Tà Thiếu Dược Vương

Chương 491: Thanh diệp hồng liên, cửu cửu quy nhất!




- Oanh, oanh, oanh... Tuy đã sớm chuẩn bị, nhưng tốc độ một kiếm này quá kinh khủng, thần hồn lực chỉ kịp khống chế một ít trận pháp chắn t rước người, nhưng mà đều bị một kiếm này chém tan.
Người kiếm hợp nhất, uy lực Thanh Diệp Kiếm Y đạt tới uy lực Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm trong thời gian ngắn, hoàn toàn không kém hơn Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ là bao.
- Vù! Cũng may tốc độ Nhậm Kiệt rất nhanh, lại có sớm chuẩn bị, thân hình hắn cấp tốc rơi xuống.
Tiếp đó hai tay ngưng kết Ngọc Hoàng Ấn đánh ra, một kích đã có chuẩn bị, vừa rồi ngưng mà không phát, trong tiếng ầm ầm, Trấn Thiên Ấn trong Ngọc Hoàng Ấn đánh ra. - Ấn quyết này là... Trấn Thiên Ấn hoàn chỉnh mang theo uy thế trấn sơn, trấn hải, trấn áp tất cả. Uy thế vô cùng khủng bố, Hoa Thanh Thanh bỗng nhiên biến sắc, dường như nhận ra ấn này vậy.
Ả vừa hoảng hốt, uy thế Thanh Diệp Kiếm Y hơi chậm lại, bị Trấn Thiên Ấn trấn áp lên.
- Oanh... Trong tiếng nổ ầm ầm, Nhậm Kiệt đỡ được một kiếm này của Hoa Thanh Thanh, nhưng bị kiếm ý nhập thể, hắn không khỏi giật mình, nhanh chóng dùng thần hồn lực áp chế.
Một kiếm này thật kinh khủng, nếu không phải vừa rồi nàng đột nhiên chậm lại một chút, vậy thì mình đã bị thương rồi.
Hoa Thanh Thanh không phải Thủy Phi Tường. Người này chẳng những có Thanh Diệp Kiếm Y thi triển ra Vạn Kiếm Quy Nhất có thể đạt tới uy lực của Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm, mà uy thế người kiếm hợp nhất còn mạnh hơn trước nữa. Tuy Trấn Thiên Ấn rất mạnh, nhưng Nhậm Kiệt dù sao cũng chỉ là Âm Dương Cảnh âm dương dung hợp, làm được như vậy đã không tồi rồi.
Bị chấn lui về sau, Hoa Thanh Thanh nhanh chóng bình tĩnh lại, không bị thương gì, nhưng cũng không tiếp tục xuất thủ nữa, ả dùng ánh mắt không dám tin nhìn Nhậm Kiệt.
- Làm sao có thể... Ngươi làm sao lại hiểu được loại công pháp này, ngươi rốt cuộc là ai? Hoa Thanh Thanh không phải chấn kinh vì Nhậm Kiệt đỡ được một kích của nàng, mà chấn kinh vì Ngọc Hoàng Ấn Nhậm Kiệt thi triển ra.
Nhậm Kiệt cả kinh, bụng bảo dạ, xem ra sau này càng phải cẩn thận hơn. Hiển nhiên Ngọc Hoàng Ấn không đơn giản, cũng may với thân phận hiện giờ, Nhậm Kiệt cũng không cần cố kỵ gì.
Lúc này hắn chỉ muốn đánh, đánh cho thống khoái, hắn muốn lực lượng mình càng mạnh hơn, hắn phải bảo vệ người thân, hắn muốn mình quyết định mọi chuyện, không bị bất kỳ kẻ nào nhúng mũi vào. Mà không có lực lượng tuyệt đối thì không thể làm được điểm này.
Nhậm Kiệt mặc kệ mọi chuyện, thân thể trầm xuống tiến vào trong trận pháp, trong lúc tránh đi công kích của Hoa Thanh Thanh, đồng thời xuất hiện bên cạnh Hoa Văn Triết.
Không một tiếng động, nhân lúc Thủy, Hỏa Long quấn lấy Hoa Văn Triết, hai tay Nhậm Kiệt liên tục ra quyền.
- Oanh... Trong lúc nguy cấp, thân hình Hoa Văn Triết trở nên quỷ dị, giống như ngọn sóng cuốn về phía sau, kéo dãn khoảng cách với thoi quyền của Nhậm Kiệt.
Nhưng mà thân thể Nhậm Kiệt đã đạt tới Thái Cực Cảnh tầng tám, lại ở trong trận pháp, cho dù gã có thân pháp quỷ dị hơn cũng khó mà tránh thoát khỏi.
Trong tiếng nổ ầm ầm, pháp lực phòng ngự vòng ngoài quanh người Hoa Văn Triết nổ tung, thoi quyền Nhậm Kiệt nện lên vai phải gã.
- Bịch! Vai phải bị thoi quyền xuyên qua da thịt, cốt nhục vỡ vụn, cả người bị chấn bay về sau.
- Ngươi... Hoa Văn Triết sắc mặt kịch biến, không quản thương thế, không lui lại vọt về phía trước, âm hồn trong Vạn Độc Hồn Phiên thét gào, đánh về phía Nhậm Kiệt.
- Vù! Cùng lúc đó, Hoa Thanh Thanh cũng vọt vào, lần này hai người phối hợp ăn ý, tạo thành thế giáp công Nhậm Kiệt.
Hai người toàn lực ra tay, cho dù trong trận pháp có Hỏa, Thủy Long thì cũng khó mà theo kịp bọn họ. Thậm chí phòng ngự hai người tạo thành đủ để chống đỡ, cả hai tiếp tục tiến tới công kích Nhậm Kiệt.
Nhậm Kiệt bước ra một bước, dùng lĩnh ngộ không gian của bản thân phối hợp với đại trận thi triển ra Tiểu Na Di Bộ Pháp.
- Oanh, oanh, oanh... Kinh nghiệm thực chiến của Hoa Văn Triết vô cùng phong phú, cùng lúc Nhậm Kiệt biến mất, hắn đột nhiên khống chế âm hồn trong Vạn Độc Hồn Phiên tự bạo.
Không gian bị chấn động kịch liệt, đến nỗi Nhậm Kiệt phải mượn lực lượng trận pháp thi triển Tiểu Na Di Bộ Pháp mới miễn cưỡng thoát ra được.
Tuy rằng đã thoát ra, nhưng Thanh Diệp Kiếm của Hoa Thanh Thanh lại như hình với bóng, thế đi không đổi, lại lần nữa cắt tới Nhậm Kiệt.
Lần này Nhậm Kiệt cũng không dám thi triển Trấn Thiên Ấn nữa. Tuy Trấn Thiên Ấn uy lực rất lớn, nhưng với lực lượng bây giờ của hắn cũng chỉ có thể phát ra được một kích. Mà hai người họ Hoa này lại không cho mình thời gian khôi phục, không tới lúc liều mạng, Nhậm Kiệt sẽ không thi triển ra một lần nữa.
- Cửu Cửu Quy Nhất! Thân thể Nhậm Kiệt chấn động, trong nháy mắt thúc giục Ngọc Hoàng Quyết tới cực hạn, tay vung lên, đại trận biến mất, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ biến thành một cây đại kỳ.
Kỳ như thương, 99 cây cờ hợp thành một, Nhậm Kiệt dùng thần hồn lực thúc dục, đại kỳ bạo phát ra lực lượng cực hạn.
Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ được Nhậm Kiệt rèn luyện lên tới Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm, dùng trận pháp thúc giục, uy lực lại càng lớn hơn, bên trong có khí linh Thủy, Hỏa Long sánh ngang với Thái Cực Cảnh, bây giờ cửu cửu quy nhất phát huy ra lực lượng cực hạn.
- Oanh, oanh... - Đinh, đinh, đinh... Đại kỳ xoay tròn liên tục giáng lên Thanh Diệp Kiếm, trong giây lát hai người đã đánh tới ngàn chiêu, Nhậm Kiệt bị lực chấn cho liên tục lui về phía sau, kiếm quang trên người Thanh Diệp Kiếm để lại trên người Nhậm Kiệt từng vệt kiếm.
Vết thương sâu tận xương, dù sao tu vi bây giờ của hắn chênh lệch quá xa so với Hoa Thanh Thanh. Cho nên chỉ có thể dùng thân thể mạnh mẽ của mình đối kháng.
- Oanh... Vèo... Vèo... - Chỗ đó xảy ra chuyện gì? - Mau xem, đại trận vừa bao phủ chỗ kia đã biến mất, đi xem xem là chuyện gì. - Đại quân quỷ dị kia cũng đã biến mất, nhanh, nhanh qua xem một chút. ........
Tuy nơi đây vắng vẻ, nhưng đại quân của hắc bào nhân công kích Cổ Thôn vẫn khiến một ít cường giả chú ý. Bây giờ nhìn thấy trận pháp biến mất, chiến đấu phát ra uy thế khủng bố khiến bọn họ đều tò mò. Trong nháy mắt vô số đạo lưu quang từ khắp nơi vọt về phía này.
- Vù vù... - Ối... Những người này vừa mới vọt tới gần, liền bị dư ba công kích của hai người đánh cho bị thương, một tên cường giả dương hồn vừa mới xông tới liền hét thảm một tiếng, còn không hiểu tại sao, đã đi đời.
- Ầm ầm, ầm... Vô số núi nhỏ vị kiếm quang chấn cho ầm ầm nổ tan, mấy tên tán tu xui xẻo bị bổ trúng, còn không đợi phản ứng đã bị bộ thành hai nửa.
Hoa Thanh Thanh và Nhậm Kiệt liên tục công kích nhau, tốc độ quá nhanh, chiến đấu khiến không gian chung quanh chấn động, cho dù thần hồn lực Thái Cực Cảnh cũng không dò xét được nơi này, huống chi là Âm Dương Cảnh.
Chiến đấu quá hung mãnh, không ít tán tu bắt đầu bỏ chạy, nhưng đôi khi vẫn có tên xui xẻo bị kiếm quang chém chết. Đây tuyệt đối là chiến đấu cấp thần tiên liên lụy người phàm.
- Đánh, đánh... Nhậm Kiệt tay cầm đại kỳ toàn lực ngăn chặn công kích của Hoa Thanh Thanh, mỗi một lần va chạm lại bị đẩy lui về phía sau, nhưng hắn vẫn kiên trì, kiên trì đánh, đánh cho tới cùng. Một lần va chạm, hai lần va chạm, ba lần... ngàn lần... Trong nháy mắt hai người đánh nhau hơn vạn lần, thân thể Nhậm Kiệt không có phòng ngự pháp lực, cho nên bị trăm ngàn vết thương. Gã gầm lên giận dữ, ầm ầm, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ lại lần nữa tản ra tạo thành đại trận. Song long bay ra, hai còn rồng một thủy, một hỏa đột nhiên quấn lấy nhau, xoáy tròn đánh về phía Hoa Thanh Thanh.
- Oanh! Trong tiếng nổ vang, rốt cuộc Hoa Thanh Thanh cũng bị chấn khai.
- Phốc! Nhậm Kiệt mượn lực phản chấn của vụ nổ, thân hình loáng lên một cái xuất hiện bên ngoài mấy dặm, miệng phun ra một búng máu tươi.
Khủng bổ, quá khủng bố. Nhậm Kiệt cảm nhận cho dù Thủy Phi Tường không bị thương, Nhậm Kiệt chiến đấu với lão cũng không khó khăn như Hoa Thanh Thanh lúc này. Tuy đều là Thái Cực Cảnh tầng tám, nhưng chiến lực phải mạnh gấp đôi lão, trách không được hai người liên thủ mà vẫn không phải đối thủ của Hoa Thanh Thanh này. Con mẹ nó, thật kinh khủng.
Nhậm Kiệt chấn kinh, nhưng Hoa Thanh Thanh lại càng kinh hãi hơn, cho dù mạnh mình hơn Nhậm Kiệt gấp trăm ngàn lần, mình lại sử dụng Thanh Diệp Kiếm đánh ra Vạn Kiếm Quy Nhất kết hợp với công pháp bản thân, đánh lâu như vậy mà vẫn không giết được Nhậm Kiệt. Con bà nó, người này tiềm lực quả khủng bố. Nhất định không thể cho hắn trưởng thành, người này không thể lưu lại.
Đừng nói tông môn ngàn tuổi, cho dù những tông môn kế thừa vạn năm cũng chưa từng nghe qua có nhân vật như vậy.
Hoa Thanh Thanh cũng hoài nghi, cho dù Thiên Tử của Tàn Hồn lúc có tu vi bậc này, cũng không có chiến lực kinh khủng như vậy. Thiên Tử chính là tồn tại nghịch thiên của Tàn Hồn từ trước tới nay, nhưng mà Hoa Thanh Thanh cũng chưa từng nghe qua, khi có tu vi này, Thiên Tử biến thái như hắn.
- Chặn được? Hoa Văn Triết cũng bị dọa sợ ngây người, thật không dám tin nhìn Nhậm Kiệt. Tên Tiếu Kiểm Sát Thần Vương này lại có thể chính diện chặn được công kích của đại tiểu thư, thật quỷ dị.
Cho dù cường độ thân thể đạt tới Thái Cực Cảnh cấp lão tổ, nhưng dù sao tu vi còn chưa đạt tới Thái Cực Cảnh, hắn làm sao có thể thúc dục Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm phát ra uy lực như vậy? Làm sao phản ứng kịp? Làm sao có thể chống được hơn vạn lần chống kích của đại tiểu thư?
- Chỉ chặn được một kích mà thôi! - Thanh Diệp Hồng Liên! Hoa Thanh Thanh lập tức công kích, Thanh Diệp Kiếm trong tay hóa thành một đạo ánh sáng nhọn, khác với kiếm quang lúc trước. Ánh sáng xoáy tròn, tạo thành một đóa hoa sen xanh đỏ, lại lần nữa cắt tới.
Tuy trong lòng cũng chấn kinh, nhưng sau khi chiến đấu nàng liền biết, người này luôn có cử động vượt khỏi tượng tượng, cho nên tuyệt không thể cho hắn cơ hội thở dốc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.