Sủng Ái Nơi Đầu Quả Tim Của Miêu Đại Thống Lĩnh

Chương 32: Meow meow meow meow



Tam Tam Tam tên là Chu Manh Manh, là thú nhân tạp huyết đến từ Trư Trư Tinh (hành tinh heo).

Tuy là thú nhân tạp huyết, các loại chính sách đều phần nào kỳ thị nàng, nhưng điều đó không ngăn được nàng cố gắng làm một trư trư nữ hài tinh xảo.

Cho dù không có tiền! Cho dù nhân tố bạo động như bệnh thần kinh sẽ cứ ba ngày lại hành nàng đau đớn một hồi, nhưng cuộc sống vẫn phi thường tốt đẹp như cũ!!

Ví dụ như nói nàng rút trúng bánh bao chiên của Ngư Ngư chủ bá!!

Ai bảo tạp huyết trư trư đáng thương không có khả năng uống dinh dưỡng dịch mỗi ngày chứ QAQ.

Ngẫu nhiên phải nuốt chút đồ ăn đáng sợ để điều hoà cuộc sống ở khu xóm nghèo này....

......

Nhưng nếu phần thức ăn dùng để điều hoà ấy biến thành bánh bao chiên của chủ bá, vậy thì lại cực kỳ cực kỳ tốt đẹp!!

Nhưng mà tâm tình không duy trì được bao lâu, trái tim Chu Manh Manh tê rần, ngay sau đó, nhân tố bạo động bắt đầu tác quái với nguyên lực.

Chu Manh Manh: "........."

Cho, cho dù như vậy! Cuộc sống cũng vẫn phi thường tốt đẹp!! Dù sao đối với loại thú nhân tạp huyết như nàng mà nói, vĩnh viễn không biết ngày mai sẽ có chuyện ngoài ý muốn nào sẽ xảy ra, cho nên, cho nên khi còn sống, tâm tình nhất định phải tươi đẹp mới được!!

......Cho nên bánh bao của chủ bá khi nào có thể đến nhỉ. [trông mòn con mắt.jpg]

Không cô phụ sự tha thiết chờ mong của nàng, rất nhanh, Chu Manh Manh đã thu được đơn hàng chuyển phát nhanh vũ trụ.

Đơn hàng chuyển phát nhanh được đóng gói rất kỹ, mở ra ngửi, nơi chóp mũi tràn ngập hương bánh bao nồng đậm.

Chu Manh Manh: "!!!"

Bánh bao thật sự và cảm giác ăn trên mạng đúng là không giống!!

Bánh bao thật sự ăn càng ngon!!

Hơn nữa không biết có phải do ảo giác không, nhân tố bạo động dường như cũng không gây ra đau đớn lắm.

Chu Manh Manh cố nhịn cơn đau, trước tiên chụp lách tách vài tấm, phía trên bánh bao mềm mại được rắc hành thái mê người, bánh được nặn đặc biệt đẹp mắt, không cần filter cũng đạt giá trị thần tiên!

Chu Manh Manh trước tiên đăng một loạt ảnh tự sướng để khoe trên trang cá nhân của mình.

[Lăng Phao Phao: Má ơi, đây là bánh bao của chủ bá nhỉ!! Thoạt nhìn thơm quá!!]

[......: Chảy xuống nước mắt hâm mộ mà bất lực.]

[Cay cay: Muốn ăn hu hu hu TAT.]

[Lạt yên: Trên cây chanh có quả chanh, dưới cây chanh có ta và ngươi hì hì hì hì]

Nhận được một đống bình luận chua lè, tâm tình của Chu Manh Manh càng sung sướng, nàng thật cẩn thận dùng đũa gắp bánh bao, mang theo cảm giác nghi thức thần thánh, cắn một miếng.

".....!!!!"

Hương thơm ngào ngạt quanh quẩn nơi chóp mũi, cùng với mùi hương thoang thoảng của hành thái và mùi nước sốt thịt nồng đậm, lại phối với lớp bánh mềm mại cùng vỏ bánh bằng da heo hơi xốp dòn, quả thật đòi mạng!!!

Hơn nữa.....

Đôi con ngươi của Chu Manh Manh đột nhiên co rút lại, nhìn bánh bao trong tay.

......Nàng ăn không có cảm giác có nhân tố bạo động!!

Hơn nữa.....nhân tố bạo động bình thường sẽ làm nàng đau suốt một ngày, hiện tại, hình như....không đau?

Chu Manh Manh không thể tin, lại ăn mấy miếng, phát hiện....thật sự không có dấu vết của nhân tố bạo động.

Hơn nữa, không đau!! Thật sự không đau!!

Má nó!!

Chu Manh Manh lập tức kích động đăng trạng thái, sau đó @ Hạ Ngư chủ bá.

[Tam Tam Tam: Có lẽ ta ăn được món thần!! Bánh bao này ăn cực -- ngon! Thế nhưng lại không có nhân tố bạo động!! Nhân tố bạo động của ta đều được trị hết rồi!!]

Chu Manh Manh là thực khách có thâm niên, không hề ít fan, dòng trạng thái này vừa đăng lên, lập tức có người bắt đầu nghi ngờ.

[Mạch Mạch Lạp: Ngươi khen hơi quá rồi đó.]

[Nhiễu: Đâu chỉ quá, quả thật muốn lên trời mà, nếu bánh bao có thể trị được nhân tố bạo động thì bao nhiêu công ty xí nghiệp sản xuất thuốc trấn định sợ là sẽ phải đóng cửa ý chứ?]

Chu Manh Manh nhìn những lời phản đối ở dưới, không phật lòng chút nào, dù sao nàng cũng chẳng đau!!

Cũng có fan quen với tính cách của Chu Manh Manh nửa tin nửa ngờ, tin là vì tính cách Chu Manh Manh ngay thẳng, có gì nói đấy, các nàng ngược lại bắt đầu @ hai vị fan khác cũng rút thăm trúng thưởng được bánh bao là Lạp Lạp Lạp và An Khư.

[Bụng nhỏ: Tam Tam Tam nói thật à?]

Qua thật lâu Lạp Lạp Lạp mới đáp.

[Lạp Lạp Lạp: Ăn ngon! Nhân tố bạo động....cũng thật sự có tác dụng!!]

[Ân Khư:.....Mấy ngày nay nhân tố bạo động vẫn rất khó chịu, nhưng sau khi ăn...thật sự không đau chút nào!! Nói dối ta là cẩu!]

Nháy mắt gây nên sóng to gió lớn!

Chuyện này như mọc thêm chân, rất nhanh lan ra khắp nơi.

Rất nhiều người đều nghi ngờ, cho rằng không có khả năng, nói chủ bá thu mua fan.

Nhưng cũng có người tin.

Một phần ba cư dân mạng cho rằng là quảng cáo, một phần ba cho là sự thật, một phần ba còn lại không đứng bên nào, chỉ ở ngoài xem, cả đám ở trên diễn đàn trực tiếp của Tấn Giang tranh cãi khốc liệt.

Chu Manh Manh kiên định đứng ở phe cho là sự thật, cắn xé suốt một ngày với phe đối lập, trận đó quả thật thiên hôn địa ám.

Cuối cùng nàng quẳng ra một câu.

[Tam Tam Tam: Có phải là sự thật hay không, để lần tới livestream rút thưởng sẽ biết!]

Ba vị fan ngẫu nhiên rút trúng thưởng đều nói có tác dụng với nhân tố bạo động, dù thật hay giả thì cũng đều tạo nên một cơn sốt nhất định. Bởi vì chỉ cần là người sống ở vũ trụ này thì nhân tố bạo động là khốn cảnh tuyệt đối tồn tại.

#mỹ thực chủ bá có thể chữa khỏi nhân tố bạo động # chuyện này, chỉ cần đề tài này cũng đủ thành tin nóng!

Chủ đề này rất nhanh đã xông lên đứng đầu bảng hot search trên diễn đàn Tấn Giang!

Rất nhiều người đều bắt đầu chú ý Hạ Ngư, có vài người thuần tuý là tranh cãi không phục, chuẩn bị trực tiếp ở khu bình luận buổi livestream trào phúng đám fan não tàn, có một số người thân mình bị bệnh nguy kịch do nhân tố bạo động uy hiếp nên ôm một tia hy vọng đến xem, có một số lại chỉ thuần tuý là lại đây góp vui --

Fan của Hạ Ngư, cũng rất nhanh từ con số đáng thương mấy vạn bay vọt lên đến tầm trăm vạn!!

*

Bạch Khúc nhìn tin nóng, mày nhăn lại.

Vương Thượng....đang theo đuổi cái gì?

Nay Vương tinh bị Kim Vũ nắm quyền, thế cục không rõ, trùng tộc xâm nhập, bên ngoài truyền tin sinh tử của Vương thượng không rõ, lòng người đế quốc hoảng sợ, Hạ Ngư lại làm ra hành động đó....

Mà Vương thượng vẫn không thấy tăm hơi.

Nếu không phải đã từng nhận được sự cảnh cáo của Vương thượng, Bạch Khúc quả thực đã nghĩ Vương thượng mất rồi.

Cho nên, Vương thượng....rốt cuộc có kế hoạch gì?

***

Hạ Ngư còn không biết tràng mưa gió trên mạng, nàng rốt cục đã đến địa chỉ nhà của Ngưu thẩm, chỉ là trước mặt lại một đống hỗn độn.

Thanh âm hải dương ở bên tai, quen thuộc lại ôn nhu, chỉ là căn phòng nhỏ đã từng ở bên bờ biển, đã sụp đổ.

Nhưng mà vẫn còn thấp thoáng bóng dáng trước kia.

Hạ Ngư đối diện đống đổ nát của căn phòng, dòng kí ức vỡ vụn chậm rãi tạo thành một bóng dáng trong đầu.

- - Ta có một nữ nhi....

- - rất giống nàng....

- -.......

Đồng tử Hạ Ngư co rụt lại, nàng nghĩ ra rồi!! Nhớ được người đưa thịt bò đến là ai!

Là Ngưu thẩm!!

Người đầu tiên mà nàng gặp được khi vừa mới tới tinh cầu này.

Sao nàng có thể quên được!!

Sau khi nhớ ra, nhìn căn phòng nhỏ cũ nát, Hạ Ngư bắt đầu hoảng, nàng lập tức liên hệ Ngưu thẩm.

Trước đó bởi vì không nhớ nổi, không xác định được Ngưu thẩm và nàng có quan hệ gì, cho nên vẫn không liên hệ, nhưng nay nghĩ ra, vốn không có gì cần băn khoăn.

Nay căn phòng này sụp đổ....

Ngưu thẩm sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

Điện thoại trong quang não rất nhanh là thông.

"Ngưu thẩm?" Hạ Ngư không xác định, hỏi.

"...."

Đối diện là một tràng âm thanh không rõ.

Trong lòng Hạ Ngư giật thót: "Ngưu thẩm? Không có chuyện gì chứ?"

Một loạt tiếng động pha tạp, thanh âm của Ngưu thẩm truyền tới: "....không sao cả."

Giọng của Ngưu thẩm nghe có vẻ không ổn, Hạ Ngư càng lo lắng: "Hiện tại ngươi ở đâu? Ta hiện tại đi qua tìm ngươi?"

"....."

Bên đầu kia lại trầm mặc.

Lòng Hạ Ngư trầm xuống.

"Đừng tới đây...." Thanh âm Ngưu thẩm chầm chậm: "Ta không sao......."

Giọng nói thế này, sao lại có thể không có chuyện gì!

"Đừng tới đây!"

Tín hiệu liên lạc bị cắt đứt.

Khẳng định đã xảy ra chuyện!

Nhưng Hạ Ngư coi như bình tĩnh, trước đó nàng và Ngưu thẩm đã thêm bạn tốt vào trong quang não, cho nên có thể tuỳ lúc định vị đối phương.

Định vị hiện ra Ngưu thẩm hiện tại đang ở bên chỗ trại nuôi trâu.

Hạ Ngư ngựa không dừng vó, lập tức đi tới đó.

Vi Nhi Pháp lập tức theo qua.

Trang trại nuôi trâu là một vùng hoang vu, trong không khí tràn ngập hương vị kỳ quái, thì ra đám trâu vốn rất khoẻ mạnh hiện tại đều nằm trên mặt đất, hấp hối, dáng vẻ phi thường thống khổ.

Hạ Ngư xuyên qua trang trại nuôi trâu, thẳng đến căn phòng đằng sau đó.

Bình thường Ngưu thẩm sẽ ở đây.

Từ rất xa nàng nhìn thấy có một người ngồi ở cửa, xem bóng dáng thì chính là Ngưu thẩm!

Hạ Ngư thả lỏng tâm tình: "Ngưu thẩm! Ta đến....."

Mọi chuyện xảy ra trong khoảnh khắc!!

Ngưu thẩm đang im lặng ngồi bỗng nhiên nâng ánh mắt đỏ bừng, tay vỡ ra, một cái vuốt trùng thật lớn quơ về phía nàng!!

Ngưu thẩm bị trùng tộc bám vào người!!?

Đồng tử Hạ Ngư co rụt lại.

Trùng tộc có thể bám vào người!

Bởi vì toàn bộ trang trại nuôi trâu đều tràn ngập hương vị kỳ quái nồng đậm, cho nên Hạ Ngư mới có thể không chú ý tới sự không ổn của Ngưu thẩm.

Ngay khi Hạ Ngư muốn dùng yêu lực thì --

Trong nháy mắt ở trước mắt vụt hiện một đạo thân ảnh màu xám!

Cái bóng kia, cực kỳ mau, ngay cả Hạ Ngư cũng chỉ thấy một đạo tàn ảnh, vuốt trùng nhằm về phía nàng trong nháy mắt bị cắt bỏ!

Máu tươi tràn ngập, cái bóng kia vụt qua, cởi bỏ y phục, sau khi chắn máu cho nàng, thân hình chợt loé, như thể phải đi.

Ai?

Ai vậy? Vì sao phải giúp nàng?

Hạ Ngư theo bản năng vươn tay --

"Chờ....."

"Bộp."

Làn da mềm mại nhẵn nhụi, trong nháy mắt tiếp xúc, dâng lên nhiệt độ nóng bỏng.

.....Nàng dĩ nhiên....túm được?

Nhưng tốc độ của người kia nhanh như vậy, nàng hẳn là.....hẳn là không giữ kịp chứ.

Hạ Ngư theo bản năng ngẩng đầu.

Mũ của nữ nhân kia kéo rất thấp, bóng mờ của cái mũ làm cho nàng không nhìn được màu mắt người đối diện, chỉ có thể thấy trong cặp mắt kia lấp lánh vệt nước chưa phai.

Khi nàng ấy nhìn lại, hình như chất chứa ôn nhu. Một cái liếc mắt kinh diễm.

Rõ ràng ánh mắt lạnh như băng, nhưng trên thân thể của của người kia đều là hương vị ấm áp mà nàng quen thuộc.

Người này.....còn lật tay cầm tay nàng.

Hạ Ngư cảm thấy như thế này không ổn lắm, theo bản năng định buông tay ra, ai biết, nàng vừa lỏng tay, đối phương như khẩn trương, giữ lấy tay nàng.

Hạ Ngư: "......." A, ảo giác sao, nàng ấy không chỉ nắm, mà hình như còn nhéo.

Vi Nhi Pháp quá căng thẳng: ".................." A, mềm quá, lại nhéo vài cái qaq.

Sau đó nàng chống lại ánh mắt dường như hoang mang của tiểu cô nương.

Vi Nhi Pháp lập tức thả lỏng tay, làm bộ lơ đãng nhéo một cái.

Thị lực của Hạ Ngư rất tốt, nàng hồi tưởng một chút, không xác định nghĩ thầm, người này hình như vừa rồi vụt qua định đi.......sau đó mình duỗi tay ra......

.......

Nàng lấy liền vụt cái trở lại nắm tay mình.

.......là....là thế nhỉ?

Nhưng mà không đợi Hạ Ngư kịp nghĩ sâu hơn, Vi Nhi Pháp cảm nhận được phía sau có gì đó không đúng, ánh mắt lạnh lùng, ngay sau đó như bản năng, kéo tiểu cô nương vào lòng, nghiêng người, một lưỡi đao lạnh như băng xẹt qua bên người, kéo theo một cơn gió sắc bén!

Hạ Ngư: "??!!!"

Này này này này này người này nàng nàng nàng.....

Nàng ấy ôm mình?

......

Trên người nàng ấy.....thơm quá qaq.

Lưỡi đao không thương tổn nửa cọng lông tơ của Hạ Ngư và Vi Nhi Pháp, nhưng cơn gió nổi lên lại hất bay mũ trên đầu Vi Nhi Pháp.

Hạ Ngư ngẩng đầu.

Cho dù trùng tộc xâm lược, cũng không ảnh hưởng đến bầu trời xanh trong vắt của Ngưu Ngưu tinh, ánh mặt trời lẫn áng mây, cùng ánh nắng tươi sáng.

Trong nháy mắt Hạ Ngư nhìn thấy đối phương, trong đầu lướt qua một câu.

Thời tiết nắng đẹp cùng mặt trời dịu dàng như thế, thích hợp gặp gỡ cùng ái tình.

Gió cuốn lên mái tóc dài màu đen của đối phương, chiếc cằm hơi căng chặt, đôi môi đỏ mọng sắc bén mím chặt, còn có đôi con ngươi hoàng kim như bễ nghễ thiên hạ.

....Cùng với đôi tai mèo màu đen giấu trong mái tóc.

Hơn nữa, dường như đã nhận ra tầm mắt của nàng, tai mèo kia bỗng nhiên khẽ rung.

Rõ ràng ánh mắt nàng ấy lạnh như vậy, nhưng cái tai mèo lông xù xù kia lại như thẹn thùng.

Hạ Ngư: "!!" awsl!!!

A!! Nếu mà tai trắng chóp đen thì chẳng khác gì phiên bản của Hoan Hỉ nhà mình!!!

Còn nữa, nàng nhớ ra vì sao mùi hương này lại quen thuộc như vậy!! Là mùi sữa tắm cho mèo mà nàng đã mua cho mèo nhỏ trên mạng!!

Thì ra không chỉ mèo thích dùng, mà thú nhân mèo cũng siêu thích nhãn hiệu này sao?!

Quả nhiên là nhãn hiệu mà hot girl Tiên Nữ Miêu đề cử!! Xem ra không mua sai!!

Mà Vi Nhi Pháp......

Vi Nhi Pháp: "!!!"

Nàng.....nàng ôm tiểu cô nương!!

Lỗ tai nàng bắt đầu nóng lên, trái tim cũng khẩn trương đập vội, trên mặt quả thật muốn nhỏ máu!!

Lần đầu tiên gặp mặt, nàng, nàng còn muốn làm bộ thật ngầu mới, mới phải!!

Eo của tiểu cô nương thật mềm thật nhỏ, trên người có vị ngọt dịu mê người khiến tim người ta đập nhanh.

Không phải cái ôm trong VR, cũng không phải bị tiểu cô nương coi như thú cưng ôm vào lòng.

Mà là nàng như vậy, ôm tiểu cô nương vào lòng của chính mình, như ôm tinh cầu duy nhất nơi đầu quả tim.

Cõi lòng tràn đầy tình yêu nóng bỏng cùng dịu dàng.

Hết chương 32