Sau Khi Nữ Chính Tỉnh Lại

Chương 38: Tên thủy tổ này giả vờ đứng đắn (14)



Ainold sai người mang USB đến bộ phận nghiên cứu phát minh bảo họ sửa, thế là bộ phận bình thường không phát triển vũ khí thì cũng nghiên cứu khoa học lại bận rộn với một cái USB. Anh cũng đồng thời cho người lúc soát phòng ngủ của Eno.

Hàng loạt hành động này, cùng với cuộc cãi vã giữa Eno và Ainold trong phòng làm việc đã khiến mọi người phỏng đoán hết lần này đến lần khác, đám nhân viên trong lâu đài chính cũng không thể không thấp thỏm lo lắng. Có vẻ như Vương tử Eno đã làm gì đó khiến Quốc vương tức giận, các Đại thần nghe được tin này lại càng lo lắng không thôi, họ đã sớm nhận ra được Quốc vương càng ngày càng bất mãn với Eno, do đó các cận thần đều không màng đến tính mạng, lập tức vội vàng vào Cung, chỉ sợ Ainold nóng lên là gi3t chết Eno.

"Gần đây quý tộc đã liên tiếp hành động, bí mật gặp riêng với tân vương của nước láng giềng, nhìn chòng chọc ngài như hổ đói..."

"Ngài nếu không thích Eno điện hạ cũng không thể phủ nhận được cậu ta là một thành viên của Vương thất, là hậu duệ của ngài, có thể kiếm chế và làm kinh sợ Quý tộc..."

"Hơn nữa Eno điện hạ nổi tiếng trong dân gian như vậy, cậu ta đột tử chắc chắn sẽ khiến toàn bộ dân chúng quan tâm, đến lúc đó Quân phản loạn..."

"..."

Nói đi nói lại, còn không phải vì thành viên Vương thất quá ít hay sao. Chỉ dựa vào một mình Ainold chèo chống hơn 3000 năm cũng không nổi nữa, vậy mà Quý tộc cũng đang phát triển, ba ông thợ da hơn ông Gia Cát, huống chi chúng còn đông gấp trăm gấp ngàn lần Vương thất.

Lúc đó các Đại thần quấn lấy Ainold rất nhiều năm, hy vọng anh có thể kết hôn vì Vương thất, tuy rằng hậu duệ chân chính của Huyết tộc không dễ có được, nhưng dù sao kết hôn cũng có hy vọng, còn không thì một tia hy vọng cũng chẳng có. Vậy mà Ainold lại nói không, bị làm phiền đến không chịu nổi nên mới trực tiếp chọn một nhân loại đã thành niên không cha không mẹ biển đổi thành hậu duệ để chặn miệng đãm Đại thần này. Eno gia nhập Vương thất cũng thật sự đặt áp lực lên giới Quý tộc, khiến rất nhiều chuyện mờ ám không thể không tạm dừng.

Hiện nay xảy ra việc này, đám Đại thần vì bảo vệ Eno mà nhắc lại chuyện này, muốn tung đại chiêu "giục cưới" để Quốc vương nhớ lại lý do năm đó ngài biến đổi Eno.

"Bệ hạ, Vương thất thật sự rất cần dòng máu mới, nếu ngài thực sự bất mãn với hậu duệ là Eno điện hạ, không bằng tính đến chuyện kết hôn đi, lúc đó..."

"Ta sẽ kết hôn." Ainold ngắt lời vị cựu thần nọ.

Đám Đại thần phía dưới ngay lập tức ngơ ngẩn, tỏ vẻ nghi ngờ mình vừa nghe nhầm.

Ainold vô cùng mất kiên nhẫn nói: "Trong vòng 2 năm các ngươi sẽ có Vương Hậu, vậy nên đừng có lặp lại mấy lời vớ vẩn đó nữa. Ta vẫn còn chưa giết Eno."

Nhưng Eno có chết hay không còn tùy thuộc vào thứ trong USB mà cậu ta muốn cho Tang La xem rốt cuộc là thứ gì. Cậu ta đã nhiều lần thách thức giới hạn kiềm chế của anh, nếu không vì lo lắng Eno đột nhiên bị mình giết sẽ khiến Tang La không chấp nhận nổi mà không tới thân thiết với mình nữa, anh đã sớm giết Eno trong phòng làm việc rồi từ trước.

Khi Ainold đang họp cùng với các Đại thần, Tang La lại ra khỏi Vương cung với Eno.

Eno vì lén dẫn Tang La đi mà không để Ainold biết nên đã sử dụng phần lớn người của mình trong Vương cung, còn cố ý chọn thời điểm không quá thích hợp để làm việc xấu là ban ngày, thêm cả việc có Tang La phối hợp, hai người liền lên xe ra khỏi được Vương cung.

Cánh cửa lớn của Vương cung ở phía sau, trái tim đang treo lên của Eno mới dần hạ xuống, có trời mới biết anh ta đã sợ bị chặn lại nhiều như thế nào. Mà Tang La bên cạnh đang giả trang thành hầu gái lại vô cùng bình tĩnh, dường như chẳng thấy con đường trước đó chấn động bao nhiêu.

Cô nhìn ra bên ngoài qua cửa sổ, thấy được hàng cây cao lớn tươi tốt mọc hai bên đường, ánh nắng xuyên qua kẽ lá, điểm xuyết trên mặt đất trông như những mảnh vàng vụn, mấy con chim lớn sặc sỡ đang đậu trên cành, sóc đang chao lượn, còn có một số loài thú nhỏ không rõ tên.

Khung cảnh ở thế giới này không quá khác biệt so với các thế giới khác, cũng nhà cao chọc trời, cũng ngựa xe như nước, nhưng xanh hoá rất khá, từ trên cao nhìn xuống có thể thấy được giữa lớp lớp những tòa nhà cao tầng là màu xanh tươi tốt, như từng tòa nhà bê tông cốt thép xây giữa rừng rậm, phía dưới những cây cầu vượt cao lớn là ngọn cây xanh tốt. Khung cảnh này liên quan tới việc Huyết tộc không thích ánh sáng mặt trời mà thích nơi râm mát, ảnh hưởng từ thẩm mỹ và sở thích của chủng tộc đứng đầu cũng hình thành nên bộ mặt đất nước với thành thị kết hợp rừng rậm.

"Sao em còn mang theo cả kiếm?" Eno nghĩ đến chuyện vì thành kiếm kia mà suýt chút nữa bị lính gác chặn lại kiểm tra, nghĩ lại vẫn còn sợ.

"Trong Vương cung thì không cần dùng tới, hiếm khi ra ngoài tất nhiên là phải mang đi rồi, lỡ như bên ngoài gặp phải Con bệnh Huyết tộc thì có thể dùng đến." Tang La nói, lại tiếp tục ngắm cảnh đường phố, cô thích khung cảnh này, không khí trong lành như vậy, mùa hè cũng không quá nóng.

"Sao? Em vào Cung từ năm 7 tuổi, sau này lại luôn bị cha khóa lại trong đó, quên mất phong cảnh bên ngoài rồi sao?" Eno thấy cô ngay cả cảnh đường phố bình thường cũng nhìn rất thích mắt bèn nói.

Đúng là không lúc nào không muốn chia rẽ. Tang La nói: "Cũng tàm tạm, có thể thấy được qua ti vi, với lại trong Cung còn đẹp hơn nhiều so với bên ngoài. Cha không để em ra khỏi Cung là lo lắng cho sự an toàn của em."

Eno thấy Tang La bảo vệ Ainold như vậy, trong lòng liền coi thường cười khẩy, phải vậy mới được, cứ thế, sau này khi cô biết được chân tướng mới càng khó chấp nhận nổi.

Họ không nói tiếp nữa, đổi xe nhiều lần trên cả quãng đường, quanh đi quẩn lại, lúc thì đi vào dòng xe cộ chật ních, lúc lại rẽ vào ngõ nhỏ ít người qua lại, cuối cùng lại đỗ xe trước một tiệm trà ở cuối một con hẻm nhỏ.

Một số vị khách trông khá nhàn nhã đang ngồi trong tiệm, ngày thường đều là một số người lớn tuổi, Nhưng vì hôm nay là chủ nhật, được nghỉ học, lúc này trong tiệm có không ít thanh niên. Tang La và Eno đi vào khiến không ít người chú ý. Eno đang đeo kính râm nên tạm thời không bị nhận ra, và lại Tang La còn nổi bật hơn cả anh ta, vậy ánh mắt của họ đều đặt lên người cô.

Eno dẫn Tang La vào một phòng bao nhỏ, Tang La gặp được Annie đã lâu không thấy trong đó.

Annie nhìn thấy cô liền từ từ đứng lên, hành lễ không quá cung kính. Tang La híp mắt lại, "Xem ra cô đã không ở trong Cung quá lâu rồi, quên cả việc phải hành lễ với ta như thế nào."

Annie lập tức nhớ lại trước đây chân Tang La đã đạp lên đầu mình như thế nào, suýt thì nổi đóa, nhưng Eno lại không muốn lãng phí thời gian trên chuyện cỏn con này, vậy nên liền ra hiệu cho cô ta đừng tính toán với Tang La. Tạ Vi Vi cũng nói vậy. Cô ta chỉ có thể uất ức hành lễ theo tiêu chuẩn một lần nữa với cô.

Tang La nở nụ cười khẩy theo kiểu nữ phụ ác độc, đi thẳng tới chỗ của Annie ngồi xuống, đồng thời lệnh cho cô ta ở đó bưng trà rót nước cho mình.

Annie rất muốn giội cả bình lên mặt Tang La.

Eno ngồi đối diện với Tang La, nói: "Tí nữa anh sẽ giới thiệu mấy người bạn cho em."

"Được."

"Trước khi họ đến, anh có một thứ muốn nói cho em. Anh đã suy nghĩ rất lâu, cảm thấy cho em biết vẫn tốt hơn." Eno nói, lại đưa điện thoại của mình ra trước mặt Tang La.

...

Bên trong tiệm trà có lắp camera giám sát, Quân phản loạn đang trốn ở một nơi âm u nhìn thấy Eno dẫn Tang La vào.

"Anh ta thật sự dẫn Vương nữ Tang La."

"Không thấy truy binh khả nghi nào."

Xem ra Eno đã chứng tỏ thành ý và quyết tâm của mình, họ đã có thể chính thức phái nhân viên đến trò chuyện với anh ta.

"Chờ chút." Người giám sát camera đột nhiên nghi ngờ nói, "Người đàn ông kia, người mặt tây trang đen kia, là người của Eno hay khách bình thường?"

Bọn họ nhìn thấy một người mặc áo đen đeo kính râm trông khá khả nghi, anh ta xuống xe, vội vàng tiến vào tiệm trà dạo một vòng bên trong, nhất là còn thoáng dừng lại trước cửa phòng của Eno vào Tang La, sau đó bèn vội vàng xuống tầng, lên xe rời đi.

Hơi khả nghi, nhưng trông không giống người của Eno.

...

Bên trong Vương cung, hầu gái của Tang La từ từ tỉnh lại trong cơn say ngủ, nhận ra mình đang nằm trên giường của Vương nữ, ngay lập tức kinh hoàng bật dậy, thấy được tờ giấy trên đầu giường. Cô ta cầm lấy nó, hoảng hốt lảo đại chạy ra khỏi phòng ngủ của Vương nữ.

Lúc này, người của Ainold đã khôi phục lại được đoạn phim không bị xóa bỏ hoàn toàn trong máy tính của Eno. Ainold nhìn hình ảnh trong video, sát ý hoàn toàn hiện lên trong mắt.

Đúng lúc này, hầu gái của Tang La lảo đảo chạy tới, nói với anh Tang La đã bị Eno dẫn ra ngoài.

Cha, con và Eno xuất Cung dạo quanh một vòng, về nhà hơi muộn nhé ^^—— by Tang La

Ainold nhìn tờ giấy này, sắc mặt ngay lập tức trở nên cực kỳ khó coi, anh thậm chí còn không dám nghĩ đến phản ứng của Tang La khi được Eno cho xem thứ này. Nỗi hoảng sợ và tức giận mãnh liệt va chạm trong ngực, như thể sắp đột phá trào ra.

"Phong tỏa cả thành phố, sử dụng toàn bộ lực lượng cảnh sát, tìm ra cho ta!"

Quốc vương vừa ra lệnh, toàn bộ vương đô đã lập tức hành động. Mỗi cảnh sát, mỗi quân nhân đều nhanh chóng lao đi, xe cảnh sát liên tục vang lên ở khắp mọi nơi, bầu không khí bắt đầu trở nên sốt sắng.

...

Tang La xem xong đoạn phim, cho dù cũng đã quen với hành vi này của anh, nhưng nhìn từ góc độ của người thứ ba thế này cũng không khỏi cảm thấy hơi xấu hổ, như thể đang xem phim xẹc vậy. Nếu không phải lần nào Ainold cúng khiến cho cô ngủ chết mêm chết mệt, cô đã sớm bị l!ếm đến mức muốn “phản công”.

Eno thấy Tang La vẫn mãi không có biểu cảm gì, khuôn mặt lại đỏ lên, cho rằng máu cô đang xộc lên não, nổi cơn thịnh nộ, bèn nói: "Cha cũng rất quan trọng với anh, nhưng em là em gái của anh, anh nhìn em lớn lên, em cũng vô cùng quan trọng với anh, anh thực sự không thể làm như không hề biết gì được.... Ông ta thế mà lại làm chuyện này với em, đúng là cầm thú!"

Tang La biểu cảm nặng nề, không nói gì.

Lúc này, điện thoại của Eno nhận được một tin nhắn mới. Eno nhìn một cái rồi đứng lên nói với Tang La: "Đi thôi, người bạn anh muốn giới thiệu cho em mời chúng ta ăn cơm, chuyển sang nơi khác thôi."

Tang La không nói gì, đứng dậy rời đi cùng họ.

Annie nhỏ giọng hỏi Eno: "Sao vậy? Sao lại đột nhiên đổi địa điểm?"

Eno: "Cẩn thận là điều tốt."

Xe của Quân phản loạn đã chờ ở cửa, đây là một chiếc xe Van bình thường. Eno nhìn biển, thấy không sai mới dẫn Tang La lên xe.

Bên trong có 4 người lạ, một cô gái trẻ đôi mắt rất có thần, cô đang ôm tay, nhai kẹo cao su, ngồi bên cạnh ghế lại; một người đàn ông trung niên ngồi trên ghế lái; ở hàng ghế thứ hai là một nam thanh niên đeo kính tướng mạo nho nhã và một thanh niên gầy như cây trúc mang khí chất âm trầm.

Họ đều là người của Quân phản loạn, đây cũng là lần đầu tiên Eno được gặp bọn họ. Cho tới nay anh ta đều tiếp xúc với một người trong Quân phản loạn tên là Krieg, Krieg giả trang thành bồi bàn trong quán cà phê bên ngoài trường Bạch Dạ, Eno biết anh ta là Quân phản loạn nên thường đến ngồi trong Quán cà phê, khiến Krieg chú ý đến, dẫn họ thăm dò mình. Thế nên Quân phản loạn mới không biết, tất cả đều là kế hoạch của Eno, để họ tôn sùng, trở thành quân đoàn thuộc về anh ta.

Mà hiện này, Eno rõ ràng đã từng bước đạt được sự tín nhiệm của họ, Quân phản loạn đã sắp trở thành lưỡi dao sắc trong tay anh ta. Eno biết Ainold đã có ý định tiêu diệt mình, hôm nay dẫn Tang La ra ngoài, ngay khi trở về hẳn sẽ bị giết, vậy nên hôm nay anh ta sẽ chính thức gia nhập nội bộ của Quân phản loạn, ở lại đó.

"Sao lại đột nhiên đổi địa điểm?" Eno hỏi.

Thanh niên nho nhã đeo kính nói: "Phát hiện một người khá khả nghi, nhưng chúng tôi đoán đây không phải người của điện hạ. Để đề phòng, chúng ta vẫn nên chuyển sang một chỗ khác tốt hơn."

Eno gật đầu, trong lòng nghi ngờ lại, người khả nghi?

Xe Van chạy ra khỏi con hẻm nhỏ, đi vào nội thành, bên tai vang lên tiếng còi xe cảnh sát khi xa khi gần, khiến thần kinh con người căng lên.

Đi qua một quảng trường, có rất nhiều người trong đó, người thi mua sắm, người thì dắt thú cưng, người thì đến tắm nắng, người đến người đi vô cùng náo nhiệt.

Đột nhiên, bên trong đám người nào nhiệt đó vang lên một tiếng gào, mọi người trước tiên là kinh hoàng, đờ ra tại chỗ, sau đó dường như nhận ra được đã xảy ra chuyện gì, lập tức kêu gào chạy ra tứ phía.

"Sao vậy? Bên kia có chuyện gì?" Người đàn ông trung niên đang lái xe hỏi.

Ông ta vừa dứt lời, một tiếng "Ầm" vang lên, một bóng người rơi xuống đầu xe, nơi đó lõm xuống một khoảng lớn, cả thân xe đều rung chuyển.

Bọn họ kinh ngạc, nhìn người đàn ông đang đứng trên đầu xe, làn da xanh xao, đôi mắt đỏ tươi, hai chiếc răng nanh lộ ra bên ngoài môi, trông xấu khủng khiếp.

Huyết tộc... Không, là Con bệnh Huyết tộc!

Không phải chỉ có một con, Tang La quay đầu lại, thấy quảng trường ở kia, thậm chí là con đường đang ùn tắc này, mọi người kêu gào chạy trốn như ruồi mất đầu, mùi máu rất nhanh sẽ lan ra, một bóng đen mẫn tiệp dễ dàng bắt lấy một người, cắn vào lên cổ người đó tham lam hút máu, chưa đến vài giây, cơ thể sống kia đã mất đi sắc hồng, trợn đôi mắt đang dại ra bị tùy ý ném lên đất.

Một làn sóng lớn những Con bệnh Huyết tộc!

Tang La đột nhiên nhìn thấy một phụ nữ đang ôm con chạy về phía con đường, phía sau là một Con bệnh Huyết tộc đang nhào về phía họ.

Con bệnh Huyết tộc mạnh nhất là khi vừa bị nhiễm vi-rút, thậm chí còn có thể đạt được sức mạnh như Huyết tộc đời thứ 2, trạng thái đỉnh này không kéo dài quá lâu, sẽ yếu đi trong vòng hai tiếng, nhưng dù đã yếu đi, chúng có thể duy trì ở mức Huyết tộc đời thứ 5, dù vào 50 năm sau khi hấp hối, chúng vẫn sở hữu sự mẫn tiệp và cường tráng của Huyết tộc đời cuối.

Bình thường thì, người bị theo dõi sẽ không thể thoát nổi bàn tay ác quỷ của chúng, trừ khi ——

Ánh kiếm lạnh lẽo quét qua, thân kiếm dưới ánh mặt trời phản chiếu nên ánh sáng trắng lóa mắt. Một cái đầu bay lên, sau đó là dòng máu tanh hôi phun ra như suối từ vết cắt rất gọn trên cổ.

—— anh mạnh hơn chúng.

Người phụ nữ ôm đứa bé sợ hãi quay đầu, liền thấy người đàn ông không đầu gần trong gang tấc còn đứng tại chỗ, máu phun ra rất cao, cô ta phải lùi về sau vài bước, ngồi xổm xuống đất mới không bị bắn lên quá nhiều.

Mà đằng sau người đàn ông nọ, thiếu nữ cầm kiếm nhẹ nhàng vung lên, thân kiếm vẩy ra từng chùm máu, bóng người ngay lập tức biến mất trước mắt. Người phụ nữ vội vàng đưa mắt theo, nhưng không hề nhìn rõ được động tác của cô, chỉ thấy nơi nào ánh kiếm quét qua là đầu người bay lên, máu tanh phun trào.