Tả Thực Phái Mary Sue

Chương 20



Thẩm Tu Lâm đang ngồi xếp bằng trên giường. Một tay nắm lại, dùng ngón cái và ngón trỏ tay kia nhẹ nhàng vuốt ve môi mình, ánh mắt mông lung nhìn chằm chằm khoảng không trước mặt. Khóe mắt, đuôi lông mày và khóe môi hắn đều tỏa ra ý cười nhàn nhạt.

Diệp Hi tò mò chọt chọt Thẩm Tu Lâm: "Thẩm tổng? Ngài đang làm gì vậy?"

Thẩm Tu Lâm bị chọt khiến cho thân thể khẽ run lên như vừa tỉnh mộng, nhưng rất nhanh hắn đã lạnh lùng trở lại, uy nghiêm nói: "Tôi đang tìm cảm giác."

Diệp Hi cào cào mái tóc rối bù do vừa bị đè xuống giường của mình, vài cánh hoa tường vi đỏ lắc mình rơi xuống. Nhưng mà Diệp Hi đối với chuyện tóc rơi ra hoa đã sớm quen nên cậu căn bản không thèm để ý tới việc loài hoa nào đang rơi xuống, chỉ trưng khuôn mặt xinh xắn đỏ bừng nhìn Thẩm Tu Lâm, nhỏ giọng hỏi: "Ngài tìm được cảm giác chưa?"

Tầm mắt Thẩm Tu Lâm dõi theo vài cánh hoa tường vi đang bay trên mặt Diệp Hi, cuối cùng dừng lại tại hai phiến môi vừa bị mình hôn lên, ánh mắt khẽ động, nói: "... Tìm được rồi."

Dứt lời, theo tiếng xích sắt ồn ào vang lên, Diệp Hi lần thứ hai bị đẩy ngã trên giường. Lúc này khí thế Thẩm Tu Lâm hung mãnh hơn lần trước nhiều, cả thân người hắn không khách khí đè lên người Diệp Hi. Cơ bắp rắn chắc cường tráng chặn cậu lại, không cho giãy dụa. Hai tay hắn kéo hai bên má Diệp Hi, cưỡng ép cậu hơi hé miệng, sau đó liền tràn đầy dục vọng hôn xuống.

Cảm giác tê tê như điện giật khi đầu lưỡi chạm vào nhau làm cho Diệp Hi mềm oặt. Cậu liền nỗ lực nghiêng đầu để né tránh nụ hôn của Thẩm Tu Lâm. Thế nhưng hắn vẫn điên cuồng tiến tới, bốn cánh môi dán vào nhau, đầu lưỡi quấn chặt không tách rời.

"Đừng mà..." Tim Diệp Hi đập rộn ràng, máu trong người sôi sùng sục như muốn phá vỡ thành mạch trào ra. Ngoại trừ một phần cánh tay, cả người cậu đều bị Thẩm Tu Lâm mạnh mẽ giam cầm đến độ không thể động đậy được chút nào. Xuất phát từ bản năng muốn được tự do hoạt động của cơ thể, Diệp Hi mãnh liệt giãy giụa, dồn hết sức lực vào cánh tay còn lại cố gắng đẩy Thẩm Tu Lâm ra.

Nhưng mà, thân là một người có thể ôm Diệp Hi một đường đi từ phòng vệ sinh về phòng ngủ, thể lực của Thẩm Tu Lâm tại thế giới này tất nhiên mạnh hơn Diệp Hi nhiều. Động tác này của cậu chẳng khác gì một cái cào ngứa, không hề có lực. Thẩm Tu Lâm đẩy tay của cậu ra, ôm chặt người dưới thân vào lòng khiến cho cơ thể hai người không còn một kẽ hở, sau đó, hắn bắt đầu hôn sâu hơn.

"Từ từ, chậm một chút..." Diệp Hi phát ra vài âm thanh vụn vặt từ cổ họng, toàn bộ phần cơ thể từ hai tai đến xương quai xanh đều hồng một mảnh, gần như sắp không thở được.

"Thật ngoan." Nhận ra cường độ giãy dụa của người dưới thân càng ngày càng yếu dần, Thẩm Tu Lâm đưa tay lên, chậm rãi vuốt ve cổ Diệp Hi, ngay khi Diệp Hi khó chịu ngẩng đầu lên, hắn liền liếm hôn một đường từ xương quai xanh tinh xảo tới cằm, trầm giọng nói: "Bảo bối, mồ hôi của em thật ngọt."

Diệp Hi phì phò thở dốc, lồng ngực không ngừng phập phồng lên xuống. Ngay tại bầu không khí tràn đầy ám muội này, bỗng nhiên trong tai Diệp Hi "đinh" một tiếng vang lên thông báo của hệ thống. Cái giọng nam điện tử không khác gì Google dịch máy móc nói từng chữ: "Chúc mừng bạn thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến 10, dưới hình thức tổ đội, được cộng 500 điểm EXP..."

Thẩm Tu Lâm vừa nhận được thông báo đồng đội hoàn thành nhiệm vụ liền sáng mắt lên, hắn lập tức đứng dậy, ánh mắt nóng hừng hực nhìn chăm chằm Diệp Hi: "Cậu hoàn thành nhiệm vụ 10?"

Diệp Hi mặt đỏ tía tai xoay lưng nằm lì trên giường che đậy bộ vị mấu chốt dưới thân, rồi lại lấy gối đè lên đầu mình, dùng trầm mặc đáp lại: "..."

Thẩm Tu Lâm không buông tha mà tiếp tục truy hỏi: "Cậu có phản ứng?"

Diệp Hi giống như giận dỗi, thật dài ừ một tiếng: "Ừm —— "

Thẩm Tu Lâm giọng điệu hơi dồn dập: "Cậu là gay?"

Diệp Hi xấu hổ không muốn nhìn hắn, từ dưới gối đầu hét to từng chữ: "Tôi! Không! Phải!"

"Diệp Hi, đứng dậy nào." Thẩm Tu Lâm nhẹ giọng gọi.

Diệp Hi thở phì phò: "Không dậy, tất cả đều tại anh liếm cổ tôi đó!!!"

Bởi vì quá tức giận nên đã quên dùng kính ngữ với lãnh đạo rồi...

Thẩm Tu Lâm không tiếng động nở nụ cười.

Diệp Hi tức giận đến lông tơ cũng cong lại. Chủ yếu là tức giận bản thân bị nam nhân hôn đến cứng lên, nhưng lại bất lực với phản ứng của cơ thể, đành phải đổ tội cho Thẩm Tu Lâm: "Đang yên đang lành tự dưng ai bảo anh liếm cổ tôi, nhiệm vụ cũng không yêu cầu!"

Thẩm Tu Lâm trầm mặc trong chốc lát, buồn bã nói: "Cậu không phản ứng thì làm sao hoàn thành nhiệm vụ này được?"

Diệp Hi không thể phản bác lại, thế nên liền đại nghịch bất đạo "hừ" một tiếng đầy tức giận.

Hồn nhiên quên mất mình đang nói chuyện với ai!

Thẩm Tu Lâm đổ thêm dầu vào lửa: "Không biết lúc trước là ai tự nhận mình bị đàn ông hôn sẽ không phản ứng nhỉ?"

Đã từng mạnh mẽ tuyên bố bản thân chỉ cần đọc được cảnh công thụ hôn nhau một chút liền lập tức nổi da gà, bây giờ xem ra chẳng khác gì tự vả.

"Nhưng... Nhưng hôn kiểu đó ai có thể không phản ứng chứ!" Diệp Hi buồn bực ăn tự vả, nằm trên giường tức giận khua chân, khua đến nỗi xiềng xích kêu loảng xoảng: "Cũng không phải là ysl!"

Thẩm Tu Lâm vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ nhìn Diệp Hi đang xấu hổ dùng gối che đầu, dùng giọng điệu dịu dàng giống như dỗ dành người yêu giận dỗi gọi: "Diệp Hi."

Diệp Hi bật dậy, vẻ mặt nghiêm túc đường hoàng nói: "Thẩm tổng, tôi thật sự là thẳng nam. Hơn hai mươi tuổi rồi, không lẽ tôi còn không biết mình thích con trai hay con gái sao?"

Thẩm Tu Lâm biểu tình cứng đờ trong chốc lát, gật đầu: "Ừ, cũng đúng."

Diệp Hi tức giận nói: "Tôi cũng không ngốc!"

Lần này, Thẩm Tu Lâm lại không đáp lời.

Diệp Hi mất hứng: "Thẩm tổng sao ngài không nói gì?"

Chẳng lẽ ngài cảm thấy tôi rất khờ sao?

Thẩm Tu Lâm thở dài một hơi từ tận đáy lòng, xoa xoa tóc xoăn của Diệp Hi, giọng điệu vừa sủng nịch vừa bất đắc dĩ nói: "Được rồi, cậu không ngốc, cậu thẳng."

"Đúng vậy, tôi là nam nhân thẳng đệ nhất vũ trụ." Diệp Hi hài lòng gật đầu, dừng một chút, ánh mắt lộ ra tia cảnh giác xác nhận hỏi: "Thẩm tổng, ngài cũng là thẳng nam đúng không?"

Thời cơ hiển nhiên vẫn chưa tới, Thẩm Tu Lâm không thể làm gì khác hơn là vẻ mặt chân thành nói: "Ừ, tôi là nam nhân thẳng đệ nhị vũ trụ."

Vì vậy Diệp Hi liền yên tâm.

Sau khi yên tâm rồi, Diệp Hi bèn mở giao diện hệ thống ra nhìn. Nhiệm vụ mới là sau khi hôn xong, thẹn quá hóa giận phủ nhận bản thân có cảm giác đồng thời xung đột với Hoàng Phủ X. Diệp Hi đọc lướt qua, xác nhận tiếp theo không cần phải diễn những cảnh "hot" hơn thì không để ý nữa, cái cậu nhìn chính là cột EXP bên cạnh ảnh chân dung của mình.

Ban nãy quả thật chỉ mỗi bản thân hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến 10, bên Thẩm tổng vẫn chưa.

"Thẩm tổng, nhiệm vụ của ngài không đạt chỗ nào?" Diệp Hi rất mê man.

Thẩm Tu Lâm liền chính trực đọc lại từng chữ của nhiệm vụ một lần nữa, sau đó đi đến kết luận nói: "Tôi cảm thấy khả năng cao là do hôn còn chưa đủ điên cuồng và kịch liệt."

Diệp Hi nhất thời một mặt không thiết sống nữa: "..."

Thẩm Tu Lâm trầm ổn phân tích: "Điều kiện khác đều thỏa mãn, chỉ có 'Điên cuồng' và 'Kịch liệt' là không thể nào ước lượng được, đành phải dựa vào cảm nhận của hệ thống thôi."

"Vậy Thẩm tổng, ngài hãy điên cuồng hơn một chút đi." Diệp Hi một bộ dạng thấy chết không sờn, khuôn mặt đỏ bừng nói: "Tôi chịu được!"

Thẩm Tu Lâm phát ra một tiếng cười muộn tao, nói: "Được."

Vì vậy tiếp đó, Diệp Hi lần thứ ba bị Thẩm Tu Lâm đẩy ngã, hung hăng hôn một trận.

Ba phút sau, Diệp Hi thở hổn hển nằm xụi lơ trên giường, đôi mắt sáng rực như hai ngôi sao nhỏ, đôi môi bị chà đạp đến đỏ bừng ướt át. Thế nhưng nhiệm vụ bên Thẩm Tu Lâm vẫn cứ chưa hoàn thành.

"Như vậy mà vẫn chưa đủ kịch liệt sao? Cái đồ hệ thống rác rưởi này!" Diệp Hi đè gối lên thân dưới, cảm giác mình sắp điên rồi.

Thật vất vả mới "xuống" được, vậy mà lại "lên" rồi...

Càng đau "bi" hơn là, Thẩm tổng cũng "lên" theo!

Thẩm Tu Lâm chống hai tay bên tai Diệp Hi, để ý thấy Diệp Hi đang nhìn chăm chằm thân dưới của mình bèn thản nhiên nói: "Chính cậu đã bảo, cho dù là thẳng nam, việc này cũng rất bình thường."

Diệp Hi điên cuồng gật đầu: "Đúng đúng đúng, rất bình thường."

Ồ, vậy là sau ba phút hôn kiểu Pháp nồng nhiệt, nam nhân thẳng đệ nhất vũ trụ và nam nhân thẳng đệ nhị vũ trụ thâm tình nhìn nhau trên giường, thâm tình cùng nhau "đứng lên".

Thế giới thẳng nam thật sự khó hiểu ghê...

"Trước tiên chúng ta nghỉ ngơi cho bình tĩnh lại rồi hẵng làm nhiệm vụ tiếp được không?" Cảm giác đầu óc mình đều đang sôi sùng sục, Diệp Hi mạnh mẽ lắc lắc đầu, quăng ra mấy cánh hoa tường vi đỏ rực.

Thẩm Tu Lâm giọng điệu ái muội "ừ" một tiếng, cười như không cười nhìn cậu.

Diệp Hi duy trì biểu tình sống không còn gì luyến tiếc trong chốc lát, đột nhiên giống như phát hiện ra điều gì đó mà đẩy Thẩm Tu Lâm ra, bật dậy hét lớn: "Thẩm tổng, tôi biết chuyện gì vừa xảy ra rồi!

Thẩm Tu Lâm vẻ mặt ôn nhu: "Chuyện gì?"

Diệp Hi liền bắn liên thanh: "Thế giới nhiệm vụ này là nghiêm khắc mô phỏng theo thiết lập trong nguyên tác. Bản thân chúng ta cũng phải tuân theo tính cách thật của nhân vật trong truyện, đến cả chuyện tóc rơi ra cánh hoa mà còn thực sự xảy ra mà."

Thẩm Tu Lâm nhìn chằm chằm môi Diệp Hi, hơi mất tập trung: "Ừ."

Diệp Hi một bộ dạng "Ta đây đã tìm ra chân tướng rồi muahahaha", ánh mắt lấp lánh có hồn nói: "Theo đó, chúng ta ở trong thế giới này đã bị cưỡng ép thành gay rồi!"

Vẻ dịu dàng vốn không quá rõ ràng trên mặt Thẩm Tu Lâm chậm rãi biến mất: "Ồ."

Diệp Hi thành công giải được bí ẩn của việc "bị nam nhân hôn đến nổi lên phản ứng" hết sức kích động, hươ tay múa chân giải thích: "Đây đều là do thiết lập của hệ thống cho nên Thẩm tổng, ngài không cần phải bận tâm hay có gánh nặng tâm lý gì đâu."

Thẩm Tu Lâm lễ phép nở nụ cười: "Ha ha."

Diệp Hi tươi cười rạng rỡ: "Sao rồi, ngài yên tâm rồi chứ? Chờ chúng ta thoát khỏi nơi này thì sẽ lại thẳng tăm tắp ngay thôi!"

Thẩm Tu Lâm vẻ mặt mê man, nhìn qua không hề giống bộ dạng yên tâm rồi chút nào.

"Thẩm tổng ngài thấy suy đoán này đúng không?" Diệp Hi chớp chớp mắt to, như cún con đang chờ được chủ nhân khen thưởng nhìn Thẩm Tu Lâm.

"Tiếp tục." Thẩm Tu Lâm sắc mặt âm trầm từ kẽ răng nhả ra hai chữ, lần thứ tư áp đảo Diệp Hi trên giường!

***

Tác giả có lời muốn nói:

Hệ thống (giọng Google dịch): Chính mình vốn đã cong thành nhang muỗi rồi còn trách tui.