Sư Huynh Là Nam Thần

Chương 4: Thăng cấp



『 Mật tán gẫu 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Đang onl?

『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Sư phụ, chào buổi tối.

『 Mật tán gẫu 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Ừa, chào buổi tối. Tối hôm nay tôi không có việc gì, dẫn em đi đánh phó bản thăng cấp nhé?

Đánh phó bản thăng cấp xem như là một trong những điểm đặc sắc nhất của , thăng cấp giai đoạn đầu cơ bản có thể đánh phó bản là hoàn thành, đương nhiên, phải có một quý danh dẫn đi, nếu không sẽ không đánh lại đám tiểu quái trong phó bản.

Có thể gặp một sư phụ đồng ý dẫn mình đi đánh phó bản đã rất tốt rồi, dù sao việc này đối với acc cấp cao mà nói chỉ là mất thời gian, một chút tác dụng khác cũng không có.

An Vũ Hàng nghĩ nghĩ, đánh chữ trả lời.

『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Không cần đâu, sư phụ. Tôi muốn tự mình làm nhiệm vụ thăng cấp, như vậy tương đối quen thuộc với kỹ năng hơn.

Đánh phó bản thăng cấp mặt dù rất nhanh, nhưng bởi vì chỉ là đi theo phía sau quý danh hưởng ké kinh nghiệm, không cần đánh, cho nên đối với kỹ năng lại càng không quen thuộc. Rất nhiều acc nhỏ đều bị tình trạng này, chờ đến khi bản thân thăng cấp xong lại hoàn toàn không biết dùng kỹ năng thế nào, dẫn đến việc thao tác vô cùng khó khăn, cuối cùng còn chưa mãn cấp liền trực tiếp ném acc đi. Cho dù không bỏ acc, sau khi mãn cấp cũng bởi vì lí do thao tác, cũng rất khó đạt tới yêu cầu đánh phó bản và PVP, đến nỗi không ai muốn dẫn đi cùng, cuối cùng cũng không rời khỏi vận mệnh AFK (Away from keyboard – rời bàn phím, bỏ game).

Loại sự tình này An Vũ Hàng gặp qua rất nhiều, chung quy vẫn cảm thấy có chút đáng tiếc. Những thứ như game online này, đôi khi chơi đùa chính là cả quá trình, mặc dù bản thân thăng cấp chậm một chút, nhưng thu hoạch khẳng định sẽ hơn rất nhiều so với việc học cấp tốc. Tuy rằng cậu sẽ không bởi vì được dẫn thăng cấp mà AFK, nhưng suy xét đến việc Độc Tiên giáo kỹ năng rất nhiều, cậu cũng không muốn sau khi mãn cấp ngay cả tổ hợp kỹ năng cũng không rõ ràng, đánh lung tung một trận. Cho nên vẫn thiên hướng về việc tự mình thăng cấp.

『 Mật tán gẫu 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Cũng rất cầu tiến ha.

Kỳ thật nhận được một đồ đề như An Vũ Hàng, làm sư phụ cũng phải cao hứng, cho dù sư phụ là một người có trách nhiệm, cũng không muốn nuôi một kẻ chỉ biết ngửa tay chờ ăn.

『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Sau khi mãn cấp muốn đánh PVP, đến lúc đó còn phải nhờ sư phụ tốn chút tâm sức, chỉ dạy tôi.

『 Mật tán gẫu 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Yên tâm, chuyện này cứ giao cho tôi. Vi sư vốn đánh không tốt, nhưng PVP lại là chuyện nhỏ.

『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Được. Tôi tiếp tục đi thăng cấp.

『 Mật tán gẫu 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Chờ một chút.

Đánh ra những lời này, Lạc Hoa Độc Lập liền gởi tới một lời mời tổ đội, sau khi An Vũ Hàng đồng ý, liền gia nhập vào đội ngũ của Lạc Hoa Độc Lập.

Trong đội ngoại trừ Lạc Hoa Độc Lập, còn có một acc đại nam Phệ Hồn cốc tên là Sương Thiên Quyết.

『 Tiểu đội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Đến đây, giới thiệu một chút. Thiên Quyết, đây là sư muội của cậu. Tiểu Ngâm, Thiên Quyết là sư huynh của em, gia nhập sư môn sớm hơn em một tiếng.

Xưng hô sư muội này khiến khóe mắt An Vũ Hàng giật lên một cái, bất quá nhìn acc nữ trên màn hình, An Vũ Hàng đành chấp nhận, cũng không định giải thích nhiều.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Chào sư huynh.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Chào sư muội.

『 Tiểu đội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Thiên Quyết, khi tôi không có đây cậu dẫn Tiểu Ngâm nhé, dù sao cấp bậc của hai người như nhau, cùng nhau thăng cấp cũng thuận tiện.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Không sao đâu sư phụ, tôi thăng cấp chậm, không muốn kéo chân sư huynh.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Không có gì, chơi game mà thôi, chậm rãi thăng cấp cũng tốt.

Đã có người nguyện ý cùng thăng cấp với cậu, An Vũ Hàng tự nhiên sẽ không cự tuyệt nữa. Kỳ thật có rất nhiều acc nhỏ không được sư phụ dẫn thăng cấp cũng sẽ tụ thành nhóm cùng nhau tự mình đánh phó bản, tuy rằng chậm một chút, nhưng tốt xấu gì cũng là người đông sức mạnh. Bất quá An Vũ Hàng tựa hồ không có loại vận khí này, khi cậu còn ở server cũ lúc thăng cấp tựa hồ tự động dán nhãn ‘người lạ chớ đến gần’, đến nỗi mãi đến khi mãn cấp, cậu chưa từng cùng người khác tổ đội đánh phó bản hoặc làm nhiệm vụ nào…

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Vậy làm phiền sư huynh.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Đừng khách sáo. Chúng ta đến Lục gia trại ở Dương Châu, ở đó có thể đánh quái thăng cấp, tốc độ tương đối nhanh.

Đi bản đồ lựa chỗ tiểu quái tụ tập mà đánh quái vẫn có khác biệt so với việc đánh phó bản, đánh phó bản là phải đi một lần toàn bộ phó bản. Vừa đi vừa đánh, hơn nữa công kích của quái cũng cao. Mà ở bản đồ đánh quái thăng cấp có thể đứng yên tại chỗ, khi tiểu quái chết sau một thời gian nhất định sẽ xuất hiện một lần nữa, liên tục đánh như vậy là được. Kinh nghiệm khẳng định không nhiều bằng đánh phó bản, thời gian dài cũng sẽ cảm thấy đặc biệt buồn tẻ, nhưng được cái tần suất nhanh, là lựa chọn tốt cho acc nhỏ thăng cấp.

An Vũ Hàng chạy đến dịch trạm, ngồi xe ngựa đến Lục gia trại Dương Châu. Khi cậu đến nơi, Sương Thiên Quyết đã đứng ở đó chờ cậu.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Tới đây.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Được.

Tiểu quái trong sơn trại tương đối nhiều, Sương Thiên Quyết đang đứng trên một thân cây khô đợi cậu, dưới tàng cây chính là tiểu quái, đứng trên cây sẽ không kéo quái tới, nhưng nếu nhảy xuống, liền phải đối mặt với cục diện quần ẩu.

Để không dẫn những tiểu quái khác đến, An Vũ Hàng chỉ có thể đi vòng từ chân núi qua, thỉnh thoảng lại phải chạy lên trên sườn núi, tóm lại một đường gian nan, khiến cậu có chút hoài niệm quý danh của mình, bất quá tốt xấu gì cũng là có kinh sợ nhưng không nguy hiểm vượt qua.

Cậu vừa đến dưới tàng cây, đã bị đám tiểu quái phát hiện, đây là việc khó tránh khỏi. Thú cưng của An Vũ Hàng là một con bạch xà, thả nó ra đi lên cắn đám tiểu quái đó, bản thân thì đứng phóng kỹ năng dụng độc ra. Bởi vì không gian có thể di động rất nhỏ, chạy khỏi phạm vi sẽ dẫn tới đám tiểu quái khác, cho nên An Vũ Hàng dùng đấu pháp thả diều cũng tương đối khó khăn.

Ngay tại thời điểm con bạch xà của cậu bị đánh chết, đám tiểu quái chạy về phía cậu, một chiêu thức hình bút mực đoạt hồn phách đánh về phía đám tiểu quái đó, định thân bọn chúng ngay tại chỗ. An Vũ Hàng nhanh chóng chọn vào kỹ năng khinh công, nhảy lên trên thân cây, mang theo thanh máu mỏng te bảo toàn một mạng. Lúc này chỉ thấy Sương Thiên Quyết vẽ thành mấy sợi tơ màu mực ở trên không trung, sợi tơ tựa như có sinh mệnh đánh thẳng về phía đám tiểu quái, đám tiểu quái liền bị khóa lại tại chỗ. Sương Thiên Quyết lại tung ra vài kỹ năng, đám mực nước hỗn loạn chung quanh người tiểu quài tạo thành tổn thương cực cao, không mấy lần, tiểu quái dưới bút của Sương Thiên Quyết cộng thêm độc của Phượng Cô Ngâm, ngã xuống, kinh nghiệm của hai người tăng lên hơn 1000 điểm.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Phản ứng rất nhanh.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Bản năng chạy trốn…

Tiểu quái phía dưới rất nhanh đã tái sinh, chẳng qua hai người đều đang đứng trên cây, cho nên cũng không bị phát hiện. Hai người sử dụng đan dược gấp đôi kinh nghiệm, chuẩn bị tốt đợt đánh quái tiếp theo.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Em đứng ở trên đó, tôi đi xuống đánh.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Tôi theo giúp anh.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Em đứng ở trên đó giúp tôi dùng kỹ năng phóng độc là được rồi, đừng xuống. Thả rắn xuống dưới căn cũng được.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Được.

Chỉ cần có chuyện cho cậu làm là tốt rồi, cậu cũng không muốn chiếm tiện nghi của sư huynh.

Sau khi Sương Thiên Quyết nhảy xuống, tiểu quái liền chẳng chút khách khí vọt lên. Sương Thiên Quyết vừa khống chế vừa đánh, mực nước, hoa, lá cây, hồn phách, sợi tơ… Các loại kỹ năng hỗn hợp đánh vào người tiểu quái, máu của tiểu quái ào ào tuột xuống, lại vẫn như trước đuổi theo không buông. Sương Thiên Quyết thành thạo tung ra chiêu thức, nhất phái ứng đối lưu loát tự nhiên.

An Vũ Hàng nhìn sư huynh cử chỉ nho nhã tựa như đang vẽ tranh sơn thủy, giật mình nghĩ tới Liễm Túy Nhan tiên phong đạo cốt xuất chiêu lãnh liệt kia. Phệ Hồn cốc và Ỷ Kiếm sơn cùng dạng là chức nghiệp loại hình khống chế. Công kích cao, nhưng điều kiện thúc đẩy công kích cũng đồng dạng rất cao. Mặc dù là chức nghiệp phụ trợ, nhưng Liễm Túy Nhan mà chơi lại không nhìn ra sự yếu thế của phụ trợ, tiến công càng là chiêu chiêu thấy máu, tuy nhiên vẫn tạo ra tác dụng phụ trợ. Đấu pháp của Sương Thiên Quyết và Liễm Túy Nhân có chút tương tự, bất quá hiện tại cấp bậc của anh còn thấp, kỹ năng học được cũng ít, có thể sử dụng số lượng kỹ năng hữu hạn để đánh ra liên chiêu lưu loát sinh động mây bay nước chảy như vậy, đối với thao tác yêu cầu cực cao, đồng thời cũng khảo nghiệm khả năng phán đoán tính chuẩn xác và kinh nghiệm của game thủ. Hiển nhiên, vị sư huynh này của cậu không phải là người mới chơi.

Nhìn mỗi chiêu thức của Sương Thiên Quyết trong tiêu sái lại mang theo chút phong độ của người trí thức, An Vũ Hàng cư nhiên quên dùng độc với đám tiểu quái kia, cứ như vậy ngây ngốc nhìn Sương Thiên Quyết đánh quái, nhìn những chiêu thức lưu loát hoa lệ đó, mãi đến khi trong màn hình nhảy ra một dãy chữ to thông báo, mới hồi phục tinh thần.

Đối với việc mình nhìn sư huynh xuất chiêu đến ngây ngốc này, An Vũ Hàng có chút ngại ngùng, thả bạch xà ra xuống giúp anh cắn tiểu quái, bản thân cũng theo xuống, cùng nhau đánh. Nhưng không khéo chính là ba con tiểu quái mà Sương Thiên Quyết kéo về còn chưa đánh xong, hiện tại lại xuất hiện thêm hai con mới. Bởi vì Phương Cô Ngâm cách chúng nó khá gần, cho nên tự nhiên thành tiêu điểm của chúng.

An Vũ Hàng nhanh chóng để bạch xà chuyển phương hướng, đi cắn hai con tiểu quái đang đuổi theo mình, cũng duy trì liên tục dùng độc với nó. Nhưng ngặt nỗi với cấp bậc hiện tại của cậu thì ở Độc Tiên giáo căn bản không có kỹ năng không chế, máu của bạch xà lại ít, đánh không được mấy cái liền run rẩy cái đuôi, ngủm…

Lúc An Vũ Hàng đang luống cuống tay chân không biết nên làm cái gì bây giờ, một chuỗi nét mực đã bay đến, đoạt đi cừu hận của tiểu quái, sư huynh trở thành mục tiêu của hai tiểu quái, ba con quái còn chưa đánh chết khi này cũng chỉ còn lại hai con, hơn nữa còn đang bị định thân tại chỗ.

Nhìn Phương Cô Ngâm chỉ còn lại miếng da máu, An Vũ Hàng cũng không để ý được nhiều như vậy, vừa nhảy lên cây giữ mạng, vừa phóng độc xuống hai con tiểu quái đang bị định thân. Chờ thời gian định thân bên này kết thúc, Sơn Thiên Quyết lại khóa chặt hai con quái do An Vũ Hàng dẫn tới, bắt đầu chuyên tâm đánh hai con máu không nhiều lắm còn lại. Có Phượng Cô Ngâm dụng độc hỗ trợ, hai con tiểu quái vốn không còn lại bao nhiêu máu cũng lần lượt ngã xuống, Sương Thiên Quyết nhìn lượng máu và lam (*) của mình, không tiếp tục đánh với hai con quái còn lại, mà nhảy lên trên cây. Tiểu quái không có người đánh, liền hồi đầy máu, trở về vị trí cũ.

(*) Còn gọi là mana, hay năng lượng, cái này dùng để thi triển kỹ năng, mỗi kỹ năng sẽ tiêu tốn một lượng lam nhất định, hết lam sẽ không dùng kỹ năng được nữa.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Thật ngại quá, tôi không ngờ mình cư nhiên lại không biết đánh như vậy.

Nhìn Sương Thiên Quyết đánh cậu còn cảm thấy rất thoải mái, nhưng đổi lại thành mình hiển nhiên không dễ như đứng nhìn.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Giai đoạn đầu thăng cấp của Độc Tiên giáo tương đối khó khăn, gần như không có công kích đáng nói. Giai đoạn đầu của Phệ Hồn cốc có ưu điểm ở chỗ khống chế, đánh nhau xem như tạm được.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Thì ra là thế.

An Vũ Hàng đối với hai chức nghiệp này cũng không quá hiểu rõ, nhưng nghe Sương Thiên Quyết nói, cảm giác thấy rất thú vị, cho dù nội dung trên cơ bản cũng chẳng có gì thú vị đáng nói.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Nhìn phản ứng chạy trốn và dùng độc vừa rồi của em, trước đó hẳn đã có chơi nhỉ?

An Vũ Hàng hơi hơi nhướng mày, không ngờ như vậy mà Sương Thiên Quyết vẫn có thể nhìn ra.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Vâng. Trước đây chơi ở server Điệp Hí Thủy, chơi mãi thấy không thú vị nữa, vừa lúc bên này mở lại server, nên mới tới.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Ừm. Lần trước chơi chức nghiệp gì?

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Bách Dược môn.

Bách Dược môn là một trong hại đại môn phái chuyện trị liệu của , ưu điễm là lượng sữa nhiều, kỹ năng giải thoát khống chế và phá vỡ trạng thái debuff nhiều, năng lực bảo mệnh tương đối cao. Nhưng khuyết điểm là thêm máu nhóm vô cùng yếu ớt, gần như có thể xem nhẹ. Cho nên đi phó bản là một loại tồn tại tương đối xấu hổ, một đoàn chịu mang theo hai acc Bách Dược môn trị liệu đã là rất tốt.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Môn phái này cũng không tệ, sao không tiếp tục chơi?

Lượng nhu cầu đối với Bách Dược môn trong phó bản không lớn, nhưng đánh PVP lại không tệ. Chẳng qua cũng phải phân chia người chơi, game thủ cao cấp và game thủ thấp cấp lại là người của hai thế giới.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Trị liệu chơi nhiêu đó đủ rồi, muốn chơi cái gì có thể giết người.

Khi An Vũ Hàng nhìn Liễm Túy Nham đánh lôi đài, mỗi một lần Liễm Túy Nham giết chết một người, trong màn hình sẽ nhảy ra một thông báo màu đỏ hiển thị đã đánh chết, điều này khiến cho An Vũ Hàng cảm thấy đặc biệt thích thú, cũng đặc biệt nhiệt huyết, cậu cũng muốn trên màn hình của mình nhảy ra thông báo như vậy, cho nên mới chọn Độc Tiên giáo.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Ừ, cũng tốt. Chơi trị liệu áp lực hơi lớn một chút, chơi game vẫn nên chơi thoải mái thì tốt hơn.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Đúng vậy.

Sau khi hồi đầy máu và lam, Sương Thiên Quyết lần thứ hai nhảy xuống, tiếp tục chiến đấu hăng hái cùng đám tiểu quái. An Vũ Hàng lần này đã có kinh nghiệm, chỉ thả bạch xà xuống, còn mình thì đứng ở trên cây chậm rãi phóng độc. Chờ Sương Thiên Quyết liên tục đánh tiểu quái mấy vòng, đám tiểu quái còn lại không nhiều vả lại cũng không còn bao nhiêu máu, cậu mới nhảy xuống dùng sức đánh vài cái, đập chết đám quái, sau đó lại cùng Sương Thiên Quyết nhảy lên cây hồi máu hồi lam, rồi lặp lại các bước như trên.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Đại nữ Độc Tiên giáo hình như dễ nhìn hơn, vì sao em lại chọn thiếu nữ?

Loại hình thể thiếu nữ này vẫn luôn khiến người ta có một loại cảm giác khó hiểu, không biết tạo ra loại hình thể này để làm cái gì.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Nhìn thuận mắt. Sư huynh, anh đừng có trông mặt mà bắt hình dong.

Sương Thiên Quyết vừa đánh quái vừa nói chuyện phiếm với An Vũ Hàng, ngược lại một chút cũng không chậm trễ.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Không phải trông mặt mà bắt hình dong. Chỉ là cảm thấy sư phụ ngàn dặm mới tìm được một người kỹ năng tốt như vậy.

An Vũ Hàng cười khẽ, giải thích cho Sương Thiên Nghe một chút việc sư phụ lựa chọn mình là bởi vì loại lý do thần kinh có tên xứng đôi này.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Cậu ấy vẫn luôn suy nghĩ không theo lẽ thường.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Tên của sư huynh và sư phụ có thể tạo thành từ gì? Bệnh đậu mùa?

(*) Tên của Lạc Hoa Độc Lập là 落花独立, Sương Thiên Quyết là 霜天玦, cắt hai chữ Thiên và Hoa ra ghép lại sẽ thành 天花, nghĩa là bệnh đậu mùa =)))

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Không phải. Tôi và cậu ấy quen nhau trong hiện thực, server vừa mở lại, tôi vừa lúc muốn đổi chức nghiệp khác chơi, liền tạo acc mới.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: À. Môn phái cũ của sư huynh là gì?

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Ỷ Kiếm sơn.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Khó trách khống chế quái lại lành nghê như vậy.

Nghĩ đến sư huynh và nam thần là cùng một môn phái, An Vũ Hàng nhất thời cảm thấy thân thiết hơn rất nhiều.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Về sau buộc định thăng cấp?

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Cầu còn không được.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Được, bình thường buổi tối 7h tôi sẽ online.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Thời gian của chúng ta cũng không khác biệt lắm, vậy quyết định 7h đi.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Được.

『 Tiểu đội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Ta nói, hai đứa xem sư phụ đây là không khí thật sao?

Lạc Hoa Độc Lập vẫn không lên tiếng rốt cục mở miệng. Anh vẫn luôn trầm mặc, An Vũ Hàng ngược lại thật sự xem nhẹ sự hiện hữu của anh.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Nửa ngày không lên tiếng, tưởng cậu treo máy.

『 Tiểu đội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Tôi chỉ đi nhận điện thoại mà thôi, trở về liền thấy cậu đang thông đồng sư muội cậu!

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: … Chỉ là hẹn cùng đi thăng cấp thôi.

『 Tiểu đội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Vậy sao không hẹn tôi?!

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: …

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: …

『 Tiểu đội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Hừ!

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Tạm biệt.

Nói xong, Sương Thiên Quyết liền lui đội. Sau đó mật tán gẫu với Phượng Cô Ngâm.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Sư phụ, cái kia, tôi với sư huynh đi thăng cấp, anh bận gì thì làm đi nhé.

Đánh xong mấy chữ này, An Vũ Hàng cũng lui đội, một lần nữa tổ đội với Sương Thiên Quyết. Vốn dĩ là người xa lạ lại bởi vì hành động vui đùa này khiến An Vũ Hàng cảm thấy thân thiết hơn không ít. Bang hội của bọn họ cũng đã từng vui vẻ ầm ĩ, thoải mái như vậy, chẳng qua về sau hết thảy đều thay đổi, cậu cũng rời đi. Bất quá ‘Thất chi Đông ngung, thu chi tang du’ (*), cũng chưa chắc không phải là chuyện tốt…

(*) Đông ngung: phía Đông, nơi mặt trời mọc; tang du: hoàng hôn, nơi mặt trời lặn, ý nôm na của cả câu là mất cái này lại được cái kia.