảm thấy biện pháp này rất hay, có người lại vội vàng xóa những lời nói của mình trên mạng đi, chỉ lo bản thân được like quá nhiều, cũng có người vội vàng bỏ like, chỉ lo mình bị chọn trúng vì like quá nhiều. Có người lại nhận ra những hành động này, liền châm biếm.

“Đến đây, đến đây, đến đây nào @dê nhỏ thích ăn cỏ, @Mẹ Lôi Lôi, @Tôi muốn Coca lẫn tà tữa, mau phát huy sự lương thiện chính nghĩa của các người đi, nhận một đứa con về nuôi đi!”

“Các người tốt lương thiện ơi, mau đến đây, mau chứng minh cho Quốc vương xem quyết sách của các người tốt hơn so với ngài ấy không! Mau mang đám trẻ ấy vể nhà nuôi dưỡng thật tốt, xây dựng lại tam quan!”

“Ha ha, có chuyện gì vậy? Những người trước kia lên đây làm ầm làm ĩ nhất tại sao lại đều không thấy tăm hơi mất rồi? Quốc vương đã hủy bỏ tử hình theo ý các người, còn không mau đi tạ ơn?”

“Là chị gái của viên cảnh sát bị giết trong đoạn phim, tôi chỉ muốn nói, mau dẫn chúng về nhà đi, còn tiện nhắc cho các người, buổi tối ngủ đừng quên khóa cửa kỹ càng đấy!”

Cũng có người ủng hộ với quyết định trước đây của Quốc vương, chỉ là tiếng nói của họ bị làn sóng phản đối áp xuống tới rất nhỏ, thậm chí một khi lên tiếng còn có thể bị bắt được, bị dạy dỗ quở trách. Hiện nay thì ngược lại.

Nếu không thấy được đoạn phim quay cảnh công an phòng chống ma túy bị sát hại kia, có lẽ đám giả nhân giả nghĩa còn có thể lớn tiếng, nhưng sau khi nhìn đoạn phim đó, thấy khuôn mặt bị máu bắn tung tóe, dáng vẻ chém xuống không hề nương tay của “đám trẻ” kia, nghĩ tới việc chúng sẽ ở tại nhà họ, sao buổi tối có thể ngủ được đây? Cho dù không suy nghĩ cho mình, con của họ phải làm sao bây giờ? Người nhà của họ phải làm sao bây giờ? Chẳng ai có gan dám tùy tiện lên tiếng nữa, chỉ sợ phát ngôn sẽ không cẩn thận bị theo dõi, Chính phủ sẽ trực tiếp cho họ nhân nuối một đứa trẻ. Với tính cách của Quốc vương, chuyện này hoàn toàn có khả năng xảy ra. Vậy nên rất nhiều người đều lúng ta lúng túng không dám mở lời.

Tình huống đảo ngược quá trào phúng, rất nhanh trên mạng đã nổi lên phong trào châm biếm đám anh hùng bàn phím giả nhân giả nghĩa. Có người đã sớm nhanh tay chụp lại những bình luận có lượt thích đạt top ở mỗi topic, lại nhìn vào hình ảnh bình luận đã bị đám người này xóa đi của hiện tại, ai trong số đó đều bị dán vào cái mác “bọn thánh mẫu giả nhân giả nghĩa”, bị toàn bộ cư dân mạng trào phúng tập thể.

Eno đến tìm gặp Ainold khi bài Weibo này còn chưa được đăng tải, vậy nên anh ta cũng không biết tình hình trên mạng sắp bị đảo ngược, liền tìm gặp Ainold như theo kế hoạch, mang biểu cảm đầy bi thống và không nỡ quỳ xuống cầu xin Ainold tha cho những đám trẻ kia, sau đó theo đúng như dự đoán bị mấy vị Đại thần đến báo cáo công vụ trước mặt dạy dỗ một hồi. Anh ta vốn nên thấy lúng túng, nhưng khi thấy các Đại thần nhìn mình bằng ánh mắt phức tạp, lại cảm thấy họ đang không đành lòng với mình, nghĩ tác dụng to lớn của đoạn video này, anh ta ngược lại liền càng thêm đắc ý.

Ainold nhìn Eno đang nằm trên mặt đất không dậy nổi, hỏi anh ta: "Sau khi bỏ tử hình cho đám trẻ kia, cậu thấy nên xử lý chúng ra sao?"

Eno gian nan lại vẫn đầy chính nghĩa nói: "Hàng năm đưa tiền cho các tổ chức cứu trợ, đủ để nuôi thêm mấy đứa trẻ."

"Ồ? Vậy thì nếu chúng thấy được những đứa trẻ mình không thích trong cô nhi viên, hoặc không thích những vị quản giáo quá nghiêm khắc, giết những đứa trẻ vô tội hoặc người lớn thì phải làm sao?"

Eno: "Không đâu, không có người lớn ra lệnh, tại sao chúng sẽ làm ra chuyện như vậy? Mong cha cho chúng một cơ hội!"

"Nói cách khác, đề nghị của cậu hoàn toàn xuất phát từ ý kiến chủ quan, không hề cẩn thận lên kế hoạch thu xếp cho chúng. Cậu vừa không phụ trách với những người vô tội, cũng không thể phụ trách với những tên tội phạm nhỏ tay dính máu. Cậu chỉ muốn khua môi múa mép, lấy lòng quốc dân." Ainold ngồi trên vương tọa, mặt không cảm xúc nhìn xuống Eno ở phía dưới.

Eno sửng sốt, "Cha..."

"Tôi rất thất vọng với cậu, cậu thậm chí còn ngu xuẩn hơn Vương nữ chưa bao giờ rời Vương cung, cút xuống đi."

Sau khi Eno bị đuổi xuống mới nghe được biến hóa trên mạng từ miệng Annie đang cuống cuồng, vội vàng nhận lấy điện thoại nhìn, thực sự suýt thì ngã ngửa. Sao lại như vậy?! Tại sao sự việc lại đột nhiên thành ra như vậy? Điều tra tại sao Ainold lại thu lại ý chỉ, phát hiện lại là vì Tang La! Biện pháp này cũng là cô ta nghĩ ra cho Ainold!

Annie còn cuốn hơn cả Eno, bởi vì chuyện này đã chệch khỏi đường ban đầu.

“Sao lại như vậy? Lần này phải làm sao bây giờ? Chúng ta đã thay đổi quá nhiều, gây nên Hiệu ứng bươm bướm sao?”

Hệ thống nhớ tới một loại sự kiện sinh ra sau khi cốt truyện mất khống chế, trong lòng cũng bồn chồn, khẩu khí cũng trở nên không tốt: “Ai bảo cô tạt hồng trà lên người Tang La! Nếu cô không tự tiện quyết định, khiến cô ta tức giận đến thế, để cô ta chạy đi thân thiết với Ainold?”

Có đánh chết nó cũng không ngờ được chuyện người trong mắt nó chỉ là một nhân vật trong cốt truyện sẽ có được ký ức của 10 kiếp như vậy. Hiển nhiên là vì vụ hồng trà kia, Tang La thấy Eno thiên vị Annie, bị chọc tức, liền cố ý lạnh nhạt Eno thân thiết với Quốc vương. Giống như đứa con gái ấu trĩ cãi nhau với người yêu liền cố ý thân thiết với người đối phương ghét, dùng chuyện này để kích thích bạn trai vậy.

Annie thấy nó không vui, liền vội vàng xin lỗi: “Sau này tôi sẽ không như vậy nữa.”

“Quên đi, chuyện đã đến nước này, bảo Eno đi dỗ dành Tang La đi.”

Không cần Annie nói, Eno cũng sẽ tự đi làm, dù sao anh ta cũng biết Tang La là Ca giả của Ainold. Mười một năm trước, do đám Con bệnh Huyết tộc tàn sát bừa bãi, anh ta và Ainold đều không thể không ra ngoài đi săn vào buổi tối, anh tận mắt nhìn thấy ông ta cứu Tang La, vị Quốc vương tàn bạo lạnh lẽo hoàn toàn không đặt con người vào mắt này xách theo cô cả buổi, cuối cùng còn cứng đờ ôm cô vào lồng ngực lạnh lẽo, mang cô về Vương cung thì đã hoài nghi.

Có rất ít Huyết tộc tìm được Ca giả của mình, ít đến mức "người yêu trong định mệnh" cũng đã trở thành truyền thuyết trong số họ. Hơn nữa Ainold lại còn là Thủy tổ, đã lớn tuổi lại mạnh mẽ, cao quý lại tàn bạo, chẳng ai móc nối chuyện tình yêu với ông ta. Vậy nên cho dù Quốc vương có dung túng chiều chuộng Tang La, chẳng ai sẽ nghĩ tới chuyện cô là Ca giả của ông ta, chỉ cảm thấy có lẽ Quốc vương khá yêu thương con gái.

Cô ta là người duy nhất trên đời có thể uy hiếp được Ainold. Anh ta cần cô đứng về phía mình.

Eno vội vàng đi đến phòng của Tang La, Tang La đang kéo dãn cơ thể, cũng chuẩn bị cho việc anh ta sẽ tới.

"Tang La, em vẫn còn ở giận anh sao?" Anh ta lộ ra biểu cảm bất đắc dĩ lại khổ sở.

Tang La đang ép chân, nghe vậy liền kinh ngạc nhìn anh ta, "Em giận anh cái gì cơ?"

"Là vì Annie sao? Ôi, anh biết rồi, nếu em thật sự ghét Annie đến vậy, anh sẽ bảo cô ta sống ở trường, không dẫn cô ta về Cung, được không?" Anh ta nói, lại đưa tay định vuốt đầu Tang La.

"Không cần, em đã nhận ra vấn đề rồi." Tang La dừng lại, giả vờ như không hề để ý tránh đi bàn tay anh ta, nói với giọng điện thoáng tiếc nuối: "Vì cho tới nay em chỉ có một ngươi bạn và anh trai là anh, nên mới có ham muốn sở hữu mạnh mẽ như vậy với anh, đố kị với cả một con hầu bên cạnh anh, chỉ lo cô ta sẽ cướp anh đi, em sẽ không bao giờ được ỷ lại anh, những lúc khổ sở sẽ không có người để bày tỏ nỗi lòng, những lúc cũng không có người để chia sẻ niềm vui..."

Eno thầm vui vẻ, đang định lên tiếng liền bị cắt ngang khi Tang La đột nhiên cất cao giọng sung sướng nói: "Vậy nên em đã thử đi thân thiết với cha, kết quả phát hiện ra người rất tốt đó!"

Biểu cảm của Eno ngay lập tức cứng đờ.

"Em mới biết hóa ra cha thực sự rất yêu mình, em nói với người mình muốn học thuật săn bắn Con bệnh Huyết tộc, còn quá đáng yêu cầu ngài tự mình dạy cho em, ngài cũng không từ chối! Bị em cầm tay cũng không hề tức giận, em tự tiện tham chính đưa ra ý kiến, ngài cũng không trách cứ em, khác hẳn với ý nghĩ của em, cho rằng người không thích em, chỉ đưa em về đây vì cần một hậu duệ. Sớm biết vậy em nên sớm thân thiết với người hơn nữa, như vậy là em có thể đi học cùng với anh." Tang La nói với khẩu khí ngây thơ lại sung sướng, còn thoáng chứa đựng tình cảm quấn quýt với cha.

Về phía Eno, anh ta không ngờ được trong một thời gian ngắn như vậy, thái độ của Tang La đối với Ainold đã biến hóa nghiêng trời lệch đất.

"Thật, thật sao?" Anh ta khó khăn nói.

"Đúng vậy!" Tang La không chút do dự.

Eno rời đi, vẻ mặt cực kỳ khó coi. Tang La dễ dàng thay đổi thái độ với Ainold như vậy, anh ta cảm thấy nỗ lực trong nhiều năm qua như vậy của mình năm đều đổ sông đổ bể, thậm chí vì vậy mà không kìm được trút giận lên Annie, nếu cô ta không bất cẩn như vậy, sự tình sẽ không ngay lập tức mất khống chế như vậy!

Tang La thấy mình đã dùng lý do hợp lý đuổi Eno đi, cũng đổi chân trên đệm, khoái trá ngâm nga, tiếp tục giãn người. Tuy cô đã có ký ức, cũng có được kỹ thuật, nhưng tố chất cơ thể vẫn không đuổi kịp được.

Họ không biết, Tang La trên bức tường bên ngoài phòng ngủ của Tang La, một con dơi màu đen đang yên lặng treo bên ngoài, phía dưới là đội hộ vệ tuần tra của Vương cung và đám nhân viên vẫn đang bận rộn với công việc.

Đợi đến khi Tang La tập xong, ngâm mình tắm rửa trong bồn tắm mát-xa lớn như chiếc bể bơi nhỏ, nằm ở trên giường lướt điện thoại, thoáng nghĩ đến ông xã, rồi dần thiếp đi.

Sau khi cô thiếp đi, con dơi nọ mới yên lặng bay vào.

Ánh trăng xuyên qua cửa sổ hội tụ trên giường, chiếc bóng kia cũng kéo dài trên chiếc giường hơi phồng lên, hoàn toàn bao phủ lấy cô.

Quốc vương đã khá thuần thục cúi người xuống, to gan lại si mê hít hà lấy mùi hương của cô trong màn đêm không có ai hay, đầu lưỡi thoáng liếm qua lỗ tai cô, giọng nói lạnh lẽo lại ẩn chứa dục vọng, răng nanh và móng tay nhọn đều nhô ra, cũng thốt lên, "Tôi không phải cha em."