Tay Mang Không Gian, Mãn Cấp Lão Đại Mang Ta Phi

Chương 4: Tu luyện



Còn tới hai tháng nữa, không vội. Trong lòng Chu Tịch Dao đã có tính toán "Di nương nói đúng. Có thời gian, ta sẽ đi hỏi phụ thân, làm phiền di nương lo lắng."

Ánh mặt Tô Mị lạnh băng, hận không thể dùng mắt giết trước tiểu tiện nhân này. Nhưng nàng ta vẫn phải nhịn xuống, Tô Mị ở Chu gia có thể đạt đến địa vị như ngày này cũng là do nàng ta có đầu óc tốt, bằng không nhiều năm như vậy sao có thể đấu với đại phòng.

"Di nương còn có việc nên đi trước, Tịch Dao có yêu cầu gì thì đi tìm gia chủ nói. Dù sao gia chủ cũng là phụ thân ngươi, hiện giờ ngươi đã tốt, cũng không thể để ngươi tiếp tục ở chỗ này."

"Đa tạ di nương chỉ điểm."

Tô Mị đi rồi, Chu Tịch Dao ngồi trên ghế đá trong sân trầm tư. Hiện tại còn sớm, nàng quyết định mấy ngày nữa sẽ đánh vỡ phong ấn trong cơ thể. Chờ có thể tu luyện, nàng sẽ đi vào rừng rậm ma thú để rèn luyện. Trước khi Học viện Bắc Minh khai giảng, nàng nhất định có thể đạt tới tiêu chuẩn tuyển chọn.

Kỳ thật nàng còn phải cảm ơn Tô Mị, nếu không phải nàng ta tới nói cho nàng những lời đó. Nàng quả thật không biết Học viện Bắc Minh muốn tuyển sinh. Bất quá, số lượng danh ngạch đệ tử thế gia có hạn, chắc chắn Chu gia cũng không chuẩn bị cho nàng, nhưng cũng không sao cả, nàng sẽ tự nghĩ cách.

Đảo mắt qua nửa tháng, trải qua nửa tháng huấn luyện Chu Tịch Dao rốt cuộc có thể chuẩn bị ra tay phá vỡ phong ấn.

Làm Chu Tịch Dao tò mò là trong khoảng thời gian này Chu Tiểu Tiểu lại không có tới tìm nàng gây phiền toái. Bất quá ngẫm lại đan dược ở thế giới này, lại nghĩ tới trước đó nàng đánh Chu Tiểu Tiểu có bao nhiêu thảm thì hiểu rõ. Hơn nữa Học viện Bắc Minh muốn tuyển sinh, Chu gia khẳng định buộc Chu Tiểu Tiểu tập trung tu luyện cho tốt, không muốn làm nàng ta gây chuyện ở thời điểm mấu chốt này.

Chu Tịch Dao trở lại phòng sau đó liền tiến vào trong Hỗn Độn Giới, muốn phá tan phong ấn còn là dưới tình huống hoàn toàn không có tu vi. Cũng chỉ có thể mượn linh lực mãnh liệt trong linh hồ đánh mạnh vào, cũng may cái phong ấn này đối với Chu Tịch Dao mà nói cũng không khó phá giải.

Chu Tịch Dao ngồi ở trong linh tuyền, vận dụng công pháp tu luyện kiếp trước trong cơ thể, tuy rằng linh lực không thể tụ tập ở đan điền, nhưng vẫn có thể dùng linh lực đánh sâu vào đan điền, đan điền lập tức vô cùng đau đơn, mà điều này đương nhiên là bởi vì phong ấn trong cơ thể, cho nên chỉ cần nhẫn nhịn một chút là có thể tu luyện.

Công pháp trong cơ thể không ngừng vận chuyển, đi một vòng theo linh lực trong mỗi kinh mạch sau đó tụ tập đến chỗ đan điền, linh lực cũng tích góp càng ngày càng nhiều, đau nhức làm sắc mặt Chu Tịch Dao tái nhợt, vòng đi vòng lại cuối cùng oanh một tiếng, phong ấn trong cơ thể sụp đổ.

Sau khi phong ấn bị phá vỡ, linh lực mãnh liệt không ngừng tiến về trong cơ thể Chu Tịch Dao, mà nàng giống như bọt biển thiếu nước không ngừng hấp thu linh lực rót vào trong cơ thể. Không biết qua bao lâu, một tiếng nổ vang trong cơ thể, Chu Tịch Dao mở mắt. Lúc này nàng cảm giác thân thể cực kỳ nhẹ nhàng.

Quan sát bên trong thân thể mình "Thế nhưng đã nhảy vọt qua Linh Đồ, tiến đến cấp Linh Sĩ cấp 4 trung, điều này cũng quá nghịch thiên." Chu Tịch Dao vừa kinh ngạc vừa vui sướng. Kiếp trước bản thân nàng tu luyện cũng không nhanh như vậy.

Hơn nữa hiện tại ngay cả Chu đại tiểu tư Chu gia, Chu Thu Tuyết đang học ở Học viện Bắc Minh, được gia tộc gọi là thiên tài cũng mới là Linh Sĩ cấp 7 đỉnh, mà nàng ta đã tu luyện mười mấy năm, xem ra thân thể này xác thật cất giấu rất nhiều bí mật.

Chu Tịch Dao bình tĩnh bắt đầu cẩn thận kiểm tra thân thể của mình, mới đầu không thể tu luyện nên cũng không nhìn được ra cái gì. Hiện giờ nàng đã có thể tu luyện, cần cẩn thận kiểm tra lại, "Hỗn độn Linh Thể, thân thể này lại là hỗn độn Linh Thể!"

Nói cách khác, nàng có thể hấp thu tất cả nguyên tố sức mạnh, mà không cần đặc biệt hấp thu một loại nguyên tố nào, hay còn có thể nói là thân thể không có thuộc tính, chỉ cần có thể thay đổi thành sức mạnh nguyên tố thì nàng đều có thể hấp thu.

Không nghĩ sống lại một đời thế nhưng ông trời lại cho nàng một kinh hỉ lớn như vậy. Ngay cả bản thân nàng kiếp trước cũng không nghịch thiên như vậy, hiện giờ bắt đầu lại một lần nữa cũng không phải không có chỗ tốt.

Hỗn Độn Giới sẽ tự động che giấu tu vi của Chu Tịch Dao và đặc thù thể chất của nàng, cho nên nàng cũng không lo lắng bí mật của mình sẽ bị người khác phát hiện. Hơn nữa cho dù là bị phát hiện, nàng cũng có rất nhiều cách để bảo vệ chính mình.

Tu luyện một buổi tối, sáng sớm ngày thứ hai Chu Tịch Dao đi tới tiền viện. Đệ tử trong gia tộc nhìn thấy nàng không một ai có sắc mặt tốt, nhưng nghe nói nàng đã không còn ngu dại nữa. Trước không nói có phải đã thật sự khỏi hay không, nhưng hiện tại nhìn Chu Tịch Dao đã không còn giống ngày xưa nữa.

"Đồ ngốc này thật sự khỏi rồi?"

"Nhìn có vẻ đã thật sự khỏi."

"Xuy, khỏi thì sao, không phải vẫn là một phế vật."

"Đúng vậy, còn không bằng tiếp tục ngu ngốc, ít nhất đồ ngốc không tu luyện cũng thật bình thường, nhưng hiện tại đã khỏi, Chu gia chúng ta lại sẽ bị người cười nhạo."

"Đồ ngốc, ngươi không có việc gì ra đây làm gì, còn không chê mất mặt hay sao, nhanh lăn trở về viện của ngươi đi, không cần vứt hết mặt mũi Chu gia chúng ta!"

Dọc đường Chu Tịch Dao đi nghe không ít lời nói nói nàng, nhưng nàng đều không để ý, bởi vì nàng không muốn lãng phí thời gian với những người không liên quan này, nhưng đã có người muốn tìm chết, như vậy nàng không đáp trả thì thật xin lỗi hắn mạnh dạn xuất đầu.

Thấy Chu Tịch Dao dừng chân, người đệ tự ở chi thứ kia lại tiếp tục mở miệng nói "Đồ ngốc, ngươi không thể tu luyện ra ngoài chính là mất mặt, trường hợp như hôm nay ngươi không thể tới, đừng bảo ta không tốt bụng nhắc nhở ngươi, nếu ngươi xuất hiện ở luận võ trường chính là vứt mặt mũi Chu gia đi. Cho dù ngươi là nữ nhi của gia chủ, gia chủ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi, biết vì sao không?" Không đợi Chu Tịch Dao trả lời, đệ tử chi thứ kia lập tức mở miệng nói "Bởi vì ngươi là đồ ngốc, cho dù không ngốc nữa thì cũng chỉ là phế vật không thể tu luyện, xuất hiện ở trước mặt các thế gia khác sẽ chỉ làm Chu gia khó coi, làm gia chủ mất mặt, ha ha ha..."

Chu Tịch Dao cảm thấy người này giống như đồ ngốc, bất quá mình chưa nói một câu đã biết nhiều tin tức có ích như vậy, cũng không uổng công nàng kiên nhẫn nghe tên ngốc này lảm nhảm như vậy.

"Nói xong chưa?"

Tiếng cười của đệ tử kia đột nhiên im bặt, Chu Tịch Dao đi lên phía trước "Biết cái gì gọi là súng bắn chim đầu đàn sao? Ngươi chính là con chim kia." Nói xong Chu Tịch Dao lập tức đá chân về hướng người vừa nói chuyện, chỉ thấy phịch một tiếng tên đẹ tử chi thứ kia lập tức bị bay đập mạnh vào tường, đầu cũng không rút ra được.

Mọi người ở đây trợn mắt há hốc mồm nhìn Chu Tịch Dao, Chu Tăng ở phương đông chính là tu vi Linh Sĩ cấp hai, ở Chu gia cũng được coi là thiên tài, thế nhưng bị một cái phế vật một chân đá vào tường, mặc dù bọn họ tận mắt nhìn thấy đều cảm thấy không thể tin được, cũng không muốn tin tưởng, chính là việc này thật sự xảy ra ngay trước mặt, làm cho bọn họ tự thôi miên bản thân đang nằm mơ cũng không thể không đối mặt hiện thực.

Chu Tịch Dao nhìn cũng không nhìn Chu Tăng bị bắn vào chân tường, tùy tiện hỏi một người võ trường ở đâu thì lập tức đi về phương hướng võ trường.

Đi vào bên trong võ trường liền thấy bên trong ngồi đầy người, trên chủ vị là gia chủ bốn đại thế gia và các trưởng lão, mà ngồi phía dưới là các đệ tử thế gia, tuy rằng không biết bọn họ vì sao đều tụ tập ở chỗ này, nhưng là ngẫm lại hẳn là đại bỉ mấy đại thế gia có quan hệ.

Chu Tịch Dao đi vào lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt, trước đó bởi vì đan điền bị phong ấn, cho nên dẫn tới trên mặt có một ấn ký to khủng bố, hơn nữa còn trúng độc nhiều năm, dinh dưỡng không đầy đủ, cho nên sắc mặt vàng như nến, nhưng hiện tại phong ấn đã giải trừ, độc cũng giải, tự nhiên lộ ra diện mạo vốn có.

"Đây là tiểu thư nhà ai?"

"Ta cũng không biết, trước đó chưa từng gặp qua, nói không chừng có lẽ không phải người Đông Thương Quốc chúng ta."

Mọi người thảo luận không thôi Chu Tịch Dao vẫn chưa để ý, lập tức đi về hướng Chu Phong ở trên đài cao, Chu Phong đang nói chuyện với vài vị gia chủ thế gia bên cạnh, thấy Chu Tịch Dao lại đây sửng sốt, Chu Tịch Dao không chờ Chu Phong mở miệng nói luôn "Phụ thân, không biết vì sao hôm nay mọi người lại tụ tập ở đây, như thế nào không ai thông báo nữ nhi?"

Lúc này trên quảng trường một mảnh an tĩnh "Nàng vừa mới kêu Chu gia chủ là phụ thân, tiểu thư Chu gia chúng ta đều gặp qua, chỉ có một vị, chẳng lẽ nàng chính là ngũ tiểu thư, đứa ngốc Chu gia kia?" Có người không chắc chắn nói, nhưng trong giọng nói lại là khẳng định.