Sư Huynh, Cho Muội Mượn Nội Đan Nhé

Chương 1-1: [Review] Sư huynh, cho muội mượn nội đan nhé?



“Sư huynh, cho muội mượn nội đan nhé?” của Thiển Dạ Bạch là một tác phẩm tiên hiệp không có đề tài quá mới, nhưng nó lại được triển khai một cách mạch lạc, lớp lang với nhiều cú twist. Bố cục của truyện hoàn chỉnh, giải quyết được hầu hết các câu hỏi đặt ra trong truyện một cách hợp lý, và, theo ý kiến của tôi, mọi thứ đều vừa đủ.

Câu chuyện được diễn giải dưới góc nhìn của nữ chính Phinh Phinh, một chiếc bình thành tinh, kể lại cuộc đời mình. Mở đầu cuốn truyện là những trang viết chậm rãi với nhiều bí ẩn, khúc mắc chưa giải thích. Nàng Phinh Phinh là yêu quái bình thành tinh, sống trong một ngôi nhà vườn với những yêu quái bình thành tinh khác như nàng. Trong ngôi nhà ấy, có một người đàn ông, mà họ gọi là Tinh Trầm tiên quan, đã miệt mài sửa chữa bình lọ vại chai vỡ nát suốt 10 năm qua, do 20 năm ròng gốm sứ khắp nhân gian không thể sản xuất mới được. Tinh Trầm tiên quan là ai? Vì sao chàng lại sửa bình? Mối liên hệ giữa Phinh Phinh và Tinh Trầm là gì? Tất cả chỉ được hé lộ khi Phinh Phinh bước vào ảo cảnh trong cuốn sách Tấn Như Sương, xem hết những sự kiện từ kiếp trước.

Phinh Phinh vừa có linh thức đã nuốt phải nội đan của Tinh Trầm, Tam điện hạ của cung Tử Vi đứng đầu Thiên Đình, một tay ác ôn có tiếng trên Tiên giới. Do số phận xô đẩy, nàng phi thăng thành tiên, đến học tại núi tiên Lưu Ba, trùng hợp làm sao lại trở thành sư muội của Tinh Trầm. Nàng bị bắt về sống chung với Tinh Trầm, đặng tìm cách trả lại nội đan cho chàng. Xuyên suốt câu chuyện là quá trình trưởng thành của Phinh Phinh. Từ một cô gái vô lo vô nghĩ nhát cáy, đến một người dũng cảm biết suy nghĩ và sẵn sàng hy sinh vì người mình yêu. Từ một chiếc bình bơ vơ không có cha mẹ, nàng đã có bạn bè, những người cùng môn phái, và có được cả tình yêu. Nhưng cuộc đời của nàng không được bình yên trôi chảy, mà phải trải qua nhiều biến cố, vì chính bản thân nàng đã là một mảnh ghép trong một âm mưu động trời.

Nữ chính Phinh Phinh có hơi hướng theo motif ngốc bạch ngọt thời xưa. Nhưng nàng không thật sự ngốc nghếch đến mức khó ưa, mà chỉ đơn thuần là vô tư vì mới có được linh thức. Nàng cũng nhạy cảm, cũng đáng yêu, cũng rất biết quan tâm đến bạn bè, người yêu mình. Nữ chính có những suy nghĩ kỳ quặc, buồn cười, nhưng không ngây ngô tới mức độc địa, vô tình. Nàng có thể nhanh chóng nhận ra tình cảm mà mình dành cho nam chính, và khi đã biết yêu, nàng sẵn sàng yêu bằng trọn tấm lòng. Nàng chưa từng có ai khác ngoài Tinh Trầm, nàng sẵn sàng trả giá đắt vì người mình yêu.

Nam chính Tinh Trầm cũng theo lối hình tượng lạnh lùng bá đạo. Nhưng vì còn trẻ, nên chàng lạnh lùng theo một kiểu hơi… xốc nổi trẻ trâu. Chàng bị đồn khắp nơi là kẻ ác ôn, giết hại đồng môn mình, ỷ gia thế để làm loạn trên núi tiên Lưu Ba. Nhưng thực chất chàng chỉ là một cậu trai trẻ đã trải qua nhiều biến cố, khiến tính cách trở nên lầm lì, ngỗ nghịch. Vì vẫn là học trò trên núi tiên, nên dù mạnh, chàng cũng không phải là người mạnh nhất trong câu chuyện này. Chàng không thể chắn mọi gió mưa, không thể làm được tất cả mọi chuyện. Nhưng chàng nguyện dùng hết sức mình để bảo vệ người thân và người yêu. Qua từng chương truyện, ký ức của chàng được hé mở, giúp người đọc thấu hiểu và thấy cảm thương cho số phận của chàng.

Câu chuyện như một bộ xếp hình, một bí ẩn phải xâu chuỗi lại thì mới nhìn được hết toàn cảnh. Từng chương truyện đều ẩn giấu những gợi ý, thông tin cho sự kiện sau này. Nhịp truyện tăng tiến dần, càng về cuối càng mạnh mẽ, dồn dập và khắc khoải. Nó không có một khởi đầu quá cuốn hút, nhưng có một đoạn kết gay cấn và thỏa mãn cho các nhân vật. Thậm chí, sau khi đọc xong đoạn kết, bạn có thể quay lại mở đầu và nhìn nhận nó bằng một cái nhìn khác, đi tìm những gợi ý mà mình từng bỏ qua. Nhân vật trong truyện như đi qua một chuyến phiêu lưu dài hơi. Họ gặp nhau, bước lên con đường hiểm nguy trắc trở, giải mã những bí mật xung quanh và bí mật về chính bản thân mình, hy sinh trả giá vì điều mà mình trân trọng, cuối cùng nhận được phần thưởng xứng đáng cho công sức của mình.

Cách viết truyện của Thiển Dạ Bạch luôn thiên về đầu chuột đuôi voi, nghĩa là chị không quá giỏi cho phần mở đầu, nhưng chị sẽ kết truyện rất tốt. Thiển Dạ Bạch có tài trong thiết lập một hệ thống tình tiết, nhân vật mạch lạc, nhất quán và tạo khúc mắc cũng như giải quyết khúc mắc một cách hợp lý, vừa đủ. Tác phẩm của chị như một bản nhạc ban đầu chậm rãi, vui tươi, về sau thì dồn dập, cuốn hút và kết thúc trong một nốt nhạc đầy cảm xúc. Đề tài có thể không đột phá, nhưng cách viết và thể hiện của chị rất dễ chịu và lôi cuốn. Trên hết, chị biết viết sao cho vừa đủ, vừa đẹp. Không quá nhỏ nhặt lắt nhắt, nhưng cũng không sa đà vào nâng tầm quan điểm.

Nhân vật trong truyện của Thiển Dạ Bạch mỗi người một kiểu, nhưng đều có điểm chung là sinh động, vui tươi, và có ảnh hưởng tới cốt truyện ở một tầm vóc nhất định. Mỗi một tình tiết, một nhân vật đều mang một ý nghĩa gì đó, để đẩy đưa câu chuyện tới điểm cuối cùng mà không bị thừa thãi. Không chỉ tạo được những nhân vật chính đáng nhớ, mà Thiển Dạ Bạch còn sáng tạo nên các nhân vật phụ đáng yêu như Cảnh Húc, Tễ Nguyệt, Mạn Mạn, Sở Dao, A Phụ, v.v. Để cho đến trang cuối, những nhân vật này hẵng còn đọng lại trong lòng chúng ta.

Được các độc giả ở Tấn Giang chấm số điểm 9.8, và được nhận xét là “hòn ngọc ẩn giấu” của nền tảng này, “Sư huynh, cho muội mượn nội đan nhé?” là một tác phẩm ngôn tình hứa hẹn sẽ mang đến cho bạn nhiều niềm vui và cảm xúc.

Mong rằng các bạn sẽ có những phút giây vui vẻ khi đọc truyện!

9:02 AM, 15/11/2022

AlanFoxBT4C.