Tâm Không Phòng Bị

Chương 3



Thực Khách Hiên là Tống Yến cùng với người khác hùn vốn kinh doanh.

Mấy năm này cậu đóng phim cũng kiếm được chút tiền, liền đầu tư vào nhà hàng của một người bạn ở ngoài giới, chuyện này cả Lâu Mặc cũng không biết.

Người bạn này cậu quen biết từ trước lúc gia nhập giới giải trí, vô cùng đáng tin, bình thường lúc quay phim bận đến cả mấy tháng không xuất hiện cũng không cần lo lắng, nhưng có thời gian vẫn sẽ đến một chút, suy cho cùng là hợp tác, cậu đương nhiên cũng không thể hoàn toàn bỏ mặc không quan tâm.

Xe dừng ở cửa sau, từ đó đi vào trong, Tống Yến trước tiên vào bếp hỏi thăm mọi người một lượt sau đó trực tiếp đi lên tầng 3.

Cửa phòng làm việc đang mở, cậu giơ tay gõ nhẹ lên nó.

" Mời vào." Một giọng nói trầm ấm vang lên.

Tống Yến đi vào ngồi xuống trước bàn làm việc, người ở phía sau bàn đang cúi đầu viết gì đó, hoàn toàn không nhìn cậu.

Đợi một lúc không nghe thấy người nói, người kia mới ngẩng đầu, nhìn thấy cậu liền nhướng mày, " Hôm nay sao lại rảnh rỗi đến đây? Không phải nói dạo này quay phim rất bận sao?"

Tống Yến: " Quay phim cũng không cần quay hết 24 tiếng."

Người kia suy nghĩ một chút, lại nói: " Lâu ảnh đế rất bận? Hay là....hai người cãi nhau rồi?"

Tống Yến: "..... Em đây cũng không dám nói chuyện với anh nữa."

" Cho nên hai người đến cũng làm sao rồi?"

Tống Yến liếm liếm môi, " Lý ca, Em và Lâu Mặc kết thúc rồi."

Lý Nhiên lớn hơn Tống Yến 6 tuổi, đã có vợ con rồi, là người thoải mái dễ nói chuyện, cũng là người đối với việc gì đều chắc chắn, cẩn thận, rất hợp với Tống Yến, những năm này Tống Yến luôn coi anh như anh trai mình, có chuyện gì cũng sẽ nói với anh.

Lý Nhiên nghe xong chỉ là cau mày, lại hỏi một câu có vẻ không liên quan, " Em dạo này quay phim có thuận lợi không?"

Tống Yến biết anh đang lo lắng chuyện gì, gật đầu đáp: " Rất tốt, sau này còn có thể nhận được nhiều thứ tốt hơn..... Lý ca, những cái đó anh ấy sẽ không cắt bớt của em."

Từ rất nhiều phương diện mà nói, Lâu Mặc là người không tệ. Hắn ôn nhu, hào phóng, khiêm tốn, còn có EQ cao, bằng không cũng không thể chờ Phương Tư Dật sáu năm, lúc Phương Tư Dật muốn về nước không nói hai lời liền đá Tống Yến.

Lý Nhiên nhìn cậu một lúc, không chút lưu tình nói: " Rất khó chịu đi?"

Trước mặt Lý ca Tống Yến cái gì cũng không che giấu được, cười khổ gật đầu, " Vâng."

Lý Nhiên nói: " Anh cũng không an ủi em cái gì, suy cho cùng đây là lựa chọn của bản thân em, những gì nên nói mấy năm trước anh đều nói hết rồi, hiện tại chỉ nhắc em một câu, phải nhanh chóng phấn chấn lên, em vẫn còn trẻ, tương lai sau này còn dài."

" Em biết, Lý ca, em sẽ như vậy." Tống Yến dùng sức gật đầu, cũng không biết là đang bảo đảm với ai, là Lý ca hay là chính bản thân cậu nữa.

Từ Thực Khách Hiên đi ra, Tống Yến bảo Tiểu Lâm trực tiếp đưa cậu về nhà. Mặc dù đã chuẩn bị tốt tâm lý, nhưng lúc mở cửa ra vẫn không kìm được ngây người một lúc.

——– Đồ đạc của Lâu Mặc đều đã không còn ở đây nữa.

Lâu Mặc dọn đi rồi.

Căn nhà này lúc ban đầu khi bao dưỡng Lâu Mặc cho cậu ở, bên trong đa phần là đồ vật của cậu, đồ của Lâu Mặc chỉ chiếm chút ít, bây giờ chút ít như vậy cũng đều không còn nữa rồi, dường như cả căn nhà này từ trong ra ngoài đều không còn lưu lại chút bóng dáng nào của Lâu Mặc nữa. Bạ𝔫 đa𝔫g đọc t𝑟𝘶𝒚ệ𝔫 tại + 𝒯𝑹U𝑴𝒯 𝑹UYỆN﹒𝗏𝔫 +

Tống Yến chán nản ngồi xuống sofa, trong như lòng cùng với những đồ vật bị lấy đi để lại một mảng trống rỗng, bị gió lùa qua lạnh lẽo.

Trên bàn chà đặt một tờ giấy: Có thời gian liên hệ với tôi, chúng ta bàn chuyện sang tên căn nhà này, thuận tiện thực hiện điều tôi đã đáp ứng chuyển cho cậu 200 vạn cùng với chuyện giải ước của chúng ta.

Tống Yến đem tờ giấy vo lại ném vào thúng rác, gọi điện thoại cho một người bạn là luật sư của cậu nói: " Bao giờ cậu về nước? Trở về thì tìm tôi nhé, có chuyện muốn nhờ cậu giúp."

Nhà đứng dưới tên Lâu Mặc có không ít. Sau khi chuyển từ chỗ Tống Yến ra, hắn trực tiếp chuyển đến một căn cao cấp trong trung tâm thành phố. Loại căn hộ một mỗi nhà một thang máy riêng biệt, bảo mật vô cùng cao, từ bãi đỗ xe có thể lên thẳng bên trên mà không phải đụng mặt bất cứ ai.

Những thứ hắn mang đi từ chỗ Tống Yến ít đến đáng thương, còn không đủ lấp đầy một cái vali, hắn đem vali kéo vào trong phòng khách sau đó ném nó vào góc tường, một chút cũng không muốn động.

Hắn hiện tại cảm thấy rất mệt mỏi, không muốn nói chuyện, không muốn di chuyển, thậm chí không có tâm trạng lên giường đi ngủ, bản thân luôn cảm thấy lồng ngực bị tắc nghẽn bởi một sự phiền muộn không thể giải thích được.

Nằm trên sofa một lúc, chuông điện thoại vang lên, là Phương Tư Dật gọi tới, không có háo hức như tưởng tượng, nhưng ít nhiều cũng vẫn có chút mong đợi.

"A Mặc," Phương Tư Dật ở đầu bên kia gọi hắn, giọng nói của y nhẹ nhàng, "Tôi đã mua vé rồi, là thứ ba tuần sau, rất nhanh thôi chúng ta sẽ gặp nhau."

Lâu Mặc mỉm cười, "Vậy sao, đi đường cẩn thận, đợi trở về sẽ mời cậu ăn cơm."

Phương Tư Dật thì thào: "A Mặc, tôi muốn ăn món mà cậu làm, nhiều năm như vậy không được ăn rồi, tôi nhớ chết mất."

Lâu Mặc dừng lại, sau đó nhẹ nhàng trả lời: "Được rồi, khi nào về tôi sẽ nấu cho cậu ăn."

Hai người nói thêm vài câu rồi cúp máy, Lâu Mặc nằm trên ghế sofa đến tối mịt mới chậm rãi ngồi dậy, nhấc điện thoại lên muốn đặt đồ ăn ngoài nhưng còn đồ còn chưa chuyển đến thì đã có người gọi tới.

"Cậu đang ở đâu? Đã xem Weibo chưa?"

Lâu Mặc bật điện thoại di động lên, trực tiếp vào Weibo, "Làm sao vậy?"

Trang tỷ ngữ khí nghe ra rất không tốt, "Chu Tử Lâm này thực sự rất có năng lực, mới nửa tuần đã hai lần lên hot search, cô ta đây là muốn hắc hồng đi lên à."

【Tiểu hoa Chu Tử Lâm sau scandal sống chung với ảnh đế Lâu Mặc, lại cùng tiểu sinh phái thực lực Tống Yến ở phim trường thân mật 】

Bên dưới là hai bức ảnh Chu Tử Lâm và Tống Yến ôm eo, khoác vai nhau trên phim trường. Theo những người có mặt tại hiện trường, những bức ảnh này không phải là cảnh trong phim. "Người trong cuộc" không giải thích về nguồn gốc của bức ảnh, nhưng chính kiểu chần chừ không lên tiếng này đã khiến mọi người không khỏi dò đoán.

Thậm chí, truyền thông ngày trước còn đăng ảnh Lâu Mặc với Chu Tử Lâm đem so sánh với ảnh Tống Yến cùng Chu Tử Lâm. Nhưng chuyện này miệng lưỡi đa phần đều nhằm vào Tống Yến vì hai lý do-Tống Yến không hot bằng Lâu Mặc, thứ hai là do chuyện của Tống Yến xảy ra sau Lâu Mặc.

Cư dân mạng đa phần đều cho là Tống Yến giở trò, mỉa mai cậu muốn lợi dụng nổi tiếng của Lâu Mặc cọ nhiệt cho bản thân, nhân cơ hội này mà leo lên. Trong số đó, cũng có vài người cảm thấy như vậy rất bất công với Tống Yến, nhưng so với lực lượng fan hùng hậu của Lâu ảnh đế thì đấu tranh của bọn họ bất quá chỉ như muối bỏ biển.

"Tống Yến nhà cậu đến cùng là làm cái trò gì vậy? Biết cậu và Chu Tử Lâm vừa mới có scandal đã chen chân vào làm cái gì? Não bị nước vào à?"

Trang tỷ nói chuyện luôn thẳng tính, còn có chút khó nghe, nhưng chị ấy là người có năng lực nhất, nếu không có chị ấy cũng chưa chắc có Lâu Mặc bây giờ.

Lâu Mặc từ lâu đã quen với tính khí và cách nói chuyện của cô, xoa xoa mi tâm nói: "Tôi không biết, chúng tôi bây giờ không ở cùng nhau."

"Người của mình cũng không quản được, tôi xem cái danh ảnh đế này cậu cũng đừng cầm nữa!"

Lâu Mặc buồn cười nói, "Làm ảnh đế hay không không phải tôi nói là được."

"Đừng có ngang ngược với tôi!" Trang tỷ tức giận nói, "Cậu hỏi Tống Yến xem công ty của họ sẽ giải quyết như thế nào. Chuyện này hiện tại đã không còn là vấn đề của một hai người, chúng ta phải biết đối phương ý định thế nào. Bên phía Chu Tử Lâm tôi sẽ nói với họ, chúng ta chỉ là hợp tác xào chút tin đồn tình cảm, không phải thực sự tạo scandal, nếu không muốn thì tôi sẽ rút lại hai bộ phim truyền hình lúc trước đã đáp ứng. "

Trang tỷ nói xong, đợi Lâu Mặc trả lời, Lâu Mặc im lặng một lúc rồi nói: "Tôi và Tống Yến kết thúc rồi."